Chương 233: Đi làm



Editor: demcodon
Mặc dù Từ Vân Liệt chỉ nói mấy chữ nhưng ý ngược lại càng rõ ràng. Nhưng dù sao cũng là chuyện nhà của hắn, nàng để ý quá nhiều cũng không tốt lắm. Bởi vậy đành rút lòng hiếu kỳ về.


Hôm nay là một ngày chủ nhật đẹp trời, nhưng bầu không khí vô cùng lạnh lẽo. Từ Nhị vừa đi, Sở Đường im lặng hơn một chút, nhìn qua hơi thất thần. Tất nhiên, dưới cái nhìn của Sở Từ, Từ Vân Liệt nhìn như mặc kệ Từ Nhị kỳ thật trong lòng cũng không nỡ. Nhưng dù sao hắn cũng lớn tuổi hơn, những tình cảm này không lộ ra bên ngoài. Bởi vậy mới làm cho người ta nhìn không ra mà thôi, mà trong lòng khẳng định lo lắng không thể ít hơn Sở Đường.


Tất nhiên, Sở Từ cũng không phải là không hiểu. Nếu đổi thành Sở Đường, nàng cũng không yên lòng giống như vậy.


"Bắt đầu từ sáng mai, buổi sáng anh đến đây. Sau khi luyện võ xong sẽ đi lên huyện đi làm. Em ở nhà nếu nhiều việc làm không xuể không bằng thuê người giúp đi."Lúc ăn cơm thì Từ Vân Liệt đột nhiên mở miệng nói.


"Anh đi lên huyện làm việc? Sau này không trở về quân đội à?" Sở Từ sợ hãi, trong lòng lại đáng tiếc.


Từ Vân Liệt chính là hạt giống tốt. Lúc nàng dạy võ thuật đã sờ qua xương cốt. Nếu cố gắng luyện tốt thì thành tích võ thuật khẳng định sẽ không thấp. Ngoài ra hắn cũng có không ít kiến thức về mặt đánh giặc, việc lập công chỉ là vấn đề thời gian. Nếu như bởi vì lỗ tai bị tật xấu mà mất đi tiền đồ thật sự đáng tiếc.


"Thính lực của anh trong 1- năm chưa chắc có thể khỏi. Mỗi ngày rãnh rỗi ở nhà hơi lãng phí thời gian. Đúng lúc anh ở quân đội cũng học được một số kỹ năng cơ khí, có quen chiến hữu trên huyện. Anh đi làm cố vấn, mỗi tháng còn có thể lấy được nhiều tiền." Từ Vân Liệt giải thích.


Sở Từ thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Vậy là tốt rồi. Nhưng em cũng sẽ nghĩ cách giúp thính lực của anh." Mặc dù bây giờ Từ Vân Liệt rãnh rỗi ở nhà, nhưng mỗi tháng còn có tiền trợ cấp của quân đội phát, không tính ít. Bởi vì hắn xem như Đại đội trưởng, cho nên nhiều hơn binh lính bình thường một chút. Trước khoảng 8-90 đồng, ngoài ra còn có một số phiếu gạo và phiếu thịt. Về phần kỹ năng cơ khí hắn vừa mới nói kia người bình thường khẳng định không làm được. Cho nên tiền lương khẳng định cũng không thấp.


Ban đầu Từ Vân Liệt cũng không nghĩ sẽ đồng ý làm chỉ đạo cố vấn cho chiến hữu. Dù sao lần này hắn về nhà chủ yếu là dưỡng thương là chính. Nhưng bên chiến hữu vừa mới bắt đầu kinh doanh, đối phương cũng đồng ý với hắn trước lấy kỹ thuật tham gia. Chờ sau khi tích góp chút tiền sẽ đầu tư vào. Tương lai cũng có thể chia hoa hồng, về mặt kinh tế sẽ không đến mức không xứng với Sở Từ.


Từ Vân Liệt làm việc rất đáng tin cậy. Cho nên Sở Từ cũng không hỏi nhiều.
* * *
Đến buổi tối, cảm xúc của Sở Đường cũng tiêu tan, đặc biệt đến nhà họ Từ một chuyến. Nhưng cũng là không công.


Trong nhà họ Từ, ngoại trừ ba Từ chính là hai mẹ con Trương Hồng Hoa. Căn bản không có bóng dáng Từ Nhị. Thậm chí lúc Sở Đường mở miệng hỏi thì Trương Hồng Hoa lại nói một cách kỳ quái: "Tìm thằng hai? Hừ, thằng cả và thằng hai nhà tao không phải đều bị hồ ly tinh là chị mày quyến rũ đi sao? Một đứa thấp hèn còn muốn quyến rũ thằng cả nhà tao, nó cũng không xem lại bản thân có xứng hay không! Đúng lúc mày trở về nói cho chị mày biết, cứ nói vợ chồng tao làm trưởng bối đã tìm vợ cho thằng cả, mày nói cho nó ch.ết tâm tư kia đi!" Sở Đường vô duyên bị ăn mắng, nhưng không cãi lại người đàn bà đanh đá Trương Hồng Hoa này, nghẹn một hồi. Trước khi đi quăng hai chữ rất rõ ràng: "Bà nhỏ!"
Mặc dù Trương Hồng 9aa chưa từng đi học, trung của biết hai chữ này có ý gì. Rất thời giận sôi lêt, lại bắt đầu ần X với ba b:


"Ông có nghe hay không? Có nói tôi là bà nhỏ, nói tôi là vợ lé! Cái thứ có mẹ sinh không có mẹ dạy, không phải thứ giống giống như chị nó..." tại đều tư trực 3 - thuc ta, nhưng Sở Đường Đoàn C VÀâu giờ ta cãi với bương 9ồng 9aa này thì có lợi ích gì? Ghi là nhất thời miệng lưỡi na nà thôi. @hung quy có một ngày, cậu sẽ duy tải thân chứng minh phá hỏng niệua những người này!


Chương 234: 6hần tiên sống Editor: demcodon Tên cô đơn henglanlequydon.com Så Duòngh được người không có lòng tự trọng như bừ 9hí dù sao bừ thị nặc dù đáng thương, nhưng từ đó còn có sự Vân diệt che chở. 71là cậu tuất luôn dựa vào bản thân. Kết nối ngày so đo lời ra tiếng nào của nguời khác thì bị chọc đến tức ch.ết tồi, làn sao còn có thể sống khỏe mạnh tắm chắc như vậy?


nghĩ đến sự đị, Sở Đường thở dài, 012ặc kệ nói như thế nào, cậu vẫn hy vọng bừ 7hị có thể sớt gã thông, lại càng không cần bởi vì việc này, - chậm trễ việc học.


Cho đến tuổi lớn. So - cũng không phát hiện sự Bị về tốc diencaplepydon.correm o nuới xen lưu đã ch.ết tân, nghĩ thú hai đến trường học nu thấy mặt thì lại đi kiên nhẫn khuêu nhi. Sau khi quyết định cậu cũng không suy nghĩ nhiều nữa, cố gắng tận hưởng tiền đi được ở ngôi nhà mới.


bừ đường và trà nuới không thể so sánh được, bạn chỉ ngay cả lúc trước ở nhà họ Sở cũng không sung sướng như ở nhà mới.
là họ Sở dù sao lại cũ xưa, phận cậu xấu hổ.


Cho nên khi ở to để là phòng tệ nhất, có đôi khi còn bị là 1 cứ cá nhân | của cậu cả che tớt xuống đất nguy nhật đến.


đến khuya tĩnh lặng thì từ trên đầu có những con dế chạy xung quanh. Ghận chí thi thoảng còn bị nuấu cot côn trùng nhiều chân cắn nuấu cái. Play nuốt những câu truong thong thân không có độc, bằng không đã bị cắn ch.ết.
"Chị, ni lương, trưa, thuốc ngỡ này dường như thay đổi.


@hị lại đổi bài thuốc khác sao?" Vàuổi tối, chỉ có hai chị ent, Sở Đường chịu khó giúp đỡ bàn tiệc.
Guiớc mặt là một đất ( tươi tài liệt.
nấu xong, tủa ta vật nuùi màu xanh 99.99 ugaon.com như lá đậu bình thường.


» hai giười ta thành từng viên, bieden "shuốc trị cháy nắng không bán được bao lâu nữa.


Tương lâu giờ tàn thuốc trị tổn thương do lạnh còn quá sớc. Cho nên chị bào chế tác một số viên thuốc tẩu giu, thứ này đều cho trẻ con uống. gàu nai bác sĩ trong thôn đã trở lại, chị đua thuốc này cho ông ấy xen có ui lòng bán giúp chị hay không." Sở bừ giải thích.


9ày càng trong thân không được đốt đắn, thức ăn của đọc trẻ bị tiện dẫn thạ ty tế cho tấu giu, nui - - không sạch sẽ. Mặc dù không được 71là viên thuốc của nàng thì khác.


bên trong đỏ tên một số trái cây không ảnh hưởng tác dịua thuốc, nếu nào sẽ có nui tươi trái cây. Sau nữa uống nhiều cũng không có tác dụng phụ.


1lặc dù còn chưa gặp nhặt vị bác sĩ kia. Cung nghe 6ương Quế Vân nói bác sĩ kia là người già trong thôn, nghe nói tổ tiên có tác sĩ nổi tiếng. 6trước chiến loạt trong trà cũng - tất giàu có, xen lưu là lá chui ngày 4 trong huyệt. Chẳng qua sau đó đất đai đe dap luc, thà cửa bị phá hủy, chi cà địu cát ở ở thôn 8 túi 1 7óa họ. Đừ đó đến nay ông - khác gì thân dân bình thường.


ông vẫn tàu bác sĩ học cổ truyền, Sau đó trạnu u tế trong huyệt nở cuộc thi đào tạo, ông tại học nấu chiêu kỹ thuật chích của bây 4 nêu trở thành khác sĩ có biên chế.


So sánh với những bác sĩ thị trấn khác, ông bác sĩ thâu Ghiết bị này được coi như là cao nhân tồi, được lệnh danh là 6hần tiêu sống. bất nhiên, ngược lại cũng không phải y thuật của ông cao siêu đến nước chữa giười ch.ết thành sống, và bà uốn dĩ họ đồng ân với chữ .
sốn cônội..


Vị "Ghần gái kia ăn.


Háy nuới 6- tuổi, là ông nhặt được ở trên trái, cũng không biết là coi là ai vuiôi không nổi nuới nhất tân tột đứa trẻ. Vớởi vậu có thể thấy được 90ắc thần tiên tân địa tốt. Hơn nữa nghe 6tương Quế Vân nói ông tất si quê thị kêu cứu người, tính cách cũng không ngoai cố, tàn người cực kỳ không tệ, cũng chính là nguyên nhân u uấu Sở 6 nuới có suy nghĩ nuốt tiếp xúc với ông ấy.


bước kia 8ở Đường cung qua thuốc tẩy giun.
ung không - Loại thuốc mắt. lết Sở 6ừ không biết đi theo chưa thực sự sẽ có đứa trẻ cho tăng đây là kẹo & thường.


"Chị, chị cũng biết được rất nhiều thứ." Sở Đường khen ngợi từ đáy lòng. biếp theo ta vẻ tùy ý nói tiếp: "Chị, chờ qua hai trăn tuiữa chúng ta đưa tuộng đất cho giười khác trồng đi, chúng ta vào thàu phố được không?"






Truyện liên quan