- Chương 1: Phi lộ - Phụng Hoàng thành phát sinh biến cố
- Chương 2: Trai quê mùa gặp gái anh hùng
- Chương 3: Thiết Kỳ Sĩ gặp bậc cha chú
- Chương 4: Năm hào kiệt chia ngã lên đường
- Chương 5: Dưới trăng trò chuyện với mỹ nhân
- Chương 6: Trai tài gái sắc trò chuyện lân la
- Chương 7: Những du khách vì đâu mà mất tích
- Chương 8: Núi Thang Sơn Văn Đế Đế đuổi ma đầu
- Chương 9: Thiết Kỳ Sĩ ráng dấu tài nghệ
- Chương 10: Vì nghi ngại giải tỏ tâm tình
- Chương 11: Chiếc quan tài là bùa đổi mạng
- Chương 12: Thiết, Văn theo dõi người khả nghi
- Chương 13: Cổ Mộ môn bắt đầu khởi sự
- Chương 14: Cuộc do thám ngoài cửa Tây Thiên
- Chương 15: Lò nấu thuốc giải Truyền Âm độc
- Chương 16: Cổ Mộ thi triển Truyền Âm độc
- Chương 17: Cửu Yến tiêu cục bị cướp hàng
- Chương 18: Thiết Phụng Hoàng đánh tan quân Cổ Mộ
- Chương 19: Hộ giá Tam lão và bọn thiết vệ
- Chương 20: Quận chúa bày mưu chia trách nhiệm
- Chương 21: Thiết Kỳ Sĩ trổ tài giết giặc
- Chương 22: Chỉ anh hùng mới tiếc người hào kiệt
- Chương 23: Thiết Kỳ Sĩ tổ chức Quan ma đoàn
- Chương 24: Thiết Kỳ Sĩ vào cung cứu giá
- Chương 25: Quần hào do thám Hạ cửu môn
- Chương 26: Cờ bạc cũng vào tay cự phách
- Chương 27: Phía sau núi điều tra xác chết
- Chương 28: Hai cự đồng vào tới Ngự Hoa viên
- Chương 29: Vào Lý gia cầm kiếm gởi tiền
- Chương 30: Của mình mình lại lấy cắp đem về
- Chương 31: Hào kiệt dọ thám Bích Vân tự
- Chương 32: Thổ Linh kiếm đả thương Long lão
- Chương 33: Thiết Kỳ Sĩ dùng mưu thoái địch
- Chương 34: Trong phế viên tra án Yêu cơ
- Chương 35: Trừ Yêu nữ giải cứu Bối tử
- Chương 36: Yêu người đẹp lại không tài chinh phục
- Chương 37: Trong Hậu cung xảy chuyện mất đồ
- Chương 38: Bích Dao, Kỳ Sĩ rượt Yêu cơ
- Chương 39: Đăng Phách pháp gây nên chồng vợ
- Chương 40: Gái đẹp khôn khuấy mối thất tình
- Chương 41: Cha vợ đùa chàng rể thành to tiếng
- Chương 42: Cầu Ô Thước ba người chung bác
- Chương 43: Bạc muôn lạng nhử mồi Hắc đạo
- Chương 44: Lão giang hồ coi mặt biết người
- Chương 45: Cuộc áp tải quan trọng phi thường
- Chương 46: Mất thần ấn Mỗ mỗ lo âu
- Chương 47: Thiết Kỳ Sĩ hăm dọa quan binh
- Chương 48: Rừng Tê Ngưu xuất hiện Tê Ngưu Vương
- Chương 49: Rừng Tê Ngưu, hào kiệt gặp Lê Cô
- Chương 50: Lão Cao Dương thoát khỏi giam cầm
- Chương 51: Nam Cung Siêu lại đến Sơ Lặc
- Chương 52: Tội ác chưa thành bị chặt tay
- Chương 53: Cao Dương lấy được Bức Vương đồ
- Chương 54: Thiết Kỳ Sĩ đả bại Quỷ Thíu
- Chương 55: Giữa sa mạc trùng hội cố nhân
- Chương 56: Bay suốt đêm thám thính Tây Vực
- Chương 57: Tưởng thù nghịch hóa ra đồng bệnh
- Chương 58: Thám sào huyệt địch gặp Hoành Duyên
- Chương 59: Thiết diện kỳ hiệp thôi điện anh
- Chương 60: Phá sào huyệt Vô Qui Cổ Tùng
- Chương 61: Người dơi chết, Kỳ Sĩ hoảng hồn
- Chương 62: Trên mặt hồ Kỳ Lư xuất hiện
- Chương 63: Chàng thanh niên mặt lạnh như tiền
- Chương 64: Thiết Lang giải cứu Sưu Thiên Hồ
- Chương 65: Hoạt Phật mất Mật Tông bảo điển
- Chương 66: Trong thành Lạp Tát nổi phong ba
- Chương 67: Đêm mưa tuyết diệt trừ ma quái
- Chương 68: Bức Kim Ngọc đồ rất thần bí
- Chương 69: Kỳ Sĩ phát giác ra người trá tử
- Chương 70: Tìm bí đồ xông pha mưa tuyết
- Chương 71: Trên thuyền lớn toàn là xác chết
- Chương 72: Cổ Ma và Huyết Thực Đầu Đà
- Chương 73: Thần Mục Sát Tinh đại chiến Địch Ma
- Chương 74: Cửu Liên cư sĩ đi đâu mất
- Chương 75: Rắn rồng kéo đến đất Quỳnh Châu
- Chương 76: Ngũ Quan lệnh chủ đại chiến Tam Lực Tử
- Chương 77: Bạch Từ lấy được Điệp Vương y
- Chương 78: Thiết Kỳ Sĩ làm nhục lão quái
- Chương 79: Võ lâm nảy mấy vụ song bao
- Chương 80: Thiết Kỳ Sĩ thử thách khách song bao
- Chương 81: Lừa địch nhân Kỳ Sĩ hiến kế
- Chương 82: U Linh Yêu Nữ đột nhiên xuất hiện
- Chương 83: Tiên Thiên phái hủy diệt lũ yêu môn
- Chương 84: Vì đạo nhân nhiều phái đụng độ
- Chương 85: Tỷ liệng đá hai phen thắng cuộc
- Chương 86: Cổ Cầm giáo cực kỳ khủng khiếp
- Chương 87: Kỳ Sĩ lo mưu trừ ác điểu
- Chương 88: Phục tài hào kiệt, Địch Cổ quy hàng
- Chương 89: Tứ Kỵ bang đến bước đường cùng
- Chương 90: Kim quang sa xuống, Quỷ Thíu quy thiên
- Chương 91: Hang Ngọc Thố quần hào trúng độc
- Chương 92: Mất bảo châu Yêu nữ căm hờn
- Chương 93: Phép đánh kỳ khôi của Nhật Nguyệt Cầu
- Chương 94: Rượt Tam thử, Linh Miêu gặp nữ lang
- Chương 95: Hồng trần kim cương đinh nhất bạch
- Chương 96: Thanh niên nào đả bại Đinh Nhất Bạch?
- Chương 97: Kim Cương hiệp đại chiến Song cầu
- Chương 98: Ba lão quái đồng thời xuất hiện
- Chương 99: Tư Thám mắc lừa Đinh Nhất Bạch
- Chương 100: Võ lâm bao phủ mây mờ mịt
Phụng Hoàng đài thượng Phụng Hoàng du.
Phụng khứ đài không gian tự lưu.
Ngô cung hoa thảo mai u kính,
Tấn đại y quan thành cổ khâu.
Tam sơn bấn lạc thanh thiên ngoại,
Nhị thủy trung phân bạch lộ châu.
Tổng vị phù vân năng tế nhật,
Trường an bất kiến sử phân sầu.
Tạm Dịch:
Đài Phụng Hoàng xưa chốn phụng chơi,
Phụng đi đài vắng nước chơi vơi.
Cung Ngô hoa ngỏ dường hoang lấp,
Triều tấn cân đai nắm mộ vùi.
Ba đỉnh núi vương ngoài khói tỏa,
Hai dòng sông rè bãi cò xuôi.
Vừng dương ngắn nỗi mây mờ phủ,
Chẳng thấy Trường An luống ngậm ngùi.
Bài thơ này Lý Bạch đã cảm tác nhân buổi lên Phụng Hoàng đài, nhưng ông chỉ tưởng tới y quan đời Tấn và Ngô cũng do Tôn Quyền đời Tam Quốc xây dựng, mà không nhắc đến cuộc hưng suy của Phụng Hoàng đài. Đó là một điều đáng tiếc.
Về đời Xuân Thu thành Kim Lăng thuộc nước Ngô. Sau Câu Tiễn diệt Ngô, thành này mới thuộc nước Việt. Việt vương Câu Tiễn diệt Ngô rồi tự cho là trong tay nắm vững sơn hà mới xây Phụng Hoàng đài để kỷ niệm thịnh sư. Trên thực tế, Câu Tiễn xây Phụng Hoàng đài vì một hành động bí mật.
Ai cũng biết binh học Trung Hoa về thời cổ rất hưng thịnh. Nào Lục Thao của Thái Công, nào Tam lược của Hoàng Thạch, nào binh pháp của Tôn, Ngô...
Việc bài binh bố trận, chế địch tiên cơ, cố nhiên không thể khiếm khuyết, nhưng cùng địch giao phong phải trông vào binh khí để thủ thắng.
Trong thập bát ban binh khí thì kiếm pháp khó luyện nhất, nên đời nào cũng coi trọng kiếm thuật.
Về cổ kiếm nổi tiếng có những thanh Cự Khuyết, Thái A, Thanh Hồng, Bạch Hồng, Thanh Sách, Long Uyên, Thuộc Lũ, Công Bố... nhất là những thanh Can Tương, Mạc Gia thì ai cũng nghe nói đến.
Nơi đây nhắc tới một thanh thần kiếm khác, trên đời ít ai biết đến. Đó là thanh Tường văn, mãi sau gọi là Thái Hồng. Cổ nhân có câu “Thuộc lũ hiện, Thái Hồng phi”. Từ đó nó lại mang tên là Thuộc Lũ.
Đời Ngô Việt xuân thu, Thuộc Lũ kiếm lọt vào tay Ngô Vương Phù Sai. Sau Ngô vương không nghe lời can của Ngũ Tử Tư, đã dùng thanh kiếm này bắt ông tự tử. Người thời bấy giờ cho nó là vật bất tường.
Thái Hồng kiếm lọt vào tay Việt vương Câu Tiễn. Việt vương diệt Ngô lúc ban sư sắp xây đắp Phụng Hoàng đài. Đem bảo kiếm chôn dấu dưới đất và đổi tên là Phụng Hoàng kiếm. Vụ bí mật về xây đài là ở chỗ đó. Lý Bạch không nhắc tới Phụng Hoàng đài thành ra bài thơ này chưa tả hết được cái hay cái đẹp.