Chương 39: Đầu Tư Cho Tương Lai

Voz được biết với cái tên Vietnam Overclockers Zone, là diễn đàn công nghệ lớn nhất Việt Nam.
Tuy nói là diễn đàn công nghệ, nhưng thực chất lại tập trung khá nhiều thành phần xã hội.
Huống hồ, bitcoin thuộc công nghệ blockchain, nên hầu như được khá nhiều người trên diễn đàn bàn tán.


Nguyên Vũ Khánh lên diễn đàn nằm vùng được năm ngày thì tìm được chủ đề được mọi người chú ý nhất.
Trên đây có một tiền bối với nick name là "ban case iphone" chuyên chia sẻ các kiến thức về đồng tiền ảo này.


Mức giao dịch hiện tại của BTC đã là 13.440 USD trên một bitcoin, xem như cái giá đã không thấp.
Hơn nữa, thứ này lên xuống thất thường, nếu biết cách đón đỉnh thì sẽ kiếm được một khoảng kha khá.
Tuy trước mắt chưa biết có tham gia hay không, nhưng hắn đã lên sàn giao dịch Binance để tạo ví điện tử.


Các bước tạo ví cũng không khó lắm, chỉ cần biết một ít kiến thức về máy tính liền làm được.
Sau nửa tháng tìm hiểu, Nguyên Vũ Khánh quyết định mạo hiểm cùng đồng tiền ảo đang làm mưa làm gió này.


Theo tư vấn của các tiền bối trên diễn đàn, Nguyên Vũ Khánh xác định được hai hình thức đầu tư.
Thứ nhất, mua thấp bán cao, lựa giá thấp rồi mua, giá cao thì bán ra, như vậy sẽ thu được một khoảng nho nhỏ.


Thứ hai, chủ động đi đào bitcoin bằng máy tính, cách này phải bỏ ra một khoảng tiền để xây dựng hệ thống.
Nhưng hắn đã quyết định mạo hiểm cùng đồng tiền ảo này, vì một người tên Jim Rohn từng nói:


available on google playdownload on app store


"Nếu bạn không dám mạo hiểm với những điều không bình thường, bạn sẽ mãi chôn chân với những điều bình thường."
Mặc dù không đoán trước được tương lai, nhưng hắn mơ hồ cảm nhận được lợi nhuận trong đó.


Có điều, hắn được lợi thế hơn những người khác ở chỗ hắn biết sửa linh kiện điện tử.
Theo chân ông sáu học tới nay, hắn đã sữa được rất nhiều loại linh kiện, cho nên quyết định mua đồ phế liệu để thực hiện giấc mộng của mình.


Ngày hôm sau, Nguyên Vũ Khánh liền mang theo 16 triệu, đi mua lại những chiếc máy tính và card đồ họa trong bãi phế liệu.
Với tài nghệ của bản thân, hắn sửa được hai mươi bộ máy đào coin trong vòng một tháng.
Mang theo niềm vui ấy, Nguyên Vũ Khánh lập tức dọn dẹp lại phòng khách của mình.


Hắn đem 20 chiếc máy tính đặt trong phòng khách, sau đó thiết lập ví điện tử rồi bắt đầu quá trình đào coin.
Sau một tháng làm thử, giá bitcoin đã tăng lên 19.783 đô la, mà hắn lại đào được 0.2 bitcoin, tương đương với 3.956 đô la.


Nguyên Vũ Khánh cố nhịn hưng phấn trong lòng, đem số tiền vừa thu được đổi ra tiền Việt, và nhận được 81 triệu.
Đây là hắn đã trừ bớt 0.2 % chiết khấu khi đổi ngoại tệ trong ngân hàng rồi, nhưng như vậy cũng khiến hắn hài lòng ngoài định mức.


Trừ tiền điện cùng những chi phí khác, hắn thu được 60 triệu, tính ra cũng không khó như hắn nghĩ.
Bất quá, trong quá trình đào coin, hắn phát hiện linh kiện rất dễ hỏng hóc, nhưng bản thân là thợ nên không thành vấn đề lắm.


Thêm được khoảng thu nhập từ nền tảng này, Nguyên Vũ Khánh rốt cuộc cũng giải quyết được bài toán tiền nong.
Trong lúc đi uống nước, Nguyên Vũ Khánh đem chuyện này nói với hai đứa bạn của mình.


Vừa nghe hắn nói xong, hai đứa bạn liền đòi đầu tư theo, thế là Ngô Anh Kiệt chuyển cho hắn 200 triệu, còn Đỗ Tấn Hưng thì 30 triệu.
Thấy hai đứa bạn móc ra số tiền tích lũy của mình, Nguyên Vũ Khánh chỉ có thể cười khổ, sau đó vội vàng đi mua thêm máy tính.


Thế là nhà hắn lại có thêm 180 máy đào coin, cộng hết lại thì có tới 200 máy chuyên đào bitcoin.
Bỗng dưng có thêm nhiều máy tính như vậy, Nguyên Vũ Khánh cũng không biết để đâu cho hết.


Ngồi suy nghĩ một lúc, hắn liền đi thiết kế mấy cái kệ sắt để dựng máy, thế là nhà hắn từ trước đến sau đều dày đặc máy tính.
Sau một ngày thì mọi thứ bắt đầu vận hành, và không lâu sau đó hắn đã được không ít bitcoin, nhưng cả đám không bán vội.


Vì theo tìm hiểu của hắn, giá bitcoin trước kia chỉ là 1000 đô la, nhưng bây giờ nhìn lại mà xem?
Vì lẽ đó, hắn muốn trữ lại ít bitcoin, khi nào thấy không ổn rồi bán cũng chưa muộn.
Mang theo niềm tin cùng hi vọng, rất nhanh đã đến giữa kỳ nghỉ hè, hắn đã có 1.92 bitcoin trong ví.


Trong khoảng thời gian đó, Nguyên Vũ Khánh không ít lần thót tim, vì giá tiền ảo rơi rớt quá thảm thiết.
Nhưng may mắn là trời cao thương xót, giá lại lên mức cũ, làm hắn thở phào một hơi nhẹ nhõm.


Rồi thì ngày tựu trường cũng đến, có điều năm nay hắn không đến trường mà ở nhà đăng ký môn học.
Cho đến một ngày tháng 10, lúc này trời vẫn còn nóng, tiếng ve kêu đã biến mất khỏi mọi nơi.


Hôm nay Ngô Anh Kiệt rủ cả lớp đi chơi, địa điểm là quán nước gần nhà Đỗ Tấn Hưng, thời gian là 6 giờ chiều.
Nhưng đến 6 giờ 40, hắn chỉ thấy bốn mạng, trong đó có Đỗ Tấn Hưng với Ngô Anh Kiệt.
Và đương nhiên là Phương Nhã Vy cũng đi chung với hắn, đây là điều hiển nhiên rồi.


Nhìn thấy cảnh tượng đìu hiu trước mặt, Nguyên Vũ Khánh thầm thở dài.
Có điều, không tới năm phút sau, bên ngoài lại có tiếng xe thi nhao kéo đến.
Hắn nhìn ra thì thấy nào là AB, SH, Nouvo, có mỗi hắn với Đỗ Tấn Hưng là chạy xe số.


Nguyên Vũ Khánh đợi thêm 15 phút nữa thì cả lớp đều tập hợp đầy đủ.
Tuy nhiên vẫn như lần trước, lần này những người tiến vào Học Viện Giác Tỉnh đều không xuất hiện.
Có lẽ đám kia đã ở tầng lớp khác nên không thèm quan tâm nữa, vì vậy hắn cũng lười để ý.


Thấy đủ người, cả đám bắt đầu nhập cuộc, hắn gọi thêm nước với đồ ăn vặt như xoài lắc, khoai tây chiên, đùi gà chiên các loại.
Và đám bạn xơi nhanh một cách không thể tả được, hắn mới cắn có một miếng xoài mà đã hết sạch đồ ăn.


Thấy vậy, Nguyên Vũ Khánh đứng dậy gọi thêm đồ ăn, sau đó cả đám ngồi nói đủ thứ trên trời dưới đất.
Đứa nào cũng kể về hồi học năm nhất ra sao, trường đại học đang theo thế nào, giảng viên dạy hay tới đâu.


Đám bạn càng kể càng làm hắn buồn cười, đúng là trường nào cũng mấy thứ khó đỡ.
Ngồi nói chuyện với đám bạn được một lúc, Phương Nhã Vy đột nhiêu khều hắn: "Ê mày!"
"Gì nữa?" Nguyên Vũ Khánh nghi hoặc.


"Đút tao đi!" Phương Nhã Vy nhìn vào cái đùi gà chiên trên đĩa, rồi lấy tay chỉ chỉ vào miệng mình.
Nghe đến đây, đầu óc của Nguyên Vũ Khánh đột nhiên đen tối, hắn nhìn xuống dưới, cười nham hiểm hỏi: "Đút vào đâu?"


"Vô duyên, vào miệng tao nè." Phương Nhã Vy đánh hắn một cái rồi há miệng tiếp.
"Có tay thì tự lấy mà ăn." Nguyên Vũ Khánh nói xong liền lấy miếng khoai tây bỏ vào miệng của mình.
Phương Nhã Vy thấy vậy thì lắc đầu, phụng phịu nói: "Dơ tay lắm, dầu mỡ không à."


"Thế khỏi ăn." Nguyên Vũ Khánh trả lời một cách dứt khoát, làm mấy đứa bạn cũng phải nhìn theo.
Nhưng trái lại, Phương Nhã Vy không có chán nản, mà nắm lấy tay hắn, năn nỉ nói: "Đút tao đi."
"Ê, đút gì vậy ki ki?" Ngô Anh Kiệt nghe vậy thì nhe răng cười điểu.


"Đút gì kệ tao, chưa tới lượt mày đâu." Phương Nhã Vy trừng mắt.
"Mày sướng nha, thích không mậy?" Đỗ Tấn Hưng nói xong cả đám liền cười ha hả.
"Thích cái đầu mày." Nguyên Vũ Khánh chau mày.
"Ơ ơ. . ." Phương Nhã Vy há miệng chờ hắn, căn bản không thèm quan tâm đến đám bạn nghĩ gì.


Thấy cô nàng cứ há miệng nhìn mình, Nguyên Vũ Khánh hơi chau mày, nói: "Bảo rồi, có tay thì tự lấy mà ăn."






Truyện liên quan