Chương 52: VỨT ĐI

Lúc Tần Chu ra khỏi văn phòng, người đại diện vẫn đang đợi ở bên ngoài. Nhìn thấy Tần Chu đi ra, anh ta liền bước tới hỏi: "Viên tổng nói với cậu cái gì?"
Tần Chu: "Nói một ít chuyện liên quan đến công việc."


Người đại diện nhíu mày, ánh mắt có phần mờ mịt nhìn về phía cổ Tần Chu, không phát hiện dấu vết khả nghi nào, quần áo trên người cũng vẫn còn nguyên vẹn.
Người đại diện khẽ ho khan thu hồi tầm mắt: "Cậu và Viên tổng quen biết nhau như thế nào?"


Không đợi Tần Chu mở miệng, người đại diện tiếp tục nói: "Lần trước yến tiệc sinh nhật ở Viên gia, cậu nhận được thư mời riêng tư."
"Lần này cậu đắc tội với Hạ tổng, cũng là Viên tổng ra mặt phụ trách giải quyết." Người đại diện cau mày: "Cậu cùng Viên tổng rốt cuộc là có quan hệ gì?"


"Không có quan hệ gì cả." Phản ứng của Tần Chu rất bình tĩnh.
Tuy rằng trước đây cậu đã gặp qua Viên tổng mấy lần, nhưng chỉ là một mình cậu biết đến Viên tổng vì chưa từng nói chuyện với nhau lần nào, thẳng đến hôm nay hai người mới giao thoa.


Tần Chu nói: "Hôm nay là lần đầu tiên tôi nói chuyện với Viên tổng."
Chỉ là quản lý không hài lòng với câu trả lời này lắm, chuyển chủ đề hỏi: "Chuyện thay đổi diễn viên quay tuyên truyền phim cậu cũng biết rồi đúng không?"
"Ừm." Tần Chu gật gật đầu.
"Mấy ngày này cậu nhớ chuẩn bị cho thật tốt."


"Được."
Tần Chu trở về khách sạn, bắt đầu chuẩn bị quay tuyên truyền phim.
Do nhân sự tạm thời điều chỉnh nên thời gian quay tuyên truyền phim bị lùi lại một tuần. Tới ngày quay phim, Tần Chu và người đại diện cùng nhau đến trường quay. Lúc ở trong xe, Tần Chu đưa một ổ USB cho người đại diện.


available on google playdownload on app store


Tần Chu: "Trịnh ca, bộ phim mới của đạo diễn Hà đang tuyển diễn viên. Tôi đã quay video thử vai, muốn gửi đến đó thử xem."
Bộ phim mới của đạo diễn He chỉ tiết lộ tên là 《 Giang Hồ 》, mà tiêu đề của video casting là "Vũ đạo".


Vừa vặn trước kia cậu cũng đã từng học qua vũ đạo cổ điển, vì thế liền quay lại một video. Nhưng phương thức liên hệ email của đạo diễn Hà không có công khai, một diễn viên nhỏ tuyến mười tám như cậu thì làm gì có thể lấy được địa chỉ email của đạo diễn Hà, vậy nên chỉ có thể nhờ người đại diện giúp đỡ.


"Bộ phim mới của đạo diễn Hà" Người đại diện hơi ngạc nhiên cầm lấy ổ USB.
Tần Chu: "Tôi không tìm được email của đạo diễn Hà, trong công ty chúng ta hẳn là có nó, làm phiền Trịnh ca giúp tôi gửi qua một chút."
"Được, tôi sẽ gửi giúp cho cậu." Người đại diện gật đầu.


Sau khi đến phim trường, Tần Chu liền đi thay quần áo trước. Tần Chu nhận lấy quần áo từ đội hậu cần rồi đi vào phòng thay đồ. Phòng thay đồ kế bên phòng hóa trang, Tần Chu vừa thay quần áo xong liền nghe thấy tiếng đối thoại nhàn nhạt truyền đến từ phòng hóa trang bên cạnh.


"Không phải nói là Tần Chu đắc tội Hạ tổng sao? Sao lần này cậu ta vẫn được quay..."
"Không biết, nghe nói là thay đổi toàn bộ diễn viên chỉ ngoại trừ một mình Tần Chu..."
"Hậu trường của Tần Chu lớn như vậy?"
"Hình như là ý của Viên tổng..."
"Có bối cảnh thật tốt..."


Hai người chuyên viên trang điểm đang tán gẫu trong phòng hóa trang. Tần Chu nghe thanh âm bên cạnh, liền trực tiếp đi qua mở cửa. Hai người trong phòng giật mình nhìn thấy Tần Chu bước vào, sắc mặt ngay lập tức biến đổi nhưng cũng nhanh chóng khôi phục tươi cười nhiệt tình chào hỏi: "Chu ca!"


Tần Chu tùy ý gật đầu rồi đi tới trước bàn trang điểm ngồi xuống chuẩn bị hóa trang. Hai chuyên viên trang điểm liếc nhìn nhau, không rõ vừa rồi rốt cuộc Tần Chu đã nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ hay chưa.


Phản ứng của Tần Chu có vẻ bình thường nên chuyên viên trang điểm cũng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra mà tiếp tục trang điểm cho Tần Chu. Tần Chu nhắm mắt dựa vào ghế, sau khi hóa trang xong liền chuẩn bị đi quay phim.


Chỉ là lúc này trên phim trường phát sinh một tình huống nhỏ, phim trường cần phải chỉnh sửa lại nên Tần Chu đành phải trở lại phòng hóa trang tiếp tục chờ đợi.


Tần Chu tựa lưng vào ghế ngồi, nhàm chán lấy điện thoại ra lướt Weibo để giếŧ thời gian. Mà đang khi Tần Chu lướt Weibo thì nghe thấy có người gõ cửa. Cửa phòng hóa trang không đóng, Tần Chu vừa ngẩng đầu dậy thì thấy là Viên Liệt đến.
Tần Chu đứng dậy chào hỏi: "Viên tổng."


Viên Liệt cười gật đầu, đóng cửa phòng hóa trang lại, thập phần tự nhiên cầm cái ghế dựa ngồi xuống ở đối diện Tần Chu, ôn hòa nói: "Vừa vặn đi ngang qua bên này nên liền tới đây."
"Hứa tiên sinh, có cần tâm sự không?"


Tần Chu nhíu mày, nhìn thoáng qua cánh cửa bị đóng lại nói: "Viên tổng, ngài làm như vậy rất dễ khiến người khác hiểu lầm."
"Hiện tại trong công ty đã có rất nhiều tin đồn rồi." Tần Chu nhắc nhở.


Viên Liệt không quan tâm đến những chuyện này lắm, vẫn cười nói bình tĩnh: "Tôi chỉ là quan tâm đến bệnh nhân của mình thôi mà, dù sao cậu cũng đã không liên lạc với tôi một tuần rồi."
Tần Chu: "Tôi rất ổn."


Viên Liệt lắc lắc đầu: "Hứa tiên sinh, cậu đã áp lực lâu lắm rồi, tôi khuyên cậu tốt nhất vẫn là dành ra chút thời gian để chúng ta nói chuyện cho thật tốt."
Tần Chu đành thuận theo lịch sự gật đầu: "Nếu có thời gian, tôi sẽ suy xét chuyện này."


Không đợi Viên Liệt tiếp tục mở miệng, Tần Chu vội vàng nói: "Viên tổng, đến lúc tôi đi quay rồi."
Nói xong, Tần Chu liền vòng qua bên cạnh rồi rời khỏi phòng nghỉ. Phim trường bên kia vẫn còn đang bố trí, Tần Chu tìm một nơi gần đó tiếp tục chờ.


Viên Liệt cũng đi ra khỏi phòng nghỉ, nhìn qua chỗ Tần Chu, nhưng lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt đi xuống lầu trước. Bất quá khi Viên Liệt ra khỏi studio thì nhìn thấy một chiếc ô tô quen thuộc đậu bên kia đường.


Cửa sổ xe mở ra, Viên Liệt bước tới liền nhìn thấy một bóng người ngồi ở hàng ghế sau. Viên Liệt cười hỏi: "Hạ tổng tới xem Tần Chu sao?"
Hạ Dương không lên tiếng đáp lại mà chỉ nghịch bật lửa trong tay.


Viên Liệt cũng đã quen với tình tình lạnh nhạt của Hạ Dương nên không còn e ngại gì, tiếp tục hỏi: "Hạ tổng không đi lên nhìn xem à?"
Lúc này Hạ Dương mới ngẩng đầu lên chậm rãi nói: "Em ấy không thích."
Những điều em ấy không thích, hắn không thể làm.


Viên Liệt dường như cũng hiểu gì đó gật gật đầu: "Nếu Hạ tổng muốn truy tinh có thể tham khảo Giang Lâm tiên sinh, cậu ấy rất có kinh nghiệm."
Viên Liệt tạm dừng một chút rồi lại bổ sung: "Hoặc nếu như muốn tư vấn tâm lý, Hạ tổng cũng có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào."


Hạ Dương có chút không vui nhíu nhíu mày. Viên Liệt cười tủm tỉm, không dám quấy rầy nữa nhanh chân xoay người rời đi.
Hạ Dương tiếp tục ngồi trên xe, nhìn tòa nhà bên cạnh. Lần quay tuyên truyền phim này là do Hạ gia đầu tư, đại điểm quay phim là lầu bảy của studio.


Hạ Dương nhìn về phía lầu bảy, cuối cùng cũng xuống xe. Vừa vặn gần đó có một cửa hàng bán hoa, Hạ Dương liền đi về phía cửa hàng hoa.
Nhân viên bán hàng là một cô gái nhỏ trạc tuổi đôi mươi, thấy có khách đến liền mỉm cười chào hỏi: "Tiên sinh muốn mua hoa gì ạ?"


Hạ Dương không nói gì, đi tới gian hoa hồng bên cạnh. Từng bông hồng được đóng gói riêng lẻ, Hạ Dương rút từ bên trong ra một bông.
Nhân viên bán hàng vội vàng nói: "Hoa hồng trắng này là giữa trưa vừa mới đưa tới ạ, rất tươi."


Nhân viên bán hàng lại chú ý tới trên tay khách hàng mang nhẫn liền nhiệt tình nói: "Tặng cho bạn gái rất thích hợp!"
Hạ Dương cầm bông hồng trắng nhìn hồi lâu, cuối cùng vẫn chọn mua.
Hạ Dương cầm hoa, đi lên lầu bảy. Lầu 7 đều đang tập trung quay phim nên khi Hạ Dương đến đây không làm ai chú ý cả.


Hạ Dương đứng rất xa bên ngoài phim trường, không có đi qua quấy rầy mà chỉ lẳng lặng nhìn thiếu niên trong tầm mắt. Ở giữa phim trường, người thiếu niên mặc áo choàng trắng bao lấy toàn thân, mái tóc bạch kim thả xuống trước ngực.


Tần Chu đưa lưng về phía máy quay, từng bước đi về một nơi xa, áo choàng trắng trên người bị gió hất lên cao. Đột nhiên, thiếu niên quay đầu lại, mũ trùm trên đầu bị gió thổi bay, mái tóc dài màu bạc xõa xuống làm lộ ra hai cái tai nhọn hoắt.
Đạo diễn hô to: "Qua!"


Tần Chu lập tức thả lỏng, bởi vì bị quạt gió thổi một hồi lâu nên liền vội vàng đi qua một bên. Nhân viên công tác nhanh chóng đem túi chườm nóng tới, Tần Chu ôm túi chườm nóng ngồi trên ghế, dần dần hòa hoãn lại.


Người đại diện ở bên cạnh, nhìn chằm chằm Tần Chu thật lâu rồi nói: "Tạo hình này của cậu rất tốt, đến lúc video tuyên truyền phim được phát ra tôi sẽ cho người mua một hot search vương tử tinh linh cho cậu."


Tần Chu đối với phương diện marketing không rành lắm, chỉ gật đầu nghe theo sự an bài của người đại diện. Tần Chu ngồi ở đó một hồi, cảm thấy trong phòng có chút ngột ngạt nên nói: "Trịnh ca, tôi đi ra ngoài hít thở không khí một chút."


Nói xong, Tần Chu đứng dậy đi về phía cầu thang. Nhưng khi Tần Chu vừa đẩy cửa cầu thang ra liền nhìn thấy một bóng người đang ngồi trên hành lang.


Nam nhân ngồi trên bậc thang quay lưng về phía cửa, đầu ngón tay lấp lánh ánh đỏ tàn thuốc. Hạ Dương cũng nghe thấy động tĩnh mở cửa phía sau, quay đầu lại nhìn thấy Tần Chu ở cửa liền giật mình sửng sốt.
Hạ Dương nhanh chóng phản ứng lại, dụi tắt tàn thuốc.


"Xin lỗi." Hạ Dương đứng dậy, thấp giọng nói: "Không quấy rầy em, tôi chỉ là đến đây nhìn một chút mà thôi."
"Hạ tổng." Ngữ khí Tần Chu thập phần cung kính, lịch sự mà lại xa cách nói: "Ngài là nhà đầu tư, lúc nào cũng có thể tới đây."


Hạ Dương nhìn thái độ lãnh đạm của thiếu niên trước mặt, bước lên bậc thang gọi: "Yến Yến."
Tần Chu vừa nghe đến cái tên này lập tức lui về phía sau một bước: "Hạ tổng, ngài vẫn là nhận nhầm tôi thành người khác."


Hạ Dương rũ mắt xuống, không nói gì nữa. Hắn không nhận lầm người. Có một số việc trong lòng bọn họ đều biết rất rõ ràng, nhưng một bên lại trước sau không chịu thừa nhận.
Qua một hồi lâu, Hạ Dương đành sửa lại xưng hô: "Tần Chu."


Giọng Hề Dương còn có chút khó khăn, tựa hồ không quen gọi cái tên xa lạ này. Trên hành lang rơi vào yên lặng, hai người không còn gì để nói.
Phim trường bên kia vang lên tiếng đạo diễn nhắc nhở nhân viên công tác chuẩn bị quay chụp, vì thế Tần Chu lịch sự nói: "Hạ tổng, tôi đi làm việc trước."


Tần Chu xoay người rời đi, cửa cầu thang một lần nữa đóng lại.


Hạ Dương cúi đầu nhìn hoa hồng trong tay. Bó hoa hồng trắng còn rất tươi đẹp, chẳng qua bó hoa này vẫn cùng chung số phận hông thể đưa cho đối phương. Hạ Dương chậm rãi đi lên thang lầu, đẩy cửa ra đi vào phim trường, nhìn đến thiếu niên tinh linh kia.


Xung quanh có không ít nhân viên công tác đang vây xem, nhỏ giọng bàn tán.
"Anh ấy là Tần Chu sao... Thật đẹp trai a!"
"Tạo hình tinh linh này cũng quá đẹp mắt..."


Trên phim trường, tinh linh đứng giữa trời tuyết, mái tóc dài bạch kim bị gió thổi tung, vẻ mặt có chút lãnh đạm. Nhưng chính biểu tình lạnh nhạt hòa lẫn tư thái cao cao tại thượng như vậy mới dễ hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Hạ Dương nghe tiếng xôn xao bốn phía, bất tri bất giác siết chặt bó hoa trong tay.


Hắn muốn ngừng quay.
Muốn đem tinh linh đó mang về nhà giấu đi.
Nhưng cuối cùng Hạ Dương lại không làm gì cả, chỉ xoay người rời khỏi phim trường. Đi ngang qua thùng rác, Hạ Dương dừng chân lại.
Sau đó, đem hoa hồng vứt đi.
----------------------------------------------------------






Truyện liên quan