Chương 8
Không thể tan tầm đúng giờ đã đủ thảm, lại còn gặp phải trời mưa.
Nhìn ngoài cửa sổ ngã tư đường bị mưa làm cho thành mơ hồ, Thích Lan chỉ có thể mỏi mệt thở dài, khóac trên người áo lông dê, cầm công văn ra khỏi thang máy đến đại sảnh tầng một.
Bảo vệ vừa nhìn thấy nàng, lập tức giơ tay tiếp đón.
"Thích tiểu thư? Cô hôm nay lại tăng ca?"
"Đúng, cùng khách hàng nước ngoại có một cuộc hội nghị, vừa mới chấm dứt." Nàng nhếch khóe miệng, theo bản năng tìm ô, lại bất tri bất giác nhận ra mình không mang theo ô.
Hôm nay thời tiết cũng thực quái lạ, rõ ràng buổi chiều vẫn là trời nắng, không ngờ buổi tối trời lại mưa.
Bảo vệ chú ý tới động tác của nàng, lập tức săn sóc hỏi: "Không mang ô che? Có muốn tôi giúp cô gọi taxi? Hay là có đồng nghiệp thuận đường cùng cô về nhà?"
"Vốn là có đồng nghiệp cùng tôi về, nhưng là con gái của hắn bị sốt, cho nên đã về nhà lúc sớm rồi." Nàng bất đắc dĩ nhún vai, cảm thấy hôm nay tựa hồ chuyện gì cũng không thích hợp.
Đầu tiên là La Lãng vì người yêu bị tai nạn xe cộ, khẩn cấp xin phép, sau đó vài đồng nghiệp cũng có chuyện nhà phải về sớm, sau đó là thời tiết đột biến, cuối cùng là nam đồng nghiệp duy nhất tăng ca cùng nàng cũng phải trở về trước.
La Lãng rời đi công ty trước, còn ngàn câu ngàn chữ nói nàng đừng về một mình, rốt cuộc người tính không bằng trời tính.
Chỉ là nói quay trở lại, từ sau khi La Lãng giúp nàng đổi số điện thoại mới, nàng quả nhiên là không nhận được điện thoại quấy rầy, mà tên biến thái kia cũng chưa từng xuất hiện qua.
Hắn rõ ràng liền tr.a được của nàng tân chỗ ở, lại bỗng nhiên biến mất sinh lợi, nói thực ra, này trạng huống thật sự tương đương quỷ dị, thậm chí làm cho người ta có loại bão táp tiền yên tĩnh cảm giác, nhưng mà ngày một ngày thiên đi qua, lại không lại phát sinh chuyện gì.
Có lẽ là tên biến thái kia rốt cục nghĩ thông suốt, muốn buông tha cho trò chơi nhàm chán này, hay là là ý thức được sự tình có tính nghiêm trọng, cho nên quyết định trước khi quá muộn, đã quay đầu lại?
Tóm lại, thời gian này nàng quả thực là bình an lại an ổn, phảng phất giống như là lấy lại được trọng tâm cuộc sống, ngày mai nghỉ ngơi, nàng thậm chí cùng Phạm Học Ôn có hẹn cùng đi ăn nhà hàng.
"Như vậy a, tôi đây lập tức giúp cô kêu xe taxi, xin cô chờ một chút." Bảo vệ lập tức trở lại phía sau quầy, thay nàng gọi xe. Trời mưa, xe taxi bình thường có đôi khi không dễ dàng kêu, may mà gần đây vừa vặn có xe trống. "Thích tiểu thư, xe taxi 3 phút nữa sẽ đến, xe số 305."
Hắn bỏ phone xuống.
"Cám ơn." Thích Lan cảm kích mỉm cười, đứng ở quầy cùng bảo vệ nói chuyện phiếm vềthời sự, không bao lâu một chiếc xe taxi quả nhiên nhanh chóng đến trước cửa.
Bảo vệ biết nàng không mang ô che, lập tức hảo tâm lây ô của mình, hộ tống nàng lên xe, khi xe taxi vừa mới khởi động không được bao lâu, trong túi tự nhiên truyền đến tiếng chuông di động.
Bởi vì nghề nghiệp bắt buộc, nàng mới ấn nút nhận điện thọai, liền theo thói quen dùng tiếng anh để nói chuyện.
"Hello……"
"Thích Lan, là anh." Ai ngờ trong di động lại trả lời bằng tiếng Trung, lại là tiếng nói Phạm Học Ôn thấp thuần.
"Học Ôn?" Nàng đầu tiên là sửng sốt, sau đó môi phấn không nhịn được mà mỉm cười, phảng phất nhìn ngoài cửa sổ mưa đã hết rơi, lại lần nữa ý cười càng dâng. "Làm sao anh có thể có số điện thoại mới của em?" Số điện thoại này nàng mới đổi không được bao lâu.
"Anh hỏi Tiểu Anh." Trong di động, tiếng nói Phạm Học Ôn lộ ra một loại tình cảm.
"Tan tầm sao? Cả hai vừa lúc ở bên ngoài, thuận đường để anh đi đón em đi."
"A? Nhưng là em đã lên xe taxi mất rồi." Chán ghét, sớm biết thế thì đã tan tầm trễ một chút.
Nàng nhìn chính mình trên cửa kính của xe, vui vẻ biểu tình nhất thời trở nên có chút sầu mi buồn tủi.
"Không sao, vậy em đi taxi gì, biển số xe bao nhiêu?"
"Đại Đài Bắc, xe số 305." Nàng trả lời.
Hắn cẩn thận lại hỏi: "Đại khái còn bao lâu sẽ tới nhà?"
"Không tắc xe có lẽ là tầm hai mươi phút." Nàng trả lời, đầu ngón tay tại kia nhíu lại mày vẽ vòng tròn nhỏ.
"Anh đã biết."
"Ân…… Có việc sao?" Nàng nhịn không được muốn hỏi.
"Bởi vì chuyện học, bữa tối của anh bị trì hoãn, cho nên muốn hỏi em cps muốn ăn khuya hay không, cùng anh đi ăn bữa cơm?"
"Ăn khuya…… A, nhưng dạo này em luôn luôn được hấp thụ các chất dinh dưỡng, còn như vậy nữa, em thật sự sẽ biến thành một con heo a." Từ khi biết nàng trở thành hàng xóm của Học Ôn, Tiểu Anh lại lần nữa là hạnh phúc của nàng liên tục tiếp tế cho nàng.
Ngay từ đầu chỉ là nàng cùng Tiểu Anh ăn bữa tối, sau đó hắn cùng Học Tiệp cũng gia nhập, cuối cùng bởi vì chỗ ở của nàng không thể dùng bếp, không thể đem đồ ăn đun nóng, liền trực tiếp đổi địa điểm dùng cơm sang nhà của hắn.
Bởi vì thiết bị đầy đủ mọi thứ, hơn nữa hắn cùng Tiểu Anh tay nghề cao, mấy ngày nay chỉ cần không có tăng ca, cơ hồ bữa tối của nàng đều giải quyết ở nhà hắn, mỹ thực trước mặt, nàng không mập cũng khó a.
"Em rất gầy, béo một chút càng đẹp mắt."
Càng đẹp mắt? Cho nên hắn vốn đã cảm thấy nàng đẹp?
Tuy rằng biết rõ rằng có khả năng đó chỉ là lời khách sáo, nhưng nàng vẫn là nhịn không được mặt đỏ.
"Nói thực ra, em bữa tối cũng chưa ăn……" Nàng nhỏ giọng, muốn đừng quá thẹn thùng. "Cho nên nếu là bữa tối mà không phải ăn khuya, hẳn là không thành vấn đề."
"Không thành vấn đề, chúng ta liền ăn ‘bữa tối’." Trong di động truyền đến Phạm Học Ôn tiếng cười.
"Chúng ta gặp ở đại sảnh?"
"Hẹn ở đại sảnh."
Sau khi cất điện thoại, nàng nhìn chính mình trên cửa kính xe đang cười mị hoặc, nhịn không được cười đến càng ngọt.
Chỉ là thực đáng tiếc, nụ cười của nàng cũng không tiếp tục được lâu.
Khả năng bởi vì mưa nặng hạt, xa cộ trên đường sợ phát sinh tai nạn ngoài ý muốn, tất cả đều lấy tốc độ thấp điều khiển, mắt thấy thời gian đều qua một nửa thời gian, nàng vẫn còn chưa có đến điểm hẹn.
"Tiểu thư, phía trước giống như phát sinh tai nạn xe cộ, cho nên tắc xe, có lẽ nên đi vòng."
Ngay tại Thích Lan liên tục cúi đầu nhìn thời gian, tài xế phía trước lại thông báo tắc xe.
Nàng ngẩng lên nhìn những hàng xe dài phía trước, nhịn không được bất đắc dĩ suy sụp hạ bả vai.
"Đại khái đi vòng sẽ mất bao lâu?"
"Không nhất định, còn phải xem đường, bất quá xung quanh có nhiều hướng đi, đi vòng có lẽ sẽ mất hơn mười phút."
Tài xế ở trong gương cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ.
Hơn mười phút?
Không xong, Học Ôn 10 phút trước đã gọi điện nói hắn đã đến, nàng cũng không muốn cho hắn chờ lâu.
Mắt thấy chỉ cách mấy con phố là đến chỗ ở, nàng trong lòng không suy nghĩ, lập tức đưa ra quyết định –
"Vẫn là đừng đi vòng, làm phiền anh tiếp tục đi về phía trước, tôi có thể dừng lại ở phía trước." Nghĩ đến việc sau khi đi vào nơi đang bị tắc, lái xe nhiều kảh năng sẽ không ra khỏi, nàng lập tức lại nói: "Tôi sẽ trả thêm tiền, làm ơn."
Lái xe nhún nhún vai, nhưng thật ra cũng không sao cả, lại nhịn không được trêu chọc. "Cùng bạn trai có ước?"
Nàng khuôn mặt nhỏ nhắn nóng lên, lập tức xua tay làm sáng tỏ. "Hắn không phải bạn trai tôi."
"Không phải bạn trai a……" Lái xe đầu tiên là nghiền ngẫm nhíu mày, sau đó lập tức lộ ra biểu tình đã lý giải được.
Nhìn vẻ mặt đứng đắn, lại làm cho người ta phi thường cảm thấy không đứng đắn, quả thực cùng La Lãng không có sai biệt!
Nàng che miệng, không khỏi xấu hổ phát ra một tiếng ho nhẹ, may mắn lái xe có chừng có mực hiểu được, không tiếp tục trêu chọc nữa.
Chỉ là tai nạn phía trước tạo thành dãy xe dài, những chiếc xe xung quanh mình cơ hồ đi với tốc độ rùa bò, mắt thấy thời gian đã qua 5 phút, xe taxi lại chỉ đi qua được 2 đầu phố, nàng đành phải quyết định xuống xe.
"Tài xế, tôi muốn xuống xe ở chỗ này." Nhìn bản hiển thị giá tiền, nàng vội vàng lấy nguyên một tờ ngàn yên giá trị lớn từ trong ví ra, đưa lên cho người phía trước. "Không cần thối lại, cám ơn."
Mắt thấy Thích Lan ra tay hào phóng, lái xe lập tức cười đến toe tóe.
"Tôi lập tức đem xe vào đến ven đường –"
"Không cần, tôi thấy tình hình này thì muốn dừng xe ở ven đường cũng là rất khó, tôi cứ như vậy trực tiếp xuống xe là được rồi, phiền toái anh giúp tôi mở cửa xe." Nói xong, Thích Lan đã quay đầu chú ý xe bốn phía.
"Nhưng là trên đường xe rất nhiều, tiểu thư cô thật sự xác định sao?" Lái xe cũng không rất yên tâm.
"Tôi chính mình sẽ cẩn thận, làm phiền, còn có cám ơn anh."
"Được rồi." Nhìn Thích Lan đã ra tay hào phóng, lái xe đành phải đồng ý yêu cầu của nàng, đành phải ngoại lệ mở cửa xe để cho nàng xuống xe.