[Truyện có chứa hình ảnh bạo lực, máu me cùng một số cảnh nhạy cảm nhẹ. Những chương đầu chỉ là màn ra mắt các nhân vật không phân biệt chính phụ, ngay cả nam chính nữ chính đều chưa hẳn là người các bạn nghĩ. Những sự kiện tại Nhật Bản vào thời Chiến Quốc mà trong truyện đề cập đến không có thật trong lịch sử. P/s: Tác giả là một đứa ẩu thả, "anh hùng bàn phím" làm sai chính tả cả tên truyện, xin lỗi nhiều ạ!]

Bốn tuổi, bị gọi là rác rưởi, bị ghẻ lạnh, lăng nhục. Năm tuổi, chứng kiến cái chết của mẹ. Năm ngày sau, được cha ruột nhận về nuôi, bắt đầu cuộc sống ở một nơi xa lạ với người mẹ kế cùng đứa con trai của bà.

Suốt những năm tháng, phải chạy trốn khỏi những cơn ác mộng về đêm, chạy trốn khỏi những ánh mắt khinh miệt từ dòng họ, chạy trốn khỏi những lời nói như dao cứa vào tim mình. Chạy trốn sao? Không. Chỉ là không còn quan tâm nữa, kể từ ngày mẹ mất cô đã không còn là Tuyết Nhi-con gái cưng của mẹ như xưa nữa.

Rồi một đêm, khi cô đang chìm trong thế giới bóng tối quen thuộc, một bàn tay ấm áp nắm lấy tay cô, dẫn dắt cô ra khỏi cái nơi cô đơn đó. Khi cô gặp nguy hiểm, bàn tay ấy lại nắm lấy tay cô, cho cô can đảm, thậm chí còn lấy thân mình đỡ lấy con dao vốn sẽ đâm cô. Cô khao khát cảm giác này vì nó như thứ mà mẹ đã từng dành cho cô.

--------------------------------

Trích đoạn ngắn từ ngoại truyện cuối: 

Dưới cả bầu trời đầy sao, trên cánh đồng cỏ xanh bát ngát, Tịch Tuyết Nhi chỉ mở hờ mắt lẳng lặng nằm trong vòng tay của Hàn Đình Phong. Từng đợt gió mùa thu kéo đến, làm lay động mái tóc nâu, cũng phần nào khiến cô có chút tỉnh táo kì lạ. Hai tay mò mẫm không phương hướng xác định, chạm đến bàn tay của người đang ôm cô. 

"Thật gầy." Dùng xúc cảm trên tay, cô khẽ trầm ngâm.

Hàn Đình Phong khựng người lại một chút, rồi siết chặt lấy người con gái trong lòng, như không muốn cô rời xa mình, như muốn khảm cô vào lòng. Cảm giác sợ hãi bao lấy cậu, cậu cắn chặt răng, kích động, sợ sệt như một đứa trẻ.

"Hình như có mưa... mà... như thế thì mây sẽ che đi những ngôi sao." Tịch Tuyết Nhi mắt nhìn xa xăm, sờ lấy hạt mưa trên mặt mình."Ấm."

"Mưa thì sao? Không phải những ngôi sao đó vẫn tồn tại sao?"

"Khi ta còn nhớ đến thôi." Cũng như khi cô còn nhớ đến mẹ vậy...

Truyện ngẫu nhiên

Ta Hẳn Là Tại Crayon Shin-Chan A?

Ta Hẳn Là Tại Crayon Shin-Chan A?

An Thành Quân70 chươngDrop

Đồng Nhân

341 lượt xem

Sử Kí Hoá Rồng

Sử Kí Hoá Rồng

temdansieucap15 chươngTạm ngưng

Tiên HiệpHuyền HuyễnLịch Sử

110 lượt xem

Vàng Tiên Lấy Phong, Ta Nói Cho Nó Biết Phải Tin Tưởng Khoa Học

Vàng Tiên Lấy Phong, Ta Nói Cho Nó Biết Phải Tin Tưởng Khoa Học

Xuất Mã Tiên1,714 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnLinh Dị

15.2 k lượt xem

Phiên Rác Rưởi Tạo Thành Đỉnh Cao Nhân Sinh ( Vô Hạn )

Phiên Rác Rưởi Tạo Thành Đỉnh Cao Nhân Sinh ( Vô Hạn )

Nguyệt Thượng Thang Viên Nhi284 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhKhoa Huyễn

4.6 k lượt xem

Lần Nữa Làm Người

Lần Nữa Làm Người

Kim Đại65 chươngFull

Ngôn Tình

199 lượt xem

Hỗn Loạn Chi Lưu

Hỗn Loạn Chi Lưu

Không rõ18 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

212 lượt xem

Mang Theo Biệt Thự Xuyên 80

Mang Theo Biệt Thự Xuyên 80

Thanh Phong Mạc Vãn779 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhXuyên Không

14.4 k lượt xem

Từ Bình Phàm Thế Giới Bắt Đầu Đương Nông Dân

Từ Bình Phàm Thế Giới Bắt Đầu Đương Nông Dân

Sơn Khu Nông Phu330 chươngFull

Đô ThịXuyên KhôngĐiền Viên

4.4 k lượt xem

Ta Phi Thăng, Nhưng Sư Tôn Tạc

Ta Phi Thăng, Nhưng Sư Tôn Tạc

Tử Đông805 chươngFull

Tiên HiệpCổ Đại

8.8 k lượt xem

Bạch Kiếm Linh Mã

Bạch Kiếm Linh Mã

Khuyết Danh71 chươngFull

Võ Hiệp

268 lượt xem

Ma Long Có Hữu Sứ Đủ Rồi

Ma Long Có Hữu Sứ Đủ Rồi

Thẩm Tứ Mãnh242 chươngFull

Tiên HiệpTrọng SinhSủng

1.5 k lượt xem

Ngộ Long Ký

Ngộ Long Ký

Bách Quỷ Dạ Hành18 chươngFull

Huyền HuyễnĐam MỹHài Hước

213 lượt xem