Chương 27: Luyện công buổi sáng với Mạnh Y Nhiên
Tia nắng sớm mai đã từ bao giờ tràn vào phòng ngủ, một đêm kích tình qua đi, hai người lúc này đang luyện công buổi sáng, chỉ thấy Mạnh Y Nhiên như con gấu túi treo trên người Đường Long, nơi tư mật hai người vẫn còn tiếp xúc, được linh khí chữa trị giúp sức chiến đấu của Mạnh Y Nhiên được làm mới, kết hợp với cám dỗ mà khoái cảm tối qua mang lại, nàng liền kéo Đường Long đi vẫn công buổi sáng.
Đường Long vui mừng còn chả kip, liền kéo nàng thử tư thế yêu thích của hắn,
"Ưm...ưm...ưm"
"Sâu....sâu quá rồi...ah.."
Cả thể trọng Mạnh Y Nhiên lúc này đang đặt lên con c-c của Đường Long, khiến nó đâm sâu vào thành tử cùng nàng, đầu khấc không ngừng ra vào, nghiền nát từ ngoài vào trong, khiến Mạnh Y Nhiên điên cuồng dãy giũa.
Đến lần cao trào thứ năm của Mạnh Y Nhiên, Đường Long liền áp nàng xuống giường điên cuồng chạy nước rút, chỉ thấy một đợi lại một đợi khoái cảm không ngừng chạy khắp toàn thân, gầm lên một tiếng, Đường Long một đợt lại một đợt nóng hổi sữa tươi không ngừng bắn tràn lấy tử cung, chỉ thấy bụng Mạnh Y Nhiên như người ăn no mà trướng lên.
"Ah...nóng...nóng quá..muội..muội ra...ah"
Mạnh Y Nhiên cũng không nhin được mà cao trào lần thứ sáu, chỉ thấy tử cung nàng tiết ra một luồng ɖâʍ dịch. Cao trào qua đi, hai người nhanh chóng mặc lại quần áo rồi thu dọn chiến trường.
Đến chiều theo nài nỉ của Ninh Vinh Vinh, Đường Long theo nhóm Thất Quái vào Tác Thác Thành, trong khi nhóm người Sử Lai Khắc Tham gia đấu hồn tràng, thì Đường Long liền đi dạo phố, hắn đến thế giới này cũng đã có hơn năm mươi năm nhưng rất ít khi dạo phố đâu.
Mở ra bảng nhiệm vụ
Nhiệm vụ chính tuyến 1:Hồng Nhan Bạc Mệnh. Tiến độ: /3.
Nhiệm vụ chính tuyền 2: Gieo nỗi tuyệt vọng. Tiến độ:0/ .
Nhiệm vụ chính tuyền 3:Kẻ Cướp Xuyên Không.Tiến độ: /4.
Nhiệm vụ chính tuyến 4:thu hết mĩ nữ.Tiến độ: / .
Nhiệm vụ đặc biệt: Vua bán mũ xanh.Tiến độ: /5
"Hệ thống, ta lúc nào đã cướp của Đường Tam rồi? "
Đường Long nhìn hai lần cướp đoạt kia mà mơ hồ.
"Do Đường Tam không có huyết mạch của A Ngân nữa lên cũng không thể thức tỉnh huyết mạch lam ngân hoàng, cũng không thu được lam ngân lĩnh vực, lam ngân hoàng hồn hoàn và Lam ngân bá vương thương. "
Đường Long gật đầu, nhưng hắn bỗng nhiên quay ra nghi hoặc,
"Đây không phải đã là 4 cướp đoạt ư? "
"Lam ngân lĩnh vực phải thức tỉnh lam ngân hoàng mới có được, mà lam ngân bá vương thương là hồn kĩ của hồn hoàn lam ngân hoàng lên chỉ có thể tính là 2"
Đường Long cạn mẹ lời, thế mà cũng được. Thu lại hệ thống Đường Long tiếp tục dạo phố, đến một quầy hàng trang sức thì hắn dừng lại, hắn còn nhớ là mình chưa mua gì ở thế giới này làm quà lưu niệm cả, ghé vào quầy hàng, Đường Long nhận ra tất cả đồ trang sức ở đây đều làm bằng phí thủy lúc thì hai mắt hắn sáng lên, có lẽ người ở dị giới không biết phí thủy đi, thế là Đường Long liền bảo chủ quán đóng gói lại tất cả, thu đến chiếc lắc làm từ Thanh Lân phí thủy thì bỗng dưng có một bàn tay ngọc ngà đưa ra cầm lấy.
Đường Long quay lại thì thấy một mĩ nữ vẻ mặt có chút âm trầm, mái tóc ngắn màu tím nhìn qua cho nàng thêm vài phần anh tú. Đôi mắt xanh lục như xà của nàng làm người ta không khỏi cảm thất có chút quỷ dị, không nói nàng đẹp bao nhiêu nhưng với đôi mắt này cũng đem lại vẻ mị hoặc rất lớn.
"Lão bản cái này bán thế nào" (mĩ nữ )
"Xin lỗi cô nương, nhưng mà có vị công tử này đã mua hết rồi"
lão bản toát mồ hôi hột mà trả lời, người thường ai mà chịu được cặp mắt quỷ dị kia chứ. Mĩ nữ tay vẫn cầm chiếc nắc quay sang hỏi Đường Long không khách khí chút nào.
"Giá"
Đường Long nghe đến đây thì vẻ mặt tò mò bỗng chuyển sang lạnh như băng, ánh mắt còn âm lãnh hơn vạn lần so với nàng, tròn mắt lóe lên ánh đỏ như ác ma nhìn thiếu nữ trước mặt, kiêu ngạo có thể nhưng kiêu ngạo như vậy Đường Long còn là lau roi chua gặp.
Độc Cô Nhạn không tự chủ lùi lại vài bước khi chứng kiến ánh mắt ác ma kia, nàng không cảm thấy hồn lực trên người Đường Long lên nghĩ hắn chỉ là người bình thường, tự nhiên cảm giác hắn không bằng bản thân, một hồn sư đã đạt tới Hồn Tôn cảnh giới len moi cu xu nhu vay.
Đường Long bỗng thu lại khí tức, nhưng đôi mắt kia vẫn phóng ra uy áp thuộc về cường giả, hắn chậm rãi mà lạnh nhạt nói.
"Đồ có thể lấy, nhưng ngươi phải tỷ thí với ta một trận. "
Cũng lúc này một nhóm năm nam một nữ từ sau lưng Độc Cô Nhạn đi đến, nam anh tuấn lịch lãm, nữ lãnh diễm mà đẹp đẽ một tổ hợp này chắc chắn cho người xem một loại ý nghĩ con nhà quyền thế. Ngọc Thiên Hằng đi đến bên cạnh Độc Cô Nhạn, hắn liếc mắt nhìn nam nhân trước mặt, ngay lập tức không chỉ hắn mà bốn người còn lại cũng kinh diễm trước nhan sắc bực này, hơi hơi nhíu mày, Ngọc Thiên Hằng hỏi Độc Cô Nhạn.
"Chuyện gì xảy ra"
tiếp đó Độc Cô Nhạn tường thuật lại mọi thứ, kể cả việc bản thân có chút chèn ép người, Ngọc Thiên Hằng nghe xong đang định mở mồm nói gì đó.
Đường Long liền ngay lập tức vả mặt, chỉ thấy hắn tay đã xòe Như Mộng Phiến nhìn tiêu sái vô cùng, chỉ là lời nói không chút khách khì làm người ta có chút bất ngờ.
"Nhóc, từ đâu cút về đó đừng để làm trò hề cho thiên hạ. "
Bảy người kia nghe xong thì vô cùng tức giận, vả mặt trực tiếp thế này còn là lần đầu bọn họ bị, nhưng lúc này cả đám người không ai dám bước lên, cả đám nhìn về phía Đường Long với ánh mắt khiếp sợ.
"Ngươi tin ngày mai Lam Điện Bá Vương Long gia tộc diệt tộc tin tức truyền ra không. "
Đường Long nhìn chằm chằm vào Ngọc Thiên Hằng, lạ kì là đám người không ai cho đây là nhảm nhí, bọn họ thật sự tin, bởi vì bọn họ đang bị áp lực đè nén, áp lực này không chỉ một phía, mà ba trăm sáu mươi độ đều có, khiến bọn họ cảm giác chỉ còn ý thức hoạt động, ở đây có ai chưa cảm nhận qua áp lực của cao thủ trong tộc chứ, nhưng khủng khiếp như này còn là lần đầu.
"Đám nhóc các ngươi lên nhớ, trên thế giới này người có thể đụng chạm các ngươi không chỉ một, lên thu lại cái tâm tình đi"
"Còn ngươi, cháu gái của Độc Cô Bác, ta không nói nhảm nữa, muốn lấy cái lắc thì tỷ thí với ta một trận, chỉ cần ngươi cầm cự được trước độc của ta ba giây là được rồi cho ngươi dùng mọi thủ đoạn, thắng thì cái lắc là của ngươi, thua thì ngươi phải để ta chữa bệnh."
Không đợi Độc Cô Nhạn nói gì, Đường Long vung Như Mộng Phiến một lần, từ đó phóng ra một mũi kim thiết tin sảo, trên thân trằng chịt những rãnh máu đan xen, nếu nhìn kĩ sẽ thấy ở trong các rãnh này có một luồng chất lỏng không ngừng chuyển động. Đây chính là hỗn độc trong Hồn Kĩ thứ hai của Đường Long, Đưa Toa, mỗi mũi kim phóng đi đều sẽ đảm bảo đưa đối thủ về với vòng tay của Tử Thần.
Độc Cô Nhạn không còn lựa chọn đành phóng thích ra vũ hồn nhằm ngạch kháng, nhưng vũ hồn Bích Lân xà thường ngày cường đại biết bao, bây giờ ngay cả tờ giấy cũng không bằng, chỉ thấy mũi kim vẫn phóng về phía người Độc Cô Nhạn, chưa nói độc trên đây lợi hại bao nhiêu, chỉ với sát thương vật lý gây ra cũng đủ đưa mười Độc Cô Nhạn xiên như xiên thịt rồi.
Nhưng không như dự kiến của mọi người, mũi kim chỉ mới vạch ra một chỗ ở cánh tay của nàng rồi rơi xuống đất, ở chỗ vạch phá cánh tay kia đang không ngừng có chất độc chảy lên trên tràn vào cơ thể, chỉ lạ là chỗ độc này không gây chút cảm giác gì cho nàng.
"Không cần sợ rồi, chút độc này là thử thách ta dành cho ngươi, nếu có thể luyện hóa nó trước thời gian diễn ra thi đấu đoàn chiến tiếp theo của các ngươi ta sẽ lấy lại. Mong là ngươi có thể luyện hóa nó, nếu không ngươi không thắng được đối thủ của mình rồi. Ngoài ra Ngọc Thiên Hằng, là một đội trưởng phải luôn giữ cái đầu lạnh cho bản thân, con đường quá bằng phẳng khi gặp trướng ngại mà nói,..."
Nói đến đây Đường Long cũng bước đến trước người Độc Cô Nhạn, xòe tay ra, chiếc kim độc vừa nãy rơi xuống liền bay trở về tay Đường Long, đám người Ngọc Thiên Hằng lúc này mới hít vào một ngụm khí lạnh, độc tố từ bao giờ đã ăn mòm gần mười mét mặt đường xung quanh, lạ kì là chỗ đứng của bọn họ không tổn hao chút nào.
Độc Cô Nhạn thật sâu cảm thấy thán phục, dụng độc đến trình độ này, ông nàng cũng không chịu nổi một chiêu mất. Thu đống nữ trang kia vào không gian, Đường Long xoay ra nhìn vào chiếc lắc trên tay Độc Cô Nhạn, Đường Long suy nghĩ chút rồi bắn một đạo hồn lực vào chiếc lắc, làm chiếc lắc tự động đeo vào tay Độc Cô Nhạn, nhân lúc đám người chưa hiểu gì, Đường Long đã biến mất chỉ để lại một câu nói
"Hắc Hắc, mĩ nữ cái này coi như trả phí cho việc các ngươi chơi cùng ca đi, hẹn ngày tái ngộ haha. "
Đường Long vui vẻ mà tiến về Đấu Hồn Tràng, hắn cảm thấy nãy giờ trang bức cao thủ cảm giác mới đã nghiền làm sao, bảo sao lũ cao thủ trong truyện hay tấu xàm thế, cảm giác dạy đời thật thỏa mái mà.
Đường Long rời đi khiến áp lực trên người bỗng biến mất, khi Ngọc Thiên Hằng muốn nói gì đó chỉ thấy cơ thể Độc Cô Nhạn run lên bần bật, nàng gào rú lên một câu.
"Đường Long, tên khốn khiếp, ta bắt được ngươi sẽ băm thây vạn đoạn. "
Muốn biết có chuyện gì xảy ra giữa hai người sao, hãy like và cmt bên giới nhé.