Chương 61: Bày tỏ tình yêu
Hạ Linh vừa vào phòng liền bị Hạ Trĩ nhào vào lòng. Không chuẩn bị mà đem thiếu niên không hiểu vì sao hưng phấn ôm vào trong lòng, Hạ Linh cười hôn lên môi thiếu niên, dịu dàng hỏi “Sao vậy?” tay đặt ở trên lưng thiếu niên cũng không tự giác ôm chặt hơn.
“ Linh, hôm nay có mệt không?” Hạ Trĩ ngoan ngoãn chôn ở trong lòng Hạ Linh, hai tay ôm lấy cổ ca ca so với mình cao không ít, làm nũng.
Hạ Linh nhíu mày,“Khi nào thì trở nên dính người như vậy? Nói thật đi có phải là em đã làm chuyện gì có lỗi với anh, cho nên muốn bồi thường anh……”
“Sao em có thể làm chuyện có lỗi với anh.” Tiểu Trĩ đỏ mặt lắc lắc đầu, ánh mắt ngập nước mang theo mời gọi nhàn nhạt nhìn Hạ Linh.
Hạ Linh thầm thở dài, lại là đôi mắt này! Đây là ông trời khảo nghiệm định lực của anh sao? Ôm thân mình mềm mại thơm tho trong lòng ngực, lại bị này đôi mắt mang theo dục vọng như có như không cùng với tình cảm nòng đậm chăm chú nhìn, dục vọng Hạ Linh cũng không chịu thua kém mà ngẩng đầu. Cúi đầu hôn lên trán tiểu Trĩ, Hạ Linh thầm kêu một tiếng, chậm rãi nói:“Là có chuyện gì quan trọng sao, hiện tại muốn nói với anh sao?”
“Em…… em……” bộ dáng ấp úng của người yêu, làm cho nghi ngờ trong lòng Hạ Linh càng thêm sâu. Gần đây hắn cảm nhận được trong lòng thiếu niên cất giấu chuyện gì, hỏi cũng không nói, hành vi gần đây cũng thực khác thường, thường xuyên một mình ngẩn người, khi thì vô cùng nhiệt tình, khi thì nhìn anh muốn nói lại thôi…… thay đổi bất ngờ này làm cho anh rất lo lắng. dù là chuyện gì, anh vừa là ca ca vừa làm người yêu, nhất định sẽ giúp cậu giải quyết.
“Nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“ Linh……” mặt Hạ Trĩ lại đỏ thêm một phần, trong lòng không ngừng xoắn xuýt. Vốn cậu đã hạ quyết tâm muốn đem ý nghĩ trong lòng nói cho Hạ Linh, nhưng mà chuyện thẹn thùng như vậy! Đến bên miệng cậu còn không thể nói ra! Bất lực nhìn về phía Hạ Linh, Hạ Trĩ cố lấy dũng khí, kiễng mũi chân hôn lên môi Hạ Linh. Hạ Trĩ vụng về học bộ dáng Hạ Linh, miêu tả hình dáng môi người yêu.
“……” Hạ Linh Bị động tác xảy ra thình lình của Hạ Trĩ làm cho trở tay không kịp tùy ý hành vi của người yêu, động tác ôm Hạ Trĩ vẫn như trước không thay đổi.
“ Linh……” Tiểu Trĩ mặt đỏ rời khỏi môi Hạ Linh, chậm rãi nói:“ Linh…… em, em nói rồi em yêu anh…… Cho nên…… em, em bằng lòng đem chính mình giao cho anh! Em biết anh vẫn vì em mà chịu đựng…… em, em chỉ là muốn nói với anh……em không ngại……”
“…… Tiểu Trĩ…… em nói cái gì?” Hạ Linh vừa mới phục hồi tinh thần sau nụ hôn của người yêu, giật mình nhìn tiểu Trĩ, anh…… Vừa rồi sinh ra ảo giác?! Tiểu Trĩ đang nói……“Tiểu Trĩ em nói lại một lần có được không?” trên mặt Hạ Linh nở một nụ cười thật sâu, ngây ngốc nhìn thiếu niên trong lòng mặt đỏ giống như trứng tôm luộc.
“Em, em nói cái gì ……” Hạ Trĩ lúng túng lắc đầu, ngậm miệng không nói.
“Tiểu Trĩ, anh thật sự có thể chứ?” Hạ Linh buồn cười nhìn bộ dáng ngượng ngùng của người yêu, đáy lòng đã sớm cười đến nở hoa. Nếu sớm biết trong lòng người yêu nghĩ như vậy, làm sao anh có thể nhịn đến lâu như vậy!
“Có, có thể…… đừng……” Tiểu Trĩ còn chưa có nói xong, nụ hôn của Hạ Linh liền ập đến. Càng thêm mãnh liệt, nhiệt tình so với trước kia, Hạ Trĩ chống đỡ không được, chỉ có thể yếu đuối không xương dựa vào Hạ Linh, thả người theo anh.
Chấm dứt một nụ hôn lâu dài, khi tiểu Trĩ còn chưa kịp phản ứng, sau đó liền choáng váng, người đã bị ôm lấy. cơ thể vừa mới tiếp xúc với cái giường mềm mại, cơ thể Hạ Linh liền phủ xuống, thuận tiện mà tiếp tục hôn. Đến khi hai người tách ra nhìn nhau, Hạ Trĩ đã hoàn toàn đỏ mặt, tùy ý đối phương lưu lại ấn kí tình yêu trên người mình. Tình cảm khắc sâu, hai người gắt gao ôm nhau.
Đào Dương bưng trà xấu hổ đứng ở ngoài cửa, nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng thở dốc khiến người ta đỏ mặt tim đập, lập tức xoay người lén lút rời khỏi. Hôm nay vẫn là dọn dẹp sớm một chút rồi đi ngủ. Cuối cùng liếc mắt nhìn cửa phòng đóng chặt, đột nhiên trong lòng Đào Dương có một Đào Dương trong lòng đột nhiên có một ý nghĩ, hắn là ngày mai ông nên chuẩn bị một ít thuốc bổ cho thiếu gia nhà mình?
Mây mưa qua đi, Hạ Linh cảm thấy mỹ mãn ôm lấy người yêu đã muốn ngủ say trong lòng, trong mắt tràn đầy tình cảm dịu dàng. Một tay lau mồ hôi trên trán thiếu niên, Hạ Linh cúi người hôn lên trán thiếu niên, thay người yêu chỉnh lại chăn, chính mình cũng xoay người nằm xuống ôm thiếu niên cùng nhau ngủ.
……
Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ tiến vào phòng, Hạ Trĩ mở đôi mắt đau xót, duy trì tư thế bị Hạ Linh ôm cả đêm, thân mình đau nhức không thôi, tiểu Trĩ không khoẻ mà nhích người, phía sau truyền đến cảm giác đau đớn khác thường. Chuyện xảy ra đêm qua toàn bộ hiện lên trong đầu, Hạ Trĩ liền đỏ mặt.
“Bảo bối tỉnh rồi? Sao lại không ngủ thêm lát nữa?” Hạ Linh mở hai mắt, đưa mặt qua hôn nụ hôn chào buổi sáng, hai tay để trên eo người yêu lúc nhẹ lúc nặng xoa bóp,“Có chỗ nào không thoải mái không?”
“Đừng…… Không có…… Là có chút đau.”
“Hôm nay nghỉ ngơi nhiều một chút đi.”
“Vậy còn anh?” Tiểu Trĩ dựa người vào ngực Hạ Linh, làm nũng nói:“Em không muốn một mình ở trong phòng!”
“Anh cũng cùng em.” Hạ Linh cười hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu,“Ngủ thêm lát nữa đi, vẫn còn sớm.”
Tiểu Trĩ xoa xoa đôi mắt còn mệt mỏi, gật gật đầu, chôn ở trong lòng Hạ Linh, nhắm mắt lại cọ cọ, thản nhiên lên tiếng “Dạ!”
Đợi cho hai người lại tỉnh lại, đã là hai giờ chiều. Hạ Trĩ sờ sờ cái bụng đang kêu đói, đẩy Hạ Linh không biết tỉnh lại khi nào đang nằm bên cạnh, tủi thân nói:“ Linh, em đã đói bụng ……”
“Chờ một chút, anh đi lấy gì cho em ăn.”
“Không cần, em cũng rời giường.”cảm giác đau nhức bên hông giảm bớt rất nhiều, Hạ Trĩ chống cơ thể ngồi dậy, lại bị Hạ Linh một đè lại. Dùng chăn bông đem thiếu niên bao thật kín, Hạ Linh giọng bình tĩnh nói:“Hiện tại đừng hấp dẫn anh, ngoan ngoãn ở trên giường chờ anh trở lại.” Tiểu Trĩ lúc này mới phát hiện chính mình không có mặc quần áo, trên người tràn đầy dấu hôn hồng hồng xanh xanh, đỏ mặt gật gật đầu.
Nhìn thấy đại thiếu gia mang tươi cười thỏa mãn xuống lầu, Đào Dương thực thông minh mang cơm trưa đã chuẩn bị tốt bưng đến. Nguyên bản ông muốn tự mình bưng lên, nhưng khay ăn trong tay đã bị đoạt đi, trong mắt mang theo ý cảnh cáo nhàn nhạt, tươi cười trên mặt cũng không biết ở khi nào thì mất đi, lạnh lùng nói:“Không có phân phó của tôi ai cũng không được vào phòng tôi.”
“Dạ.” Đào Dương lên tiếng trả lời, trong lòng phun trào dục vọng chiếm giữ của đại thiếu gia ngày càng mãnh liệt.
Ở trong phòng nghỉ ngơi cả buổi chiều, đến lúc ăn bữa tối tiểu Trĩ cũng được cho phép xuống lầu, chính xác là bị Hạ Linh ôm xuống lầu. Ngay từ đầu nói sao Hạ Trĩ cũng không đồng ý cho Hạ Linh làm như vậy, tuy rằng quan hệ của hai người đã công khai, nhưng mà ở trước mặt người bên ngoài Hạ Trĩ vẫn là thực thẹn thùng. Nhưng mà Hạ Linh bá đạo cái gì cũng không nói liền đem người bế lên, phản kháng gì cũng không được.
Ôm người động lòng trong lòng mà nhẹ nhàng đặt cậu ở trên ghế, Hạ Linh mới buông tay, ngồi ở bên người người yêu. Hạ Trĩ nhìn nhìn người hầu bận rộn chung quanh, vệt đỏ trên mặt vẫn chưa lui, cậu còn có thể cảm thấy trên ghế hình như thêm tấm đệm……
“Ăn nhiều một chút, anh bảo nhà bếp nấu cho em rất nhiều món ngon.” Hạ Linh một bên nói một bên gấp thức ăn trên bàn vào chén người yêu, miệng còn nói liên miên cằn nhằn, làm tiểu Trĩ càng thêm xấu hổ.
“Ca ca, em tự mình ăn.” Tiểu Trĩ thấy đồ ăn trong chén sắp thành một hòn núi nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó, nhiều như vậy cậu làm sao ăn hết.
“Em lại gọi sai rồi.” Hạ Linh buông đũa, chạm chạm chóp mũi thiếu niên.
“ Linh! Nhiều như vậy em ăn không hết……” Tiểu Trĩ vẻ mặt vô tội nhìn Hạ Linh.
“Là Đào thúc chuẩn bị riêng cho em, nói muốn cho em bồi bổ cơ thể, em không thể phụ lòng Đào thúc……” Hạ Linh kề sát vào người yêu, ở bên tai cậu nhỏ giọng nói, quả nhiên lại thấy được mặt thiếu niên đỏ lên.
“Được rồi……” Tiểu Trĩ gật gật đầu, giống đà điểu vùi đầu lên bàn yên lặng ăn, thẹn thùng đã sớm biến thành sức ăn.
Đào Dương ở một góc phòng bếp mỉm cười nhìn hai người ngọt ngào trên bàn cơm, từng nhìn thấy hai người không thích nhau nhưng lại đi đến bước này, trong lòng ông đã không còn kinh ngạc, mà là thật sự vui mừng. ông từ lúc còn trẻ liền theo Hạ lão gia vào xã hội, nhìn thấy đại thiếu gia được sinh ra. Đại thiếu gia cha mẹ ch.ết sớm, chỉ có một người thân là hạ lão gia, ông chăm sóc từ nhỏ đến lớn, là đứa trẻ duy nhất của Hạ gia, trên lưng Hạ Linh đeo một sứ mệnh thật lớn, ông có thể cho cũng chỉ là một chút tình thân. Sau đó tiểu Trĩ đến Hạ gia, mang thân phận con nuôi, ông cũng chỉ có thể cho cậu một phần tình thương của cha. Bất tri bất giác, hai người đều đã trưởng thành. Nếu Hạ lão gia tử ở trên trời nhìn thấy huynh đệ bọn họ “Tương thân tương ái” như thế, nhất định cũng sẽ thật vui mừng đi.
Hạ Trĩ dùng xong bữa tối lại bị Hạ Linh ôm về phòng. Tiểu Trĩ thấy kháng nghị không có hiệu quả cũng không phản kháng, giống nữ vương mà chỉ huy Hạ Linh ôm mình đến phòng tắm, lại bảo anh chà lưng cho mình. Hai người tắm xong lại để cho anh ôm trở về phòng. Hạ Linh giống như trở thành một người hầu nghe lời, vui tươi hớn hở vì người yêu phục vụ, còn có thể thuận tiện mà ăn đậu hủ non mềm. Đợi hai người rửa mặt xong, ôm nhau ở trên giường nói lời ngon tiếng ngọt, sau đó chậm rãi ngủ.