Chương 54: Quá khứ
Tô Dạ ở trong văn phòng Hạ Linh không lâu, một là không muốn nhìn thấy hai người kia không coi ai ra gì mà thân mật, tăng thêm thương tổn tâm hồn hắn, Hạ Linh cũng không muốn hắn ở lại, hai là người đại diện gọi điện như đòi mạng, muốn hắn đến thu hình. Hạ Linh không thèm để ý Tô Dạ, thấy hắn rời đi tất nhiên là vô cùng mừng rỡ, ngay cả những lời khách sáo xã giao trước kia cũng lười nói.
“Ca ca, anh cùng…… Tô tiên sinh rốt cục là quan hệ gì?” Tô Dạ vừa rời khỏi, Hạ Trĩ liền mở to đôi mắt ngập nước, một bộ dáng cố gắng chịu đựng vừa ủy khuất vừa đáng thương.
“Ai.” Hạ Linh thở dài, một tay ôm Hạ Trĩ vào ngực, hôn lên hai má non mềm của cậu, từ từ nói lại chuyện trước kia của anh và Tô Dạ. Hạ Trĩ ngồi ở trong lòng Hạ Linh, im lặng nghe chuyện xưa vừa làm cho cậu kinh ngạc vừa…… ghen tị. Một người là minh tinh nổi tiếng đại giang nam bắc, một người là tổng tài làm mưa làm gió trên thương giới, hai người chính là quan hệ tình nhân. Cũng may bọn họ che dấu tốt, không bị giới truyền thông phát hiện.
“Tiểu Trĩ, có phải hay không em cũng nghĩ anh thực hoa tâm?” Khai báo xong chuyện của mình, Hạ Linh có chút chột dạ nhìn Hạ Trĩ đang ở trong ngực anh cúi đầu không nói lời nào.
“……”
Hạ Trĩ không có trả lời. Hạ Linh giật mình, anh lần đầu tiên tức giận hành vi trước kia của mình như vậy, lo lắng nói:“Tiểu Trĩ, anh biết em nghe xong nhất định sẽ tức giận, cho nên anh mới không dám nói với em…… em có thể đánh anh mắng anh, nhưng không cần không nói lời nào có được không?” Hạ Linh thu lại cánh tay đang thả lỏng, dường như lo sợ giây tiếp theo người trong lòng sẽ biến mất.
“…… Ca ca……” Hạ Trĩ tựa đầu vào khuôn ngực rộng lớn, âm thanh rầu rĩ truyền đến:“Em không có tức giận. Đây là chuyện của anh và Tô tiên sinh, em không nên can thiệp. Hơn nữa em cảm thấy…… Như vậy đối với Tô tiên sinh không công bằng. Trước kia có lẽ ca ca còn có những tình nhân khác, Tô tiên sinh yêu anh như vậy, như vậy anh ấy nhất định rất đáng thương……”
“Tiểu Trĩ……” Hạ Linh cảm thấy kinh hỉ mà thiếu niên cho hắn càng ngày càng nhiều. Là ai dám nói thiếu niên nhà anh ngu ngốc, hừ hừ. Tiểu Trĩ nhà anh thông minh như vậy, thiện lương như vậy, như thế nào trước kia anh lại không nhận ra? Hạ Linh âm thầm nghĩ.“Tiểu Trĩ, anh đã chia tay Tô Dạ. anh cam đoan sau này sẽ không cùng ai phát sinh quan hệ, toàn tâm toàn ý thương ngươi yêu em, có được không?”
“Đương nhiên được! Nếu anh dám hoa tâm nữa, em, em sẽ không để ý anh nữa!” Hạ Trĩ đột nhiên nâng đầu lên, hai mắt sáng ngời thẳng tắp nhìn chằm chằm Hạ Linh, trong mắt tràn ngập ý chiếm giữ làm cho Hạ Linh rất vui vẻ. Miết lấy đôi môi đỏ, Hạ Linh đáp lời:” Anh sẽ không cho em cơ hội đó.”
“Nhưng mà, anh cũng nên đối Tô tiên sinh tốt một chút…… Dù sao, cũng coi như ca ca xin lỗi anh ấy chuyện trước đây…… Tuy rằng chia tay, nhưng mà…… cũng không cần đối xử lạnh lùng với anh ấy như vậy.”
“Tiểu Trĩ, anh nên khen em thiện lương hay đơn thuần đây?” xoa nhẹ đầu của người yêu:“Rõ ràng anh mới là người yêu của em, sao anh lại cảm thấy được em muốn đẩy anh cho người khác.”
“Em chỉ là cảm thấy có chút thẹn với anh ấy……”
“Ai, tiểu Trĩ, trong tình yêu không có ai đúng ai sai. Yêu chính là yêu, không có áy náy. Mỗi người đều muốn cùng người hợp với mình cùng một chỗ, anh cùng Tô Dạ không hợp nhau, cũng không phải tại em…..” Hạ Linh vô cùng sâu sắc cảm nhận được ở phương diện tình cảm Hạ Trĩ thực đơn thuần. Người đơn thuần như vậy rất dễ bị tổn thương, bất quá, anh sẽ bảo vệ cậu, che chở cậu, sẽ không để cho lời đồn đãi bên ngoài xúc phạm đến cậu. Anh phải đem những lỗi lầm trước kia bù đắp trở về
“Dạ!”
“Cho nên đồng ý với anh, sau này không cần áy náy với những chuyện như vậy, anh lạnh lùng với Tô Dạ, mới có thể làm cho hắn hết hy vọng với anh, hắn mới có thể đi tìm kiếm người mình yêu.”
“Được! Nhưng mà…… anh cũng phải đáp ứng em, phải tốt với em, không thể khi dễ em, không thể dữ với em, không thể…… đừng……” Hạ Linh cười cười hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đang lải nhải, chặn những lời còn lại, tiểu Trĩ, bi thương của em hãy để anh xóa bỏ, hạnh phúc của em, cũng hãy để anh mang đến!
Tô Dạ tự mình lái xe đến chỗ thu hình, vừa vào phòng ngủ đã bị người đại diện tóm lấy, lôi kéo nhắc nhở một phen. Nếu là bình thường, nhất định Tô Dạ sẽ đùa giỡn với người đại diện đã theo hắn nhiều năm, nhưng mà, hiện tại hắn không có tâm tình, chỉ ngồi vào bàn mặc kệ đối phương.
“Tô Dạ, đừng tưởng rằng anh là ngôi sao mà có thể không quan tâm thời gian, trễ giờ sẽ làm cho người khác có ấn tượng không tốt, sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của anh……” Quân Ni hai tay chống nạnh, nhìn Tô Dạ, cậu vừa tức giận vừa bất đắc dĩ. Tô Dạ là ngôi sao cậu quản lí từ lúc vào nghề tới nay, lúc trước hai người bọn họ đều là người mới, là hỗ trợ nhau phát triển, Tô Dạ ở trong giới giải trí cũng dần có vị trí nhất định, cậu cũng có chút tiếng tăm. Hai người giống như bằng hữu mà không giấu nhau gì. Quân Ni hiểu rõ Tô Dạ, từ ưu điểm đến khuyết điểm, cậu đều có thể nhất nhất nói ra. Tô Dạ tuy rằng rất có tài, nhưng là một người không thích tuân thủ quy tắc, thường thường tùy hứng mà đến muộn hoặc không tìm thấy người. Đối với việc này, Quân Ni lúc đầu là quở trách sau lại đành chịu, gì cần nói cũng đã nói hết, Tô Dạ chính là không thay đổi được tật xấu này. Có lẽ nguyên nhân là vì cậu nhỏ hơn Tô Dạ vài tuổi, mỗi lần cậu muốn tiến hành giáo dục đều bị Tô Dạ hi hi ha ha đùa giỡn, có đôi khi cậu còn bị nói lại đến không phản bác được. Nhưng mà, hôm nay thấy Tô Dạ ngồi lên sô pha, mặc kệ cậu mắng. Là cậu uống nhầm thuốc, hay là đang nằm mơ? Quân Ni ngừng lải nhải, cầm lấy chén trà trên bàn uống một ngụm, sau đó nghi hoặc mà nhìn Tô Dạ từ lúc vào chưa từng đổi tư thế mà ngồi trên sô pha, do dự nửa ngày mới mở miệng:“Làm sao vậy, hôm nay anh không bình thường a, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Ô, tôi hiếm khi không làm khó dễ cậu, thế nào, cảm thấy không quen?” Tô Dạ trở mình ngồi thẳng dậy, trên mặt nở một nụ cười giống như trước kia, dùng khẩu khí thường thấy nói với Quân Ni.
“Tôi là đang ước gì anh có thể thành thật chút, đem lời tôi nói nghe lọt tai thì tôi sẽ không cần giúp anh thu dọn cục diện rối rắm này.” Quân Ni bất đắc dĩ thở dài, rồi sau đó đặt mông ngồi bên cạnh Tô Dạ, đưa nước cho hắn, nói:“Không cần nói sang chuyện khác, nói, đã xảy ra chuyện gì.”
“Không có việc gì a?” Tô Dạ cười cười, nhận lấy nước, dồn sức uống một hơi.
“Đừng cười khó coi như vậy, anh có thể lừa người khác nhưng có khả năng lừa tôi sao? Nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Quân Ni nhìn thấy Tô Dạ như vậy, không tránh khỏi có chút lo lắng.
“Cậu cũng có thể không cần hiểu tôi như vậy?” Tô Dạ cười khổ, lại uống một ngụm, chất lỏng lạnh lẽo chảy vào cổ họng, nước lạnh như băng, tâm cũng lạnh như băng.“Chúng tôi đã hoàn toàn chia tay.”
Không đầu không đuôi nói một câu, lúc này cũng chỉ có Quân Ni nghe hiểu. Quân Ni là một trong những người hiểu rõ chuyện của Tô Dạ cùng Hạ Linh. Lúc trước là hắn cùng Tô Dạ đến công ty Hạ Linh công ty. Khi đó cậu liền phát hiện ánh mắt Tô Dạ nhìn Hạ Linh có chút khác thường, cũng không có nghĩ nhiều. Sau lại phát hiện Tô Dạ thường đi gặp Hạ Linh mới phát hiện sự việc đã nghiêm trọng. Ngay từ đầu cậu không tán thành việc Tô Dạ cùng Hạ Linh, dù sao đồng tính luyến ái nếu bị paparazzi phát hiện sẽ bị gièm pha, đối với Tô Dạ sẽ có tính hủy diệt vô cùng nghiêm trọng. Hơn nữa cậu đối với những lời đồn về Hạ Linh cũng nghe thấy, làm sao có thể đem tâm đặt trên một công tử nhà giàu như vậy. Cậu đã khuyên, đã cảnh cáo, đã quở trách, nhưng không có hiệu quả gì, mỗi khi nhìn thấy Tô Dạ ngọt ngào tươi cười nói với cậu bọn họ rất tốt, cậu cũng từ từ thỏa hiệp. Cậu biết Tô Dạ là thật tâm, chỉ hy vọng Hạ Linh cũng có thể thật tâm với hắn. Hai người cũng rất cẩn thận, không để cho bọn chó săn biết tin gì, Quân Ni tâm cũng dần dần yên tâm. Bên phía giám đốc cậu cũng không dám nói, cũng chỉ có thể thành thành thật thật thay Tô Dạ thu thập mọi việc.
Hai người này đang tốt như vậy, làm sao lại đột nhiên chia tay? Quân Ni thực hoang mang, nhưng cậu cũng từng nghĩ đến kết cục như vậy. Người ta dù sao cũng là đại tổng tài, cần một người thừa kế, nhất định sẽ tìm một nữ nhân kết hôn. Có lẽ Hạ Linh đã nghĩ thông suốt, như vậy đối Tô Dạ cũng tốt. Quân Ni mở miệng muốn an ủi nhưng lại không biết nói gì, đành phải vỗ vỗ vai Tô Dạ.
“Cuối cùng vẫn bị cậu nói trúng rồi, chúng tôi không có biện pháp ở cùng một chỗ. Tôi cho rằng tôi có thể làm anh ấy động tâm, nhưng không có thành công.” Tô Dạ ngẩng đầu, đem nước mắt đọng trong khóe mắt hung hăng đẩy trở về.
“Muốn khóc liền khóc đi. Nam nhân khóc cũng không có gì ngại ngùng.” thời điểm quan trọng Quân Ni rất chững chạc,“Anh ta vốn nên tìm một nữ nhân kết hôn sinh con, sau đó kế thừa gia nghiệp. Nghĩ thông suốt, nếu đã chia tay, anh cũng có thể một lần nữa bắt đầu lại từ đầu, tìm một người yêu thương anh.”
“A, anh ta cũng không phải tìm một nữ nhân, anh ta chính là thực tâm yêu một người khác, chính là một tên tiểu tử ngốc.” Tô Dạ trào phúng cười:“Thật sự là không công bằng a, tôi vì anh ta trả giá nhiều như vậy, ngay cả cười cũng keo kiệt với tôi; Đối với anh ta, tôi chính là ngàn theo trăm thuận.”
“Cái gì?” Quân Ni nghe nói như thế, có chút không tiêu hóa được:“Anh là nói Hạ Linh……”
“Anh ta a, anh ta yêu đệ đệ mình.”
“Cái gì?!” Quân Ni lại kinh ngạc, chuyện này so với những tin xấu của các ngôi sao cậu xem trước kia càng khiến cho người ta kinh ngạc, giống như một quả bom nổ chậm, nổ đến Quân Ni người luôn bình tĩnh cũng trở nên không bình tĩnh.
“Thực kinh ngạc phải không. Lúc tôi phát hiện chuyện này cũng giống như cậu.” Tô Dạ từ trong túi lấy ra một điếu thuốc, châm lửa.
“Bọn họ là anh em, như vậy……”
“Hạ Linh có thể để ý chuyện này sao? Tôi hiểu anh ta cũng giống như cậu hiểu tôi vậy. Một khi anh ta yêu một người, tuyệt đối sẽ không buông tay, anh em thì thế nào? Bọn họ chỉ có quan hệ trên mặt pháp luật mà thôi. Cho dù có quan hệ huyết thống, tôi nghĩ anh ta cũng sẽ không để ý.”
“Tô Dạ, vậy buông tay đi, trên đời này người tốt rất nhiều, anh nhất định có thể tìm được một người yêu anh.” Quân Ni cũng không ở nói thêm gì,“Thất tình một lần cũng không có gì phải ngại, anh nếu làm ảnh hưởng đến công việc, tôi cũng sẽ không buông tha anh!”
“Dạ, dạ, tiểu Quân Ni của tôi.” Tô Dạ cười cười, làm cho Quân Ni an tâm.