Chương 10: Thu phục Nanh Quỷ. Rin chảy máu mũi

Sesshomaru, ta và Jaken tìm một nơi để ta tu luyện trong vòng ba ngày đó.


Ba ngày sau, ta còn chưa tu luyện xong, lúc này là cơ hội để lên cấp nên không thể cùng tới chỗ Kaijinbo để lấy kiếm. Sesshomaru bảo Jaken đi còn hắn ở lại cùng ta. Khi ta lên cấp cam sơ cấp, ta và Sesshomaru tới chỗ của Kaijinbo. Đi vào thì thấy Jaken bị chém làm hai và không thấy Kaijinbo đâu cả. Sesshomaru dùng Thiên Sinh Nha chém sứ giả địa ngục. Jaken sống lại và cho biết rằng Kaijinbo đã bị tà khí của thanh Nanh Quỷ ấy thao túng.


Đang không biết đi đâu để tìm Kaijinbo, thì ta phát hiện một người đang theo dõi chúng ta.
– Ai? – Ta và Sesshomaru cùng kêu lên.
– Thì ra ngươi là Sesshomaru, anh trai của InuYaSha, ngươi chỉ cần tìm theo tà khí phát ra từ thanh kiếm là được.
– Ngươi là ai? – Sesshomaru hỏi, còn ta thì biết nên khỏi hỏi.


– Ta là Kagura, phân thân của Nagaku, cái đầu quỷ mà ngươi đem đi rèn kiếm cũng là phân thân như ta. Ta không kì quái tại sao Sesshomaru lại tìm thấy ta, mà tại sao ngươi một con người nhỏ bé cũng thấy ta?
– Đó hoàn toàn không phải việc của ngươi – Ta nói.


Kagura bỗng nhiên cảm thấy người trước mắt thật đáng sợ, muốn dập đầu cúng bái mặc dù không hề cảm thấy được tu vi trên người con bé. Tuy nhiên chỉ có một tí thời gian rồi biến mất nên Kagura bỏ qua nghĩ chắc là uy áp của Sesshomaru chứ một con nhóc lại là con người thì không thể nào.
Kagura bay đi.


– Đi tìm Nanh Quỷ thôi!
– Đó là của ta, ta thấy ngươi còn hào hứng hơn cả ta nữa đó – Sesshomaru nói.
– Nghe nói tà khí rất mạnh ta muốn nhìn thử tí thôi mà.
– Không được cầm, nghe chưa?
– Hừ, còn lâu, ngươi không cho ta càng muốn cầm.
– …


available on google playdownload on app store


Cãi nhau cho đến lúc tìm thấy thanh kiếm, nơi phát ra tà khí, ta nhìn thấy đám người của InuYaSha, hiện giờ chưa tới lúc gặp mặt nên ta trốn ở nơi gần đó.


Sesshomaru cầm thanh kiếm lên và trấn áp tà khí của nó. Sesshomaru muốn xác nhận việc máu InuYaSha trong một lúc biến thành mùi máu của yêu quái nên đánh nhau với InuYaSha. InuYaSha dùng thanh Thiết Toát Nha nhưng nó rất nặng nên không dùng được linh hoạt như trước. Thanh Thiết Toát Nha bị Sesshomaru đánh bay. Sesshomaru bay về phía InuYaSha và nói “ch.ết đi” rồi vung kiếm về phía InuYaSha. Mùi máu của InuYaSha biến đổi, đôi mắt đỏ ngầu, hai vết cào màu tím hiện lên trên mặt InuYaSha. Khi kiếm vung tới chỗ InuYaSha khoảng 1m mà không thấy Totosai phun lửa chặn lại để đám người mang InuYaSha đi như trong truyện. Ta sợ câu chuyện bị biến đổi nên vội kêu to:


– Đủ rồi, đi thôi – Ta không biết mình kêu như vậy có làm Sesshomaru dừng tay không nữa, dù gì thì khi đọc truyện ta thấy Sesshomaru không hề nghe lời ai.


Ta suy nghĩ làm sao để Sesshomaru không chém vào InuYaSha và mạch truyện bị biến đổi nhưng bỗng nhiên trước mắt tối sầm lại. Ta nhìn lên thì thấy Sesshomaru đã tới chỗ của ta ôm ta lên và bay đi.
– Ngươi không hiếu kì vì sao ta bảo ngươi dừng lại sao?


– Không, việc ngươi làm có ý nghĩa của nó, ta biết ngươi không muốn xen vào chuyện của ta.


– Ta muốn đứng bên cạnh ngươi vì lời hứa với Rin còn bây giờ ta muốn sóng vai bên cạnh ngươi làm những đều ngươi muốn làm, chuyện ngươi làm ta sẽ duy trì, dù ngươi có giết cả thiên hạ ta cũng sẽ cùng ngươi – Có người tín nhiệm hoàn toàn thật tốt.


– Cảm ơn – Hắn nói hai chữ này rồi quay mặt sang bên khác ta không nhìn được. Nếu ta có thể nhìn thì mặt hắn lúc này bị đỏ như trái cà chua. Rất tiếc ta không nhìn thấy cảnh tượng đẹp đẽ ấy. Lúc này ta mới nhớ hình như lúc nãy bay nhanh quá bỏ lại Jaken rồi.
(Chỗ Jaken)


“Sesshomaru-sama, đợi thần với, đợi thần với”. Nước mắt, nước mũi chảy tùm lum, chạy hết tốc lực.
(Chỗ đám người InuYaSha)


Totosai đang đăm chiêu khi nhìn thấy thân hình nhỏ bé mặc bộ đồ màu đỏ và nói một lời làm Sesshomaru bỏ đi, không lẽ lời tiên đoán kia là đúng. Vì thấy Sesshomaru ôm cô bé bận đồ màu đỏ nghĩ đến lời tiên đoán nên lúc Sesshomaru gần chém InuYaSha mới không giúp InuYaSha ngăn lại. Đám người InuYaSha thì đang thảo luận xem ai mà có thể nói một câu khiến Sesshomaru bỏ đi, theo giọng nói thì đó vẫn chỉ là một cô bé mà thôi.


(Quay lại chỗ Sesshomaru)
– Seshomaru cho ta cầm tí đi…
– Không bao giờ.
Thế là ta lên kế hoạch cướp Nanh Quỷ từ tay Sesshomaru để cầm xem thử. Khi ăn ta nấu món cần dùng hai tay để ăn, khi đi tắm thì ta rình xem thử Nanh Quỷ ở đâu, khi ngủ thì rón rén chạm vào thử…nhưng toàn thất bại.


Tuy dùng hai tay để ăn nhưng lúc ta tưởng cầm được thì bất chấp tay dơ hay không hắn bôi hết tất cả dầu mỡ lên người ta làm ta phải nhảy xuống suối để tắm cho khỏi có dầu mỡ, ta hận. Khi đi tắm hắn đều cầm Nanh Quỷ đi theo làm hại ta rình hắn rồi bị hắn trêu là con nít mà bày đặt nhìn đàn ông tắm, ta hận. Khi ngủ ta vừa gần chạm vào thì hắn bắt tay ta lại buông một câu: “Muốn ôm thì ta cho ôm chứ làm gì rón rén như kẻ trộm vậy”… Oa, ta ức chế. Sesshomaru lạnh lùng đâu, sao càng ngày ta càng cảm thấy hắn gian manh vậy.


Vào một đêm khi Sesshomaru đang tắm, bỗng vô tình làm rớt Nanh Quỷ. Nó bay tới chỗ ta, nơi mà ta đang làm thức ăn. Ta nghe một giọng đang kêu gọi: “Nắm lấy ta, ta sẽ cho ngươi một sức mạnh khổng lồ, nắm lấy ta, ta sẽ cho ngươi sức mạnh để giết hết những kẻ thù của ngươi”.
Ta cầm nó. Seshomaru tới hét lên:


– Nanh quỷ ngươi không được làm hại con bé, hậu quả ngươi không gánh nổi…


– Haha… linh hồn con bé đã bị tà khí của ta khống chế rồi, con bé này quan trọng với ngươi như vậy thì ta giết nó, điều đó sẽ làm ngươi mất khống chế sau đó ta sẽ khống chế ngươi rồi ta sẽ đi giết hết những người cường giả trong đại lục này và ta sẽ trở thành vương giả.


– Ồ, công nhận giấc mộng đẹp thật đấy nhưng cứ mơ đi nhé, tưởng khống chế ta sao, nằm mơ.


Sát khí của ta phóng ra, Nanh quỷ cảm thấy Rin như là một tu la bước ra từ địa ngục đầy máu, chính hắn cũng cảm thấy sợ hãi, nỗi sợ này còn hơn là khi Sesshomaru dùng uy áp để khống chế nó nữa. Tà khí của nó biến mất. Ta liệng nó vào núi nham thạch ở trong vòng tay để khổ tu một chút mới biết thế nào là ngoan ngoãn. Tiểu Băng giật giật khóe miệng, nham thạch trong núi lửa lấy ra có thể làm cho huyền giả không có năng lực phản kháng cháy thành than, huyền tướng thì vất vả không chịu nổi, kiếm này bất quá chỉ là lam cấp vậy mà chỉ khổ tu một chút. Vâng, chỉ một chút thôi.


– Ta nói ngươi đừng bao giờ cầm nó tại sao ngươi lại cầm lên – Sesshomaru tát ta một cái, gầm lên.


– Ngươi vẫn chưa thu phục hoàn toàn được nó, nếu nó như hôm nay mà không phải gặp được ta mà rơi vào tay kẻ thù của ngươi thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Khi ngươi đem nó về ta đã thấy nó không yên phận, ta định giúp ngươi nhưng ta sợ lòng kiêu hãnh của ngươi không cho phép nên ta mới tìm mọi cách để cầm nó mà không được. Ta muốn giúp ngươi, như vậy là sai sao?


Ta ủy khuất, thật sự rất ủy khuất, ta cơ hồ như muốn điên lên vì hắn tát ta một cái. Ta làm sai sao? Ta không sai, ta chỉ muốn giúp hắn thôi mà. Ta bỏ chạy.


Chạy đi một hồi, ta vẫn không thấy hắn đuổi theo. Có ai như ta không, chạy vì ủy khuất bởi hắn như lại mong hắn đuổi theo. Hắn sẽ không quan tâm đến tâm trạng của ta đâu. Ta cười nhạo chính mình. Bỗng một cánh tay kéo cánh tay của ta lại. Sau đó ta lại nhào vào một nơi ướt sũng khiến ta lạnh run. Một giọng trầm trầm từ trên đỉnh đầu truyền xuống.


– Xin lỗi, khi nhìn thấy ngươi cầm kiếm như vậy khiến ta hoảng loạn, ta không biết ta đang làm gì, ta biết ngươi muốn giúp ta nhưng lần sau có chuyện như vậy phải nói cho ta biết, đối với ngươi lòng kiêu hãnh của ta không có, nhớ chưa?


– Ừ – Ta cảm thấy thật ấm áp, nhưng ta cũng ngứa răng khi bị ủy khuất nên ta cắn một phát lên bả vai hắn nói: “Lần sau, cấm để ta bị ủy khuất nghe chưa?”
– Không bao giờ có lần sau…


Thật sự rất ấm áp, ngoài sư phụ ta chưa ai đối với ta như vậy. Ta là một đặc công vương giả, ta là Băng Hoa cung cung chủ, họ luôn luôn nghĩ ta là thần thánh để cúng bái nhưng chẳng ai hiểu ta khát khao tình thương đến mức nào.


Ôm một lát mà ta thấy lạnh như tảng băng rồi. Sesshomaru bị ướt sũng, ta không biết tại sao lại như vậy, đang băn khoăn thì hắn nói
– Khi ta phát hiện Nanh Quỷ biến mất, ta có dự cảm sẽ có chuyện xảy ra nên ta lần theo tà khí của hắn, ai ngờ khi ta tới lại thấy ngươi đang cầm nó nên ta…


– Ngươi, ngươi mặc quần áo vào đi – Ặc, xịt máu mũi mất, đẹp vừa thôi cho người khác đẹp với, tuy không nhìn thấy gì nhưng cái cảnh áo lót bó sát người vì ướt sũng cũng quá kích thích người đi. Mặt ta đỏ lên nhưng vì ngồi gần đống lửa nên Sesshomaru sẽ cho là do sức nóng của lửa đi. Ta cầu trời.


Sesshomaru cảm thấy thú vị khi thấy mặt Rin đỏ lên, hắn biết không phải do lửa nóng vì mọi khi ngồi cạnh lửa cũng không thấy. Hắn nảy ra ý định đùa dai…
– Ta cảm thấy như vậy rất tốt, vừa mát lạnh, đến khi khô thì tối nay ôm ngươi ngủ chắc sẽ có cảm giác khác lạ đây.
– Ngươi…


Mặt ta đỏ lên mức bùng nổ luôn, ta xấu hổ chạy đi, đuổi theo ta là tiếng cười trầm thấp của hắn. Hắn cười, lần đầu tiên hắn cười. Ta đành hi sinh làm mặt dày quay lại nhìn hắn vậy. Khi ta nhìn thấy hắn cười ta mới cảm thấy việc mua dây buộc mình là như thế nào. Nhìn thấy hắn cười khiến ta cảm thấy cả thiên địa như mất đi sắc màu vốn có của nó. Một dòng máu chảy từ mũi ta ra nhưng ta không hay biết.


– Mũi ngươi chảy máu, mới tí tuổi đầu mà nhìn đàn ông chảy máu mũi, sau lớn thì như thế nào nữa.


A, ta muốn có cái hố, ta muốn chui xuống hố. Nhìn trai đẹp chảy máu mũi ta nghe nhiều rồi nhưng cứ tưởng là người khác nói quá lên thôi. Ai ngờ hôm nay ứng vào ta. Một lần nữa ta nghiêm túc cầu xin ông trời cho sét đánh ta đi…
———————–


Truyện có sử dụng tình tiết Sesshomaru thu phục Nanh Quỷ và đánh nhau với InuYaSha tập 44 và tập 45






Truyện liên quan