Chương 59: Thiên Nhận Tuyết ghé thăm
Trận đấu của Đường Tam và Phong Tiếu Thiên chấm dứt lúc, kết quả thì ai ai cũng biết rồi, hai đánh một không chột cũng què. Chưa kể đến Hạo Thiên Chùy là khí Vũ Hồn được cả đại lục công nhận là mạnh nhất.
Tuyết Dạ đại đế không nghi ngờ gì có một phần cảm thấy khảng khái kích động, ủng hộ. Kế tiếp, tổng quyết tái rất nhanh bắt đầu. Lúc đó mới quyết định được đâu là chính thức học viện chiến đấu mạnh nhất của đại lục
Thân là đế vương, Tuyết Đạ đại đế không thể rời khỏi Thiên Đấu thành. Sau khi diễn thuyết kết thúc, Tuyết Dạ đại đế tuyên bố, Thái tử Tuyết Thanh Hà sẽ thay mặt hắn làm sứ giả Thiên Đấu đế quốc tham gia đại tái bình thẩm công tác. Mười lăm đội của Thiên Đấu đế quốc do hắn tự mình đi cùng, đi đến một tòa thành thị nơi giao giới của hai đại đế quốc tiến hành tổ chức tổng quyết tái. Tổng quyết tái do Võ Hồn điện chủ trì cử hành.
Cho các chiến đội chỉ có ba ngày để điều chỉnh thời gian, ba ngày sau tổng cộng mười lăm chiến đội cùng với các sư phụ được hơn năm trăm Hoàng gia kỵ sĩ binh lính hộ tống. Một chuyến với hơn một ngàn người xuất phát đi thẳng tới địa điểm tổng quyết tái – Võ Hồn thành.
Vốn địa điểm tổng quyết tái không phải bố trí tại Võ Hồn thành, nhưng không biết tại sao Võ Hồn điện lại đột nhiên tiến hành thay đổi. Làm tổng quyết tái lần này được đặt bên trong Võ Hồn điện chủ thành. Chỗ thành thị này cơ hồ đã hoàn toàn thuộc về Võ Hồn điện. Nơi đây là giao giới của hai đại đế quốc, cũng là nơi ít ảnh hưởng nhất bởi quyền lực của hai đại đế quốc. Quan trọng nhất chính là Giáo Hoàng điện, một trong hai tòa đại điện tối cao được Võ Hồn điện sùng bái nhất, được đặt ở đây.
Chỗ ngồi này mới được Giáo hoàng điện cho xây dựng, được xem như là kiến trúc hoành tráng nhất Đấu La đại lục. Mà Võ Hồn thành cũng bởi vì Giáo hoàng điện mới được kiến tạo tại đây, trở thành thánh địa của toàn bộ hồn sư, giống như Võ Hồn điện thiết lập thủ đô riêng của mình vậy.
Từ Thiên Đấu thành xuất phát đi đến Võ Hồn điện mất khoảng hai mươi ngày đường. Thời gian tiến hành tổng quyết tái cũng không dài, bởi vì tất cả đều là thi đấu đào thải trực tiếp. Tổng cộng có hơn ba mươi đội, không quá mười ngày là có thể tìm ra kẻ thắng người bại.
Võ Hồn điện với lần quyết tái này cực kỳ trọng thị. Trong quá trình tấn cấp tái được cử hành, Võ Hồn thành đã đặc biệt cho kiến tạo một lôi đài dành cho đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái tiến hành tổng quyết tái… Đồng thời Võ Hồn điện cũng tuyên bố một pháp lệnh về việc này: Trong lúc đại tái diễn ra, không phải hồn sư thì không được phép đi vào xem trận đấu, cho dù là quý tộc cũng không được phép. Cứ như vậy, theo lệnh này thì tổng quyết tái lần cuối cùng càng tăng thêm vài phần thần bí.
Những người bình dân cũng sẽ không vì pháp lệnh này của Võ Hồn điện mà sinh ra tâm bất mãn. Dù sao với bình dân mà nói hồn sư là tồn tại cao cao tại thượng, Võ Hồn điện là thần điện, thánh điện trong long bọn họ. Giáo hoàng đại nhân tự mình ban hành pháp lệnh ai dám có một câu nói gì cơ chứ?
Một nhóm người với hơn một ngàn người với khí thế to lớn xuất phát đi. Mặc dù các học viện đều tự mình hành động, nhưng dù sao đều là đại biểu của Thiên Đấu đế quốc, hơn nữa so với dự tuyến tái cùng tấn cấp tái thì sự nôn nóng đã giảm đi rất nhiều, nhất là mấy học viện có quan hệ tương đối tốt cùng nhau đi một chỗ.
Thiên Thủy học viện vẫn như trước vẫn được chú ý hàng đầu, những học viện thực lực kém một chút cũng không nguyện ý đến gần bọn họ. Để cho các đội viên được nghỉ ngơi tốt nhất trong lần tham tái này, Thiên Đấu đế quốc đã làm ra tổng cộng 15 chiếc xe ngựa rất lớn và xa hoa chuyên môn dùng để cho các đội viên tham tái lần này nghỉ ngơi.
Trong những chiếc xe ngựa này thậm chí còn dùng tới một số trụ cột hồn đạo khí khoa kỹ có tác dụng giảm sóc một cách hoàn hảo, ngồi trên đó phi thường vững vàng. Đương nhiên trên toàn Đấu La đại lục, hồn đạo khí khoa kỹ lưu lại từ trước tới nay thì cũng chỉ có lần này là đơn giản hiển lộ ra mà thôi.
…
Trong xe ngựa của Thiên Thủy học viện, Đường Long lúc này đang xem một phần văn kiện mà Đường Nguyệt Hoa gửi cho hắn, Thất nữ cũng đang chăm chỉ ngồi trong tụ linh trận, linh khí tăng lên có thể giúp các nàng tăng trưởng Hồn Lực rất nhanh. Từ khi xuất phát đến bây giờ các nàng vì đảm bảo chiến thắng cuối cùng chưa từng ngừng tu luyện nâng cao thực thực lực một chút nào.
Thất Băng Nhi cũng sắp đột phá lên Hồn Vương, Đường Long ước lượng tầm thời gian một ngày nữa nàng có thể hoàn toàn đặt chân vào cảnh giới này.
Đang lúc này, bỗng có một bóng người cưỡi ngựa tiến gần đến xe ngựa của Thiên Thủy học viện.
“Có thư cho Đường Long công tử”. Giọng nói ấm áp mà êm tai truyền vao trong xe ngựa của Thiên Thủy học viện. Thất nữ đang nhắm mắt tu luyện nghe thấy giọng nói này không khỏi liếc xéo Đường Long. Hiển nhiên các nàng cho rằng lại một chân nào đấy của Đường Long tìm đến. Chứ hắn dùng tên Đường Thần để tham gia thi đấu cơ mà. Làm sao có thể biết được tên thật của hắn.
Đường Long nhún nhún vai biểu thị bản thân oan ức, nói đùa con gái Thiên Nhận Tuyết hắn xâm nhập vào Thiên Đấu Đế quốc mấy năm trời, trả lẽ không có nhân mạch trung tín của bản thân. Mà đám nhân mạch trung tín này có biết tên hắn thì chắc cũng do lúc giao việc nàng quen gọi Đường Long.
Mở cửa ra, Đường Long biểu thị tên kị sĩ kia có thể đi vào, dù sao Đường Long cũng có thư cần hắn giao nữa, cộng thêm nghe giọng nói có vẻ là một vị mỹ nữ đây. Đường Long không ngại trao đổi chút nhân sinh nha.
“Cảm ơn”. Vị nữ kị sĩ kia nói xong thuận thế nhảy sang xe ngựa, động tác nhanh gọn tiến vào bên trong xe.
Vừa vào bên trong xe, vị kị sĩ kia thân ảnh không dừng lại, nàng nhào thẳng đến người Đường Long, bờ môi nhanh chóng bắt cóc lấy môi Đường Long. Trong khi Đường Long còn chưa kịp phản ứng thì đầu lưỡi nàng đã ranh mãnh câu ra đầu lưỡi của Đường Long, như là một phản xạ đầu lưỡi của Đường Long cũng nhiệt tình đáp lại, “chụt…chụt.” mãi đến khi hương vị ướt át làm Đường Long mới chợt nhận ra mùi vị cam lộ quen thuộc này.
Hắn dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn xuống thiếu nữ, thiếu nữ dường như cũng nhận ra điều này, nàng chậm dãi dời đi khỏi môi hắn, đầu lưỡi còn hông quên ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi mấy lần. Như là một vị thực giả vừa được ɭϊếʍƈ qua mĩ vị nhất.
Nữ Kị sĩ chậm dãi tháo mũ giáp xuống, lúc này lộ ra trước mặt Đường Long là một thiếu nữ nhìn bề ngoài, tựa hồ chỉ khoảng mười năm mười sáu tuổi, da trắng như tuyết, mắt phượng uy nghiêm. Sống mũi thẳng tắp, đôi mắt phượng, gương mặt mang nét quyền uy. Nếu như nhìn thoáng qua, nàng cũng không giống kiểu mỹ nữ như Trữ Vinh Vinh, Tiểu Vũ, mà nàng thuộc kiểu phụ nữ băng lãnh uy nghiêm.
Mái dài màu xám khói giống Đường Long trải dài đến tận ngang hông, thân thê phát dục nảy nở không kém gì những cô gái hai mươi hai năm.
Thiên Nhận Tuyết nhìn Đường Long ánh mắt dại ra không khỏi lóe lên một chút tiểu vui mừng trong ánh mắt. Hiển nhiên được nam nhân trong lòng như vậy tán thưởng không khỏi đem lại cho nàng mấy phần tự hào. Dù cho đó có là pa pa của nàng đi chăng nữa…
Hồi phục lại tinh thần, Đường Long khôi khỏi cảm khái gen của mình và Bỉ Bỉ Đông kết hợp lại có thể siêu việt như vậy, đặc biệt là gen của Bỉ Bỉ Đông. Thiên Nhận Tuyết như là một phiên bản nhỏ tuổi của nàng vậy, đứa nhỏ này ngây thơ bên ngoài nhưng lại damdang bên trong. Khí chất uy nghiêm nhưng cũng không khỏi mấy phần nhu mị dễ thương. Như là hắc bạch tồn tại song song vậy, cực phẩm bên trong cực phẩm.
“Được rồi, nói đi có chuyện gì?” Đường Long kéo Thiên Nhận Tuyết trở lại chỗ ngồi trên đùi hắn nói.
“Ma ma bảo ta đưa cho ngươi địa chỉ này, đến Vũ Hồn Thành xong pa pa phải đến đây đầu tiên”. Nói xong Thiên Nhận Tuyết liền vứt cho Đường Long một tờ giấy. Bản thân thì cúi xuống giải khai quần của Đường Long, hai tay nhanh chóng bắt lấy ƈôи ȶhịȶ đã hung hang từ báo giờ, môi thơm hé mở ʍút̼ vào.
Hít vào một hơi, Đường Long trấn định lại bản thân mình, hắn biết thừa Thiên Nhận Tuyết đây là cố tình muốn dụ dỗ hắn thịt nàng. Chậm dãi tận hưởng khoái cảm, Đường khong tự thôi mien bản thân coi như là đi mát xa đi, ánh mắt rơi trở lại tờ giấy.
Trên mẩu giấy có vẻ như ghi số phòng của một nhà lầu ở Vũ Hồn Thành.
“Nhận Tuyết, tý nữa có vẻ con phải lên đường sớm rồi, bảo mẹ con quản chặt bộ hạ đừng cho chúng làm việc gì dại dột trên đường đi. Sẽ chả thu được kết quả gì đâu, hơn nữa bố trí các trưởng lão của Vũ Hồn Điện vào các vị trí chủ chốt, chúng ta có con cá lớn ở Vũ Hồn Thành đấy. Đổi luôn vị trí gặp mặt đi, ta sẽ gặp nàng ở Giáo Hoàng Điện, không cần phải ra ngoài mướn phòng đâu.” Đường Long vừa nói vừa vuốt đầu Thiên Nhận Tuyết.
Như là để đáp lại hắn, Thiên Nhận Tuyết bất chợt hút mạnh hơn nữa, đầu lưỡi không ngừng tại mã nhãn xoáy lấy, làm cho Đường Long sướng đến tê dại.
Đường Long không nói thêm gì nữa, hắn ngồi im nhắm mắt tận hưởng, xác thực lâu rồi hắn chưa xả ra dục vọng, lần gần nhất cũng là với Hỏa Vũ gần chục này trước.
Qua đại khái nửa tiếng, Đường Long rốt cục không nhịn được mà xả ra tinh quan,”phụt..phụt…” một dòng lại một dòng tinh hoa đổ vào miệng Thiên Nhận Tuyết. “ực..ực..’’ Thiên Nhận Tuyết cũng sảng khoái nuốt xuống hết đống tinh dịch này, coi như không được b aba thịt nhưng được uống sữa cũng không tệ rồi.
Nuốt hết đống tinh dịch, Thiên Nhận Tuyết rất vui vẻ mà hoàn trả lại quần về chỗ cũ cho Đường Long, xong xuôi liền mang lại mũ giáp, thân ảnh nhanh chóng biến mất bên ngoài xe ngự, như là muốn tốc độ nhanh nhất hoàn thành nhiệm vụ Đường Long giao cho.