Chương 43
Thế giới ảo của Internet là nền tảng thích hợp nhất cho mọi người từ các địa điểm và độ tuổi khác nhau trên thế giới. Nhiều người đã bước vào thế giới của nhau từ hai thế giới khác nhau và trở thành một thế giới.
Diệp Vô Nhiên có nằm mơ cũng không nghĩ rằng tình duyên của hắn lại là tổng giám đốc tập đoàn Gia thế ở thành phố S, loại sinh viên nghèo khó bần hàn như hắn, tiền sinh hoạt mỗi tháng còn chưa tới một ngàn vậy mà có thể tìm được tình duyên là tổng giám đốc?
Cái này rất không khoa học a!
Hắn, Diệp Vô Nhiên, không phải là con một trong gia đình, dưới hắn còn có một em gái đáng yêu nhu thuận, được nuôi dưỡng trong gia đình có quan niệm trọng nữ khinh nam, cho nên em gái Diệp Vô Nhiên muốn gì cũng đều mua mua mua, về phần Diệp Vô Nhiên, dù có mặc quần jean đến bị thủng cũng vẫn phải mặc.
Gia đình Diệp Vô Nhiên miễn cưỡng cũng được xem như khá giả, dù không nhiều tiền lắm nhưng cũng không đến nỗi phải lo ăn lo mặc, thời gian rảnh rỗi các thành viên trong gia đình cũng tổ chức đi bơi hay làm gì đó, xem như là gia đình phổ thông bình thường.
Diệp Vô Nhiên sinh ra trong gia đình bình thường, bởi vì từ nhỏ đã không được ba mẹ yêu thương, cho nên rất ngoan ngoãn ôm sách đến trường, quan niệm là sau khi ra ngoài xã hội tìm một công việc bình thường sống qua ngày, không có biện pháp, tuy Diệp Vô Nhiên là con trưởng nhưng địa vị trong gia đình thậm chí còn không bằng con mèo hóa nhỏ mà em gái hắn nuôi.
Đến bây giờ Diệp Vô Nhiên vẫn còn nhớ, bởi vì chuyện này mà hắn ủy khuất cáu kỉnh rời nhà trốn đi, em gái được nuông chiều của hắn, cha mẹ sợ sau này tiểu cô nương lớn hơn một chút, tiểu tử nhà ai dùng chút tiền nhỏ cho con gái cưng mua cái này mua cái kia liền bị lừa gạt đi mất, chẳng lẽ không sợ Diệp Vô Nhiên hắn bị tiểu phú bà xinh đẹp nào đó lừa đi mất sao?
Kết quả Diệp Vô Nhiên bị cha mẹ hắn cùng nhau đánh cho một trận, nói rằng nếu Diệp Vô Nhiên có bản lĩnh cua được phú bà thì tốt quá.
Sau một trận đòn nhớ đời rốt cục Diệp Vô Nhiên cũng trở nên ngoan ngoãn nghe lời, theo như lời nói của ba hắn thì, hài tử không nghe lời thì phải làm thế nào? Đánh một trận là được.
Bình thường Diệp Vô Nhiên bị nuôi dưỡng theo kiểu chăn thả, nhất định cái gì cũng đều bình bình thường thường, từ nhỏ đến lớn mỗi cuộc thi đều miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, ngoại trừ việc trưởng thành có phần ưa nhìn thì không có gì xuất chúng.
Diệp Vô Nhiên bình thường như vậy, ma xui quỷ khiến thế nào mà có thể thông qua game online mê đảo tổng giám đốc một công ty, điểm này không khoa học, rất không khoa học.
Về việc Cố Sính, thật ra Diệp Vô Nhiên cũng không nhớ quá rõ, chỉ biết gần đây mục đích muốn cùng hắn trực tiếp bôn hiện của Cố Sính ngày càng rõ ràng, Diệp Vô Nhiên cảm thấy vẫn nên biết mình biết người trăm trận trăm thắng, vì vậy lên mạng tìm tất cả 818 có liên quan đến Cố Sính tr.a xét một phen.
Trong những bài viết 818 ngoại trừ một đống lớn ham mê vẻ ngoài của Cố Sính, còn có một chút tin tức về y, Cố Sính cũng được xem như là một người nổi tiếng trong Kiếm Tam, kết quả Diệp Vô Nhiên vơ vét cả buổi cũng không tìm được tấm hình nào của Cố Sính.
Tuy hệ thống của Kiểm Tam là toàn tức võng du, đa số nhân vật đều được thiết lập dựa trên ngoại hình bản thân của người chơi, nhưng thế giới dùng tiền tài để nói chuyện này hết sức tàn khốc, Kiếm Tam còn có một hệ thống chỉnh sửa sắc đẹp, chỉ cần có tiền, có thể thay đổi số liệu nhân vật của mình đổi thành khuôn mặt của đại minh tinh, chân dài như người mẫu cũng không phải nói đùa.
Tuy nhiên cũng có vài viết 818 thắc mắc rằng số liệu nhân vật của Cố Sính liệu có phải là của bản thân hay không, bình luận phía dưới đều khẳng định số liệu là do nguyên dạng bản thân Cố Sính tạo ra, Diệp Vô Nhiên xem mà có chút hoa mắt.
Thông tin chính xác trên 818 không nhiều lắm, bài viết tâng bốc Cố Sính thì con mẹ nó nhiều đến mức có thể chôn sống Diệp Vô Nhiên.
Có bài viết tâng bốc Cố Sính có bàn tay vàng, cứu vớt người chơi trận doanh Ác Nhân cốc đang ở trong tình thế nước lửa của Server Hiệp Tụ Lệnh, bởi vì trước khi Cố Sính xuất hiện, chỉ huy công phòng của Hạo Khí là Thúc Cửu, vẫn luôn chèn ép Ác Nhân cốc, sau khi Cố Sính xuất hiện liền xoay chuyển càn khôn.
Bài viết kia tung hô Cố Sính 6666, video Thiên Sách duyệt binh server Hiệp Tụ Lệnh, vô cùng chấn động lòng người, chế tác hậu kỳ hoàn mỹ, mỗi thước phim, mỗi hình ảnh đều mang theo hương vị của nhân dân tệ.
Dù sao tất cả đều khen ngợi Cố Sính vừa có tiền vừa đẹp trai, có rất ít người mắng chửi Cố Sính, nói cũng phải, Cố Sính không gây chuyện thị phi, không thích nói chuyện, tiền nên bỏ ra thì bỏ ra, nên đánh công phòng thì đánh, cũng không thích xen vào việc của người khác, đã có tình duyên thì sẽ tuyệt đối không làm những việc câu tam đáp tứ, cho nên những bình luận trên 818 Kiếm Tam đều xoay quanh việc Cố Sính vô cùng tốt.
Nếu thật sự đem ra để so sánh với những nam thần hay chỉ huy khác, không phải hôm nay lộ ra scandal thì mai lộ ra lừa gạt tiền bạc, hoặc là tr.a nam một chân đạp n thuyền, thanh danh của Cố Sính cũng không hề sai.
Xem đến một bài viết gần đây nhất, rốt cục Diệp Vô Nhiên cũng tìm thấy bên trong một bài viết phỏng đoán Cố Sính là tổng giám đốc tập đoàn Gia thế, Diệp Vô Nhiên cũng chỉ ôm thái độ muốn thử một lần lên trên mạng nhìn tư liệu.
Sau khi tìm kiếm tư liệu, Diệp Vô Nhiên cảm giác mình đã gặp phải phiền toái lớn rồi, loại người này hắn không chọc nổi.
Những bài viết kia cũng không xác định Cố Sính có phải tổng giám đốc một tập đoàn hay không, nhưng sau khi Diệp Vô Nhiên tr.a tư liệu liền lập tức khẳng định, bởi vì trên tư liệu viết Cố Sính có một vị hôn thê tên là Lâm Tước.
Cái tên Lâm Tước này, Diệp Vô Nhiên đã từng nghe Cố Sính nhắc tới, lúc đó hắn hoàn toàn không hề để ý đến những lời tâm sự của Cố Sính, tất cả tinh thần đều tập trung vào tiểu thuyết trên di động, chỉ nhớ rõ mỗi cái tên Lâm Tước này.
"....." Diệp Vô Nhiên cảm giác bộ não của mình không thể hoạt động như bình thường, vô cùng mờ mịt.
Lúc đầu Diệp Vô Nhiên vẫn cho rằng Cố Sính là một thổ hào, loại người này tìm tình duyên rất sợ đối phương không biết mình có tiền, có khi lại là một đại thúc hơn ba mươi tuổi hói đầu lại còn có bụng bia.
Bây giờ xem ra con mẹ nó không phải là thổ hào thích khoe của, mười vạn tệ ngoại trang kia rõ ràng là tiền tiêu vặt đưa cho Diệp Vô Nhiên hắn a.
Diệp Vô Nhiên sâu sắc nhận thức được rằng hắn hoàn toàn không hiểu chút nào về thế giới của kẻ có tiền.
Chênh lệch lớn như vậy làm cho Diệp Vô Nhiên lâm vào trầm mặc thật sâu, người thuộc về cấp bậc tinh anh như Cố Sính thật sự là tình duyên của hắn sao? Người ưu tú như vậy, Diệp Vô Nhiên có thể tử tình duyên thành công với y sao?
Ngay lúc Diệp Vô Nhiên hốt hoảng không biết phải làm sao, điện thoại của Lục Sâm đột nhiên gọi tới.
"A lô." Diệp Vô Nhiên cảm thấy rất kỳ lạ, dù hắn và Lục Sâm có lưu số điện thoại của nhau, nhưng chưa từng gọi điện thoại cho đối phương, vậy mà Lục Sâm lại gọi điện thoại cho hắn.
"Diệp Vô Nhiên....A. ... cứu mạng.!" Chỉ nghe được đầu bên kia Lục Sâm hoảng sợ kêu cứu với Diệp Vô Nhiên.
"Lục Sâm, ngươi làm sao vậy?" Diệp Vô Nhiên cũng bị dọa sợ, cuống quýt hỏi, lại nghe được tiếng điện thoại rơi trên mặt đất, hình như còn có tiếng động của một nhóm người đem ai đó nhét vào xe, sau đó là tiếng đóng cửa.
"....."
Đầu bên kia triệt để im lặng, Diệp Vô Nhiên cứng ngắc ngay tại chỗ, tiếng động này hình như là bắt cóc nha.
"Đậu xanh! Ngươi mẹ nó bị đần sao? Việc này ngươi phải báo cảnh sát ấy! Sao lại gọi điện thoại cho ta?" Diệp Vô Nhiên mạnh mẽ đứng dậy màn hình khỏi máy tính trước mắt, vô cùng bối rối.
Hắn có cần phải báo cảnh sát không? Hắn có cần phải báo cảnh sát không? Chẳng may hắn nghe nhầm thì sao? Nhưng nếu không báo cảnh sát chẳng may Lục Sâm đúng là bị bắt cóc thì phải làm sao bây giờ?
"Bảo bối." Thao tác nghe máy trong vòng một giây của Cố Sính này vẫn là lần đầu tiên Ngô Ly nhìn thấy, nàng nhìn hợp đồng bị Cố Sính ném trên mặt đất, nhịn không được thở dài một tiếng, may mà bà chủ không dính lấy ông chủ, nếu không thì công ty của ông chủ thực sự bị đóng cửa rồi.
Lam nhan họa thủy, thật sự là lam nhan họa thủy.
"Cố Sính, phải làm sao bây giờ? Lúc nãy Lục Sâm có gọi điện cho ta, hình như là hắn bị bắt cóc rồi, ngươi nói xem ta có cần báo cảnh sát không?" Diệp Vô Nhiên lo lắng hỏi, hắn thật sự rất hoang mang, thời điểm này nên hỏi một tổng giám đốc công ty đáng tin cậy như Cố Sính.
Tốt xấu gì thì Cố Sính cũng là một tổng giám đốc, có lẽ sẽ giúp hắn nên giải quyết việc này như thế nào.
Nhưng mà Diệp Vô Nhiên suy nghĩ nhiều rồi, thật xin lỗi, bây giờ Cố Sính không phải là tổng giám đốc cái gì hết, y là một bình dấm chua.
"Các ngươi còn lưu số điện thoại của nhau?" Cố Sính thấy nên nghĩ cách để con mèo này của Quân Tiêu bỏ trò chơi mới được.
"Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là hình như Lục Sâm bị bắt cóc rồi!" Thiếu chút nữa thì Diệp Vô Nhiên đã rống lên, đây là chuyện lớn có liên quan đến mạng người a.
Đáy mắt Cố Sính hiện lên một tia lạnh như băng.
"Ngươi treo điện thoại của ta vì muốn gọi điện thoại cho hắn sao?"
"......" Diệp Vô Nhiên có cảm giác hắn đang đàn gảy tai trâu.
"Nói chuyện!" Cố Sính gằn giọng, giống như nếu Diệp Vô Nhiên không trả lời thành thật thì y sẽ ăn tươi nuốt sống Diệp Vô Nhiên.
Mẹ nó còn rất nóng tính nha, thái độ của Cố Sính trong lúc nguy cấp như này khiến cho hỏa khí Diệp Vô Nhiên bốc lên cao.
"Cố Sính, ngươi con bà nó không hiểu chuyện ta đang nói đúng không? Ta nói hình như Lục Sâm bị bắt cóc, ta đang hỏi ta và ngươi nên làm thế nào? Ngươi ăn dấm chua cái rắm ấy!"
Không chút sợ hãi mà rống lên, giọng còn đặc biệt to, Cố Sính nghe xong đau hết cả màng nhĩ, cho dù cả người vẫn chìm trong đố kỵ nhưng trước tiên phải trấn an bảo bối đang xù lông này của y.
"Hắn không sao."
"Làm sao ngươi biết hắn không có việc gì? Ngươi quen biết hắn sao?" Diệp Vô Nhiên lo lắng hỏi.
"Có quen biết với người bắt cóc hắn." Cố Sính rất không hài lòng với việc Diệp Vô Nhiên quan tâm đến Lục Sâm, nếu đổi lại là y bị bắt cóc, khẳng định bảo bối này cười đến nở hoa.
Không có đối thủ để so sánh sẽ không có tổn thương, nội tâm Cố Sính sinh ra cảm giác chênh lệch thật lớn.
"Hả? Quen biết? Cố Sính, ngươi là tên buôn người sao?" Diệp Vô Nhiên có chút đề phòng.
"Ừ, muốn bắt cóc ngươi." Cố Sính theo ý Diệp Vô Nhiên nói ra.
Diệp Vô Nhiên chỉ là một người dân bình thường, không chịu nổi việc hù dọa như vậy.
"Này này, Cố Sính... Cái kia... Ta ta ta nói cho ngươi biết, bây giờ ta đang ở cổng trường, chung quanh đều là người, nếu ngươi dám làm gì ta lập tức la lên đó."
Tại sao lại có người đáng yêu đơn thuần như vậy? Thiếu chút nữa thì Cố Sính đã bị phản ứng ngốc nghếch của Diệp Vô Nhiên manh hóa, dù sao cũng đã hai mươi tuổi vậy mà tâm tư lại đơn thuần dễ lừa như vậy, Cố Sính thấy bản thân phải nhanh chóng ra tay mới được, nếu không sẽ bị kẻ khác xen vào.
Thật ra Diệp Vô Nhiên vẫn đang ở trong phòng ký túc xá của hắn, hắn muốn tát vào cái miệng nói dối mà còn lắp bắp của mình một cái, không phải là hắn đơn thuần, mà là hắn thật sự tin rằng Cố Sính sẽ bắt cóc hắn a.
Lúc trước hắn còn có thể không tin, nhưng bây giờ hắn đã biết Cố Sính là tổng giám đốc một công ty lớn, nghe nói những người thuộc tầng lớp thượng lưu như Cố Sính, không có mấy kẻ nào tốt lành, tất cả đều vô cùng đen tối.
"Ừ, ngươi không cần lo cho con mèo kia, lo cho chính mình trước đi." Cố Sính cảnh báo bảo bối của y.
Nội tâm Diệp Vô Nhiên vô cùng sợ hãi.
"Cố Sính, ngươi có biết như vậy là phạm tội không?"
Cố Sính ừ một tiếng, hắn biết rõ a.
_______________________________________
Thật ra tác giả nói đến Diệp Vô Nhiên được ba mẹ nuôi theo kiểu cùng dưỡng và em gái của Diệp Vô Nhiên được nuôi theo kiểu phú dưỡng.
Mình có lên tìm kiếm thì phú dưỡng chính là dành hết sự yêu thương, quan tâm, tiền bạc.
Còn cùng dưỡng chính là chẳng có thứ gì hết á, nói nôm na là chăn thả, thờ ơ, lạnh nhạt.