Chương 136: Chương 101: Lần đầu họp hội nghị cổ đông
Thời gian vội vã đi qua, đại hội toàn công nhân viên chức của giáo viên ở Nhất Trung được cử hành thuận lời, hơn nữa sau khi bốn vị giáo viên dự thi được trao giải, thì mọi người bắt đầu mong chờ kỳ nghỉ đông.
Mẹ Vương từng vụng trộm gọi điện cho Vương Tĩnh Kỳ, khuyên cô về nhà nhận sai với cha Vương, như vậy thì cô cũng không cần cô đơn một mình ở bên ngoài, đến lễ mừng năm mới cũng có thể về nhà đoàn tụ.
Vương Tĩnh Kỳ đáp vâng, nhưng lại đem chuyện về nhà ném ra sau đầu. Thật vất vả mới được tự do, đương nhiên là cô không thích về nhà chịu trói buộc, hơn nữa cha cô có tính cách gì cô vẫn hiểu rõ, không phải chỉ nói đôi lời hay ho là có thể tiêu tan.
Lại nói, truyền đơn lớp dạy phụ đạo của các cô đã phát xong, bởi vì cuộc thi cuối kỳ này, mấy người đều phá lệ dụng tâm, cho nên nhóm của họ có mấy học sinh mình dạy đạt thành tích dẫn đầu năm tổ, đặc biệt là hai lớp Vương Tĩnh Kỳ dạy, bình quân môn toán học so với các lớp khác thì hơn mười phần, đây chính là chênh lệch rất lớn. Lại nói gần đây Vương Tĩnh Kỳ được giải nhất thi đấu khoá, làm cho tuyển sinh vào lớp phụ đạo càng thuận lợi hơn.
Lúc giáo viên còn chưa chính thức nghỉ đông, Tưởng Hi Văn đã nhận được vô số các cuộc điện thoại xin cố vấn, đương nhiên cố vấn không có nghĩa là có người tới tham dự, thẳng đến khi xác định được số người tới lớp học tập, thì toàn bộ thời khoá biểu lớp phụ đạo trong kỳ nghỉ đông cũng sắp xếp xong.
Người tới tham gia lớp phụ đạo toán cấp ba là nhiều nhất, tổng cộng có hơn trăm người, trong đó đại bộ phận đều là học sinh trường Nhất Trung, ba lớp Vương Tĩnh Kỳ dạy và bốn lớp giáo viên cùng trường dạy tới cũng không ít.
Vương Tĩnh Kỳ cho lớp toán của mình phân làm hai cấp bậc, một là lớp cơ bản, cũng chính là giảng giải nội dung trên sách giáo khoa một cách thấu đáo, xem như đem toán học giảng giải lại một lần nữa, đương nhiên, nội dung dạy giống nhau, nội dung luyện tập Vương Tĩnh Kỳ đều tiến hành an bài tỉ mỉ. Còn một lớp chính là lớp nâng cao. Chủ yếu là nhằm vào các học sinh có vẻ có thành tích tốt, Vương Tĩnh Kỳ tính toán muốn cho các học sinh làm những đề toán thi vào trường cao đẳng các khoá trước, không ngừng giảng giải luyện tập làm trí nhớ của học sinh sâu sắc hơn. Những thứ này nếu chuẩn bị ôn tập không tốt thì chính là để thi đầu vào các trường cao đẳng đấy.
Như vậy trên cơ bản mỗi ngày Vương Tĩnh Kỳ đều có ba tiết lên lớp, lớp phụ đạo một tiết là một tiếng rưỡi. Buổi sáng cô có một tiết lớp cơ bản một tiết lớp nâng cao, buổi chiều một tiết lớp cơ bản.
“Ôi, mệt ch.ết đi được.” Vương Tĩnh Kỳ thực không có hình tượng nằm ở trên giường.
Một ngày lên lớp rốt cuộc cũng xong, bốn người lại tập trung ở phòng ngủ trong lớp phụ đạo.
Lúc trước phòng ngủ cố ý ngăn ra, nơi này không lớn lắm, so với phòng ngủ của các cô đều bé hơn, đặt một cái kệ sắt làm giường, có một cái bàn nhỏ và hai cái ghế.
“Ai bảo cậu muốn tiền không muốn sống nữa. Một ngày ba tiết lên lớp tương đương với sáu tiết lên lớp bình thường, cậu không mệt thì người nào mệt nữa.” Tưởng Hi văn không khách khí nói. Cô đang ngồi ở trước bàn, ấn máy tính tính toán, chủ nhật, cô luôn ghi chép sổ sách.
“Mình đây không phải là nhìn người ta đến báo danh, lại có thể trơ mắt đẩy tiền bạc ra sao. Cậu nói một chút, nếu là cậu thì cậu có thể sao?” Vương Tĩnh Kỳ hét lên.
Mấy người cũng không lên tiếng. Nếu học sinh của các cô cũng báo danh nhiều như vậy, thì các cô cũng nhất định liều mạng dạy học. Phải biết rằng, hiện tại bởi vì kích thước phòng học, nên một lớp nhiều nhất cũng chỉ có thể dạy đồng thời được bốn mươi lăm học sinh thôi. Các cô định thu phí tiêu chuẩn là một học sinh trong lớp học mười lăm đồng, tương đương với một giờ được mười đồng, xem như hiện tại giá đã là tiêu chuẩn rồi. Như vậy tính xuống dưới như trong lời nói, một lớp học đơn thuần chính là được hơn sáu trăm đồng, tương đương với một tháng tiền lương của các cô, sau đó một ngày ba tiết, một tuần năm ngày, ôi má ơi, một tháng xuống dưới, kia sẽ là bao nhiêu nha.
“Cậu nói rõ ràng là đang kheo khoang mà, làm người không thể vô sỉ như vậy.” Vương Dĩnh ở bên cạnh làm một bộ dáng vô cùng đau đớn.
Cô nhận một lớp. Còn chưa đủ quân số, miễn cưỡng gom góp mới được hơn ba mươi người. Đây là nguyên nhân cô nhường thời gian mở lớp cơ bản cho Vương Tĩnh Kỳ, sau khi có mấy người tham gia lớp cơ bản. Trực tiếp tới lớp tiếng anh của cô nghe giảng, cho nên bình thường mà nói, Vương Dĩnh vẫn mượn hào quang của Vương Tĩnh Kỳ.
Vương Tĩnh Kỳ mới không quen cô ấy ăn dấm chua trong lòng, nhếch môi mắng nói: “Ôi vô xỉ, ôi vô xỉ mà, là mình khoe ra, cậu có thể làm khó dễ mình nha.”
“Được rồi, được rồi, này cũng không có tranh được bao nhiêu tiền đâu, các cậu lại đánh nhau như thế.” Tưởng Hi Văn cau mày giáo huấn, cô vội vàng tính toán sổ sách rất phiền chán, các cô không thể yên tĩnh chút sao.
Ban đầu mấy người thành lập lớp phụ đạo, đã xác định vài phương án kinh doanh, một loại chính là phụ trách chiêu sinh lớp phụ đạo, sau đó mời giáo viên đến giảng bài, như vậy mỗi tiết lên lớp sẽ trả cho giáo viên số tiến cố định cùng hoa hồng số đầu người học, còn lại là lớp phụ đạo kiếm được. Một loại phương pháp phụ đạo khác, chính là cho thuê phòng học, giáo viên tự mình chiêu sinh, không có chỗ giảng dạy, bọn họ sẽ nhanh chóng cung cấp, loại phương pháp này chính là dựa theo đầu người lấy thành quả. Bước đầu quy hoạch một đầu người lấy năm nguyên tiền, xem như một phần ba.
Một phần tiền này dùng để trả cho một ít phí tổn linh tinh của lớp phụ đạo, còn lại, xem như hoa hồng để cuối năm chia cho mấy người.
“Hiện tại lớp cũng mở được một tuần, các ông chủ đều đến nói một chút việc chúng ta vẫn còn phải cải tiến một vài chỗ.” Tưởng Hi Văn làm ông chủ lớn, vẫn là người phục trách rất có trách nhiệm.
“Phòng học quá nhỏ, hiện tại chỉ chứa được hơn bốn mươi học sinh trên cơ bản đều là ngồi sát nhau, một người chiếm nửa thước đều là nhiều. Hôm nay trong lớp còn có học sinh hỏi mình, bọn họ có bạn học cùng trường muốn đến nghe giảng, hỏi mình có thu nữa hay không, Mình đương nhiên cũng muốn nhận, một con dê cũng là chăn mà hai con dê cũng là chăn, có thể kiếm nhiều tiền đương nhiên là mình vui, nhưng thật sự không bỏ xuống được phòng học, mình chỉ có thế trơ mắt nhìn tiền trước mắt bay mất thôi.” Vương Tĩnh Kỳ nói vô cùng đau đớn. Có tiền còn kiếm không được, đoán chừng tâm lí hiện tại của cô là cái loại này rồi.
“Đúng rồi, Tiểu Dĩnh, lớp chúng ta còn có hai học sinh muốn học tiếng anh, đã nói cho mình biết, mình đã trực tiếp hốt đến lớp cậu rồi.”
Nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài, trong lúc đó mấy người đều giới thiệu học sinh lẫn nhau, tận lực đem nhu cầu của những học sinh ở địa bàn mình giải quyết, đương nhiên Vương Tĩnh Kỳ dạy học sinh cấp ba, cho nên khi đi dạy thường xuyên tuyên truyền chính là môn tiếng anh của Vương Dĩnh.
“Thật sự, cảm ơn cậu nha.” Vương Dĩnh như quên mất ai vừa mới hâm mộ ghen tị, lúc này lại là rất cao hứng giống như cái gì cũng không có.
Vương Tĩnh Kỳ khoát tay, mấy người các cô người nào cũng vậy, lúc này sao lại nói mấy chuyện này đây.
“Này thật đúng là vấn đề.” Tưởng Hi Văn bắt đầu nghiêm túc hỏi vấn đề phòng học.
Suy nghĩ kỹ trong chốc lát, Tưởng Hi Văn cũng không nghĩ ra biện pháp giải quyết tốt nào, toàn bộ lớp phụ đạo lớn như vậy, nếu đem phòng sửa lớn ra, thì khẳng định phòng học khác sẽ bị bé, về sau nếu không dùng đến phòng lớn như vậy. Đây không phải là còn cần sửa chữa nữa sao. Sửa chữa như vậy rất khó khăn còn tốn tiền, thật sự không phải là thượng sách.
“Mình nói cái chủ ý này cậu xem được không.” Trong lòng Vương Tĩnh Kỳ đã sớm có chủ ý.
“Được, cậu nói đi.”
“Mình nghĩ như vậy. Trên lầu chúng ta có hai phòng học, đều lớn giống nhau. Có thể đem bức tường trung gian giữa hai phòng này làm thành chuyển động, như vậy bình thường chúng ta chỉ cần dịch chuyển bức tường này là được không phải sao.” Như vậy thì cô có thể thu thêm vài học sinh nữa, cùng giảng dạy tiết học, không phải có thể kiếm tiền nhiều hơn chút sao.
“Ý tưởng cũng rất tốt, nhưng cậu có biết phải làm như thế nào không?” Vương Dĩnh lại tranh cãi.
“Mình làm sao biết phải làm thế nào, chúng ta tìm người chuyên nghiệp đến không phải sẽ tốt hơn sao.” Cô cũng không làm trang hoàng, hội kia để làm gì, chỉ cần có tiền thì người nào chẳng tìm được.
“Cách này cũng được.” Tưởng Hi Văn nói.
“Được. Vừa vặn là chủ nhật, cái vấn đề này giao cho cậu đi làm, chi phí đoàn thể lo.” Tưởng Hi Văn giải quyết dứt khoát.
Vương Tĩnh Kỳ không nghĩ tới ý kiến mình đưa ra, cuối cùng lại chính mình đi chấp hành, nhưng tính ra lớp phụ đạo này cô là người xuất lực ít nhất, hiện tại cũng đến lúc cô biểu hiện.
“Ừ, việc đó có là gì, văn phòng giáo viên của chúng ta, nghe nói mình bên ngoài mở lớp, cũng muốn hỏi một chút. Cô ấy có thể mượn nơi này của chúng ta một chút hay không.” Từ Mộc Nghiên không có cảm giác tồn tại quá cao nhấc tay lên tiếng.
“Sai, chúng ta không phải ở bên ngoài mở lớp, chúng ta ở đây là mở lớp phụ đạo. Về sau không cho phép nói bừa.” Tưởng Hi Văn nhanh chóng sửa đúng cho cô.
Các cô mất nhiều chi phí như vậy, không phải là không muốn làm kẻ trộm, mỗi ngày sợ người khác tới bắt các cô sao, hiện tại rốt cuộc ý nguyện được đền bù, lại còn bị người ta nói thành mở lớp, chuyện này làm sao cô chịu nổi.
Từ Mộc Nghiên cười có chút ngây ngô, chính là ngoài miệng cô nói có chút khác nhưng cũng chỉ đến vậy mà thôi.
“Ừ, mình biết, lúc cô ấy gọi điện thoại cho mình. Mình đã không cẩn thận nói ra chuyện lớp phụ đạo của chúng ta, sau đó cô ấy đã nghĩ muốn hỏi chúng ta một chút.”
“Cậu và cô ấy nói chuyện chúng ta mở lớp phụ đạo?”
“Không có. Không có, các cậu không phải không cho nói sao. Mình chưa nói là chúng ta mở, chỉ nói là mình ở nơi này cho thuê phòng.” Cô dạy mỹ thuật tạo hình, ngay lúc giai đoạn tuyển nhận đã là lớp phác hoạ, Tĩnh Kỳ nói chờ năm sau nhìn xem, sẽ mở cho cô lớp hội hoạ cho trẻ nhỏ, chủ yếu là lấy hội hoạ làm chính, thủ công, gốm sứ chỉ là phụ, cô vẫn rất mong chờ.
“Ừ, còn không tính là ngốc.” Vương Tĩnh Kỳ vừa lòng gật đầu, sau đó tò mò hỏi: “Cô ấy dạy cái gì, đều là dạy hội hoạ giống cậu sao?”
“Không phải, cô ấy dạy âm nhạc, cô ấy nói muốn thuê một căn phòng nho nhỏ của chúng ta, trước kia ở trường học cô ấy là dạy đàn tranh, cho nên muốn chiêu mấy em học sinh dạy đàn tranh.” Chủ yếu là mỗi ngày ở nhà đều nói chuyện đàn tranh, sẽ ảnh hưởng tới hàng xóm xung quanh.
“Ừ, như thế thì có thể, cũng không dùng bao nhiêu chỗ, nếu không ở lầu một chúng ta làm tách ra mấy cái phòng học nhỏ đi, về sau điệu kiện thuận lợi, chúng ta có thể tự mình mua mấy cái Piano, để những giáo viên không có phương tiện dạy học ở nhà, cũng có thể thuê theo giờ cho học sinh luyện tập.” Đầu óc Vương Tĩnh Kỳ xoay chuyển rất nhanh, chẳng bao lâu, đã tính toán tổng hợp lớp phụ đạo sẽ như măng mọc sau mưa xuân ở khắp nơi, các cô cũng có thể làm theo hình thức kinh doanh này.
Tưởng Hi Văn có chút lo lắng, cảm thấy phương án này có thể làm, sau đó hỏi hai người, “Mình cảm thấy có thể làm, hai người các cậu có ý kiến gì.”
“Không có ý kiến.” Vương Dĩnh thức thời nói, việc này cô không có hứng thú, hiện tại việc cô quan tâm là một tiết lên lớp có thể kiếm được bao nhiêu tiền.
Từ Mộc Nghiên đương nhiên càng không có ý kiến.
“Được, nếu tất cả mọi người không có ý kiến, vậy làm như vậy đi. Vừa vặn chủ nhật Tĩnh Kỳ cậu cũng phải đi tìm công nhân tới làm việc, dứt khoát đem phòng học dưới lầu ngăn ra cho tốt.” Tưởng Hi Văn một bộ dáng nên như vậy, rồi cứ như vậy đem nhiệm vụ phân phối cho Vương Tĩnh Kỳ.
Vương Tĩnh Kỳ trừng mắt nhìn, nhưng cuối cùng cũng không có từ chối. Cứ như vậy hội nghị cổ đông đầu tiên của lớp phụ đạo đã xong.
Lúc chủ nhật, Vương Tĩnh Kỳ tìm công ty trang hoàng chuyên nghiệp, nói ý tưởng của mình, người ta thống khoái làm ra một vách tường có thể di chuyển.
Lúc giai đoạn cuối dùng rất thực tế, nhưng có một khuyết điểm duy nhất đó chính là cách âm không tốt. Vương Tĩnh Kỳ ở phòng học bên cạnh giảng bài, bên kia còn có thể loáng thoáng nghe thấy.