Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử
✍ Thủy Phách
79 chương
1,331 lượt xem
3 ✩
✎
- Chương 1: Không thể nào, tôi trở thành ngu ngốc
- Chương 2: Tôi là anh cậu
- Chương 3: Colin ngạo kiều
- Chương 4: Kì Tuyển ôn nhu
- Chương 5: Sự giáo dục của ca ca
- Chương 6: Huynh hữu đệ cung
- Chương 7: Gặp lại Kì Tuyển
- Chương 8: Như học tỷ
- Chương 9: Tiểu Di tới chơi
- Chương 10: Con muốn gả cho anh
- Chương 11: Không cho yêu sớm
- Chương 12: Mạc Thiếu Dương
- Chương 13: Lễ hội
- Chương 14: Hạ Linh cảm thấy nguy cơ
- Chương 15: Món ngọt hấp dẫn
- Chương 16: Giao lưu ngoài ý muốn
- Chương 17: Động tình
- Chương 18: Ăn dấm chua
- Chương 19: Tưởng
- Chương 20: Điện thoại của Dung Anh
- Chương 21: Bạn trai trong truyền thuyết
- Chương 22: Gặp mặt
- Chương 23: Bạn trai
- Chương 24: Thông báo
- Chương 25: Nếu không ngươi tới công tác đi
- Chương 26: Nhân duyên với nữ nhân
- Chương 27: Cuộc sống tri thức
- Chương 28: Linda
- Chương 29: Cuối tuần
- Chương 30: Khí phách của Hạ Trĩ
- Chương 31: Buổi tối lạ lùng
- Chương 32: Hạ Linh nghi ngờ
- Chương 33: Khu mộ
- Chương 34: Hẹn hò
- Chương 35: Một ngày vui vẻ
- Chương 36: Có phải tình yêu hay không? (Thượng)
- Chương 37: Có phải tình yêu hay không? (Hạ)
- Chương 38: Tình địch cuối cùng? !
- Chương 39: Đàm phán
- Chương 40: Tô Dạ
- Chương 41: Ghen
- Chương 42: Tâm tư của Mạc Thiếu Dương
- Chương 43: Theo đuổi mãnh liệt
- Chương 44: Cái gọi là dục vọng giữ lấy
- Chương 45: Tiến triển
- Chương 46: Theo đuổi
- Chương 47: Bỏ nhà đi
- Chương 48: Du lịch
- Chương 49: Tỏ tình đột ngột
- Chương 50: Hạ Linh tức giận
- Chương 51: Nói thật
- Chương 52: Hạ Linh chìm đắm giữa tình yêu
- Chương 53: Gặp lại tình địch
- Chương 54: Quá khứ
- Chương 55: Sinh nhật
- Chương 56: Nước mắt vui mừng
- Chương 57: Nước mắt vui mừng (hậu truyện)
- Chương 58: Ngày lễ ngọt ngào
- Chương 59: Chuyến du lịch hai người
- Chương 60: Đồng ý giao cho anh
- Chương 61: Bày tỏ tình yêu
- Chương 62: Ywen Kiện xuất hiện
- Chương 63: Hạ Trĩ bất an
- Chương 64: Cảm thấy cô đơn
- Chương 65: Tình nhân
- Chương 66: Xuống bếp
- Chương 67: Cảm động
- Chương 68: Lạnh lẽo
- Chương 69: Hờn dỗi
- Chương 70: Tức giận
- Chương 71: Giảng hòa
- Chương 72: Tảo mộ
- Chương 73: Dùng cơm
- Chương 74: Hoài nghi thân phận
- Chương 75: Thẳng thắn
- Chương 76: Công viên trò chơi
- Chương 77: Đi công tác
- Chương 78: Thẳng thắn
- Chương 79: Thì ra là thế
Edit: Tiểu Mộc
Thể loại: hiện đại, trọng sinh, ngụy huynh đệ niên thượng, 1×1, lãnh khốc bá đạo độc chiếm dục siêu cường công x dịu ngoan khả ái thụ, công sủng thụ, ấm áp, thanh thủy văn, HE
Ở kiếp trước thì em sống cuộc đời cơ cực làm cô nhi lớn lên phải làm đủ nghề để kiếm sống, không may bị xe tông chết. Nhưng khi mở mắt ra lại thấy mình dang trong thân xác của thiếu gia nhà họ Hạ. Em thích ứng rất nhanh, giả vờ mình bị mất trí, cũng tranh thủ tìm hiểu thân thế mới của mình. Ra số phận đứa trẻ này chả khá hơn em là bao, từ nhỏ cũng mồ côi cha mẹ, may mắn được Hạ lão gia nhận về nuôi dưỡng, chỉ có điều tâm lý mang chướng ngại, nói chuyện ko được lưu loát nên luôn bị cho là nhược trí.Được sống lại 1 lần, em tự nhủ phải hảo hảo trân trọng. Kiếp trước chỉ thuộc tầng lớp lao công thấp bé, em vẫn giữ nguyên bản tính thiện lương, đối với ai cũng nở nụ cười hòa ái dễ gần, khiến gia nhân trong nhà thấy mà vừa mừng vừa sợ.
Sống trong căn biệt thự siêu lớn mấy hôm, em cũng nghe mình còn 1 vị ca ca tổng tài nổi tiếng lãnh khốc, cũng chính là người thừa kế chính thức của Hạ thị, hơn nữa dường như ko mấy ưa em – đứa con nuôi thiểu năng mà gia gia nhặt về. Em vốn đã quen ko có thân nhân bên cạnh, đương nhiên đối với người anh chưa từng gặp mặt cũng quăng luôn vào truyền thuyết, trước mắt chỉ mải xúc động tận hưởng cuộc sống ko phải lo cơm áo gạo tiền.
Anh là vị đại ca trên danh nghĩa của em, mang trên người huyết thống Hạ thị, từ nhỏ đã phải chịu sự giáo dục vô cùng hà khắc, vẻ mặt luôn là 1 bộ lãnh khốc vô tình, đặc biệt đối với người em trai ko cùng dòng máu lại càng là chán ghét, cũng bởi vậy mà 1 lần ko nén được bài xích, anh đã vô tình hất tay đẩy ngã khiến nó phải vào nhập viện.
Dăm bữa nửa tháng mới trở về nhà, anh gặp được em khi trọng sinh tới, cũng đã là chuyện của mấy ngày hôm sau. Thấy thiếu niên trước kia vốn rụt rè u ám, giờ đây lại như thiên sứ tỏa ánh dương quang, tâm tình của anh lập tức quay ngoắt 180 độ (ta thật sự sợ tốc độ trở mặt của ảnh (_ _!!)), từ áy náy mà đối với em ôn nhu, dần dà đã trở thành sủng nịnh cùng độc chiếm dục siêu cường.
Kiếp trước em lăn lộn ngoài xã hội bao năm, kiếp này lại bị anh coi như trẻ sơ sinh phải bảo quản trong lồng kính, chỉ sợ bảo bối ra ngoài bị dính chút vi khuẩn =.,= May mắn kết giao được vài người bạn, em lại bị anh dùng giọng lưỡi ko khác gì hắc đạo, mắng mấy thằng đấy là xã hội đen =)) Trước kia hàn khí quanh người anh làm đối phương nổi da gà, giờ nhìn vẻ mặt sủng nịnh của anh chỉ khiến em sởn gai ốc (_ _!!) Đối với sự bảo hộ thái quá của anh, em ban đầu còn muốn khóc mếu, sau lại bắt đầu tham luyến hơi ấm quan tâm dịu dàng mà từng 1 đời mình chưa hề có được, chẳng biết tự lúc nào đã sinh ra thói quen nghe lời vô điều kiện cùng ỷ lại vào anh.
Anh cũng nhận ra sự độc chiếm đối với em đã vượt ngoài tầm kiểm soát, nhìn xuống bạn giường cũng tưởng tượng ra gương mặt của thiên sứ thiếu niên (đoạn này ta ko thik lắm vì anh gần như xác định tình cảm với em rồi mà vẫn đi tìm bạn giường >”