Chương 72: Công chúa nhỏ Quyển Quyển nhà họ Hướng (5)

Vì nhà Lộ Trình Trình trước đó dính vào một vụ án tham nhũng quan chức cấp cao, gần như tiêu tán hết tài sản mới may mắn chạy thoát, nhà họ Lộ bây giờ, từ lâu đã không còn có thể được như ngày xưa nữa.


Mà Lộ Chinh Trình, đúng vào thời điểm đó lại bị nghi ngờ có liên quan đến một vụ án xâm hại ȶìиɦ ɖu͙ƈ.
Mất đi sự bao che của bố Lộ, lần đó, anh ta không thể chạy thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật.


Dệt hoa trên gấm lúc nào cũng dễ, nhưng đưa than ngày tuyết lại khó, nhà họ Lộ khi còn quyền lực thì không làm việc tốt giúp người khác, tâng cao đạp thấp, khi thất thế, chỉ khoanh tay đứng nhìn, cũng đã xem như là người rộng lượng, trên thực tế hầu hết là những người nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng.


Nhà họ Lộ lừng lẫy một thời giờ đã hoàn toàn trở thành trò cười trong giới xã giao.
Lộ Trình Trình người đã từng là quý cô nhà họ Lộ được bao người hâm mộ và săn đón, cũng rơi vào hoàn cảnh sa sút phượng hoàng không bằng gà ( ).


Tiếc rằng Lộ Trình Trình bị chiều sinh hư, không hề nhận thức được về sự thay đổi thân phận của cô ta trong lòng những người khác.


Trước đây cô ta có một người họ Vu theo đuổi, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, năng lực không tầm thường, chỉ là tuổi lớn hơn Lộ Trình Trình gần một một giáp, hơn nữa vẻ ngoài lại bình thường, không phải kiểu dễ làm người ta vừa gặp đã yêu.


available on google playdownload on app store


Vốn dĩ tình yêu nam nữ tự nhiên nên xuất phát từ tự nguyện, không thể cưỡng cầu, cô ta không chấp nhận Vu tiên sinh, cũng không có gì đáng trách. Nhưng Lộ Trình Trình này thật sự là bị chiều sinh hư, hoàn toàn không biết tôn trọng người khác. Cô ta không chấp nhận sự theo đuổi của Vu tiên sinh thì cũng thôi, lại còn châm chọc mỉa mai anh Vu kia, khịt mũi coi thường, ngay cả ở trước mặt người khác cũng lúc nào cũng ra cái vẻ cóc dám ăn thịt thiên nga, không hề để ý đến chút lòng tự trọng của đối phương.


Sau khi nhà họ Lộ sa sút, Vu tiên sinh không hề né tránh Lộ Trình Trình Trình như những người khác, vẫn cứ đối đãi với cô ta như trước, sau đó không biết là thật sự bị cảm động hay là vì hoàn cảnh ép buộc, hai người đã ở bên nhau rồi.


Tin tức mà Ôn Noãn nghe được hôm nay, có liên quan đến Vu tiên sinh này.
Lộ Trình Trình sau khi ở bên Vu tiên sinh kia, vẫn luôn mang đầy đủ dáng vẻ kiêu ngạo của một quý cô, chi phí ăn mặc đều dùng của anh Vu, lại không thực sự tôn trọng đối phương từ tận đáy lòng.


Nhưng mấy năm trước cô ta với anh ta mà nói, miễn cưỡng có thể xem như hạ mình, giờ đây cô ta ở trước mặt chồng, thật ra hoàn toàn là đã trèo cao.
Theo lời bạn bè xung quanh của Vu tiên sinh, Vu tiên sinh sau khi say rượu, đã bày tỏ sự bất mãn với Lộ Trình Trình.


Ai ngờ sau đó, cô ta lại làm chuyện quá đáng hơn -- cô ta dưới sự chỉ đạo của bố Lộ, lợi dụng sự yêu chiều cùng tin tưởng của Vu tiên sinh đối với cô ta, mở mấy công ty túi xách ở ngoài, tìm mọi cách di dời tài sản của Vu tiên sinh.


Phải biết rằng kiểu phú nhất đại ( ) dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng như Vu tiên sinh này, đều là từ giữa đường máu đấu tranh mà đi thẳng đến ngày nay, bàn về lòng dạ với thủ đoạn, một người chưa từng trải như Lộ Trình Trình làm sao có thể so sánh được.


Nghe nói tháng trước, sau khi sự việc bị bại lộ, Vu tiên sinh dưới sự tức giận, đã ra tay đánh Lộ Trình Trình.
Ôn Noãn nghĩ đến lần hai người gặp nhau hồi tháng trước, lúc ấy cô quả thực đã từng nghi ngờ, rằng Lộ Trình Trình vào thời điểm đó tại sao lại vẫn còn đeo kính râm.


Chẳng lẽ thật sự đã bị Vu tiên sinh đánh.
Mặc dù đàn ông không được đánh phụ nữ là đúng đắn chính trị ( ), nhưng nếu những lời đó là thật, Ôn Noãn thật sự không thể đồng cảm với Lộ Trình Trình.


“Sau đó, không biết là cô ta đã dùng cách nào để dỗ dành lão Vu. Hai người lại làm hòa, nhưng họ Lộ này, thật sự tính xấu không đổi. Không phải chứ, lần này lão Vu thực sự tức giận rồi, luật sư cũng đã sắp xếp xong, nhất định phải tống họ Lộ vào tù.” Người đó cười một tiếng, trào phúng trong giọng nói hoàn toàn không thèm che giấu, “Hai anh em một nhà, nếu ăn cơm tù cả, vậy thật sự ông cụ Trình gia giáo tốt quá.”


Ôn Noãn không phải thánh mẫu, Lộ Trình Trình nếu thật sự đã làm chuyện phạm pháp, ngồi tù là cô ta đáng phải nhận, nhưng mà cô lười bỏ đá xuống giếng, theo cười nhạo cô ta.
Cô thật sự không muốn cho người này chút ánh mắt nào.


Buổi tối sau khi Hướng Đồ Nam về đến nhà, cô cũng chỉ đơn giản mà nhắc đến một câu.
Hướng Đồ Nam đang thi bò với Quyển Quyển, nghe vậy tạm dừng ở đó: “Trên đời không có bức tường nào không lọt gió, việc này anh cũng nghe được một chút.”


Ôn Noãn rất ngạc nhiên: “Nói như vậy, việc này là sự thật?”
Hướng Đồ Nam duỗi tay ra, tóm lấy cái chân nhỏ mập mạp của Quyển Quyển đã bò tít đằng xa.
Quyển Quyển không bò được, tức giận kêu oa oa, anh lại buông lỏng tay, Tiểu Quyển Mao bò còn nhanh hơn cả con thỏ.


Hướng Đồ Nam cười ha ha, vội vàng đuổi theo: “Lộ Trình Trình là đã bị chiều hư từ nhỏ, chưa từng chịu thiệt thòi, bị dạy dỗ là chuyện sớm muộn. Ôi, không nói cô ta nữa, anh sắp bị Quyển Quyển bỏ xa cả một đoạn đây này.”


Thật ra anh biết còn nhiều hơn so với dăm ba câu này, nhưng anh thật sự không thèm để ý đến chuyện của Lộ Trình Trình, với cả, anh cũng không muốn nói quá nhiều, khiến cho Noãn Noãn lo lắng.
Vì Vu tiên sinh kia có một khoản đầu tư chung với Hướng Đồ Nam, hiện tại cũng được coi như là bạn bè.


Mấy hôm trước, Vu tiên sinh đã từng nói với Hướng Đồ Nam một câu: Anh ta cảm thấy Lộ Trình Trình có thể là tinh thần có vấn đề.
Anh ta cũng không phải vì tức giận mà rủa cô ta, trên thực tế, Vu tiên sinh đối với Lộ Trình Trình, đã từng thật sự rất chân thành.


Loại người như anh ta, đã từng chịu nhiều thiếu thốn về tiền bạc, trước đó chuyện Lộ Trình Trình bị phát hiện ngầm di dời chiếm đoạt tài sản công ty, anh ta trong sự nổi nóng quả thật đã ra tay, nhưng sau đó liền hối hận ngay. Lộ Trình Trình cũng tỏ lòng xin lỗi, hai người lại làm hòa như lúc ban đầu.


Nhưng Lộ Trình Trình trước sau không thật sự coi trọng Vu tiên sinh, không bao lâu lại chứng nào tật nấy.
Cô ta cho rằng bản thân đã giấu rất kỹ, thật ra nhất cử nhất động cũng không tránh khỏi hai mắt Vu tiên sinh. Hơn nữa tự tìm đường ch.ết nhất là, cô ta lại còn ngoại tình.


Chuyện này đối rất nhiều người đàn ông mà nói, đều là tử huyệt, huống hồ Vu tiên sinh còn thật sự yêu Lộ Trình Trình.
Lần này, Vu tiên sinh giữ lời hứa, bắt gian tại giường cũng không ra tay đánh Lộ Trình Trình nữa.
Anh ta trực tiếp kiện cô ta, muốn tống cô ta vào tù.


Lộ Trình Trình cứ tưởng rằng Vu tiên sinh yêu cô ta yêu đến ch.ết đi sống lại, nhiều chuyện trước đây như thế, anh ta cũng có thể bỏ qua hết, lần này chỉ cần cô ta chịu xin lỗi, anh ta nhất định sẽ lại tha thứ.


Cô ta vẫn không hề hiểu Vu tiên sinh, không biết anh ta dựa vào cái gì có thể đi đến hôm nay. Một khi đã hạ quyết tâm, anh ta chắc chắn sẽ quyết tâm hơn so với hầu hết mọi người.


Đến khi cô ta nhận ra rằng Vu tiên sinh thật sự đã quyết tâm, thì bắt đầu lăn lộn la lối khóc lóc, nhục mạ anh Vu, chê anh ta không ra cái gì.
Vu tiên sinh vì vậy càng thêm chán ghét cô ta hơn.
Đồng thời cũng vì điều này, Vu tiên sinh mới cho rằng có vấn đề về thần kinh.


Khó trách Vu tiên sinh lại cho là như vậy, Hướng Đồ Nam cũng có cảm giác này.
Anh đã từng tận mắt chứng kiến Lộ Trình Trình nổi điên, ngay ở trong văn phòng của Vu tiên sinh.


Cô ta chốc thì quỳ gối xin tha với Vu tiên sinh, chốc thì mắng chửi anh Vu xối xả, chốc lại tự khen mình đẹp như tiên nữ, trên đời không ai sánh bằng, chốc lại tự tả mình còn đáng thương hơn cô bé bán diêm.
Vu tiên sinh chỉ ngồi ở đó, hoàn toàn thờ ơ.


Anh ta đã từng một lần sau khi say rượu, nửa thật nửa giả nói với Hướng Đồ Nam: “Tôi thật sự bị cô ta làm cho tan nát cõi lòng. Sao có thể có người không biết tốt xấu như vậy, hoàn toàn không có lòng đồng cảm. Anh em, anh biết cô ta trước kia từng yêu chú, nói thật, chú không chọn cô ta, thật sự may cho chú.”


Hướng Đồ Nam chỉ mỉm cười.
Anh không chọn cô ta, không có liên quan gì đến việc Lộ Trình Trình là loại người nào, bởi vì câu hỏi về vợ tương lai của anh, luôn là một câu hỏi trắc nghiệm, đáp án trước nay chỉ có một.


Hướng Đồ Nam không thông cảm với Lộ Trình Trình. Nếu cô ta không thích Vu tiên sinh, hoàn toàn có thể không chọn anh ta, nếu đã chọn, rồi làm những chuyện đó, cho dù thật sự bị tống vào tù, cũng là gieo gió gặt bão.


Nhưng nói cho cùng cũng hơi thổn thức, sao một người đã từng có thể coi như là có chút ngây thơ đáng yêu lại trở nên như thế này?
Cho nên nói, giáo dục con cái, thật sự một vấn đề rất quan trọng.
Anh nhìn con gái bên cạnh mình.


Tóc Tiểu Quyển Mao đã mướt mồ hôi, nhưng tinh thần cực kỳ tốt, lúc ra sức bò về phía trước, miệng còn phát ra tiếng.
“Ô ô…… Ô ô……”
Anh nhân thể nằm lên trên sàn nhà, ôm lấy Quyển Quyển, đặt lên trên bụng mình.


Quyển Quyển cười khanh khách, cái chân nhỏ ngắn ngủn ra sức, đạp mạnh vào bụng bố mấy cái.
Anh gập chân lên, để Quyển Quyển tựa lên đùi mình, duỗi tay xoa xoa mái tóc xoăn nhỏ của cô bé một cái.
“Tóc ướt đẫm mồ hôi rồi.” Anh nói.


Ôn Noãn ngồi xuống bên cạnh anh, sờ sờ lưng Quyển Quyển: “Trên người cũng toàn là mồ hôi.”
“Tí nữa lại cho con bé tắm. Anh tắm cho.”
Bởi vì nếu Quyển Quyển lớn hơn một chút, người làm bố, sẽ phải tránh đi khi cô bé tắm, cho nên anh rất trân trọng khoảng thời gian hiện tại này.


Ôn Noãn cười nói: “Không ai tranh với anh. Nhưng hai bọn anh cũng bớt bớt chút, đừng có lại làm thành cảnh như một trận lũ.”
Hướng Đồ Nam vuốt ve cái chân nhỏ mềm mại mũm mĩm của Quyển Quyển, cười to nói: “Chắc là hơi khó.”


Chân bị sờ đến hơi nhột, Quyển Quyển bất mãn mà đá mấy cái, đá văng tay bố ra, sau đó cái chân này rất không khách sáo mà còn đá lên mặt bố.


Cô bé như phát hiện ra điều gì đấy thú vị, trợn tròn đôi mắt, đá thêm cái chân khác lên mặt bố, hai bàn chân nhỏ như hai chiếc thuyền nhỏ, lúc ẩn lúc hiện trên mặt bố.
“Ô ô…… Ô ô……”


Hướng Đồ Nam ha ha cười, một tay đỡ người cô bé, một tay khác rất dễ dàng mà túm lấy hai chân vào lòng bàn tay.
Trạng thái tinh thần của Lộ Trình Trình thực sự hơi bất ổn. Theo như bảo vệ báo cáo, khi Noãn Noãn mang Quyển Quyển ra ngoài mua đồ, cô ta đã từng nhìn chằm chằm vào mẹ con các cô.


Anh lập tức cử người âm thầm bảo vệ Noãn Noãn.
Khi mang Quyển Quyển ra ngoài, Noãn Noãn không từ chối sự cho người bảo vệ, nhưng khi chỉ có mình cô, lại rất không thích.
Anh đương nhiên hy vọng là mình đã quá nhạy cảm, nhưng mặc kệ nói như thế nào, cẩn thận vẫn hơn.
--


Ôn Noãn từ sau khi Quyển Quyển đầy nửa tuổi lại bắt đầu tiếp tục công việc lồng tiếng. Đương nhiên không đến mức thiếu chút tiền này để sống qua ngày, chỉ là cô thích công việc này, đồng nghiệp đều là những người khá hợp nhau khi làm việc chung, khiến cô cảm thấy thoải mái.


Khó được nhất là, Hướng Đồ Nam lại hết sức ủng hộ.
Quyển Quyển còn nhỏ, cần sữa mẹ, lại không xa được mẹ, Ôn Noãn khi đến thu âm thỉnh thoảng cũng sẽ dẫn theo cô bé bên mình.


Tiểu Quyển Mao dựa vào tính cách bạo dạn, hoạt bát của cô bé, đã sớm có được sự cưng chiều của cả phòng thu âm, mỗi lần cô bé đến, là sẽ làm mọi người cười ha ha.
Thỉnh thoảng lúc rảnh rỗi, Hướng Đồ Nam cũng sẽ theo mẹ con các cô đến đó.


Bởi vì dẫn theo Quyển Quyển, Ôn Noãn chỉ thu âm đến 9 giờ là phải rời đi. Cũng may hiệu suất làm việc của cô cực cao, nhưng cũng khó khăn lắm mới hoàn thành tốt nhiệm vụ đã định trong hôm nay.
Quyển Quyển bé nhỏ quen đi ngủ sớm, lúc này, đã ngủ trong lòng bố rồi.


Ôn Noãn đau lòng hôn lên khuôn mặt nhỏ của cô bé: “Sao không đưa Quyển Quyển về trước.”
“Con bé cũng vừa mới ngủ.”
Anh bế dựng Quyển Quyển lên, để cô bé nằm sấp trên đầu vai mình, để rảnh một tay dắt tay cô.
Sau khi chào hỏi với nhân viên khác, hai người tay trong tay đi xuống.


Chú Lợi đã chạy xe đến dưới tòa nhà chờ bọn họ.
Người vệ sĩ đi cùng kia bảo vệ bọn họ đi về phía chiếc xe, sau đó người vệ sĩ đi cùng với xe cũng đã đi xuống từ lâu, vừa quan sát xung quanh, vừa nhanh chóng tiến lại gần họ.
Bất ngờ lại phát sinh ngay lúc này.


Tại một chiếc xe đậu ở ven đường, bỗng nhiên có một người phụ nữ xuống xe, xông thẳng về phía bọn họ.
Trong tay người phụ nữ còn cầm một cái chai.
“Đi ch.ết đi!”
Là Lộ Trình Trình!


Ôn Noãn vì quá kinh hãi, nhất thời không phản ứng lại được. Chỉ cảm thấy người bỗng nhiên bị túm mạnh lấy một cái, sau đó gáy bị ấn thật mạnh, ngay khi mặt cô vùi vào ngực anh, đã bị anh một tay ôm chặt lấy.
Giữa bọn họ, còn kẹp một Quyển Quyển đang ngủ say.


Anh ôm thật chặt, còn dùng cằm chống lên đỉnh đầu cô, không cho cô ngẩng đầu.
Anh dùng cơ thể để tạo thành một thế giới nho nhỏ, mờ tối, cô chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt đang yên giấc của Quyển Quyển.
Bên tai cô, là tiếng tim đập mạnh mẽ vững vàng của anh.
“Không sao rồi.” Anh nói.


Có người đang gọi anh: “Hướng tiên sinh?”
“Gọi cảnh sát.”
Anh ném ra câu này xong, hơi buông cô ra, bế Quyển Quyển, kéo lấy cánh tay của cô, ôm hờ đưa cô lên xe.
Sau khi Ôn Noãn lên xe, nhìn thoáng qua bên ngoài cửa xe.
Lộ Trình Trình bị hai người bảo vệ chế trụ vẫn đang cố gắng giãy giụa.


Cái chai trong tay cô ta, thậm chí chưa kịp mở ra.
Mà cái dáng vẻ dữ tợn của cô ta, vừa đáng giận, lại vừa đáng thương.
———-






Truyện liên quan