Chương 68: Ám Ma Tà Thần Hổ. Trung kết tinh anh Hồ Sư học viện toàn đại lục

Một đêm nhanh chóng trôi qua.


Đường Long tối qua sau khi bàn bạc với Bỉ Bỉ Đông xong, hai người cũng không có ở lại cùng nhau qua đêm, mà rời đi. Bọn họ còn có rất nhiều việc phải làm, Bỉ Bỉ Đông thì bận bố trí thiên la địa võng cho Đường Hạo. Thêm nữa là Đường Long không lâu trước đó bị Cami phàn nàn hoang ɖâʍ quá nhiều, nên không thể không cắt giảm đi tần xuất quan hệ.


Dù sao nàng có là thần đi chăng nữa thì cũng là một cái “nữ thần”, mỗi ngày chứng kiến Đường Long như vậy giao hoan đại pháp, dù cho tâm trí kiên định đến mấy thì thân thể cũng không tránh khỏi có phản ứng sinh lý.


Ánh mặt trời mang đến Giáo Hoàng điện màu vàng chói lọi, mỗi người ánh mắt đều trở nên ngưng trọng đứng lên, mắt thấy Sử Lai Khắc Thất Quái từng bước đạp trên thềm đá, không khí phảng phất bắt đầu trở nên ngưng trọng hơn.


Cùng xem cuộc chiến hôm nay với Giáo Hoàng là Trữ Phong Trí và ba vị Phong Hào Đấu La đều đã an vị. Võ Hồn điện học viện chiến đội yên lặng đứng ở sân đấu, một cỗ sát khí mãnh liệt mà lạnh như băng tựa như lưỡi dao sắc bén bức thẳng Sử Lai Khắc Thất Quái.


Trận đấu mặc dù còn chưa bắt đầu, nhưng song phương giao phong cũng đã bắt đầu rồi.


available on google playdownload on app store


Đường Long đứng ở trên đài ánh mắt nhìn gương mặt tràn đầy niềm tin chiến thắng của Đường Tam không khỏi có cổ quái, Thất quái dung hợp kĩ không còn, tu vi không bằng, Đường Tam như thế nào lại có tâm lý như vậy tự tin?


Chả lẽ là trong truyền thuyết cái kia niềm tin tất thắng cùng với tình bạn diệu kì, nhưng là đây cũng không khỏi Pokemon với Dragon Ball quá đi.


Nhìn thấy bên dưới hai đội ngũ đã lao vào chiến thành một đoàn, Đường Long không khỏi có chút hứng thú nhìn nhìn. Ít nhất Đường Môn tuyệt kĩ ám khí, Bức Dực Luân Hồi cũng gợi được hắn mấy phần hứng thú.


Nhưng là làm cho Đường Long phải thất vọng là Đường Tam cái này bí kĩ tuy được lão Đường miêu tả kì công là vậy, nhưng nó đơn giản chỉ là kĩ thuật phóng ám khí hơi chút tinh vi mà thôi.Đường Long nhìn qua một lần đã nắm bắt được luôn, mà hắn cũng tìm ra khuyết điểm của kĩ thuật này đối với giới tu tiên.


Bức Dực Luân Hồi là kĩ thuật phóng ám khí vô cùng tinh xảo của Đường Môn, hướng đi của ám khí được tính toán đến từng chi tiết nhỏ nhất, góc độ bay, độ gió, hướng gió, góc va đập phản lại,… nhờ vào đó mà người thi triển có thể phóng ám khí trúng mục tiêu ở mọi vị trí, dù là đối phương có lấp sau vật thể.


Thậm chí nếu vận dụng đến mức tinh diệu nhất còn có thể cho ám khí dù đã bị đối phương đánh bay ra vẫn còn có thể mượn lực mảnh ám khí khác đập vào khiến nó phản chấn, công kích đối phương một lần nữa.


Tuy kĩ thuật này kinh khủng là vậy, nhưng là đối với giới tu tiên mà nói, nơi các tu sĩ khi tu đến một cấp độ nhất định sẽ có thần thức. Tốc độ phản ứng của họ là rất cao, hơn nữa nhờ có thần thức mà xung quanh sẽ không còn góc ch.ết để lợi dụng.


Như vậy, trừ khi ám khí được rèn từ thiên tài địa bảo nào đó có tính che dấu thần thức hay tốc độ phóng ra vô cùng nhanh, không thì đây lại là một cái phế kĩ thuật nữa.


Ở một nơi khác, hai thân ảnh như là u linh không ngừng di chuyển trong đêm tối, tuy thân ảnh lướt đi rất nhanh, nhưng ngược lại không hề có một tiếng động nào được phát ra.
“Cẩn thận một chút, lần này đừng để nó chạy thoát.” Một người thần bí quay sang nói với người còn lại.


Người kia nghe thấy vậy gật đầu đáp,“Yên tâm đi, ba dặm quanh đây đều đã được ta bao phủ, nó chạy không thoát.”
Dứt lời xong, thân ảnh hai người phân biệt chia hai hướng khác nhau chạy đi.


Trong khu vực vòng giữa của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, một con Hắc Hổ đang tham lam cắn xé gì đó, phải lại gần mới thấy rõ thứ dưới chân con Hắc Hổ này. Một con Nhận Diện Ma Chu niên kỉ không thấp, tồn tại được xưng là bá chủ, nỗi ác mộng của nhiều hồn sư ở khu vực vòng giữa, ấy thế mà lúc này lại là thức ăn cho con Hắc Hổ.


Như vậy cũng có thể nhìn ra, con Hắc Hổ này là tồn tại thậm chí còn cao cấp hơn cả Nhận Diện Ma Chu.


Hắc Hổ toàn thân đen tuyền, không có một màu sắc hỗn tạp nào, hai mắt màu đỏ của nó tràn ngập hơi thở âm trầm, thân dài hơn tám thước, toàn thân cơ nhục hở ra, sợ rằng phải trên ba nghìn cân. Chữ Vương ở trên trán nó cũng là màu đen, nhưng cùng màu đen của thân thể hoàn toàn bất đồng, là một loại màu đen âm trầm giống như sương mù. Kì lạ nhất chính là cái đuôi của nó, lớn hơn rất nhiều so với các loại hồn thú thuộc loài hổ khác, hơn nữa còn hướng phía trước dựng thẳng lên, do vô số đốt xương tạo thành, phần chóp đuôi là một cái móc ngược, lộ ra uy quang lóng lánh uy nghiêm.


Chứng kiến Hắc Hổ, rất ít người có thể nhìn ra lai lịch của nó, nhưng nếu để một người kiến thức như Đại Sư ở đây, hắn sẽ ngay lập tức nhận ra loài hồn thú này, số lượng của loại hồn thú này, thậm chí còn ít hơn Nhân Diện Ma Chu.


Hơn nữa, loại hồn thú này cơ hồ cũng đã tuyệt tích khá lâu rồi, chỉ có thể từ vài quyển sách cổ ghi chép về Hồn Thú cổ đại mới tìm được. Bởi vì loại hồn thú này rất kì lạ, số lượng lại cực kì thưa thớt, dù trong sách cổ giảng giải cũng không tường tận cho lắm, nhưng khẳng định đây là một loại hồn thú cao cấp. Cũng chính là bởi vì nó quá cao cấp, ở trong thế giới hồn thú rất khó sinh tồn, cho nên mới thưa thớt như vậy.


Dựa theo trong sách cổ ghi chép, loại ma thú này tên gọi làm Ám Ma Tà Thần Hổ. Trong truyền thuyết, đó là do Tà Ác chi thần phủ xuống trên người Bạch Hổ, làm nó phát sinh biến dị. Bạch Hổ vốn là hồn thú thuộc Quang Minh thuộc tính, liền biến thành Hắc Ám thuộc tính, sinh ra hai cánh màu đen đại biểu cho đọa lạc, đuôi nó chính là Tà Thần câu (móc câu) giống như đuôi bò cạp..


Ám Ma Tà Thần Hổ thực lực cực kì mạnh mẽ. Nói đại khái, hồn thú đều có khả năng là võ hồn của loài người, nhưng Ám Ma Tà Thần Hổ này lại là ngoại lệ, chưa bao giờ có bất luận kẻ nào thức tỉnh có võ hồn là nó. Bản thân nó cũng không phải là hắc ám thuộc tính, mà là chí tà thuộc tính của Tà Thần lưu lại, căn bản là không phải thân thể loài người có khả năng thừa nhận. Nếu như dựa theo cấp bậc võ hồn mà đánh giá, vậy nó tương đương với võ hồn của Thiên Sứ sáu cánh.


Ám Ma Tà Thần Hổ có một thiên tính cực kì bá đạo, nó phát triển cũng không phải dựa vào tu luyện của bản thân, bản thân nó tu luyện là cực kì khó khăn, chỉ có thôn phệ hồn thú khác hoặc là hồn lực của hồn sư mới có thể làm thực lực tăng lên nhanh chóng. Bởi vậy, loại hồn thú này bất luận xuất hiện ở trong hoàn cảnh gì, đều sẽ lập tức khiến cho hồn thú khác quần công, thừa dịp trước khi nó trở nên cường đại, đem nó hoàn toàn hủy diệt. Cho dù là Ám Ma Tà Thần Hổ ngàn năm đều rất ít thấy, lại càng không cần phải nói đến con hồn thú tu vi đã vượt qua hai vạn năm đang xuất hiện ở đây.


Đang mải mê thưởng thức con mồi của mình, Ám Ma Tà Thần Hổ không biết rằng, không gian xung quanh nó đang cấp tốc bị bao vây lấy. Trên cành cây, dưới mặt đất, Lam Ngân Hoàng giống như là gặp chất kích thích vậy, chúng nhanh chóng len lỏi, bao trùm lên mọi thứ.


Đợi đến khi Ám Ma Tà Thần Hổ nhận ra không đúng thì nó đã là vật trong lồng rồi.
Cách chỗ Ám Ma Tà Thần Hổ mấy trăm mét, A Ngân và A Hoàn đứng ở trên cây nhìn về phía con Hắc Hổ đang điên cuồng công kích lồng giam kia.


Nhưng là để nó phải thất vọng, Lam Ngân Hoàng giống như là thủy triều vậy,lớp lớp mọc lên, tốc độ so với nó phá hủy còn nhiều hơn.
Hai ngày trôi đi, ba ngày trôi đi,…


Đến ngày thứ 10, Ám Ma Tà Thần Hổ đã không còn động tĩnh gì nữa rồi. Đứng trên cây, A Hoàn nhìn thấy vậy đang định lại gần xem xét lại bị một cánh tay kéo lại.


“Không lên manh động, lão công bảo rồi, loài hồn thú này vô cùng thông minh, thật sự không thể biết lúc nào nó giả vờ, lúc nào là thật, tốt nhất là để nó còn một hơi thoi thóp.”A Ngân lắc đầu giải thích với nàng.


Giáo Hoàng Điện, 8 ngày trước…


"Toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái chung kết quyết đấu sắp bắt đầu, song phương đội viên chuẩn bị, một phút sau, trận đấu bắt đầu."


Song phương đều tự trở về vị trí, Thiên Thủy học viện lấy hình tam giác trận thế mà đứng, Đường Long đứng ở hàng đầu tiên, rất có tư thái mình ta địch vạn quân.
"Lão sư!" Thất Băng Nhi như có điều muốn nói nhìn về phía Đường Long.


Đường Long hướng hắn lắc đầu,"Không cần suy nghĩ nhiều, ta chiến đấu cũng một phần có mục đích của mình, không cần gắng nặng trong lòng?"


Thất Băng Nhi tuy biết hắn nói thật nhưng là cũng không thể để im được, nhìn hắn điệu bộ, trận này lại định 1vs rồi. Như thế thì các nàng khác gì mấy con gà được kéo từ vòng loại đến giờ, các nàng không muốn như vậy a. Đồ đệ của hắn không nên chỉ là mấy con gà được người kéo rank như vậy.Các nàng cũng khổ luyện không ngừng, cũng rất mạnh, không cần hắn kéo được không!


“Nhưng là”.


Còn chưa đợi Thất Băng Nhi nói tiếp, Đường Long đã cắt đứt nàng, “ta làm các ngươi lão sư, các ngươi mạnh yếu như thế nào ta còn không rõ ư. Nói thế nào đi chăng nữa các ngươi cũng là ta một tay bồi dưỡng, nếu các ngươi không bằng đám Tà Nguyệt, khác gì nói ta trình độ dạy dỗ không bằng đám lão già của Vũ Hồn Điện?” nói đến đoạn này Đường Long còn không quên xụ mặt xuống giả vờ tức giận.


Nghe thấy Đường Long nói như vậy cả lục nữ đều mím môi không nói nữa, Đường Long nhìn thấy vậy rất hài lòng gật đầu, nữ nhân hắn một tay dạy dỗ phải vậy chứ
(lão tác:thế còn Bỉ Bỉ Đông thì sao-.-.)
(Đường Long: khụ khụ cái này, cái này là ngoại lệ)


Hơn nữa hắn nói cũng không phải chỉ là để dỗ chúng nữ, thử nghĩ xem Tà Nguyệt với Hồ Liệt Na có dung hợp kĩ, Thất Băng Nhi cùng Tuyết Vũ cũng có dung hợp kĩ, bọn hắn cấp năm mươi, năm mốt.


Các nàng cũng bốn mấy năm mươi, Vũ Hồn càng là ba cái vạn năm như bên kia, ngàn năm nhiều hơn sáu cái lận. Như vậy so sánh một phen ai hơn ai kém cũng ngay lập tức nhìn ra, chẳng qua là tuổi đời chúng nữ ít hơn một chút, kinh nghiệm chưa phong phú bằng, đánh với bọn họ cũng là 55-45.


Thắng thảm như vậy hắn làm sao nỡ a, phải biết các nàng toàn là hắn lão bà tương lai được không.


Bên kia, Võ Hồn điện học viện chiến đội nghe được đối thoại hai người Đường Long và Thất Băng Nhi, đội trưởng Tà Nguyệt không khỏi bĩu môi, cười lạnh một tiếng, mà không để ý bọn họ xưng hô lão sư chuyện này.


"Cảm thấy rất mạnh sao? Hôm nay chúng ta sẽ cho bọn họ xem một chút cái gì mới là thực lực chân chính. Chênh lệch hồn lực, là khoảng cách không thể vượt qua. Ta muốn nhìn xem, bọn họ dựa vào cái gì để chiến thắng."


Ánh mắt lạnh như băng mà tà dị đảo qua trên người đồng đội, Tà Nguyệt lạnh giọng nói:" Giáo hoàng đại nhân đang nhìn, các trưởng lão đang nhìn. Trận đấu này chúng ta chẳng những muốn thắng lợi, mà là phải toàn thắng, tuyệt không cho bọn hắn bất cứ cơ hội gì. Đường Long kia, có ta cùng Liệt Na xử lý, bọn hắn đội trưởng có Diễm, các ngươi chỉ cần lo liệu đám nhóc còn lại là được".






Truyện liên quan