Chương 60: Đến Vũ Hồn Thành
Ngày thứ mười lên đường, lúc này đội ngũ các học viện đã đi được một nửa đoạn đường. Trong xe ngựa lúc của Thiên Thủy học viện lúc này.
“Băng Nhi, tu vi củng cố ổn rồi chứ?”. Đường Long ngồi trên ghế đẽo rồng phượng tinh xảo, nhắm mắt nói với Thất Băng Nhi đang đứng ở phía sau má xa đầu cho hắn.
Ghế này được làm tư một loạt phi thường quý giá Hồn Thực Vật, hương thơm nó tỏa ra có công hiệu tĩnh tâm, tăng tốc độ lưu thông máu huyết, ngồi lâu cũng không bị đau lưng hay mỏi khớp như bình thường. Đây có thể nói là một vật phẩm khá hi hữu, tuy nói quý giá cũng không quý giá nhưng rất hiếm gặp.
Đường Nguyệt Hoa khi xưa một mình nặng nhọc gánh vác Nguyệt Hiên, mỗi khi làm việc thường ngồi trên chiếc ghế này, bây giờ nàng đã có Đường Long lên cũng không cần công dụng của thứ này lắm, bèn đưa tặng Đường Long.
Đường Long cũng coi như là nhận lấy cho nàng vui, dù sao thì vật này cũng không quá nhiều công dụng, coi như có giá trị ý nghĩa thôi.
“Chỉ cần thu hồn hoàn thứ năm thôi là vững chắc tu vi Hồn Vương rồi nha.”Thất Băng Nhi giọng điệu ngọt ngào nói với Đường Long.
“Hừm, thế là ổn rồi, ta cũng bảo sư nương chuẩn bị cho ngươi một con Hồn Thú rồi, chỉ cần đến Vũ Hồn Thành là liệp sát thôi, nhưng mà cũng không nên khinh thường, Hồn Thú lần này là một con Băng Lung Cầm tám vạn năm, có tầm một phần năm là huyết thống với Loan chủng. Nghe sư nương ngươi nói tuy nàng ra tay nhưng để bắt sống nó cũng không phải dễ đâu.” Đường Long giọng điệu có mấy phần nghiêm túc nhắc nhở nàng.
Thất Băng Nhi tuy thấy lão sư nghiêm túc răn dạy như vậy không hề có chút khó chịu nào, trái lại cảm thấy ấm áp vô cùng, nàng biết lão sư tuy là một thân phong lưu nhưng rất có trách nghiệm. Sư nương các nàng cũng là ngoài lạnh trong ấm, tuy chưa gặp nhau lần nào nhưng để một vị cường giả Cấp Bán Thần đi bắt Hồn Thú cho bản thân là cỡ nào quan tâm a.
“Vâng lão sư, con sẽ đính thân cảm ơn sư nương nữa.” Thất Băng Nhi ôn nhu nói, hay tay lực đạo không khỏi khống chế tinh xảo hơn.
“Đúng Đúng….ah…sảng khoái ah…” Đường Long thấy nàng như vậy có tâm cũng phối hợp một trận kêu la…
…
…
Đại Sư thân mặc áo vải , khi trải qua hồn sư kiểm nghiệm khi vào thành cũng chỉ có vài ba mươi cấp , Với độ tuổi của ông hẳn sẽ không gây nhiều sự chú ý .
Vẫn không ngừng lại , kể cả dừng lại để thở , Đại Sư trực tiếp lên thẳng kiến trúc cao nhất , Giáo Hoàng Điện .
Trước cửa Giáo Hoàng Điện .
"Đứng lại." hai gã kỵ sĩ mặc khải giáp màu bạc ngăn cản Đại Sư bước đi tiếp , tổng cộng trăm tên kỵ sĩ đồng thời giơ lên trường kiếm của kỵ sĩ.
"Nơi này là cấm địa , không được tiến vào."
Mặc dù đối mặt với trăm tên kị sĩ trông coi Giáo Hoàng Điện , nhưng sắc mặt của Đại Sư vẫn lạnh nhạt như trước , vẫn giữ nguyên vẻ đạm mạc , đồng thời giơ lên tấm lệnh bài của mình .
Gã chỉ huy nhóm kị sĩ bước tới , khi hắn thấy rõ lệnh bài , đó khắc sáu đồ án , hắn không khỏi cảm thấy rùng mình một cái . Ngay lập tức tất cả đều quỳ xuống "Tham kiến trưởng lão."
Trăm tên kị sĩ đều cùng một nhịp làm giống hệt nhau , với kinh nghiệm lâu năm của bọn chúng , trông Đại Sư có vẻ bình thường nhưng chắc chắn không hề đơn giản như vẻ bề ngoài .
"Đưa ta đi gặp Giáo hoàng." Đại Sư dùng từ ngữ đơn giản nhất để nói cho bọn chúng biết .
“Giáo Hoàng Đại Nhân há là người nào cũng có thể gặp.” Thanh âm già nua mang theo mấy phần lạnh lẽo ở phía trong Giáo Hoàng Điện phát ra.
Bạch Kim Giáo Chủ Tát Lạp Tư chầm chậm bước ra từ Giáo Hoàng Điện, ánh mắt sắc bén của hắn nhìn thẳng vào Đại Sư.
Đại Sư trầm giọng nói: “Tát Lạp Tư, ta dù sao cũng từng là trưởng lão bồi dưỡng thiên tài cho Vũ Hồn Điện, nhiều năm cống hiến như vậy chả lẽ không đủ để gặp mặt Giáo Hoàng bệ hạ một lần ư?”
“Ngày ngươi chủ động rời đi Vũ Hồn Điện thì chức vụ trưởng lão của ngươi cũng mất đi theo rồi, những gì ngươi cống hiến Vũ Hồn Điện đã trả cho ngươi vào lúc ấy bằng quyền lực, kim ngân, tài nguyên khi đó. Vũ Hồn Điện không còn nợ ngươi gì cả, vì thế hãy giao nộp trưởng lão lệnh và rời đi.” Tát Lạp Tư ánh mắt như cũ không một chút cảm tình nào nói.
Theo tiếng nói của hắn, hai gã kỵ sĩ mặc khải giáp màu bạc tiến lên yêu cầu Đại Sư giao ra trưởng lão lệnh, Đại Sư đến đây cũng coi như ân oán phân minh với Vũ Hồn Điện. Không chút do dự, Đại Sư giao ra trưởng lão lệnh bài rồi quay lưng rời đi.
Tát Lạp Tư nhìn bóng lưng Đại Sư biến mất trong tầm mắt, ánh mắt không khỏi lộ ra mấy phần sát cơ,”các ngươi trở lại vị trí đi”. Bỏ lại một câu nói như vậy, Tát Lạp Tư nhanh chóng đi vào trong nghị sự đại sảnh.
Thân hình hắn hơi khom xuống, ánh mắt có mấy phần cung kính, không dám nhìn thẳng lên vị trí Giáo Hoàng Tọa ở trên cao.”Mọi việc đã làm theo ý của bệ hạ, nhưng thần có một chuyện không hiểu lắm, xin được thỉnh giáo.”
“Nói”. Một giọng nói lạnh lùng mà uy nghiêm vang lên.
“Tại sao không diệt trừ đi Đại Sư, nếu hắn đã không thể góp sức cho Vũ Hồn Điện thì giữ lại hắn chính là tạo cơ hội cho những kẻ khác.” Tát Lạp Tư giọng nói có mấy phần nghi hoặc nói.
“Chúng ta muốn là thống trị chứ không phải là lò giết mổ, nếu như không thuận theo liền giết, vậy thì chỉ có giết cả đại lục này đi. Chúng ta giết là để thị uy, là để răn đe, chứ không phải cứ không theo ý chúng ta là giết.”
Đang nói đến đây lúc, giọng nói kia bỗng chuyển sang lạnh leo sát ý.
“ Hơn nữa, thả một con mã mới bắt được cả bầy ngựa hoang. Nếu đã giết không bằng giết hết những kẻ cùng ý tưởng.”
Thân thể Bạch Kim Giáo chủ Tát Lạp Tư không khỏi run lên khi nghe xong câu này, có vẻ như mình vẫn là non a.
…
…
Đội ngũ Hồn sư tham dự thi đấu của Thiên đấu đế quốc trải qua hai mươi ngày đi đường đã đến Vũ Hồn Thành, trên đường cũng không có gặp chuyện gì ngoài ý muốn.
Bởi vì Vũ Hồn thành có quy định đặc biệt, cho nên Tuyết Thanh Hà đã hạ lệnh hoàng gia kỵ sĩ đoàn đóng quân ở ngoài thành, còn lại trực tiếp thống lĩnh 15 đội hồn sư tiến vào Vũ Hồn thành .
Cùng với Thiên đấu thành, Tác thác thành so với thành thị khổng lồ như vậy, thì vũ hồn thành nhỏ hơn nhiều lắm, thậm chí còn không bằng một phần mười diện tích của Thiên Đấu thành . Nhưng nó lại gây cho các hồn sư không ít rung động .
Diện tích Vũ Hồn thành không lớn vì thế tường thành cũng tuyệt đối là dựa theo thành chủ làm thủ đô để kiến tạo thành . Tường thành cao 80 thước , nhìn từ ngoài vào thấy thật nguy nga . Tường thành dày đến hơn ba mươi thước. Toàn bộ đều được làm từ đá hoa cương .
Cho dù là tài lực hùng hậu như Ninh Phong Trí nhưng khi chứng kiến vũ hồn thành cũng không khỏi cảm thán một hồi .
Phải biết rằng, vị trí này trước đây là nơi trống không , hoàn toàn đều do Vũ hồn điện tự tay kiến tạo mà thành . Muốn xây dựng 1 tòa thành như vậy nói dễ vậy sao?
Kì lạ nhất chính là , vũ hồn thành không giống những tòa thành bình thường có hình dáng là tứ giác , mà là lục giác , nghĩa là có đến 6 bức tường thành. Trên tường thành phụ trách tuần tr.a toàn bộ đều là hồn sư, mặc trang phục chuyên môn của vũ hồn điện .
Trên sáu mặt tường thành, đều có một phù điêu thật lớn , cùng phù điêu trên lệnh bài của vũ hồn điện hoàn toàn giống nhau. Tượng trưng cho sáu loại vũ hồn cường đại.
Đi vào vũ hồn thành , làm cho người ta có cảm giác rất trống trải. trên các ngã tư người đi đường không nhiều lắm, cửa hàng cũng rất ít. Cửa hàng kinh doanh cũng rất thưa thớt , đại đa số là bán một chút vật phẩm dành cho hồn sư . Thậm chí ngay cả đạo khí là không gian chứa đựng cũng đều có bán, đương nhiên, phẩm chất sẽ kém một chút.
Vũ hồn thành đi ra nghênh đón chính là một gã hồng y giáo chủ, hắn cùng một nhóm hơn 200 người nhanh chóng an bài cho bọn hắn ở tại một khách điếm ở phía Tây Vũ Hồn thành . Điều làm cho mọi người giật mình chính là , cho dù là nhân viên của khách điếm , hồn lực cũng ít nhất đạt tới hơn hai mươi cấp , đạt tới câp bậc đại hồn sư.
Sáu bức tường thành đều được xây dựng chung quanh 1 ngọn núi . Trên ngọn núi này có 2 tòa kiến trúc vô cùng nổi bật nằm trên đó . Ở giữa ngọn núi xây dựng kiến trúc hùng vĩ như vậy , cho dù ở xa cũng dễ dàng nhìn thấy .
Tất cả đều được xây dựng theo kết cấu hình cột và hình vòm , bên ngoài được mạ vàng , khi mặt trời chiếu lên tỏa ra ánh sáng lấp lánh . Chỉ cần đơn giản hỏi thăm một chút liền sẽ biết được, đó chính là Giáo Hoàng Điện . Người lãnh đạo cao nhất Vũ Hồn điện chính là ở tại nơi này .
Từ miệng của vị hồng y giáo chủ kia giới thiệu, Trưởng lão của vũ hồn điện cũng ở trong Giáo Hoàng Điện. Đương nhiên là người thường không có khả năng nhìn thấy những trưởng lão này .
Trên ngọn núi còn một tòa kiến trúc khác. Quy mô nhỏ hưon nhiều so với Giáo Hoàng Điện, ước chừng chỉ lớn bằng một phần ba so với giáo hoàng điện . Kiến trúc kết cấu có chút cùng loại, chỉ bất quá mặt ngoài lại tỏa ra ánh sáng trắng như ngọc, còn xa mới bắt mắt bằng giáo hoàng điện được .
Mà không biết tại sao , khi các học viên nhìn thấy tòa kiến trúc đó , trong lòng có chút cảm giác sâu sắc .
Từ khi vào vũ hồn thành, mỗi một gã hồn sư trong lòng đều cũng có loại cảm giác đặc biệt, trong nội tâm tựa hồ có vài phần cung kính . Một vị sư phụ của Lôi Đình học viện giới thiệu, những kiến trúc nhỏ ở trên cao kia là nơi nơi tồn tại cao nhất của Vũ Hồn Điện - Đấu La Điện.
Chỉ có những phong hào đấu la đã ch.ết mới được chôn tại chỗ đó . Cũng có thể nói là nghĩa trang của Phong hào đấu la . Nơi này sở dĩ xuất hiện cảm giác tôn kính, không phải bởi vì Giáo Hoàng Điện , mà là do nơi này có Đấu La Điện tồn tại .
Bất luận Giáo Hoàng Điện thành lập ở địa phương nào, Đấu La Điện cũng đều được theo đó mà kiến tạo, hơn nữa vị trí Đấu La Điện so với Giáo Hoàng Điện tất nhiên càng cao hơn. Chưa đến lúc đại tế ( kiểu tế thần thánh ), thì giáo hoàng đều phải tự mình đi đến trước cửa Đấu La Điện tế bái. Nhưng cho dù là họ, trước khi ch.ết cũng không có quyền lợi tiến vào trong Đấu La Điện. Đây là quy củ, bất luận kẻ nào cũng không được làm trái với quy củ , nếu không sẽ bị tất cả các hồn sư vây công.
Vì vậy bởi Giáo Hoàng Điện cùng Đấu La Điện tồn tại, sau khi vũ hồn thành được thành lập mới được vũ hồn điện xưng là thánh địa của hồn sư . Đương nhiên , điều này cũng là do tuyệt đại đa số hồn sư công nhận.
Từ Vũ hồn điện truyền đến tin tức, ba ngày sau, thi đấu chính thức bắt đầu, đi đường cũng đã lao lực nhiều , có ba ngày nghỉ ngơi , cũng cũng đủ cho các học viện tự điều chỉnh lại .
Học viện tham dự thi đấu của Tinh la đế quốc được an bài nghỉ ngơi tại phía bên kia của Vũ hồn thành, vô hình chung , vũ hồn điện đã chia đội ngũ dự thi của hai đại đế quốc thành hai trận doanh.