Chương 10: Ra ngoài săn thú
Tông môn ban lệnh, tất cả đệ tử nhập môn được một tháng đều phải tham gia săn bắt yêu thú cấp thấp ở dãy núi sau. Đây vừa là cơ hội rèn luyện, vừa để thu thập tài liệu luyện đan và chế tạo pháp khí.
Nghe tin, Long Dực mặt tái mét.
Trời ơi… ta mới yên ổn được vài ngày, lại bắt đi nộp mạng? Yêu thú dù cấp thấp cũng có thể cắn ta thành thịt vụn.
Hắn tìm cớ cáo bệnh, nhưng trưởng lão nghiêm khắc đáp:
“Không đi sẽ bị trục xuất khỏi môn. Không có đường lùi!”
Thế là sáng hôm sau, Long Dực theo nhóm đệ tử rời tông môn. Trên đường, hắn luôn đi sau cùng, mắt láo liên nhìn xung quanh như kẻ trộm.
Các sư huynh muội nhìn hắn lắc đầu:
“Đúng là kẻ yếu nhát gan, sao có thể vào được Thiên Tâm Tông?”
“Hừ, chẳng hiểu sao trận tỉ thí hắn lại thắng.”
Long Dực giả vờ như không nghe thấy, trong lòng chỉ mong đừng bị phân công đối đầu trực diện với yêu thú.
Đến chân núi, từng nhóm được chia ra. Long Dực may mắn chỉ bị phân cùng hai đệ tử khác. Hai người kia nhanh chóng lao đi săn, bỏ mặc hắn lủi thủi phía sau.
Đi được một đoạn, hệ thống bỗng nhắc nhở:
【Phát hiện hang ổ yêu thú: bên trong có Xích Vĩ Hồ cấp bậc Luyện Khí hậu kỳ. Nguy hiểm: trung bình. Phần thưởng đặc biệt khi hoàn thành: rương báu phẩm chất Linh Bảo sơ cấp.】
Long Dực lập tức run lẩy bẩy.
Xích Vĩ Hồ? Không, không, ta không muốn vào! Ta muốn sống lâu!
Thế nhưng, trong lúc hắn đang toát mồ hôi lạnh, hai đồng môn đi trước đã bị chính con hồ ly lông đỏ dài hơn hai trượng lao ra tập kích. Tiếng gào thét vang vọng núi rừng.
“Cứu với!”
“Áaaa!”
Long Dực trốn vội sau tảng đá, tim đập loạn xạ. Trong đầu vang lên tiếng hệ thống:
【Tự động kích hoạt phù triện tàng hình – thời gian còn lại: 2 phút 59 giây.】
Cả người hắn biến mất khỏi tầm mắt yêu thú. Nhờ vậy, con Xích Vĩ Hồ chỉ lao theo hai kẻ kia, không hề phát hiện ra hắn.
Trong lúc hoảng loạn, Long Dực vô tình dẫm trúng một phiến đá lỏng. “Rắc” một tiếng, cả tảng đá bật ra, lộ một hốc nhỏ bên trong, tỏa sáng ánh linh quang nhàn nhạt.
Đây là… khoáng linh mạch?
Hệ thống lập tức thông báo:
【Phát hiện khoáng thạch linh lực. Đang tự động thu thập…】
Chỉ sau vài hơi thở, hắn thu được một đống tinh thể sáng rực, phẩm chất vượt xa linh thạch phổ thông.
Ở bên ngoài, hai đồng môn bị thương nặng, nhưng nhờ sự hỗn loạn, các đội khác kịp thời tới cứu. Con Xích Vĩ Hồ bị đánh lui, cả nhóm tưởng rằng Long Dực đã bỏ chạy từ lâu.
Thế mà khi trở về, hắn lại “tình cờ” nộp ra một khối khoáng thạch tinh thuần, khiến trưởng lão cũng giật mình.
“Ngươi… may mắn tìm được thứ này?”
Long Dực gật đầu lia lịa, mặt giả vờ mơ màng:
“Dạ… đúng là… may mắn ạ.”
Mọi người đều cho rằng hắn chỉ chó ngáp phải ruồi. Chỉ mình Long Dực biết, nếu không có hệ thống và phù triện tàng hình, chắc hắn đã ch.ết ngay ngày hôm nay.
Đêm đó, hệ thống thưởng thêm một Linh Bảo phòng ngự sơ cấp – Hộ Tâm Giáp, có thể chịu được một kích toàn lực của tu sĩ Luyện Khí đỉnh phong.
Long Dực ôm giáp bảo, nằm dài thở phào:
Ta chỉ muốn sống sót… thế mà càng ngày lại càng bị kéo vào nhiều rắc rối hơn.