Chương 22: Đi săn hồn thú cùng Sử Lai Khắc Thất Quái

Sáng hôm sau Đới Mộc Bạch nhanh chóng đánh thức mọi người dậy, vừa mới đi đến trước cửa nhà ăn, cả lũ như lang như hổ phi vào, mùi thơm từ cửa đã khiến đám nhóc này tỉnh ngủ, nhìn trên bàn lúc này có bốn bát cơm rang và ba bát cháo, cả lũ mới ngệch ra từ mùi hương đến xem phải là thập ngũ món gì đó chứ.


Trên bàn còn có một tờ giấy, Ninh Vinh Vinh cầm nó lên xem, chữ trên giấy tiêu sái mà bay bổng làm người ta nghĩ ngay người viết là một mĩ nam tử, xem ra nét chữ nét người cũng không hẳn là không đúng, nội dung ghi là nam ăn cơm, nữ ăn cháo, ăn xong tự rửa bát.


Ăn xong bữa sáng, Đới Mộc Bạch mới dẫn đám người đi gặp viện trưởng, Phất Lan Đức lúc này này đã đứng ở sân trung tâm của học viện. Sau một tràng thao thao bất tuyệt quy chế, nội quy, kế hoạch huấn luyện cái gì Phất Lan Đức chốt câu.


"Ra cuộc sống thì phải sẵn sàng trả giá. Cần cù thì bù siêng năng, có làm thì mới có ăn, không làm mà muốn có ăn thì ăn đầu buồi ăn cứt. "
Nói xong hắn cho cả lũ chạy 20 vòng xung quanh học viện.


Cuộc sống cứ thế diễn ra, sáng rèn luyện thể lực, còn lại thời gian là học lý thuyết đôi chút và tự tu hành của học viên. Ninh Vinh Vinh trải qua thời gian này cũng càng thêm yêu quý vị ca ca Đường Long, Trúc Thanh sau khi cảm nhận được tiến bộ của bản thân do thức ăn mà Đường Long chế biến mang lại cũng tăng thêm vài phần tin tưởng với Đường Long.


Đường Long thì thời gian này đủ thảm rồi, có một cái bóng giờ giờ khắc khắc theo lấy, cơm ba bữa nấu đủ cả, dù không muốn lắm nhưng Đường Long vẫn phải nhịn lấy mà vỗ béo Thất Quái, nói đùa lão tử không làm vậy đến lúc ta cướp hương thảo thì các ngươi lấy cái gì tăng hồn lực để đi thi đấu Tinh anh cao cấp hồn sư đại lục.


available on google playdownload on app store


1 tháng cứ thế trôi qua, sáng hôm nay vẫn như thường ngày, mọi người đang tập hợp thì bỗng nghe thấy một tiếng hét từ phòng Áo Tư Lạp, khi mọi người đang định chạy qua lúc đã thấy Áo Tư Lạp vẻ mặt hớn hở bên này chạy đến.
"Ahhh....lão tử đột phá lên Hồn Tôn rồi haha.."


"Hả...ngượi nói ngươi đột phá lên Hồn Tôn rồi? "
Phất Lan Đức vẻ mặt kinh hỉ nói, hồn sư hệ thực vật là hồn sư có tốc độ tăng trưởng chậm nhất trong các loại hồn sư, nên ở tuổi Áo Tư Lạp đạt đến Hồn Tôn xác thực hiếm thấy.


"Vậy để Triệu Vô Cực dẫn đội đi thu hoạch hồn Hoàn cho Áo Tư Lạp. Tiện thể nghiệm thoáng cái kết quả rèn luyện."


Thu dọn thoáng cái hành lí, do chỉ đi có vài ngày lên mọi người mang cũng chả đáng là bao, Ninh Vinh Vinh cô nàng sạch sẽ này tuy đi có vài hôm nhưng mà mang hẳn đến một va li quần áo, nhìn Ninh Vinh Vinh nặng nề kéo lấy vali Áo Tư Lạp đang định tiến lên giúp lúc, Đường Long cái này không hiểu từ đâu nhảy ra xách hộ nàng, vừa đi vừa cười nói nhìn như đôi tình nhân đồng dạng khiến Áo Tư Lạp đỏ mắt. Cảm nhận được ánh mắt của hắn Đường Long cũng chả nói gì, cả chặng đường cùng Vinh Vinh nói nói, chọc cho nàng cười duyên khanh khách.


Triệu Vô Cực dẫn đội đi đường một ngày mới gần đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, thấy trời tối đám người không còn lựa chọn nào khác đành phải kiếm khách điếm nghỉ ngơi.


Đúng như cốt truyện đám người Sử Lai Khắc gặp một nhóm học viên của học viện Thương Huy và bị Đường Tam đánh cho tơi tả, ai ngờ giữa đường giết ra cái Trình Giảo Kim, tên ngu Áo Tư Lạp như muốn thoáng cái lực chú ý của Vinh Vinh vậy mà lôi ám khí của Đường Tam ra chiến, không may hạ sát thủ làm ch.ết mất một người của Học Viện Thương Huy.


Khiến đám người phải dời đi ngay tránh rắc rối, tuy thế giới này cá lớn nuốt cá bé, học viên thi thoảng giết nhau cũng không phải hiếm, nhưng mà công khai giết người như vậy cũng là có chút đánh mặt học viện người ta đấy.


Đến giữa trưa hôm sau đám người đến được Tinh Đấu Đại Sâm Lâm,một đêm không ngủ, lại cả ngày đi đường liên tục chưa ăn gì khiến cả lũ như cá ch.ết đồng dạng uể oải mà xuống xe, Người khá nhất chắc là Vinh Vinh, nàng cả đêm tựa vào ngực Đường Long mà ngủ vô cùng ngon, chỉ mỗi tội bụng đói như rút hết sức đồng dạng.


Thấy vậy Đường Long thương xót mà kéo nàng ra chỗ khuất rồi đột nhiên hôn xuống môi thơm thiếu nữ. Vinh Vinh là bị bất ngờ đấy, nàng cũng không dám mà cũng chẳng còn sức đâu đẩy Đường Long ra, định mở mồm nói lúc đã bị cái này sắc lang đưa lưỡi vào tha hồ mà tàn phá lấy, đầu lưỡi Đường Long không ngừng mà cuốn lấy cái này chưa nhân sự thiếu nữ, chỉ chốc lát Vinh Vinh cũng đã rơi vào tay giặc, đầu lưỡi thập phần đồng tình mà dây dưa lấy lưỡi hắn, người đến ta đi Đường Long lại liên tục rót cam lộ cho nàng, chỉ đến lúc Vinh Vinh nghẹn thở lấy Đường Long mới chịu nhả ra.


"Hắc hắc, cái này cháo lưỡi coi như là nót dạ cho muội, ta cái này đi nấu tốt bữa cho mọi người. "
biết mĩ nhân còn là da mặt mỏng, lên Đường Long chiếm tiện nghi xong cũng tựu thả nàng rồi. Vinh Vinh mặt mo đỏ ửng quay về, trong đầu không biết là ngại hay còn ngọt ngào lấy đâu.


Ăn thoáng cái điểm tâm nót dạ của Đường Long lúc này đám người mới hồi phục đôi chút. Vì còn là không muốn giữa đường xảy ra cái sự gì, Triệu Vô Cực vẫn là cho đám người dừng lại nghỉ ngơi một tối.


Sáng ngày hôm sau Triệu Vô Cực dẫn nhóm Sử Lai Khắc Thất Quái và Đường Long vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Đi được một trăm dặm lúc đám người dùng lại vì đám người Đường Tam đã là thở phì phò
"Được rồi, dừng lại nghỉ ngơi một lúc rồi đi tiếp. "(Triệu Vô Cực)


"Đệ Lục Hồn Kĩ, Hồi Xuân."


Áo Tư Lạp lúc này định tạo hương tràng đưa cho mọi người lấy, nhưng đám người được một làn lục sắc vây quanh, cơ hồ trong chốc lát thể lực đã khôi phục kha khá, cả lũ quay người lại lúc chỉ thấy Đường Long đang nhập tâm mà gảy đàn, bộ dạng soái đến thập phần sát thương với tam nữ.


Tuy là Đường Long nói không ai nghe thấy đấy, nhưng chín vòng kim săc hồn hoàn còn khó mà che được, đang lúc đám người cho mình là hoa mắt lúc một màn kì dị xảy ra, chỉ thấy 9 vòng hồn hoàn vậy mà từ từ dung hợp lại hóa thành 3, nếu không phải Triệu Vô Cực cảm giác Đường Long tu vi bày ra là Đại Hồn Sư thì hắn còn cho là mình nhìn nhầm lấy.


"Thấy quỷ" không hiểu sao cả lũ người đồng dạng dùng ánh mắt này nhìn về phía Đường Long. Phù, Đường Long còn là thở ra một hơi, quên mất là ta có chín cái hồn hoàn đâu, may mà kịp thời dùng ảo thuật che đi.
Đám người sau đó lên đường tiếp tục, đến khu vực gần trung vi lúc


"Ở nơi này, hồn thú đều cực kì nguy hiểm, các ngươi lúc nào cũng có thể bị ngàn năm, thậm chí cả vạn năm hồn thú tấn công. Bởi vậy, sau khi tiến vào các ngươi cũng không nên cách xa khỏi ta ngoài hai mươi thước, Trữ Vinh Vinh và Áo Tư Lạp, Đường Long ba người các ngươi không có cả năng tấn công không cho phép rời khỏi ta nhị bước, không được ta cho phép, bất kì ai cũng không được công kích hồn thú, biết chưa? "


Triệu Vô Cực nói xong còn nhiều liếc Đường Long, hắn thật sự không biết con hàng này đến cùng thế nào, lúc nào cũng trang bộ không lo nghĩ, vào học viện hơn tháng mà chưa đi học buổi nào, thậm chí đến vừa rồi mới biết vũ hồn của hắn, viện trưởng lại coi như không thấy đồng dạng, không rằng cũng chả nói gì.


"Vâng lão sư"x7
Sau đó Áo Tư Lạp tạo ra hương tràng đưa cho mọi người, dùng không cần nhưng Đường Long vẫn là nhận lấy, dù sao cũng không mất gì, hay là không lên khác người rồi.


"Hương tràng của ta có thời gian tồn tại là mười hai canh giờ, trong mười hai canh giờ này ăn sẽ có hiệu quả, hương tràng có tác dụng khôi phục thể lực, trị thương, tịch tràng chủ yếu có tác dụng giải độc. (Áo Tư Lạp)


Mọi người lấy hương tràng xong, cẩn thận cất đi, không ai trong đây là ngu, bọn họ hiểu được tại sao phải lấy hương tràng trước, để tùy thời kịp sử dụng.
"Xuất phát đi. " (Triệu Vô Cực)






Truyện liên quan