Chương 75: Sát Lục Chi Đô lối vào

Ở một nơi khác, gần Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
“Khụ..khụ..khụ..” theo tiếng ho, Đường Hạo không nhịn được phun ra một ngụm máu lớn, toàn thân hắn từ bao giờ đã thiếu mất một tay trái.


“Thật không hổ là song sinh Vũ hồn, tốc độ tu luyện thật biến thái”. Trong tiếng lẩm bẩm, tay hắn đồng thời động một chưởng vỗ về hướng Đường Tam, Đường Tam hừ nhẹ một tiếng, thân thể giật giật, chậm rãi mở hai mắt.


"Ba ba." liếc mắt, một cái thấy Đường Hạo, Đường Tam nhất thời kích động từ trên mặt đất nhảy dựng lên, lúc này thân thể hắn mặc dù còn suy yếu, nhưng tinh thần lại trở nên cực kỳ hưng phấn. Tám năm rồi, suốt tám năm …thời gian thật dài, gặp lại cha, hắn như thế nào có thể không hưng phấn chứ?


"Ngồi xuống." Đường Hạo chỉ chỉ mặt đất trước mặt chính mình. Cái cảm giác cùng đối mặt với Tiểu Vũ này thì khác hẳn…. đối mặt với Đường Tam, sắc mặt hắn biểu hiện sự dĩ vãng trầm tư.


Đường Tam ngồi xuống trước mặt Đường Hạo, ánh mắt hắn đồng thời hướng xung quanh mà nhìn, lúc này hắn mới nhìn thấy tay trái của Đường Hạo đã biến mất.


“Không cần nói nữa, Bỉ Bỉ Đông cường đại hơn ta tưởng rất nhiều, cũng may là vào phút cuối ta phá vỡ cực hạn của hồn cốt, phá vỡ trói buộc của nàng lên mới thoát đi được. Cánh tay ta cũng do hồn cốt vỡ nát lên mới thế đấy, không cần lo lắng.” Đường Hạo thản nói.


available on google playdownload on app store


“Phá vỡ cực hạn của hồn cốt? Phụ thân, chả lẽ người và Bỉ Bỉ Đông đã chênh lệch đến như vậy rồi sao ?Đường Tam nhịn không được hỏi.


Đường Hạo trầm giọng nói: “Đúng vậy, tu vi càng lên cao chênh lệch sức mạnh càng lớn, Phong Hào Đấu La cấp 96 hoàn toàn có thể nghiền ép cấp 95 mà cấp 97 lại có sức giết ch.ết luôn rồi. Nhưng la tu vi của nàng quá biến thái, đã sắp sửa ngang với lão tổ của Hạo Thiên Tông luôn rồi, hơn nữa nàng phối trí hồn hoàn càng biến thái hơn nữa, đây cũng là lần đầu ta chứng kiến một người hồn hoàn thứ ba đã là vạn năm, càng không biết nếu nàng khở đủ 18 cái hồn hoàn sẽ là cả tượng gì nữa”


"Tê ……" Nghe cha nói, Đường Tam trong lòng không khỏi kinh hãi. Hắn không thể không tự hỏi sau này phải làm sao đây, lão cha chiến lực đã không còn toàn thịnh. Mà hắn cũng không thể lúc nào cũng kè kè bên mình. Đối mặt với hồn sư cường đại chân chính, Đường Tam biết với một chút lực lượng nhỏ nhoi của mình căn bản không làm được gì cả.


Đường Hạo nhìn bộ dáng thất thần của Đường Tam, nhíu nhíu mày, “Dù là như thế ngươi cũng không cần quá lo lắng, ta nghe ông nội ngươi nói, lão tổ chúng ta từ lâu đã đột phá 100 cấp, đang tìm kiếm khảo hạch thành thần, sớm muộn cũng có một ngày hắn trở lại. Còn về phần ngươi, bắt đầu từ bây giờ, ngươi phải dựa theo sự an bài của ta mà tiến hành tu luyện, đợi đến có một ngày, ngươi đạt tới trình độ ta yêu cầu, ta sẽ đem hết thảy mọi thứ nói cho ngươi rõ ràng, thế nào?”


Nói đến đây, Đường Hạo ho khan hai tiếng, hướng bên cạnh lại phun ra một ngụm máu.
….


Đường Long cũng không dừng lại ở Vũ Hồn Điện quá lâu, sau khi tạm biệt Bỉ Bỉ Đông và Tiểu Vũ. Hắn một lần nữa lên đường, lần này đi theo hắn còn có Hồ Liệt Na, mặt dù không biết vì sao phải đi với Đường Long, nhưng Bỉ Bỉ Đông đã ra lệnh nàng không thể không tuân theo. Hồ Liệt Na từ mặt trời trên cao có thể đoán được, mình và Đường Long vẫn luôn chạy về hướng bắc. Về phần đi đến chỗ nào thì nàng cũng không biết. Chỉ là không khí dần dần trở nên lạnh hơn hẳn.


Đường Long vẫn như trước theo con đường núi, sông mà đi, cái rét bên ngoài đối với họ cũng chẳng có ảnh hưởng gì.
Sau nửa tháng.
Phía trước xuất hiện một tòa trấn nhỏ. Theo nguyên truyện đây chính là một trong những lối vào của Sát Lục Chi Đô


Thị trấn này nhìn không quá lớn, nhưng khi bước vào thì Đường Long lại cảm giác được không khí chung quanh có chút là lạ, nhưng hắn cũng chẳng biết tại sao, nhưng lại luôn cảm giác được chung quanh thân thể mình đều có một loại hàn ý đặc thù.


Đường Long mang theo Hồ Liệt Na đi tới trong một tửu quán trong trấn nhỏ.
Trong quán rượu không khí nặng nề, quái lạ hết sức, Đường Long chú ý tới, Ở chỗ này tất cả đồ đạc đều là màu đen. Bên ngoài mặc dù là ban ngày, nhưng khi vừa tiến vào nơi này lại thấy một loại cảm giác âm lãnh hắc ám.


Lúc này, trong quán rượu đã ngồi hết phần ba, mặc dù nơi này không khí quái lạ, có rất ít người nói chuyện, cho nên có vẻ hết sức an tĩnh.


Đi sau Đường Long, Hồ Liệt Na toàn thân mặc y phục đen, tóc dài chỉnh tề, chải vuốt ra sau lưng, đeo một sợi dây lưng dài buộc quanh người. Tay cầm một thanh đoản kiếm, hàng quang sáng lóe.


Từ đôi mắt xinh đẹp, quang mang phát ra tia mị lực yêu dị tràn ngập. Trong bầu không khí mà đen là chủ màu này mà nhìn thấy một nữ nhân xinh đẹp như vậy, có thể so sánh như là thấy một đóa sen trắng thanh khiết mọc lên từ một bãi bùn lầy. Vóc người gần như hoàn mỹ, kết hợp với khí chất lạnh lùng như băng giá toát ra đều làm cho người khác phải chú ý đến.


Hai người tìm vị trí tại góc phòng ngồi xuống. Một gã bán hàng mặc hắc y với sắc mặt lạnh nhạt đi tới." Cần cái gì?"
Đường Long lạnh lùng nói:" Cho ta hai chén Huyết Tinh Mã Lệ."


Sắc mặt người bán hàng hơi đổi." Ngươi xác định?" Bị ánh mắt lạnh băng của Đường Long đảo qua, hắn không dám nói gì nữa. Quay đầu đi.
Chỉ trong chốc lát, hai chén chất lỏng quanh quánh được bưng lên. Chất lỏng hiện ra màu đỏ sậm, tản ra một mùi nồng nồng cay cay giống máu tươi vậy.


Hồ Liệt Na nhíu nhíu mày, nhưng Đường Long lại bưng một chén lên uống một hơi cạn sạch. Khẽ liếc nhìn nàng, hắn lạnh nhạt nói :" Uống đi."
Hồ Liệt Na chần chờ một chút, chậm rãi bưng chiếc chén lên," Đường Long, đây là cái gì?"
Đường Long chỉ lạnh lùng đáp :" Uống đi."


Hồ Liệt Na chỉ có thể hít sâu khẩu khí, nhắm chặt hai mắt một hơi uống cạn cốc chất lỏng vào bụng.
Chất lỏng có chút lạnh, hơn nữa mang theo vài phần chát chát. Mùi máu tươi nồng đậm gay mũi trong nháy mắt tràn ngập vị giác và khẩu giác của nàng.


Đường Long nhìn nàng, vẻ mặt giãn ra nói:" Đây là một chén máu người."
" Cái gì?" Sắc mặt Hồ Liệt Na trong nháy mắt trở nên tái nhợt, sau một khắc hắn đã không nhịn được nghiêng đầu sang một bên, thốc tháo nôn mửara.


Âm thanh nôn mửa phá vỡ yên tĩnh của tửu quán, thu hút ánh mắt của toàn bộ khách hàng. Một tiếng cười vang vọng lên."Ha ha…đây là đệ tử nhà nào vậy?Cút về nhà đi thôi. Đây không phải nơi một tiểu cô nương như ngươi nên đến đâu."


" Một chén Huyết Tinh Mã Lệ cũng không chịu nổi, vậy mà còn muốn đạt được tư cách đi vào hả?"
" Ha ha, về nhà với mẹ ngươi đi thôi."
Các loại thanh âm xấu xa tràn ngập trong tửu quán, khách trong quán rượu như tìm được chủ đề chung, không chút ý tứ nào đả kích Hồ Liệt na.


Đem hết thảy mọi thứ trong bụng nôn xong cũng không có nghĩa đã hoan toàn bỏ được mùi tanh của máu dính lại trong họng, khiến ngay cả nước giãi Hồ Liệt Na cũng muốn nhổ hết ra.


Khi nàng miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn hướng Đường Long thì hắn lại giơ tay lên, chỉ hướng những người đang cười nhạo nàng nói," Giết sạch bọn họ."
Tiếng cười nhạo đột nhiên dừng bặt, ánh mắt mỗi người nhìn về phía Đường Long đều trở nên quái dị hẳn.


Hồ Liệt Na cũng không nghĩ đến việc Đường Long lại đưa ra yêu cầu dạng này, trong lòng nhất thời có chút chưa kịp thích ứng.
Đường Long nói tiêp :" Ngươi không phải đã nói muốn mạnh hơn sao, muốn đánh bại ta sao? Như thế thì hãy làm theo lời ta đi."


Hít sâu khẩu khí, cảm giác áp lực cùng với ác tâm cùng lúc nổi lên, Hồ Liệt Na chậm rãi đứng lên.


Thanh âm Đường Long từ sau lưng truyền đến," Nhân từ với địch nhân chính là tàn nhẫn với chính mình. Người có thể đi tới nơi này thì không có một người nào không phải lấy giết chóc làm đạo cả … bao gồm cả ngươi và ta ở trong đó. Giết ch.ết bọn họ, một người cũng không để lại."


Không đợi Hồ Liệt Na động thủ, một gã đại hắn gần hắn nhất nhảy dựng lên," Lão tử sẽ giết ngươi trước."


Một thanh ngưu nhĩ tiêm đao từ một góc độ xảo quyệt đâm ra, đâm thẳng tới vị trí tim của nàng. Người này hiển nhiên rất có kinh nghiệm giết chóc, vị trí xuất đao vừa vặn có thể chui qua khe hở giữa xương sườn của Hồ Liệt Na mà chui vào bên trong phủ tạng.


Khí thế giết chóc, đây là khí thế giết chóc mà trước kia lão sư vẫn hay nói hay sao?
Hồ Liệt Na động thân, nàng vốn cũng không phải một người hiền lành gì, đồ đệ của Bỉ Bỉ Đông không lí nào lại đơn giản cả.


Tay trái như tia chớp phóng ra, một tiếng leng keng đoản kiếm đã đâm tới đao nhọn, tên đại hán xuất đao kia chỉ cảm thấy đao của mình tựa hồ đâm vào đá cứng rắn vô cùng, không cách nào tiến thêm, cũng không có cách nào lui về phía sau.


Hồ Liệt Na tiến lên từng bước, ánh mắt hắn đã biến thành lạnh như băng, trong miệng vẫn tràn ngập mùi vị của máu tanh lúc nãy, một cỗ hàn ý lạnh như băng từ trong mắt nàng bắn ra.


Bất chợt nàng xoay người, mũ đao lướt qua lưỡi đoản kiếm, thân hình đại hán mất lực đối xứng mà lao về phía trước, mà trong tay còn lại của Hồ Liệt Na từ bao giờ đã xuất hiện một con dao găm.


“Xoẹt”, yết hầu đại hán bị mở làm đôi. Một tầng huyết quang từ tay Đường Long chợt phóng ra. Nó cũng không phải dùng để công kích, mà là chặn lại máu tươi đang ào ào phun ra từ trong miệng của tên đại hán kia lên người nàng.


Thân hình cao lớn của tráng hán kia bị Hồ Liệt Na chán ghét đạp bay ra ngoài, tiếng máu tí tách vẫn còn chảy trên lưỡi gao găm rợn người truyền khắp mỗi một góc của tửu quán.
Hồ Liệt Na cũng không dừng lại, động tác của hắn ngắn gọn mà hữu lực.


Nàng Mị Hoặc, điên cuồng hướng chung quanh lan tràn ra, trong tay đoản kiếm như là hái rau thái dưa không ngừng thu gặt đầu người.


Bịch, bịch, bịch…. từng thi thể ngã xuống mặt đất, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất của tửu quán. Mà lúc này sắc mặt của Đường Long vẫn rất bình tĩnh. Giống như việc chém giết nãy giờ không liên quan gì đến hắn vậy.


Đến cuối, tại trong tửu quán, ngoại trừ Đường Long và nàng ra cũng chỉ còn người bán hàng, ban đầu có hai mươi ba người khách dĩ nhiên không có một người nào chạy thoát.
Gật đầu, Đường Long thản nhiên nói: “Đi thôi, ta cũng muốn xem xem Sát Lục Chi Đô là cái dạng gì?”


Người bán hàng trong tửu quán cũng không bởi vì mấy chục người đã ch.ết mà kinh hoảng, hắn cũng bình tĩnh như Đường Long, tựa hồ sớm đã xem một màn như thế này là bình thường.
Đường Long nói với Hồ Liệt Na hắn cũng nghe được. Chỉ là vẻ khinh thường trên mặt càng nhiều thêm.


" Chỉ mới giết vài người đã nghĩ tiến vào Sát Lục Chi Đô sao? Các ngươi còn chưa đủ tư cách." Người bán hàng lạnh lùng nói," ngay cả một chén Huyết Tinh Mã Lệ cũng không chịu được, thì hắn dựa vào cái gì để tiến vào? Ặc......"


Xoẹt----, một lưỡi liêm đao bất chợt lướt qua cổ hẳn, Đường Long không dừng lại nhiều, chỉ là thản nhiên nói:" Hiện tại chúng ta đủ tư cách đến chứ?"
Dĩ nhiên người bán hàng đã không thể trả lời hắn được nữa. Hắn cũng không thể nghĩ tới việc Đường Long lại có thể ra tay với mình.


Nói xong những lời này, Đường Long động thân. Sải bước đi tới quầy bar của tửu quán. Cũng không thèm nhìn tới khuôn mặt ngây người của hai gã bán hàng khác. Vung lên liêm đao, Một lưỡi chém khí đánh lên quầy bar.


Trong tiếng nổ Ầm ầm, quầy bar hóa thành mảnh nhỏ tứ tán bay lên. Lộ ra mặt đất bên dưới.
Hai gã bán hàng đã choáng váng, mà Đường Long cũng thu lại liêm đao
" Cửa vào của Sát Lục Chi Đô hẳn là ở đây." Vặn người, bắp chân phát lực hướng mặt đất nặng nề đá xuống.


Là một gã xuyên không lại đọc hết cốt truyện, Đường Long từ sớm đã biết lối vào Sát Lục Chi Đô là ở đây.


Trong tiếng nổ ầm ầm. Mặt đất đã xuất hiện một cái động thật lớn, gió lạnh từ động này nhẹ nhàng thổi lên. Đường Long không do dự, hắn thả người xuống dưới, Trực tiếp nhảy vào mặt đất tối om đó. Thân thể của hắn trong nháy mắt bị bóng tối che phủ, cả mất dạng trong đó.






Truyện liên quan