Chương 102
"Không phải là, xuân ky hồi sinh thang là một vị Tu Chân Giới đời trước rất trường thọ vì lấy được con cháu, nghiên cứu ra được bí truyền sinh con. Bởi vì trong đó có vấn đề để cho tất cả tu sĩ cũng rất kiêng kỵ, từ từ thất truyền, bây giờ ngay cả tên của bí truyền cũng ít làm người biết."
Âm Ngọc Phong nói, "Ta nhớ đến có một bí truyền như vậy, liền phái người tìm kiếm khắp nơi, bây giờ đã tìm được đầu mối."
Hơn năm mươi năm trước, sườn núi Mộng Thạch một lão gia đã sống hơn bảy trăm tuổi cùng một tiểu nha đầu tu chân chưa đầy một trăm tuổi sinh cái nữ nhi. Hắn nhớ tới chuyện này, liền trực tiếp phái người làm đi chỗ Mộng Thạch sườn núi nơi lão gia ẩn cư đó hỏi thăm, hắn có phải dùng xuân ky hồi sinh thang hay không, nếu như uống, "mời" đem cách điều chế giao ra đây.
Chân nhân sườn núi Mộng Thạch tự cho là chính phái, cự tuyệt cùng bất kỳ một cái người trong tà phái nào lui tới, lại càng không trả lời người làm hắn phái đi bất kỳ một cái vấn đề nào, thậm chí còn sử dụng võ lực xua đuổi khách nhân tới cửa. Phó kia dĩ nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, cũng không dám không hoàn thành nhiệm vụ đi trở về. Hắn ở Mộng Thạch sườn núi ẩn núp thật nhiều ngày, phát hiện vị lục phẩm chân nhân sắp tám trăm tuổi này không chỉ có có một nữ nhi, còn có hai đứa con trai.
Đây chính là chuyện rất thần kỳ!
Người làm số tuổi thật sự cũng vượt qua bốn trăm tuổi kia lập tức đem tin tức truyền về Thương Vân đảo. Âm Ngọc Phongphân - thântrấn giữ trên Thương Vân đảo lập tức điều phái Âm Tam cùng vợ chồng Âm Tứ ba người làm thực lực "Chân" cấp tu sĩ, mang theo một đám người ở đi bắt cóc một nhà kia. Bây giờ một nhà năm miệng kia đang ở ven hồ Đại Minh, trong phủ đệ bí mật của hắn "làm khách".
Lão gia tám trăm tuổi còn có thể sinh ra ba con gái, đây tuyệt đối là cái tin tức làm người ta khiếp sợ. Nếu như có thể xác định kẻ đó là dùng xuân ky hồi sinh thang, như vậy hắn cũng có thể để cho Y Nhân trẻ tuổi mnag thai hai ba hài tử.
"Vấn đề để cho tất cả tu sĩ cũng rất kiêng kỵ? Là tác dụng phụ rất nghiêm trọng sao? Tu sĩ linh tu mục đích chính là vì trường sinh bất lão, chẳng lẽ uống thuốc kia sẽ nhanh chóng già yếu?"
Tô Y Nhân lặp lại những lời này, lo lắng nói, "Là thuốc ba phần độc, ta không cho ngươi uống xuân ky hồi sinh thang."
Vì hài tử đem thân thể lấy hư, không đáng giá! Hơn nữa, lợi dụng dược vật sinh xuống hài tử ngộ nhỡ là cái quái thai làm sao bây giờ? Sinh ra được giết ch.ết, còn là nuôi để cho cha của quái thai làm thí nghiệm?
"Trong cổ đại bí điển ghi lại, xuân ky hồi sinh thang có thể khiến cho thân thể tu sĩ sinh trưởng lại lần nữa. Cho nên, tu sĩ số tuổi thật sự rất già chỉ sợ xuân ky hồi sinh thang sẽ gia tốc thân thể mình lão hóa, không dám uống." Âm Ngọc Phong giải thích, đối với Tô Y Nhân có thể nhanh chóng đoán được tác dụng phụ của xuân ky hồi sinh thang mà cảm thấy kinh ngạc.
"Ngươi đều là lão đầu ngàn tuổi, làm sao có thể uống loại thuốc kia?" Tô Y Nhân không chút nghĩ ngợi nói, "Từ hôm nay trở đi đến một năm sau, cho dù ta không có mang thai, ta cũng gả cho ngươi." Thời gian hơn một năm đủ để cho nàng chuẩn bị xong tâm tư lập gia đình, gả nhân vật trong tiểu thuyết.
Bị nói thành là lão đầu ngàn tuổi, trong lòng Âm Ngọc Phong rất buồn bực, nhưng nàng đây là quan tâm hắn, vì vậy hắn vừa cười, gương mặt tuấn tú thanh gầy lãnh nghị cười dị thường tính - cảm mê người.
"Y Nhân." Hắn ôn nhu nói, "Ngươi phải tin tưởng ta, ta cho dù không tìm được xuân ky hồi sinh thang, cũng có thể tự mình nghiên cứu ra một bí pháp sinh con tới."
"Ta tin tưởng. Bởi vì ngươi là độc đế!" Tô Y Nhân không chút do dự nói. Hắn ngay cả âm dương tình cổ không thể giải cũng có thể đơn độc đưa tới bên ngoài cơ thể, hắn còn có cái gì không thể? Hắn là một người nam nhân lợi hại nhất trong đại cương nguyên văn《Tô Khả Nhi tu tiên kí》!
"Ta chắc là sẽ không tùy tùy tiện tiện ăn đan dược của người khác. Bí pháp xuân ky hồi sinh thang tới tay sau, ta sẽ nghiên cứu dược lý, điều chỉnh phương thuốc, tìm người làm thí nghiệm, sau đó sẽ dùng."
Âm Ngọc Phong cười nói, "Thân thể của ta sẽ không lão hóa, ngươi cũng có thể mang thai, sinh hài tử khỏe mạnh."
Âm Tam một người đủ để đối phó chân nhân sườn núi Mộng Thạch, hắn sở dĩ còn phái vợ chồng Âm Tứ đi, cũng là bởi vì vợ chồng bọn họ đến bây giờ cũng không có hài tử ruột của mình, hắn muốn dùng bọn họ làm thí nghiệm cho xuân ky hồi sinh thang sau khi cải tiến (Hắn tin tưởng, vợ chồng Âm Tứ đã sớm tuyệt dục sẽ tích cực phối hợp hắn thí nghiệm.
"Y Nhân, chỉ cần ta uống xuân ky hồi sinh thang, ta là có thể rất nhanh khiến cho ngươi mang thai, khi đó, ta ngươi liền cử hành một hôn lễ thế tục như thế nào?"
Âm Ngọc Phong nghiêm túc nói, "Ya muốn ngươi giống như nữ nhân bình thường một dạng mang lên họ ta, sinh con gái mang họ Âm!" Hài tử của hắn bất kể nam nữ, chỉ có thể họ Âm!
Âm Tô thị, Âm Tô Y Nhân? Ách, thật khó nghe, còn không dễ nghe bằng Âm Lưu Nhã đây. Hài tử của hắn không họ Âm chẳng lẽ còn có thể họ Tô sao?
Tô Y Nhân ngửa mặt nhìn gương mặt tuấn tú của hắn tâm tình dao động rõ ràng, trong lòng 囧囧 quẫn bách suy nghĩ.
"Bổ huyết đan Kỷ Xuân Dương dùng đều là ta tự tay chế luyện, hai ngày nay thân thể hẳn khôi phục được sáu bảy phần."
Mặt mũi lạnh lẽo, Âm Ngọc Phong hờ hững nói, "Ngày mai, ta để cho Âm Nhị Thập Nhị tiễn khách." Âm Nhị Thập Nhị là chủ nhân trên danh nghĩa tòa phủ đệ này, nếu hắn không tính toán ra mặt hạ lệnh trục khách, để cho Âm Nhị Thập Nhị đi hạ.
"Không được, tỷ phu ta thả thật là nhiều máu, mới thời gian bốn ngày, ngươi liền muốn hắn khôi phục đầy máu? Bổ máu tề của ngươi khá hơn nữa, cũng không có hiệu quả thần kỳ lớn như vậy!" Tô Y Nhân vội vàng ngăn cản. Sáng nay nàng đi xem tỷ phu Kỷ Xuân Dương, thấy hắn mặc dù trên mặt nổi lên sắc máu nhàn nhạt, nhưng người hay là mệt mỏi, vừa đứng lên liền choáng váng đầu, không đứng thẳng được.
"Ta phái Âm Đại cho hắn bắt mạch qua. Ngày mai, hắn không sai biệt lắm là có thể hành động tự nhiên."
Âm Ngọc Phong mặt hờ hững nói, "Nếu không phải là nhìn trên mặt tiên thiên định hồn tố hình pháp trận của sư môn hắn, ta căn bản sẽ không chứa chấp một đám người bọn họ trên địa bàn của ta!"
Hắn ghét Lãnh Tu Trúc, ghét bọn họ - những thứ nhân sĩ tự cho là thanh cao chính nghĩa kia, ghét Tô Khả Nhi câu ba đáp bốn, không muốn nhìn thấy bọn họ. Về phần Kỷ Xuân Dương, người này nhân phẩm không tệ, đáng tiếc hắn là tỷ phu của Y Nhân, hắn ngại vì sự yêu mến của Y Nhân đối với tỷ tỷ tỷ phu không thể mạnh thu hắn làm người làm.
Loại tính tình ác liệt này làm sao có thể kết giao đến bằng hữu thật lòng?
Nhìn gương mặt tuấn tú cao ngạo lạnh lùng của hắn, Tô Y Nhân không có cách nào đành nói, "Như vậy tốt lắm, nếu như sư phụ tỷ tỷ tỷ phu bọn họ quyết định ngày mai đi, chúng ta sẽ đưa bọn họ đi."
Lời tuy nói như thế, nhưng trong lòng của nàng dần dần dâng lên một cái chán chườngchuyện của tỷ tỷ nàng đã không xen tay vào đượctình duyên tỷ muội của nàng cùng nàng ấy đại khái đến đây chấm dứtnàng cùng nàng ấy, từ nay mỗi người một phương, mỗi người tự qua cuộc sống của mình.
Đem nàng nhẹ nhàng để xuống, Âm Ngọc Phong đứng lên nói, "Trở về phòng dọn dẹp một chút, ngày mai chúng ta cũng lên đường đi Đại Minh hồ."
Hắn muốn mau sớm lấy được xuân ky hồi sinh thang, hiểu rõ dược lý trong đó, bỏ đi hỏng bét lưu lại tinh hoa, điều chế bí thuốc sinh con tốt hơn.
"Ân. " Tô Y Nhân khéo léo gật đầu. Ở nơi thế giới tu chân này, cuộc sống của nàng trước mắt chỉ có thể lệ thuộc vào hắn.
Đại khái cũng biết Âm Ngọc Phong nhẫn nại đã đến cực hạn, đêm đó Lãnh Tu Trúc liền đối với Âm Nhị Thập Nhị thay mặt làm chủ nhân chiêu đãi bọn họ nói, bọn họ ở chỗ này ngây người rất lâu, không tiện lại quấy nhiễu hắn và chủ nhân của hắn, bọn họ ngày mai cáo từ.
Âm Ngọc Phong rất nhanh lấy được tin tức, khóe miệng câu ra một đường vòng cung hài lòng.
Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Y Nhân chạy đến khách viện đưa Tô Khả Nhi bọn họÂm Ngọc Phong căn bản cũng không tới. Tô Khả Nhi đem nàng kéo qua trong góc một bên, từ trong càn khôn thủ trạc bạch ngọc lấy ra một quyển sách đỏ thắm, nói là cám ơn ý tốt của nàng, bọn họ đã không cần dùng, bây giờ trả cho nàng. Nàng hy vọng nàng nghiêm túc học tập đồ trong sách.
Tô Y Nhân vừa nhìn bề mặt sách, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức lộ ra lúng túng đỏ ửng. Nàng lắp bắp nói, "Tỷ phu khi đó sẽ không sao, ngươi lại mất đi trí nhớ, mà trên tay ta vừa đúng có, dứt khoát đưa cho các ngươi học tập." Giống như tặc trộm đồ từ trong tay Tô Khả Nhi nắm lấy《Âm dương song tu thuật》, thật nhanh nhét vào trong lan ngọc bài mực xanh biếc của mình.
Ánh mắt nhìn chung quanh một chút, nàng chợt đưa tay ôm lấy Tô Khả Nhi, nghẹn ngào nói, "Tỷ tỷ, Âm Ngọc Phong cùng sư phụ quan hệ thật không tốt, ta ngươi hôm nay từ biệt, không biết năm nào tháng nào mới có thể gặp mặt lại. Ngươi phải nhớ kỹ thường viết thư cho ta."
Đôi môi nằm ở bên lỗ tai Tô Khả Nhi, nàng thấp giọng hỏi, "Tỷ tỷ, chiêu thức phía trên dùng có được hay không? Nữ nhân có ăn thua thiệt hay không?"
Tô Khả Nhi nhất thời đỏ bừng mặt, ấp a ấp úng nói, "Đây là thuật âm dương song tu rất cao cấp, song phương nam nữ không có ăn thua thiệt, ngược lại linh lực tu vi thấp cùng linh lực tu vi cao song tu, được ích không cạn." Thanh âm thấp đủ như muỗi kêu.
"Nga." Tô Y Nhân nói, "Tỷ tỷ, ngươi nhất định phải nhớ viết thư cho ta. Tĩnh Lâm trang ngươi biết, ngươi đem thư đưa cho Âm Ngũ trang chủ nơi đó, thư kia là có thể chuyển tới trên tay ta."
Nàng hướng Âm Ngọc Phong muốn mấy viên thiên lý truyền âm thạch, kết quả Âm Ngọc Phong biết được nàng là để cho tiện liên lạc cùng Tô Khả Nhi, một viên cũng không chịu cho nàng, còn nói giámột viên thiên lý truyền âm thạch bằngvới một viên cực phẩm linh thạch lớn như trứng chim bồ câu, bằng với ba năm thuế của một thành phố trung đẳng ở Vĩnh Thái đế quốc.
Thiết, thế nào ở vào thời điểm này hẹp hòi? Hắn dùng thiên lý truyền âm thạch tìm nàng cũng chưa có thấy hắn hẹp hòi quá. Thật ra thì, chỉ cần hắn nguyện ý cho nàng một viên thiên lý truyền âm thạch, nàng tìm chút thời giờ là có thể sao chép ra một đống tới.
Ai, thôi, viết thư nói chuyện nhà còn dùng pháp khí thiên lý truyền âm thạch cũng quá xa xỉ, các nàng tựa như người bình thường một dạng dùng hồng nhạn truyền thư tốt lắm.
Tỷ muội song sinh ôm từ giã, Lãnh Tu Trúc cảm giác có chút thương cảm. Chờ Tô Y Nhân tới đây cùng hắn nói từ biệt, hắn ôn nhu nói, "Y Nhân, Thiên Thành cung thủy chung là nhà của ngươi, muốn trở về thì trở về. Âm đảo chủ nếu như lấn áp ngươi, ngươi liền tìm cách truyền tin cho vi sư. Vi sư mặc dù đánh không lại hắn, nhưng cũng sẽ cố gắng vì ngươi đòi muốn công đạo."
Lựa chọn của đại ca đối với thê tử so với hắn còn phải hà khắc. Nếu đại ca nhìn trúng Y Nhân, trên thân Y Nhân tất nhiên có đặc chất ưu tú hắn không nhìn ra. Hắn trước kia bạc đãi Y Nhân, tương lai có cơ hội nhất định bồi thường.
"Cám ơn sư phụ, đệ tử biết." Tô Y Nhân hướng Lãnh Tu Trúc thấp mi thuận mắt chắp tay, không dám bại lộ một chút bản tính mình.
"Còn có, ngươi chuyển cáo Âm đảo chủ, mặc dù hắn dùng thù hận từ cha mẹ làm lý do tìm ta phiền toái, nhưng ta cho tới bây giờ đều không có oán trách hắn. Chẳng qua là chuyện hắn làm đối với Khả Nhi, ta vĩnh viễn hận hắn." Lãnh Tu Trúc cáu kỉnh nói, đột nhiên xoay người, lôi kéo Tô Khả Nhi phi thân lên trời. Nếu như không phải là hắn cho Khả Nhi hạ độc, Khả Nhi làm sao sẽ quên hắn tiếp nhận nam nhân khác!
Hai người đàn ông này, ai...... Quả nhiên là huynh đệ, có lúc động tác đối đãi nữ nhân đều là giống nhau.
Mọi người bất đắc dĩ lắc đầu, đối với Âm Nhị Thập Nhị đưa tiễn Tô Khả Nhi bọn họ, phất tay một cái, mỗi người thi triển pháp thuật bay lên trời.
Tùng Nhân cùng Hoa Mai bị Kỷ Xuân Dương ôm mang đi, bởi vì Lãnh Tu Trúc, Đỗ tiên quân Lăng Tiêu tiên quân đáp ứng, nửa đường quẹo vào Vạn Tùng cốc của Nam Tường quốc, để cho hắn tìm kiếm tung tích của lão sư hắn, sau đó sẽ đưa bọn họ đến Tĩnh Lâm trang của Âm Ngũ, từ Âm Ngũ phái người hộ tống bọn họ đi Thương Vân đảo.
Phượng Hoàng quen thuộc tỷ tỷ tỷ phu, Tùng Nhân Hoa Mai đơn thuần ngây thơ, trong lòng có điểm sợ hãi tiên quân sư phụ, bọn họ cũng đi rồi.
Thiên địa dằng dặc, chỉ lưu riêng Y Nhân buồn bã mất mát.
"Bọn họ đi rồi." Sau lưng có người nói.
Tô Y Nhân xoay người, chỉ thấy Âm Ngọc Phong mặc cẩm bào màu xanh lá cây đứng ở cách đó không xa sau lưng nàng nhìn nàng.
Gấu mèo Hắc Bạch hiểu nàng cô đơn, quơ múa chân trước mập mập kêu lên, "Nữ chủ nhân, chúng ta trở về Thương Vân đảo nhanh lên một chút, Da Da nhà ta đang chờ ngươi. Nó so với ta lúc thu nhỏ lại hình thái còn phải đáng yêu nga, ngươi nhất định sẽ thích nó."
Bị nó vừa nói như thế, Tô Y Nhân nhất thời ném đi thương cảm, cao hứng chạy đến bên người Âm Ngọc Phong, nói, "Chúng ta cũng có thể lên đường."
fN