
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
Tên gốc: 东郭先生
Thể loại: hiện đại, niên hạ, dưỡng thành, ngụy phụ tử, 1×1, HE
Số chương: 75
Edit: Shin
Trong một đêm mà Quách Tề Ngọc đi làm về, thì hắn gặp một đứa trẻ rách rưới lang thang, bất ngờ thằng bé chạy cướp đi đồ ăn trong tay hắn. Nhưng hắn không hề giận hay bực tức gì mà từ đó hắn thường hay bị người cướp thức ăn. Hắn không làm khó đứa bé kia, còn cố tình lấy thêm phần cơm cho nó.
Thằng bé bị bọn buôn người đuổi bắt, chạy vào căn phòng cho thuê của Quách Tề Ngọc lánh nạn, Quách tiên sinh thân mình còn nuôi không nổi, làm sao dưỡng đứa nhỏ đây, thế nên mang đứa bé vào cô nhi viện. Thằng bé gây sự khắp nơi, còn tự lấy vật nhọn rạch tay mình đổ máu. Thế là … Quách tiên sinh dù đói khổ cũng mang đứa bé về nuôi …
Đời này Quách tiên sinh nhu nhược, thiện lương, chuyện hối hận rất nhiều, như sao trên trời đếm mãi không hết. Chuyện đúng đắn nhất trong đời là năm xưa lúc còn trẻ tuổi vô tri cứu một con sói nhỏ. Còn bạn hỏi sói nhỏ hối hận nhất là chuyện gì, nó sẽ nói đó là lúc nhỏ chơi dưỡng thành, không sớm xơi đi tên ngốc Quách Tề Ngọc.