- Chương 1: London – Mất trộm vương miện
- Chương 2: Tokyo – Biến tấu
- Chương 3: Las Vegas – Đánh bạc
- Chương 4: Roma – Sa đọa (18+)
- Chương 5: Vienna – Nữ hoàng (18+)
- Chương 6
- Chương 7: Hague – Hôn lễ
- Chương 8: Cairo – yêu
- Chương 9: Moscow – Thiêu đốt
- Chương 10: Florence – Dấu hiệu
- Chương 11: Thành Đô – Cố hương
- Chương 12: Sicili – Truyền thuyết
Thể loại: Hiện đại, hắc bang, HE
Edit: Nguyệt Sắc
Từ New York đến London, từ Tokyo đến Paris.
Cô có thể là một cô gái thời thượng hiện đại, là một cô hàng xóm trong sáng, là một thiên sứ trung tính thánh khiết, là nữ hoàng sân khấu kiêu ngạo, là nữ vương đầu gấu nhiệt tình, là người mẫu Đài Loan lạnh lùng.
Ai có thể biết cô đang ở đâu…???
Ai có thể bắt được cô…???
………….
Trích đoạn:
Ngõ hẻm này vừa vặn không có người qua đường. Hắn dừng trước mặt cách cô hai bước. Cô đánh giá hắn, hắn cũng đánh giá cô.………………..
“Thuê anh một đêm, giá bao nhiêu?”
Khi cô hỏi bờ môi nở nụ cười nhạt, có chút đắc ý, có chút khinh thường, nhưng rất tàn khốc. Người đàn ông đột nhiên lại nghĩ, nếu sau lưng cô gái này có đôi cánh…Thì sẽ là màu trắng? Hay màu đen?
Người đàn ông đột nhiên cười, nụ cười của hắn khiến cô có cảm giác không tốt, rất không tốt.
“Một đêm muốn mấy lần?”
Cô giận tái mặt: “Anh phải hiểu ý tứ của tôi.”
Hắn cười: “Cô cũng phải biết ý tứ của tôi.”
Cô gái xoay người rời đi, lại bị hắn bước tới ôm chầm eo, tay hắn mò trong ngực cô. Cô gái quay đầu, chấn kinh cực độ nhìn hắn! Không phải vì hắn tiếp xúc quá thân mật, mà là cô lại có thể bị người khác ngăn chặn? Sao lại có khả năng này!
……………….
“Chưa nói điều kiện đã muốn đi sao?” Hắn không để lại dấu vết dựa vào người cô, ôm càng chặt. Hơi thở cô phất qua khuôn mặt hắn, có mùi thơm ngát.
“Thực xin lỗi, tôi tìm lầm người.” Cô âm thầm lui thân thể, cố gắng giãy thoát.
Giọng nói của hắn lại vang lên bên tai cô, hơi thở ấm áp, ngữ điệu hài hước: “Chưa thử qua sao biết không được?”
Cô rốt cuộc không nhịn được, nâng đùi hung hăng đánh qua. Hắn né tránh, cánh tay khẽ buông lỏng, hắn lập tức vòng chặt tay lại, nhưng chỉ là hư không. Hắn ngẩng đầu, ngõ hẻm trống rỗng, ngoại trừ hắn, không còn bóng dáng người nào khác...
Hắn lại cười, rất tốt.
………………