Chương 49: Đi Thủy Cung

Qua thi học kỳ, Nguyên Vũ Khánh liền rủ mấy đứa bạn đi Thủy Cung chơi.
Tổng cộng có mười đứa, trong đó có Nhã Vy với Đỗ Tấn Hưng và Ngô Anh Kiệt.
Nguyên Vũ Khánh rủ Nhã Vy đi boomerang mà cô nàng không chịu, vì sợ bị sặc nước.


Nghe vậy hắn chỉ có thể lắc đầu, vì không biết tại sao biết bơi mà lại sợ sặc nước như thế.
Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy chứ hắn không có hỏi sâu, sau đó rủ Nhã Vy đi đánh quẻ lẻ.


Thế là hắn kéo Nhã Vy đi vào mấy cái ống thả dóc, có điều Nhã Vy ngồi trước, hắn ngồi sau chứ không chịu ngược lại.
Nguyên Vũ Khánh thấy ghét nên lúc xuống nước, hắn bật ra khỏi phao làm Phương Nhã Vy té xuống nước.


Mà té xuống nước nên cái gì nó cũng hiện ra, mà lúc đó cái áo bị sốc nên lệch sang một bên, để lộ ra sợi dây màu đen.
Nguyên Vũ Khánh tò mò nên đưa tay kéo sợi dây cóc xê búng cái bép, khiến Nhã Vy lập tức quay lại, nhăn nhó nói: "Mày vô duyên quá!"


"Chọc tí mà!" Nguyên Vũ Khánh nhe răng cười.
"Mày thấy đông người không?" Phương Nhã Vy trừng mắt nói.
"Thì đông mới chọc, chứ có tao với mày không thú vị gì hề hề." Nguyên Vũ Khánh cười điểu.
"Con chó!" Phương Nhã Vy hầm hầm, hiển nhiên đã tức giận.


"Thôi! Hôm nay mày nóng thế?!" Nguyên Vũ Khánh xuống nước, thấp giọng nói.
"Tại ai? Con trai gì vô duyên mất nết." Phương Nhã Vy tức giận, liếc mắt nhìn hắn.
"Rồi, cho tao xin lỗi." Nguyên Vũ Khánh mỉm cười.
"Xớ." Phương Nhã Vy cười cười trở lại, khuôn mặt không còn nhăn nhó như trước nữa.


available on google playdownload on app store


Mà lúc Nhã Vy vừa nói xong, Nguyên Vũ Khánh cười gian xảo, nói: "Màu đen quyến rủ nha, tao thích mày mặc áo con màu đen đó ha ha."
"Mẹ, con chó!!" Phương Nhã Vy tức giận, đứng dậy rượt hắn, nhưng không dám chạy nhanh vì sợ té.


Thấy thế, Nguyên Vũ Khánh quay lại lêu lêu cô nàng, làm Phương Nhã Vy tức muốn xì khói.
Biết mình không thể đuổi kịp, Phương Nhã Vy đứng lại, tức giận giậm chân, nói: "Mày đi luôn đi!"
Thấy Nhã Vy tức giận với khó chịu như thế, Nguyên Vũ Khánh không dám chọc nữa.


Hắn bước lại gần, nặn ra nụ cười tươi nhất có thể, cầu hòa nói: "Thôi mà!"
"Thôi cái gì mà thôi!" Phương Nhã Vy ngắt eo hắn, cộng thêm móng tay dài nên làm hắn vặn vẹo khuôn mặt.
"Ây da. . . đau đau, ây da. . . tha cho tao đi, ây da. . ." Nguyên Vũ Khánh xoa eo rồi năng nỉ.


"Ê nè, có sao không? Tao hơi quá tay." Phương Nhã Vy thấy mình mạnh tay quá thì buông ra, lấy tay xoa xoa chỗ vừa rồi.
Nhìn vào toàn dấu móng tay, hơn nữa còn rướm ra một ít máu, bởi vậy hắn không nhăn mặt mới là lạ.
"Mày nhéo thốn thấy mẹ, ây da. . . đau ch.ết tao rồi!" Nguyên Vũ Khánh lấy tay xoa xoa vết thương.


"Tại mày chứ ai? Ai kêu chọc tao chi? Có duyên dễ sợ." Phương Nhã Vy trách.
"Rồi rồi, dữ quá hà." Nguyên Vũ Khánh thấy Nhã Vy không giận nữa thì lập tức cười hề hề.
"Thôi! Xin lỗi! Đi mấy cái khác đi!" Phương Nhã Vy lên tiếng đề nghị.


"Ừa!" Nguyên Vũ Khánh gật đầu, khoác vai Nhã Vy đi đến chỗ khác chơi.
Mà vừa rồi Nhã Vy mới té xuống nước làm tóc bị quện vào cổ nên nhìn cô nàng xinh lắm.
Hắn thích nhìn Nhã Vy khi cô nàng đổ mổ hồi, nhìn rất kích thích và có vẻ gì đó ma mị lắm.


Phương Nhã Vy phát hiện ánh mắt bất thường của hắn, ngượng ngùng hỏi: "Sao mày nhìn tao dữ vậy?"
"Tại mày đẹp." Nguyên Vũ Khánh trả lời một cách vô thức, nhưng lập tức làm ra vẻ mặt như chưa có chuyện gì xảy ra.


Nghe hắn nói như vậy, Phương Nhã Vy thoáng cười cười, trong phút chốc có vẻ ngại ngại, nói: "Bữa nay khen tao, chắc là ăn trúng gì rồi!"
"Vậy chê ha, khen cho còn ý kiến." Nguyên Vũ Khánh nhe răng cười, thái độ thân thiện hơn trước kia rất nhiều.


Vừa nghe xong, Phương Nhã Vy liền mỉm cười, nịn nọt nói: "Hờ hờ, Khánh dễ thương nè!"
Nguyên Vũ Khánh nghe xong không nói gì mà chỉ cười cười, sau đó dẫn Nhã Vy đi ăn trưa với đám bạn.
Ăn xong, hắn lại rủ Nhã Vy ra chỗ tạo sóng nhân tạo để chơi, cơ mà do đến trễ nên không kịp giành phao.


Nhưng loay hoay một hồi, Nguyên Vũ Khánh cũng hốt được một cái, thế là hắn cho Nhã Vy ngồi vào trong, còn mình thì ở phía sau đẩy cô nàng đi, lâu lâu lại đu lên hun vào mặt Nhã Vy một cái.
Bị hôn như vậy, Phương Nhã Vy liền đưa tay đánh hắn, nhưng cô nàng đánh nhẹ lắm, chẳng thấy đau gì cả.


Thật ra mà nói thì lúc này, độ thân mật giữa hắn với Nhã Vy đã ở mức báo động rồi, có điều hắn vẫn chưa dám xác định tình cảm của mình.
Nhưng hắn vốn không biết, chính cái tính cách chần chừ không tiến tới của mình đã khiến hắn rơi vào tình cảnh đau khổ.


Bất quá cho đến giờ, hắn vẫn không hề hay biết chuyện gì, cho nên đến chiều lại đưa Nhã Vy về nhà, sau đó đi tắm rửa rồi thay đồ, sau đó ra sân ngồi nói chuyện với ông nội.
Thấy nụ cười trên khuôn mặt hắn, ông nội định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại thôi.


Cùng lúc đó, tại một căn nhà cách hắn chừng 4 500 mét, tại đây có một cô gái đang đứng ở ban công nhìn về phương xa.
Nhớ lại những chuyện vừa qua, cô gái khẽ thở dài, nhưng sau đó, trong con ngươi lại hiện lên vẻ kiên định, tựa như đã quyết định chuyện gì đó.


Lúc này Nguyên Vũ Khánh cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình, nên trên khuôn mặt anh tuấn vẫn hiện ra vẻ tươi cười.
Rồi thì thời gian lại trôi, đến đầu tháng ba, hôm nay không có tiết trên lớp nên hắn ngồi ở nhà chơi Liên Minh.


Trong lúc ra khỏi trận, hắn thấy có nick tên Hàn Ngọc Anh đang gửi lời mời kết bạn cho mình.
Nguyên Vũ Khánh không biết đối phương là ai, nhưng hắn cũng chấp nhận thí đại.
Trong lúc tò mò, Nguyên Vũ Khánh vào check info, và thấy là vàng 2.


Có điều, chẳng hiểu sao, hắn lại thấy cái tên này cứ quen quen, tựa như đã nhìn thấy ở đâu đó rồi thì phải.
Nhưng nghĩ mãi cũng không ra, Nguyên Vũ Khánh đành nhắn tin, hỏi: "Ai vậy?"
"Hôm qua thấy đánh Yasuo hay nên add." Một lúc sau cái nick Hàn Ngọc Anh mới trả lời.


"Ờ!" Nguyên Vũ Khánh thấy vậy thì tỏ ra thái độ thờ ơ, không quan tâm tới nữa.
Có điều, vừa thấy thái độ của hắn, nick Hàn Ngọc Anh liền hỏi: "Chơi chung không?"
"Ờ, ok." Nguyên Vũ Khánh thấy hiện tại cũng chưa vào trận nên đồng ý chơi chung.


Thế là hai đứa ngồi chat qua chat lại một lúc thì vô pick tướng, và hắn vẫn chọn Yasuo như thường ngày, còn người kia thì chọn Ahri.
Vào game, hắn thấy đối phương đánh cũng khá hay, mới 5 phút đã được 2-0.
Vì thấy chơi chung thắng nhiều, nên mấy lần sau, thấy đối phương online là hắn mời đánh chung cho vui.


Rồi thì mọi thứ cứ trôi qua bình thường, hằng ngày ngoài việc đến cửa hàng, hắn còn phải đến quán cafe để xem xét tình hình.
Nhìn chung mọi thứ vẫn ổn, vẫn theo đúng quỹ đạo mà cả đám đặt ra.
Mà trong khoảng thời gian đó, ngày nào Nguyên Vũ Khánh cũng gặp Phương Nhã Vy.


Không đi ăn thì cũng đi chơi, dần dần hắn thích Nhã Vy nhiều hơn, đồng thời cũng đã tính tới chuyện tỏ tình.
Nhưng đến giữa tháng, khoảng thời gian êm đềm giữa hắn và Nhã Vy đã kết thúc vì có sự xuất hiện của kẻ thứ ba.


Vào buổi chiều, sau khi hết tiết trên lớp, Nguyên Vũ Khánh chạy qua trường Ngoại Thương để rước Nhã Vy.
Bất quá, thời điểm chạy gần tới, Nguyên Vũ Khánh lại thấy Nhã Vy đang gọi điện cho ai đó.


Thấy vậy, lòng hắn lại nổi lên, thế là quyết định đùa một chút, nên điều khiển xe chạy vào con hẻm, rồi xem Nhã Vy làm gì để lát chọc chơi.






Truyện liên quan