Chương 75.
Trên đời này luôn có rất nhiều người sống trong phúc mà không biết hưởng, Mộc Tĩnh nhất định sẽ không trở thành một trong số đó, đối với hắn mà nói thì chỉ cần là một chút hạnh phúc, hắn sẽ chủ động nắm lấy không bao giờ buông, sẽ chủ động tận hưởng chút hạnh phúc nho nhỏ ấm áp, hắn đem ánh mắt hâm mộ thu liễm lại, cầm lấy chiếc dù vừa dùng để che tuyết cho Diệp Vô Nhiên bước đi.
Giang hồ trong Kiếm Tam là vậy, mới đảo mắt đã quên đi một hồi bèo nước gặp nhau giữa hắn và Nhị thiếu gia vác theo cái bụng tròn vo này, hắn tạm thời không muốn gặp ai đó quá hạnh phúc, nếu không nội tâm sẽ đau nhức, nghĩ xong Mộc Tĩnh liền mở ra bản đồ, ánh mắt nhìn về phía Trường Ca Môn, hắn muốn cùng nhóm bằng hữu tổ đội làm nhiệm vụ thăng cấp Cam Vũ trên người lên cấp 200.
Mộc Tĩnh gửi lời mời tổ đội, Trầm Thuật phái Trường Ca chính là ưu tiên số một.
Đường đi trong Tàng Kiếm sơn trang bằng phẳng không chút gập ghềnh, xe ngựa chạy phía trên cơ bản không có chút lắc lư, Diệp Vô Nhiên ôm da sói nằm nghiêng trong xe, gối hoa mềm mại khiến cho hắn cảm thấy rất thoải mái dễ chịu, nghỉ ngơi ở đây thoải mái hơn nhiều so với việc nằm trên mặt đất, nếu sớm biết như vậy Diệp Vô Nhiên đã để cho Cố Sính mua cho hắn một cỗ tọa kỵ kỳ thú, cũng không phải giống như vừa rồi, nếu không có Mộc Tĩnh ca ca đi ngang qua hỗ trợ thì chắc chắn hắn đã té nhào rồi, thật sự ngã xuống thì chắc chắn tiểu tổ tông trong bụng sẽ ầm ĩ với hắn một hồi cho mà xem.
"Ta nói này Cố Sính, ngươi đi tìm bộ phận phát triển, bọn họ nói như thế nào?" Diệp Vô Nhiên nhìn dáng vẻ nhàn nhã ngắm cảnh thưởng trà của Cố Sính, sốt ruột hỏi.
Cố Sính đem xe ngựa dừng lại ở phía sau núi nhỏ, nghiêng người nằm đối diện với Diệp Vô Nhiên đang nằm chết dí trên thảm lông, cùng Diệp Vô Nhiên bốn mắt nhìn nhau, ngắm nhìn phong cảnh chán rồi thì ngắm người.
"Hoàn thành xong nhiệm vụ kỳ ngộ thì bụng của em sẽ tự xẹp xuống, phần thưởng sẽ trực tiếp xuất hiện trong túi, em không cần phải lo lắng."
Diệp Vô Nhiên cẩn thận quan sát thần sắc của Cố Sính khi nói những lời này, không hề nhìn ra chút lừa gạt nào, nhưng hắn vẫn có phần không tin tưởng được, chẳng biết tại sao trong đầu hắn luôn bay ra một câu.
Ta tin ngươi mới gặp quỷ, ngươi cái đồ cẩu Thiên Sách xấu xa!!
"Ý của ngươi là ta không cần sinh bánh bao sao?" Diệp Vô Nhiên không xác định hỏi lại.
Cố Sính gật đầu.
"Không cần."
Diệp Vô Nhiên chớp chớp mắt nhìn Cố Sính, hiển nhiên là vẫn hoài nghi về tính chân thật trong lời nói của y, lúc trước rõ ràng là Cố Sính không đồng ý hủy bỏ nhiệm vụ, nói không chừng Cố Sính vì dỗ dành hắn sinh con mà nói dối thì sao?
"Ta hỏi ngươi a Cố Sính, nếu như ngươi đi hỏi bộ phận phát triển, bộ phận phát triển lại nói ta nhất định phải sinh con, vậy ngươi có đồng ý hủy bỏ nhiệm vụ kỳ ngộ này không?" Diệp Vô Nhiên đã bị Cố Sính và Từ Dã bắt nạt nhiều lần cho nên bắt đầu có tiểu tâm tư, nhưng tiểu tâm tư này cũng không ảnh hưởng gì đến Cố Sính.
Cố Sính di chuyển bàn tròn nhỏ chắn giữa hai người sang một bên, vươn tay bắt lấy cổ tay Diệp Vô Nhiên chậm rãi kéo người ôm vào trong lòng mình, cúi đầu khẽ hôn lên mái tóc của Diệp Vô Nhiên.
"Tôi sẽ hủy bỏ nhiệm vụ, em là một nam nhân, nếu em không muốn sinh bảo bảo, tôi sẽ không ép buộc em." Giọng nói đầy từ tính của Cố Sính giống như có tính xâm lược, thông qua nụ hôn vừa rồi một đường tràn xuống bên tai Diệp Vô Nhiên, trêu chọc khiến cho mặt Diệp Vô Nhiên đỏ hồng.
Lời nói đơn giản không chút tính toán lại tiến vào trong tâm khảm Diệp Vô Nhiên, khiến cho tâm tình Diệp Vô Nhiên trở nên xúc động, thật ra hắn sớm nên cảm thấy may mắn vì gặp được một người hiểu được tôn trọng và sủng ái hắn như Cố Sính, nếu đổi lại người vừa ý hắn là một kẻ tàn bạo bất nhân chỉ biết suy nghĩ cho bản thân mình, hắn sớm đã bị ăn xong lau sạch không chừa lại một mảnh xương.
Cũng chỉ có Cố Sính mới có thể nhẫn nại chịu đựng một thẳng nam hay gây sự như Diệp Vô Nhiên, không nói đến việc Cố Sính mặc cho Diệp Vô Nhiên vừa nháo vừa mắng, toàn bộ yêu cầu của hắn Cố Sính đều đáp ứng đầy đủ, chỉ khi Diệp Vô Nhiên làm việc gì quá đáng Cố Sính mới dùng chút thủ đoạn áp chế, phần lớn thời gian chỉ dùng một chữ sủng để hình dung.
Cuối cùng Diệp Vô Nhiên cũng an tâm, hắn tin Cố Sính, bởi vì Cố Sính tôn trọng hắn, mặc dù đây chỉ là trong trò chơi nhưng hắn thật sự mang thai, Cố Sính cũng không ép buộc hắn sinh con mà lựa chọn đi tìm bộ phận phát triển tìm hiểu tình huống, dựa vào tình huống mà làm việc.
"Ngươi còn biết ta là nam nhân sao? Ngươi ngẫm lại một chút xem trước kia ngươi đã làm những việc gì với ta, không phải cưỡng ép thì chính là mạnh mẽ đoạt lấy, ta còn hoài nghi ngươi đang cùng ta biểu diễn tiết mục thổ phỉ cưỡng ép phụ nữ nhà lành a." Diệp Vô Nhiên uốn éo trong lòng Cố Sính, ra vẻ ủy khuất đấm một cái lên ngực Cố Sính, rất dùng sức a, thanh âm vang lên khiến chính Diệp Vô Nhiên nghe cũng thấy đau, nhưng hắn đánh xong còn rất hả giận nha.
Hai tay Cố Sính đan vào nhau đem Diệp Vô Nhiên ôm vào trong lòng nhưng lại không dám ôm quá chặt, sợ sẽ khiến Diệp Vô Nhiên đau bụng, y lại cúi đầu hôn lên mái tóc Diệp Vô Nhiên thêm một ngụm.
"Tôi sống hai mươi mấy năm, em là người đầu tiên khiến tôi nhất kiến chung tình, tôi làm sao có thể để em phải chịu chút cực khổ nào."
Có rất nhiều điều đã được hiện thực chứng minh, hai người đàn ông yêu nhau luôn phải trả giá rất nhiều, Cố Sính tự nhận bản thân mình không phải là người quá mức ưu tú nhưng cũng chẳng phải người vô năng, y cho rằng mình có đủ khả năng để chăm sóc cho Diệp Vô Nhiên, nếu như y chỉ là một kẻ vô năng, với lý do trở ngại giới tính cho dù y có coi trọng Diệp Vô Nhiên thì cũng sẽ trốn tránh, tuyệt đối sẽ không mang lại phiền toái cho Diệp Vô Nhiên.
Lời bày tỏ chân thành tha thiết cùng với ánh mắt thâm tình, tự nhiên cũng tiến vào tai Diệp Vô Nhiên, nhưng thủy chung vẫn không thể tiến vào trái tim của hắn, tuy nhiên Diệp Vô Nhiên vẫn cảm thấy xúc động vì câu nói này của Cố Sính, từ sau khi hắn và Cố Sính trở thành tình duyên của nhau, mỗi người trong server Tụ Hiệp Lệnh nhìn thấy hắn đều gọi một tiếng Quân tẩu, nói cho cùng kiểu xưng hô Quân tẩu như thế này cũng chỉ dành cho nữ nhân.
Mặc dù có rất nhiều người viết bài trên 818 nói hâm mộ hắn, nhưng cũng có người nói Diệp Vô Nhiên hắn giống nữ nhân bị Cố Sính bao dưỡng, bị Cố Sính mang bay, nói hắn không có chút khí khái đàn ông nào hết, thậm chí còn có người bắt đầu mắng hắn là đồ ẻo lả.
Diệp Vô Nhiên tự nhận bản thân là một sinh viên cực kỳ cực kỳ túng, nhưng hắn tuyệt đối không phải là đồ ẻo lả, còn về chuyện bao dưỡng, ngoại trang mà Cố Sính đưa cho hắn cho đến bây giờ hắn vẫn không dám mặc bộ nào lên người, hắn vẫn mặc thời trang phái Tàng Kiếm như trước, đeo nhẫn sơ cấp do chính bản thân hắn dùng kim để mua, tất nhiên đây là do Diệp Vô Nhiên quyết định sau khi hắn A trò chơi sẽ trả lại cho Cố Sính, nếu đến lúc đó mà Cố Sính nói không cần, hắn sẽ đem ngoại trang bán đi sau đó cầm tiền đi đặt cọc tiền phòng ở, như vậy cũng không tính là quá đáng a.
Dù sao hắn làm tình duyên của Cố Sính không có công lao cũng có khổ lao, hơn nữa những người kia nói Cố Sính dẫn hắn bay, bản thân hắn cũng đâu có muốn bay, lần đó bọn họ đi Long Môn ăn gà trên sân thi đấu không phải là do Cố Sính lôi kéo hắn sao?
Diệp Vô Nhiên cảm thấy hắn thật sự quá ủy khuất, hắn cái gì cũng không làm, mắng Cố Sính mắng đến đau cả cổ họng, kết quả còn bị người ta khinh bỉ nói hắn không phải là nam nhân.
Đừng nhìn dáng vẻ tùy tiện không thèm để ý đến những thứ này của Diệp Vô Nhiên, nói trắng ra thì nếu như có một hai người mắng hắn, hắn có thể dùng miệng pháo mắng lại, nhưng nếu có vài trăm người bí mật mắng hắn, hắn ngoại trừ việc một mình khổ sở ra thì cũng không thể mắng lại, thật sự mắng lại cũng bị mẹ nó nói là đồ nhỏ mọn, tim thủy tinh, cuối cùng Diệp Vô Nhiên cũng chỉ dám trút giận lên người Cố Sính.
"Cố Sính, cảm ơn ngươi." Diệp Vô Nhiên vẫn rất cảm động, nội tâm tự phun tào một lượt rồi thôi, hai tay túm lấy y phục của Cố Sính sau đó dán sát vào Cố Sính rồi nhắm mắt lại, hắn muốn ngủ a, gần đây bởi vì Cố Sính mà hắn cứ bị từng việc từng việc quấn lấy, hắn thấy hơi mệt mỏi.
"Cũng cảm ơn em, đã để cho tôi gặp được em." Cố Sính nhỏ giọng thì thầm trấn an trước khi Diệp Vô Nhiên chìm vào trong giấc ngủ, căn cứ vào các bước hướng dẫn hoàn thành nhiệm vụ kỳ ngộ của bộ phận thiết kế quân, điều đầu tiên là phải trấn an tâm trạng của dựng phu, cố gắng làm cho tâm tình của dựng phu không trở nên tức giận hay nóng nảy, dựng phu phải cùng tình duyên của mình ôm nhau bốn giờ trở lên, điều này giúp cho bảo bảo trong bụng cảm nhận được tình yêu của hai phụ thân nhà hắn.
Diệp Vô Nhiên tinh thần mệt mỏi rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ ngọt ngào trong lòng Cố Sính, vì để cho Diệp Vô Nhiên có một giấc ngủ yên ổn, Cố Sính cố ý tìm một chỗ ngồi yên tĩnh, thậm chí còn mua một đạo cụ tạo ra khung cảnh ban đêm tạm thời cộng hưởng với Diệp Vô Nhiên, tạo ra một hoàn cảnh nghỉ ngơi tốt nhất cho Diệp Vô Nhiên.
Cố Sính hạ mắt nhìn dáng ngủ thơm ngọt của Diệp Vô Nhiên, những xúc động vừa rồi của Diệp Vô Nhiên y đều nhìn thấy, xem ra bởi vì y mà Diệp Vô Nhiên gặp phải rất nhiều chuyện buồn bực, Cố Sính cũng không muốn làm khó Diệp Vô Nhiên, nhưng y không biết phải làm thế nào mới có thể vượt qua thuộc tính thẳng nam của Diệp Vô Nhiên, trong mắt y không phải hai nam nhân ở bên nhau thì nhất định phải có một người đóng vai trò làm nữ nhân, Cố Sính rất không đồng ý với suy nghĩ này của Diệp Vô Nhiên, giới tính là do trời định, cho dù tìm một người yêu đồng tính khác, người kia cũng không có vai trò phải sắm vai người khác phái.
Ít nhất thì đối với Cố Sính, người y yêu là Diệp Vô Nhiên, không liên quan đến giới tính, y không quan tâm đến việc Diệp Vô Nhiên là nam hay là nữ.
Giấc mộng ngọt ngào luôn làm cho người ta lưu luyến không muốn tỉnh lại, vốn dĩ Tàng Kiếm sơn trang lúc nào cũng có tuyết bay đầy trời, cả người Diệp Vô Nhiên co lại trong lồng ngực ấm áp của Cố Sính ở đâu cũng không muốn đi, có lẽ đây chính là sự ỷ lại của nhân loại đối với cảm giác thoải mái dễ chịu, nhưng ngay tại thời điểm Diệp Vô Nhiên muốn rúc sâu vào trong lòng Cố Sính thêm chút nữa thì bên tai đột nhiên vang lên giông nói máy móc của hệ thống.
[Hệ thống: Đinh~ chúc mừng hiệp sĩ và tình duyên của ngài hoàn thành nhiệm vụ Cung cấp tình yêu cho hài tử.]
[Hệ thống: Đinh~ hiệp sĩ đã tự động tiếp nhận nhiệm vụ dưỡng thai kiểu Lý Bạch, xin hiệp sĩ trong mấy ngày tới dùng thật nhiều thi từ ca phú bày tỏ tình yêu với đối phương để hoàn thành nhiệm vụ.]
"....." Diệp Vô Nhiên mở mắt ra, nhìn Cố Sính đang xem nhiệm vụ do hệ thống thông báo, gương mặt không chút biểu tình.
Sau khi Cố Sính cẩn thận xem xét nhiệm vụ kỳ ngộ, y hạ mắt mở miệng nói một câu.
"Chúng điểu phi cao tận, Cô vân độc khứ nhàn, tương khan lưỡng bất yếm, chỉ hữu Kính Đình Sơn*." Cố Sính đọc xong lại cảm thấy có chút không ổn, y lắc đầu nói: "Không đúng, tương khan lưỡng bất yếm, chỉ hữu Diệp Vô Nhiên."
*Bài thơ Độc tọa Kính Đình Sơn của nhà thơ Lý Bạch, các thím muốn hiểu nghĩa có thể lên gg tìm hiểu nhé.
Diệp Vô Nhiên cứ như vậy nhìn dáng vẻ tích cực hoàn thành nhiệm vụ của Cố Sính, mặt không biểu tình, hắn nhớ tới ngữ khí của Cố Sính khi nói chuyện với hắn lúc trước, cứ phải nói là ôn nhu thâm tình a, lại nhớ tới câu nói nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, Diệp Vô Nhiên còn không quên xem điều kiện hoàn thành nhiệm vụ một chút.
Hiệp sĩ đã cùng tình duyên của ngài ôm nhau đã đạt tới bốn tiếng đồng hồ.
"Cố Sính, ta còn nghĩ tại sao ngươi lại đem ta nằm ở một nơi thoải mái như vậy, ta còn nghĩ tại sao ngươi đột nhiên đối xử với ta ôn nhu nhiều như vậy, được lắm, thì ra ngươi là vì lý do này!!!" Diệp Vô Nhiên vô cùng tức giận, thì ra tên Cố Sính khốn khiếp nói ra những lời hoa mỹ kia là để hoàn thành nhiệm vụ, uổng công hắn còn xúc động a, hắn còn vì cảm thấy mình sĩ diện cãi láo mà ủy khuất cả buổi, thì ra tất cả là do Diệp Vô Nhiên hắn tự mình đa tình.
"Hoàn thành nhiệm vụ sớm một chút không tốt sao?" Cố Sính không hiểu tại sao Diệp Vô Nhiên lại tức giận, không phải bảo bối nhà y không muốn vác cái bụng to hay sao? Hoàn toàn nhiệm vụ sớm một chút thì bụng sẽ xẹp xuống sớm một chút a.
"Ha ha, Sàng tiền minh nguyệt quang, đả nhân bất thương lượng!!!!" Trên mặt Diệp Vô Nhiên nở một nụ cười hiền lành, tay lại đưa vào trong túi tìm kiếm thanh trọng kiếm, mẹ kiếp cái tên Cố Sính khốn khiếp này, hôm nay Diệp Vô Nhiên hắn muốn cho y biết tất cả Nhị thiếu gia của Tàng Kiếm đều là ba ba!