Chương 1
Mở đầu
“Chị, chị không nói thật phải không?”
“ừ”
“muốn mua một người đàn ông?”
“ừ”
“Nhưng…..”
Không để ý tới khuôn mặt của hai đứa em gái đang nhăn lại, Khả Khả vẫn chăm chú ghi quảng cáo tìm người.
Nhưng thay vì nói tìm người, cô em Salsa nói “mua” nghe nó đúng hơn, bởi vì Khả Khả cần một người đàn ông làm việc lâu dài.
“Cô, xin hỏi công việc chủ yếu là làm gì?” nhân viên công ty quảng cáo lịch sự cười hỏi, chỉ là Khả Khả vẫn luôn để ý thấy ánh mắt của người đàn ông này đang nhìn Salsa.
Cũng khó trách, Salsa là người đẹp nhất trong nhà họ Băng, Salsa cũng hiểu điều đó, mới mười sáu tuổi nhưng cô rất xinh đẹp, là cô gái rất được yêu thương.
“Công việc của siêu nhân.” Yaya thì thầm, làm cho Salsa phát ra tiếng cười khẽ như tiếng chuông, nụ cười này làm cho người đàn ông trước mặt càng thêm chói mắt ngơ ngơ ngáo ngáo.
“Đúng! Siêu nhân! Tôi nghĩ gia đình tôi muốn là một siêu nhân.” Salsa cũng nói thêm
“Cái gì? Việc này…….”
Anh nhân viên mới mở miệng, Khả Khả liền lạnh lùng nhìn anh ta, khuôn mặt vẫn đang suy nghĩ của anh ta bị cô trừng sợ hết hồn, vội vàng im lặng.
“Làm phiền anh.”
“vâng, vâng, không có gì” đối với ánh mắt nghiêm nghị của cô. Anh nhân viên nghĩ cô gái tên Khả Khả này có thể so với quản lí trực tiếp của anh ta…..không! không. Ngay cả quản lý trực tiếp sợ là cũng không so được với cô.
Bởi vì cô gái này chỉ mới hai mươi tuổi nhưng đã có suy nghĩ chín chắn của người sáu mươi tuổi và một đôi mắt tỉnh táo, hơn nữa vẻ ngoài bình thường của cô đứng cạnh hai cô em gái xinh đẹp, chỉ có thể nói là………… hơn bình thường. Tạo cho người khác cảm giác khó gần.
“Chị, thật sẽ làm vậy sao?” Salsa vừa nghĩ trong nhà có thêm một người đàn ông đi qua đi lại, có ngại không?
“Nếu em không thích, thì tất cả công việc của em phải làm cho xong, như vậy thì……..”
“Đâu có, đâu có, đâu có, em không có ý kiến.” Salsa đầu hàng.
Khả Khả chuyển ánh mắt sang cô em yaya,” Yaya, em có ý kiến gì không?”
“Không có.”
“Tốt lắm.” Khả Khả hài lòng gật đầu, giống như một nữ vương không thể cãi lời.
Đối với nhà họ Băng, thân phận của Khả Khả không khác nữ vương là bao nhiêu, nhưng nữ vương còn một thân phận khác là người giúp việc siêu cấp
Kể từ sau khi ba cô qua đời, nhà chỉ còn mình mẹ và ba chị em cô trông một mảnh vườn không lớn cũng không nhỏ, lúc đầu trong nhà cũng có một người giúp việc, chỉ là người ta thấy lương thấp, luôn lười biếng còn hay đi trễ, nhưng điều làm Khả Khả ghét nhất là tên thối tha đó dám táy máy tay chân với em gái cô
Cho nên, sau khi Khả Khả cho tên thối đó một bạt tay liền lấy chổi quét hắn ra khỏi cửa.
Ở nhà họ Băng, ba chị em cố gắng làm việc, nhưng Khả Khả nhận ra rằng vẫn phải có một người đàn ông, dù sao khi hết hè, hai em của cô phải đi học lại, mặc dù cô cũng nghĩ đến việc nghỉ học, chuyên tâm lo cho cuộc sống trong nhà, nhưng một mình cô cũng không thể làm nên chuyện gì.
Cho nên cô quyết định cẩn thận chọn lựa một người đàn ông siêu cấp như siêu nhân tính tình tốt bụng.
“Làm phiền anh, vậy chúng tôi về trước chờ tin tức.”
“Vâng, cô Băng.”
Sau khi nhìn ba cô gái rời đi, người nhân viên nhìn tờ quảng cáo của các cô, một hơi thở dài. Thật sự các cô cần một siêu nhân, người bình thường chắc không đáp ứng được yêu cầu này.
Vừa nghĩ đến ánh mắt của cô gái tên Băng Khả Khả đó, anh ta quyết định hoàn thành xong việc này, nếu không hậu quả tự gánh, không ổn.
Quý công tử dã man 1
Tôi yêu anh sao?
Cái này tôi cũng muốn biết, tôi vẫn thường xuyên tự hỏi nhưng tôi vẫn không biết……
Chương 1
Sau giữa trưa, Khả Khả mệt mỏi đứng không vững, toàn thân như bị rút hết sức lực. Trong vườn có vẻ nóng bức hơn, trong không khí bốc lên hơi nóng không giảm, cô sắp bị phơi thành thịt khô.
Salsa và Yaya đã sớm trốn mất, mẹ bảo hai đứa nó đi rót cho Khả Khả ly trà đá, kết quả hai tiếng rồi, cái ly cũng chẳng thấy nói chi đến người.
“Quỷ ám! Trời nắng đâu có tốn tiền?” Khả Khả một mình lẩm bẩm, cúi đầu cố gắng cuốc đất, chuẩn bị cho ngày mai ươm hạt giống.
Đang lúc Khả Khả còn chút ý chí cuối cùng cố gắng làm việc thì mẹ cô đứng ở cửa vườn kêu lên.” Tiểu Khả, có người tới giúp việc rồi!”
Cái gì? Khả Khả dừng lại động tác, cô nghĩ rằng xã hội bây giờ sẽ không ai thích đi làm bò cả, cho nên sau khi phỏng vấn được vài ngày, cô đã nản lòng, những người đến đây cũng thấy công việc quá cực khổ, tiền thì ít, căn bản là không ai chịu làm.
Cho nên, cô cũng không muốn lãng phí thời gian làm việc.
“Mẹ, mẹ đi phỏng vấn là được rồi.” Khả Khả không ngẩng đầu mà la to.
“Nhưng mẹ không biết hỏi gì cả?”
“Hỏi người đó chịu cực được không. Có thể một mình làm việc của ba người không, có thể khi cần thì đến liền không, cần là đến ngay, quan trọng là phải…..” Khả Khả hít sâu một cái hướng về phía cửa hô to: “Tiền lương mỗi tháng chỉ có hai nghìn đồng mà thôi.”
Khả Khả hét xong, đột nhiên phát hiện có bóng người thật cao không biết từ khi nào đã đứng sau lưng cô, chặn lại một chút nắng.” Đồng ý!Khi nào có thể bắt đầu công việc?”
Khả Khả mở to mắt nhìn, kinh ngạc nhìn khuôn mặt người đàn ông.” Augus?” Anh ta sao lại ở đây?
Trên khuôn mặt anh tuấn của Augus lộ ra nụ cười thật đẹp.” Đúng rồi!”
Khả Khả liếc Augus một cái, lại quay về với công việc, căn bản xem anh ta như người vô hình.
“Khả Khả, em thật là vô tình!” Augus ngồi chồm hổm xuống, giọng nói vô cùng uất ức.
“Đối với anh không cần quá khách sáo!”
“Em vẫn còn giận anh?”
Khả Khả làm gì phải giận anh ta, giận anh ta cũng chẳng làm gì, dù sao anh ta cũng là cậu chủ không lo ăn mặc, nên nhìn cô là người có số khổ, là cô bé lọ lem sao?
“Khả Khả, em hãy nghĩ lại đi, anh và em là đàn anh và đàn em trong một trường, em giúp anh một lần, được không? Đàn em giỏi của anh…….”
“Người có thể giúp anh làm bài tập nhiều lắm mà? Không phải chỉ có mình em!” Khả Khả nghĩ dù sao mình cũng sắp nghỉ học, đâu có dư sức mà giúp cậu chủ này làm bài tập hè.
Đương nhiên Augus biết muốn tìm người giúp anh ta làm bài tập là chuyện nhỏ, nhưng không hiểu sao, anh ta chỉ thích Khả Khả, có lẽ cô không giống như những nữ sinh khác luôn trồng hoa si bên cạnh anh, nhìn anh chảy nước miếng, ngược lại làm cho lòng tự cao của người đàn ông trong anh ta bị đả kích nghiêm trọng, cho nên mới thích giỡn với cô.
Hiện tại lại đang nghỉ hè, Augus ở nhà một mình thật là chán, lại không muốn đi ra ngoài chọc gái, bởi vì người đẹp luôn thích kiêu ngạo, thích được người ta tranh giành, anh thì làm biếng. Nhưng không biết vì sao, anh chỉ thích đi tìm Băng Khả Khả __________nhất là trong mùa hè nắng chói chang thế này.
“Anh vừa nghe em xin tạm nghỉ học, liền đến tìm em ngay.”
“Cảm ơn sự quan tâm của anh………Chân!” Khả Khả tức giận la lên.
Augus dời chân, nói tiếp: “Khả Khả, em đừng lạnh lùng như vậy, anh thật lòng mà.”
“Tôi biết rồi! Đáng tiếc là không cần,” Khả Khả ngẩng đầu hết sức nghiêm túc nói với Augus: “Tôi nghỉ học đối với anh cũng không có ảnh hưởng gì?”
“Đương nhiên là có, em đối với anh có ý nghĩa vô cùng lớn.” Đây là sự thật, anh ta một chút cũng không nói dối.
Khả Khả trợn trắng mắt, lại nhịn xuống tiếp tục đào đất.
Cô cho là mình có thể ở học viện Nam thánh trải qua bốn năm đại học, nhưng thầy lại thấy cô có khả năng tốt, để cử cô làm Phó hội trưởng hội học sinh, mà hội trưởng là con lai Trung với Mỹ - Augus.
Augus làm việc nhanh nhẹn, là một người có tài, cộng thêm chiều cao một mét tám, quả thật chính là hoàng tử cưỡi ngựa trắng trong lòng các bạn nữ, tóc màu nâu nhạt khác với người khác, điều này cũng giúp anh ta tiết kiệm được tiền nhuộm tóc, trên người mặc toàn hàng hiệu, cũng làm Khả Khả nhìn không ưa.
Khả Khả mặc quần áo mua ở chợ đêm tốn hết một trăm đồng một bộ, đứng chung với Augus, chính là phiên bản hiện đại của hoàng tử và cô bé lọ lem, cho nên cô biết tự lượng sức mình không nên đi trêu chọc anh ta.
“Nếu không anh trả cho em một nghìn đồng một bài báo cáo được chứ?”
Khả Khả xoay lưng tiếp tục công việc.
“Vậy ……..hai nghìn nguyên?”
Khả khả không trả lời càng thêm ra sức.
“Vậy ba ngàn?”
Anh ta đúng là cậu chủ không nhiễm chút phong trần thế gian dám dùng tiền đè cô? Đây thật sự là sỉ nhục!
Thấy Khả Khả không quan tâm, Augus cho là cô chê ít, vì vậy lại tăng giá: “được rồi, bà cô của tôi ơi, em cứ ra điều kiện, chỉ cần em đồng ý với anh.”
Vì bài tập hè, Augus lại có thể tự hạ mình như vậy? trong suy nghĩ của Khả Khả bài tập hè chỉ là một số nghiên cứu khởi đầu của văn học với tương lai phát triển thôi…..
Chờ chút….! Khả Khả đột nhiên nhớ ra, đứa con cưng này dù là tiếng Nhật, tiếng Anh hay chữ Quốc Ngữ đều nói rất chuẩn, nhưng lịch sử năm nghìn năm của Trung Quốc đối với anh ta thì quá sâu xa rồi, cũng khó trách anh ta đau đầu nhức óc.
Khả Khả đã sớm thu thập xong tài liệu, chỉ cần sửa chữa lại chút ít, tập hợp lại là được, chỉ là cô không có thời gian, cô thiếu người làm……………….
Ánh mắt Khả Khả nhìn khuôn mặt của Augus, tưởng tượng trên khuôn mặt tuấn tú dính đầy bùn đất, trong lòng dâng lên khoái cảm trả thù. Rốt cuộc bắt được nhược điểm của anh ta rồi.
“Tôi không cần tiền, điều kiện trao đổi duy nhất là_________ anh phải làm người giúp việc cho tôi, cho đến khi tôi tìm được người thay thế.”
“Người giúp việc?” Augus nghĩ giống như nghe được cái gì rất kinh khủng.
“Đúng! Thời gian của tôi không có, căn bản là không rảnh viết báo cáo không công……”
“Tốt! Đồng ý.” Không phải chỉ là giúp việc sao! Augus nghĩ thầm mình là người trẻ tuổi còn khỏe mạnh, không vấn đề gì, lại nói đang lúc nghỉ hè cũng chẳng làm gì, vừa đúng lúc bên này có Khả Khả, vừa làm vừa giết thời gian.
Khả Khả không nghĩ Augus đồng ý thoải mái như vậy, làm cô có chút kinh ngạc, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Trong lòng Khả Khả tính toán tỉ mỉ, Augus bóc lột chất xám của cô, cô bóc lột sức lao động của anh ta, đây là giao dịch công bằng, ai cũng không thiệt thòi, nhân tiện có thể dạy dỗ đại thiếu gia này một chút!
Anh ta cho là làm công rất đơn giản sao? Nhất là khi làm đến kiệt sức, xương cốt giống như bị vặn ra, rất là đau!
“Vậy sáng sớm mai anh đến làm đi!”
“Tuân lệnh, nữ vương.” Augus tự nhiên ôm lấy Khả Khả, vốn chỉ là một cái ôm cảm kích, vậy mà người tính không bằng trời tính, hắn dùng lực quá mạnh, đẩy cô té xuống đất.
Một giây kế tiếp hai môi chạm nhau, cảm giác như có dòng điện chạy qua giữa hai người, Khả Khả phát hiện mình không thể nghĩ gì, cả người bị hơi thở của Augus bao vây.
Augus cũng hết sức kinh ngạc, nhưng so với sự không tự nhiên của Khả Khả, anh ta khôi phục rất nhanh.
Chương 1.2
Anh ta đang cười cô sao? Nhìn khóe miệng từ từ giương lên, Khả Khả liền quăng cho anh ta một bạt tay.
“Đáng ch.ết! Sao cái thùng phi này cứ một chút lại đánh người?” Augus tức giận giọng điệu không tốt.
“Ai kêu anh đối với con gái như vậy?” Khả Khả phát hiện mình đang run rẩy.” Còn nữa, không cho gọi là thùng phi.”
Chưa bao giờ có chuyện gì khiến cho cô sợ hãi, nhưng bây giờ cô lại run rẩy?
“Anh không phải cố ý.” Giọng điệu Augus vô tội, ngay sau đó lại mờ ám nhìn Khả Khả, “Chỉ là không nghĩ tới em hôn……”
“Anh dám nói thêm nữa, giao dịch giữa chúng ta xem như không có!” Khả Khả giận lên la to, khiến cho sự bình tĩnh, lí trí của cô trước giờ biến mất.
Khả Khả đột nhiên phát hiện người đàn ông này làm mình mất khả năng khống chế, quá nguy hiểm!
Có lẽ cô không nên đồng ý yêu cầu của anh ta……
Augus giống như nhìn thấy sự chần chừ cùng hối hận của Khả Khả nên lập tức trả lời: “Quyết định như vậy, không được hối hận, ngày mai anh sẽ tới đúng giờ.”
“Anh…….”
Khả Khả còn chưa kịp nói gì, Augus đã biến mất ở cửa vườn.
Khả Khả ngớ ra một lúc, lập tức lại chăm chú công việc trên tay, trong miệng lại không ngừng lẩm bẩm nguyền rủa con công thích trêu hoa ghẹo nguyệt kia.
Ngày mai anh ta lại dám bậy bạ, không ngoan ngoãn làm việc lại trêu ghẹo cô, cô nhất định chôn anh ta dưới đất, nếu không cô sẽ không còn là Băng Khả Khả
※※
Sáng sớm, trời còn chưa sáng, Khả Khả liền ra khỏi giường làm bữa sáng.
Không bao lâu, cháo trắng thơm ngào ngạt cùng một chút thức ăn đã dọn lên bàn, Khả Khả còn chuẩn bị bánh mì và sữa tươi, bởi vì hai em của cô không thích cháo nóng, chỉ có mẹ và cô ăn đồ ăn nóng sáng sớm.
“Khả Khả, hai đứa kia chưa thức dậy sao?” Mẹ cô chậm rãi đi đến trước bàn ngồi xuống, ánh mắt nhìn đến phòng của hai cô gái nhỏ xem xét.
“Vẫn chưa ạ. Mẹ, chân mẹ còn đau không?”
“Có một chút, nhưng không sao, uống thuốc một chút là hết……..”
“Không được! Mẹ đừng dùng thuốc dân tộc bí truyền gì đó, chờ chút nữa con bảo Salsa dẫn mẹ đi bác sĩ.” Khả Khả vừa nói vừa múc cho mẹ một bát cháo nóng, cẩn thận từng chút đặt trước mặt bà.
“Nhưng Salsa hôm nay phải giúp con…..”
“Mẹ, không cần quan tâm, thân thể mẹ khỏe mạnh so với việc gì cũng ưu tiên hơn, việc trong vườn con có thể thu xếp, mẹ không phải lo.”
“Khả Khả” Mẹ Băng thở dài, cầm tay cô, cô so với những bạn cùng tuổi phải gánh quá nhiều trách nhiệm, hy sinh nhiều thứ.” Thật ra chúng ta có thể bán mảnh vườn này đi, mẹ con chúng ta tiết kiệm một chút là được, con không phải khổ như vậy.”
“Mẹ, đừng lo lắng, con có thể. Vườn không thể bán đi được, đây là cha để lại, cho nên không thể bán.”
“Nhưng, Khả Khả, mẹ rất lo…….”
“Mẹ, nếu mẹ muốn tốt cho con, vậy mẹ hãy chăm sóc bản thân thật tốt, như vậy là con yên tâm rồi.”
Mẹ Băng đôi mắt mở ra,” ừ, mẹ hiểu, mẹ sẽ chăm sóc bản thân thật tốt.”
“Mẹ, ha ha mẹ nhìn con cá này đi, con tự mình làm đó.”
“Giỏi, giỏi, mẹ thích lắm….chỉ là Salsa và Yaya sao còn chưa dậy?”
“Ngày hôm qua một đứa chơi đến nửa đêm, một đứa xem tivi đến khuya, hai con mèo đó làm sao dậy nổi?”
“Một mình con làm sao được ?”
“Không sao, hôm nay còn có một người giúp việc.” Khả Khả vừa ăn vừa nói
“Người nào ?”
“Tạm thời ạ.”
“Là người hôm qua sao?”
Khả Khả không trả lời chỉ nhún vai xem như đúng rồi.
Mẹ Băng lo lắng, “Không được.... !Khả Khả , người ta là cậu chủ sống an nhàn sung sướng quen rồi, sao có thể tới nhà chúng ta làm việc nặng ?”
“Con có nói với anh ta, nhưng anh ta vẫn cứng đầu, con không có cách.”
“Nhưng...”
“Mẹ, như vậy cũng tốt ! Mẹ tuổi cũng lớn, không thể làm việc quá sức, mà hai em dù có chịu giúp một tay thì cũng là con gái, có nhiều công việc nặng, vẫn phải cần một người đàn ông giúp một tay.”
“Nhưng người ta là con nhà có tiền…..”
“Mẹ.” nhỏ giọng khuyên mẹ Băng không cần suy nghĩ quá nhiều . “Giống như mẹ nói, anh ta là cậu chủ, mà cậu chủ thì không bao giờ nghe người khác khuyên, cho nên thay vì tranh cãi với anh ta cho tức giận bản thân, không bằng cứ tùy ý, dù sao anh ta chịu khổ không nổi thì sẽ bỏ đi, căn bản không cần phí lòng.”
Mẹ Băng gật đầu đồng ý, “Cũng đúng, ít ra cậu ta có thể chia sẻ một ít công việc.”
Khả Khả gật đầu hưởng ứng, trong lòng vui vẻ với vấn đề đã tạm giải quyết.
Khả Khả ăn xong buổi sáng liền đi vào phòng kêu hai con heo lười dậy, bảo Salsa đưa mẹ đi bệnh viện.
Yaya cũng muốn đi theo, Khả Khả hiểu là em ấy không muốn ở nhà làm việc, dù sao công việc hôm nay cũng không cần hai đứa, dứt khoát cho nghỉ một ngày.
Sau khi ra cửa đưa mọi người lên taxi, Khả Khả liền mặc đồng phục đi ra vườn, bắt đầu làm việc.
Đang một mình vùi đầu đào đất thì bóng người cao lớn lại xuất hiện bên cạnh cô, chắn lại ánh mặt trời nóng bỏng.
“Em đang làm gì.”
Cuối cùng cũng đến ! Khả Khả ngẩng đầu trợn mắt nhìn Augus . Tức giận nói : “chơi đất.”
Người mù cũng biết cô đang trồng trọt, chẳng lẽ chơi đất ? thực sự không nói nổi ! Đúng là đại công tử không biết khói lửa cuộc đời.
Augus nhìn chằm chằm Khả Khả, giọng nói nghiêm túc : “Không hề buồn cười.” cô ấy chắc chắn là nói xạo.
“Anh hỏi một vấn đề ngốc như vậy, tôi trả lời như vậy là rất lịch sự rồi.” chẳng lẽ phải giống như cung nữ ngày xưa phải quỳ xuống bên chân hắn trả lời sao ?
“Để cho anh ! Chuyện này là của đàn ông. “
Đấy, cuối cùng cũng nghe một câu giống tiếng người nói ! Khả Khả đưa cho Augus một cái xẻng, “Đem đất xới hết lên, ngày mai phải gieo giống, nếu không sẽ không kịp. “
Augus trừng mắt nhìn mảnh vườn không lớn cũng không nhỏ, “Em phải xới tất cả đất ở đây lên ?”
“Không phải chỉ có chỗ này, còn một khoảng sau núi nữa. “
“Chỉ một người ? “Đây đúng là công việc hành hạ người.
“Không !Còn anh nữa. “Khả Khả bỏ lại một câu rồi không để ý đến Augus, nếu bị dọa sợ rồi thì cô đã đạt mục đích.
Vốn nghĩ rằng Augus sẽ kêu rên, oán trách bên này bên kia, ai ngờ anh ta lại cúi đầu làm việc.
“Đúng rồi, quần áo của anh sẽ dơ, lần sau chú ý mặc bộ đồ cũ nhất tới. “
“Đây là bộ cũ nhất của anh. “
Chương 1.3
Bộ đồ nhãn hiệu Armani đẹp thế lại xem là nát nhất của anh ta sao ? Khả Khả cúi đầu cố gắng làm việc, không thèm nghĩ đến bộ quần áo mua ở ven đường mất hết một trăm đồng của cô nữa.
Nhìn tâm tình Khả Khả không được tốt lắm, Augus ngoan ngoãn cúi đầu làm việc.
Nếu như không phải Augus có việc xảy ra ngoài ý muốn thì hai người vẫn mãi tiếp tục như vậy.
Đang suy nghĩ hôm nay cố gắng như vậy có thể hoàn thành được bao nhiêu thì phía sau đã “phịch” một cái, kèm theo tiếng nói bực bội, giống như có vật nặng ngã trên đất.
Khả Khả xoay người nhìn lại. “Đàn anh ? “
Chỉ thấy Augus nằm dang tay dang chân mặt úp xuống đất, khóe miệng Khả Khả không nhịn được giương lên, chờ anh ta từ từ bò dậy thì cô đã ôm bụng cười nghiêng ngã.
“Đáng ch.ết, cả người tôi dơ hết rồi.” Augus không ngừng mắng, hết sức khó chịu và tức giận.
“Em đã nói từ lúc đầu rồi.” Khả Khả cười đến nước mắt cũng chảy ra.
Augus nhìn nhìn, khi Khả Khả hiểu được mưu đồ của anh ta, đã bị anh ta kéo vào lòng.
“A ! Anh làm gì vậy ? “
“Em đang cười anh phải không ? “
“Thì sao ? “
“Chưa bao giờ có cô gái nào dám cười anh ! Còn nữa.” Nụ cười trên mặt Augus từ từ biến mất, thay thế bằng một vẻ mặt hết sức nghiêm túc. “Bây giờ anh mới biết khi em cười trông rất xinh.”
Trong nháy mắt, trái tim của Khả Khả vì lời nói của Augus mà ngừng đập, cho dù cả người anh ta đều là đất, giống như một con chó ở dơ, nhưng vẫn đẹp trai quá mức.
“Không có.” “Xinh đẹp ” chữ này tuyệt đối không bao giờ dành cho cô.
“Có.”
“Không có.”
“Có.” Augus tặng thêm một câu, “Không nghĩ tới em cười lại xinh như vậy.”
Tóc Khả Khả có mùi dầu gội nhàn nhạt, Augus chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ bị mùi hương này mê hoặc.
Trước giờ những cô gái bên cạnh anh đều xịt nước hoa khắp người, anh chưa bao giờ có cảm giác này, anh rất vui vẻ.
Augus tự nhiên vùi mặt vào trong tóc của cô, ngửi hương thơm trên người cô.
“Chơi đủ chưa.” Khả Khả đỏ mặt muốn đẩy Augus ra, lại bị anh giữ lại. “Anh muốn làm gì ?”
Một giây kế tiếp Khả Khả bị Augus kéo ngồi trên đùi anh ta. “Hôn em “
Khả Khả kinh ngạc há to, vừa đúng lúc cho Augus thực hiện hành động, bàn tay anh ta cố định đầu cô, ép cô không thể quay đầu chỉ có thể đón nhận nụ hôn này.
Môi của anh ta cố ý chiếm lấy hương thơm trong miệng cô, đầu lưỡi tham lam ʍút̼ lấy lưỡi cô, làm đầu óc cô mờ mịt, bản thân không còn sức lực.
Khi Augus lưu luyến không muốn rời môi Khả Khả, thì đón anh ta là một cú tát trời giáng.
“Anh thật quá đáng.”
“Em lại đánh anh ?”
“Đúng ! Đánh anh sàm sỡ. “
“Đừng tưởng chỉ một bạt tai là cản được việc anh muốn làm.”
“Anh....... “Khả Khả còn chưa kịp nói xong, miệng lại bị Augus ngăn lại.
Augus không hiểu sao mình lại có phản ứng khác thường, chỉ biết nụ cười của cô có lực hút vô cùng lớn, khiến cho anh không thể khống chế chỉ muốn ôm cô vào lòng, hôn cô thật nhiều.
Cô ấy lại đánh anh ? Thật là ăn gan cọp. Nhưng anh cũng không phải là đèn cạn dầu.
Cô không cho hôn, anh lại muốn hôn cô đến không thở nổi.
Khả Khả hiểu nếu mình đủ lí trí , thì nên đẩy Augus ra, cho thêm một cái tát, nhưng tất cả ý thức trong đầu đã biến mất, cảm giác hết sức rối loạn.
Augus hôn càng thêm mãnh liệt, giống như trừng phạt đôi môi xinh đẹp của cô, cũng hít thực sâu mùi thơm riêng trên người cô.
Không nghĩ tới một người có bề ngoài bình thường như vậy, mới nhìn giống như một bông hoa không xuất sắc, một cô gái nhỏ khiến người khác không chú ý, nhưng khi hôn lại ngọt như vậy, quyến rũ như vậy.
“Khả Khả, em thật là ngọt.” Augus nói nhỏ trên môi Khả Khả, hôn đôi môi xinh đẹp của cô, xâm nhập vào miệng cô tìm cái lưỡi ngọt ngào, cùng cô cuốn lấy.
Không,không được. Cô sao lại để cho anh tùy ý hôn mình ? mặc dù nụ hôn đầu bị anh ta cướp đi, nhưng cô thuyết phục mình quên đi, hôm nay anh ta lại khơi gợi trí nhớ của cô, làm cô rất lo lắng.
Mặc dù cô không hiểu đàn ông, nhưng bây giờ là thời đại nào, cô cũng có xem tivi nhìn qua sách ảnh khêu gợi, nhưng chỉ là xem chưa có hành động, làm cho đầu cô trống rỗng, không phản kháng được.
Cô phải cản anh ta, nhưng, làm sao đây ?
Anh ta thật quá đáng, kìm chặt cơ thể cô khiến cho cô không thể động đậy, mà cô cũng sợ giãy giụa quá lại kích thích anh ta, nếu tính tình của anh ta phát ra chắc cô tiêu quá.
Augus rên rỉ, hôn sâu hơn, nóng hơn, một tay anh ta đi đến trước ngực Khả Khả, cách y phục vuốt ve cô, toàn thân cô run rẩy.
“Đàn anh, anh....... không thể !” Khả Khả cảm thấy thân thể mình đang hưởng ứng anh ta, một cảm giác hưng phấn xa lạ đang đánh vào người cô, làm cô sợ hãi.
“Đừng cử động !” Augus nghe được Khả Khả thở gấp, tay hắn càng thêm ra sức quyến rũ cơ thể cô, từ vạt áo thăm dò vào bên trong.
“Dừng lại !” Khả Khả ở trong lòng Augus vô lực kháng nghị, bàn tay của anh ta tìm được ngực của cô.
“A.... ...... ...” Khả Khả cắn môi ngăn cản mình phát ra tiếng kêu mắc cỡ.
“Em làm cho anh rất ngạc nhiên.” Augus giống như nhìn thấy một hòn bảo ngọc quý hiếm trong một viên đá.
Anh ta không thiếu những cô gái ôm ấp yêu thương, nhưng anh ta cũng biết Khả Khả không thuộc dạng đó, ngược lại, cô không đến gần anh ta, anh ta cũng sẽ không trêu ghẹo cô.
Anh ta không ngờ Khả Khả có thể quyến rũ anh dễ vậy, không cần ăn mặc xinh đẹp, chỉ giống một con mèo nhỏ lăn qua cả đống bùn đất nhìn anh ta, để cho anh không kháng cự được.
Anh bất chấp tất cả đè lên người cô, xé quần áo của cô, xem một chút dưới lớp quần áo dơ bẩn kia có phải là một thân thể ngọt ngào như môi cô không.... ...
Chưa từng có cô gái nào không tốn sức liền khơi gợi lửa dục trong người anh, suy nghĩ một chút, cướp lấy suy nghĩ của cô không phải là vô vị như anh nghĩ, ngược lại làm anh vô cùng thích thú.
“A…. !” Augus kêu lên rất đau, “Gì vậy?”
Thì ra chẳng biết từ lúc nào Khả Khả đã cầm một vật kế bên đập vào đầu anh, ngăn hành động quá đáng của anh.
“Rất đau đó !” hai tay Augus ôm đầu, cảm thấy càng lúc càng đau.
Thì ra cô cầm là ... ..... “A ! cái xẻng”
“Em thật nhẫn tâm !” Augus vừa nói xong, thân thể mềm nhũn ngã trên người của Khả Khả, không nhúc nhích.
Không thể nào ? Cô giết người ? Khả Khả vuốt đầu Augus, cảm giác trên tay ướt ướt, vừa nhìn------là máu !
Phía trước không còn thấy gì, lần đầu tiên Khả Khả té xỉu.