Chương 85: Ta mà biết xấu hổ ?
Ba cái đầu, sáu con mắt nhỏ hung hăng nhìn chăm chú Đường Long cùng Hồ Liệt Na, hiển nhiên, nó đã bị chọc giận. Thấy nhiều tiểu đệ thương vong như vậy, một thanh âm quỷ dị chói tai không ngừng từ cả ba cái đầu của ám kim tam đầu biên bức vương đồng thời vang lên.
Đường Long trầm giọng nói: "Nó hẳn là muốn thi triển kỹ năng cường lực."
Lúc này, ám kim tam đầu biên bức vương cách bọn họ chừng năm mươi thước, đã nằm ngoài phạm vi công kích của Hồ Liệt Na
Đường Long cau mày nói: “Nó có năng lực tái sinh. Nếu như ta đoán không sai nó đang chuẩn bị tăng cường cho kĩ năng này, nếu như vậy, chúng ta về sau đánh bại nó sẽ rất phiền phức.”
Đường Long dừng lại trong chốc lát rồi nói tiếp: “Điểm yếu của nó chính là ba cái đầu, mặc dù có thể tái sinh, nhưng nếu đồng thời nghiền nát cả ba, nó dùng cái gì để thôn phệ tiểu đệ của nó?”
Hồ Liệt Na đôi mắt sáng ngời, “Đúng là như thế, đáng tiếc khoảng cách quá xa, chúng ta khó mà trong thời gian ngắn làm được.”
Nàng vừa nói dứt lời, Đường Long hai chân đã lấy đà ngoài ba mét, hai tay một tay cầm Diệt Thần Liêm, một tay cầm Diệt Thần Kiếm. Trong khi Hồ Liệt Na chưa hiểu gì, hay đúng hơn là nàng chưa mường tượng đến. Đường Long hai chân phát lực, nền đất dưới chân giống như ròn tan, trong khoảnh khắc chỉ thấy vang lên tiếng “Răng..rắc.” Rồi sau đó là tiếng xé gió trong không khí.
Ánh mắt Đường Long bắt đầu trở nên sắc sảo, hai tay nắm chặt binh khí, giống như thần chiến tranh Ares hướng ám kim tam đầu biên bức vương phi tới.
Tiếng kêy của ám kim tam đầu biên bức vương đã càng ngày càng vang dội, quang mang trên người nó ngày càng chói mắt.
Mà lúc này Đường Long đã tiếp cận rất gần với ám kim tam đầu biên bức vương.
Hồ Liệt Na tập trung tinh thần nhìn hành động của Long, trong lúc đó tay phải Đường Long giơ Diệt Thần Kiếm, trong khoảnh khắc, không gian giống như thoáng trở lên lạnh lẽo hơn.
Kiếm quang phóng ra, lưỡi kiếm đâm thẳng tới cái đầu bên phải của ám kim tam đầu biên bức vương. Cùng lúc đó, Đường Long tay trái cũng cử động, Diệt Thần Liêm giống như có sinh mệnh, lưỡi liêm màu đỏ bắt đầu nhúc nhíc, dần dà lớn lên, diện tích đã phải gấp đôi có thừa. Lưỡi liêm hóa thành một đường vòng cung màu huyết quang, giống như cắt lúa, từ bên trái hướng vào hai cái đầu còn lại.
Đường Long hiểu rõ cần phải tận dụng ám kim tam đầu biên bức vương bắt đầu niệm chú ngữ, thân thể của nó không đạt được trạng thái phòng ngự tốt nhất. Nếu không tận dụng thời điểm vàng này, để về sau sẽ lại rất khó để có thể giấu nghề mà tiêu diệt nó.
“Xoẹt…Xoẹt”----
Bị Diệt Thần Liêm quét trúng, hai cái đầu của biên bức trước sau đều lìa cổ, ám kim tam đầu biên bức vương thậm chí ngay cả kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra, thì cái đầu cuối cùng cũng bị Diệt Thần Kiếm đem đâm xuyên thấu.
Kim quang trong nháy mắt khuếch tán, “Bùm” một tiếng, đại lượng chất lỏng kim sắc phân phi, những con huyết biên bức ở chung quanh nếu bị chất lỏng kim sắc đó bắn trúng, nhất thời đều kêu thảm thiết rồi tiêu vong.
Đường Long chỉ cảm thấy thân trên như bị thứ gì đó bao lấy, thân thể của chính mình từ bao giờ đã bị hồ vĩ khổng lồ của Hồ Liệt Na cuốn về, rồi vững vàng rơi lên trên con đường hẹp.
Hai người ánh mắt nhìn nhau, Hồ Liệt Na hướng Đường Long cười thản nhiên, Đường Long ánh mắt tuy vẫn lạnh băng nhưng cũng trở nên hòa hoãn rất nhiều.
Ám Kim Biên Bức Vương ba đầu vừa ch.ết, các con huyết bức còn lại nhất thời lâm vào cảnh quần long vô thủ, như muốn trả thù, điên cuồng hướng về phía Đường Long cùng Hồ Liệt Na bay tới.
Nhưng chúng như vậy điên cuồng lao tới chính là Đường Long muốn mong còn chẳng được, huyết cụ cùng hắc vụ từ lâu đã chờ sẵn, song vụ nhẹ nhàng đem đám huyết biên bức vây khốn lại rồi tiêu diệt, cuối cùng đối với Đường Long và Hồ Liệt Na cũng không còn chút khó khăn, uy hϊế͙p͙ gì.
Hồ Liệt Na lúc này thì càng trực tiếp hơn, nàng phi vào song vụ, cái đuôi chồn lớn sau lưng giống như một cái quạt lớn, không ngừng quất lên mình đám huyết bức.
Bộ đuôi chồn của nàng uy lực thực vô cùng lớn, mỗi một lần huy động, chỉ cần đánh trúng mình con huyết bức nào, con đó lập tức biến thành đám mưa máu.
Kỳ lạ ở chỗ, trên bộ đuôi chồn của Hồ Liệt Na tựa như có một tầng năng lượng đặc thù, cả bộ lông không hề dính lấy một tia máu.
Cả bộ lông mượt mà, to lớn, mỗi cái đều dựng đứng lên như cương châm, nhìn qua giống như một cái siêu cấp vũ khí Lang Nha Bổng khổng lồ, đối với đàn huyết bức, tạo thành lực sát thương so với con rối của Ác Ling không kém chút nào.
Cuối cùng, một con huyết bức còn lại trước bị bộ đuôi của Hồ Liệt Na quất trúng đâm nát bét. Chung quanh hết thảy lại trở nên yên tĩnh lại.
Vừa lau mồ hôi trên trán, Hồ Liệt Na nhìn về phía Đường Long, mặt khẽ mỉm cười một cách thản nhiên. Giống như muốn nói ta cũng không phải yếu không chịu được chút nào nha.
Buộc lại hai đầu sợi dây, lúc nãy vì muốn nhanh chóng tiêu diệt ám kim tam đầu biên bức vương lên Đường Long đành phải dùng kiếm cắt đôi. Vừa đem hai đầu sợi dây nối lại Đường long vừa nói: “Có muốn nghỉ ngơi một chút hay không?”
Hồ Liệt Na nhẹ nhàng tiến đến cướp lấy lấy sợi dây, rất nhanh buộc lại, thở dài một hơi nói: “Hô…hô…Có thể nghỉ một chút, dù sao lúc nãy ta cũng tiêu tốn không ít sức lực.” Vừa nói nàng vừa vỗ nhè nhẹ lên bộ ngực đầy đặn của mình. Nhất thời một tầng ba đào mãnh liệt đột ngột khởi phát lên. Lúc này trang phục nàng nhìn qua thật sự là khiêm tốn vải. Đường Long nhìn thấy vội vã quay đầu đi không dám nhìn lâu.
Hồ Liệt Na buột miệng cười, nói: “Khanh khách…Ăn cũng đã ăn rồi, còn như vậy xấu hổ?”
Đường Long nhíu mày: “Ta giống như có xấu hổ ư? Tốt lắm, nếu như ngươi đã có sức đùa cợt, hẳn là đã không cần nghỉ ngơi nữa, chúng ta tiếp tục xuất phát đi.” Vùa nói hắn vừa búng người đứng thẳng dậy, một lần nữa lại đứng ra phía trước của Hồ Liệt Na.
Hồ Liệt Na trên mặt không khỏi toát ra một tia mỏi mệt: “Hay là nghỉ thêm một lát đi, vừa rồi chúng ta tiêu hao cũng không ít thể lực. Phía sau còn không biết sẽ phải đối mặt với cái gì. Theo như ta được biết, Địa Ngục Lộ này có tổng cộng ba đạo cửa ải khó, đạo phía sau khó hơn đạo phía trước, vừa rồi xem như chúng ta xông qua được cửa thứ nhất.”
Lúc trước mặc dù là hắn chủ công, nhưng trên thực tế hắn tiêu hao so với Hồ Liệt Na còn ít hơn nhiều. Đối với bộ đuôi chồn của nàng, hắn cũng không có hỏi nhiều, giống như là Hồ Liệt Na cũng không có hỏi hắn về lai lịch của Lĩnh vực vậy.
Nhưng xét theo tình hình lúc đó, bộ đuôi chồn khổng lồ kia của Hồ Liệt Na không phải chỉ là một hồn kỹ đơn giản như vậy, rất có thể giống như là Bát chu mâu của Đường LOng, cũng là một khối ngoại phụ hồn cốt, trong tình huống may mắn mà đạt được.
Khó trách mà Bỉ Bỉ Đông lại nhận nàng làm đồ đệ, chỉ riêng khối ngoại phụ hồn cốt này thôi cũng làm cho nàng có thể dẫn đầu trong đám đồng niên rồi. Trong kỳ Đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái, Hồ Liệt Na hiển nhiên là chưa kịp đem nó ra.
Hai người miễn cưỡng ngồi xuống con đường hẹp. Không kể đến Đường Long đã có một phần năm là huyết mạch của thần, bản thân Hồ Liệt Na cũng là tinh anh trong tinh anh, trong khoản thời gian ngắn lập tức tiến vào trạng thái tu luyện, lẳng lặng khôi phục lại thể lực của mình. Đương nhiên, tâm thần bọn họ cũng không hoàn toàn chìm đắm hết trong đó, mà đều lưu lại một bộ phận tinh thần cảnh giác xung quanh, đề phòng có tình huống gì phát sinh.
Một lúc lâu sau, hai người cơ hồ không phân biệt trước sau, đồng thời mở mắt ra. Mỗi người tự mình từ trong vật chứa không gian lấy ra thức ăn cùng nước uống đơn giản, của Đường Long thì là Vô Giới mà Hồ Liệt Na thì là Hồn Đạo khí. Ăn uống sơ qua một chút, hai người mới đứng dậy, tiếp tục tiến về phía trước.
Lần đi này, tốc độ Đường Long rõ ràng có tăng lên một chút, đối với Hồ Liệt Na thực lực hắn cũng đã có thể ước lượng, ít nhất nàng cũng đủ phòng vệ hoặc cầm cự một lúc, điều này giúp hắn có thể đem nhiều tinh lực hơn tập trung vào quan sát phía trước. Có Hồ Liệt Na làm đội hữu, sự an toàn phía sau lưng hoàn toàn có thể bớt lo lắng.
Không khí càng ngày càng trở nên nóng hơn, dần dần ngay cả Hồ Liệt Na cũng có thể mơ hồ chứng kiến phía dưới hai bên vực sâu đang chảy xuôi một thứ chất lỏng màu đỏ sậm. Không khí nóng dần làm cho hai người phía trên hô hấp dần không thoải mái, phảng phất như lồng phổi dường như đang bị thiêu đốt.
Vừa tiến về phía trước, Đường Long vừa nói: “Địa Ngục Lộ này tựa như là một đường vòng xoắn lên trên, không phải là một đường thẳng, nếu không, chúng ta đã sớm ra khỏi phạm vi của Sát Lục Chi Đô rồi mới đúng. Chỉ bất quá độ cong của nó cũng không lớn, cho nên cũng không dễ dàng phát hiện ra.”
Hồ Liệt Na nói: “Người có muốn ngừng lại nghỉ thêm một chút nữa không, nóng quá, ta có cảm giá thể lực đang không ngừng thoát ra.”
Đường Long không trả lời, một lần nữa, từ dưới bóng của hắn, hăc vụ lan tràn ra ngoài, chỉ bất quá, tầng hắc sương chỉ là bao phủ thân thể chính mình cùng với Hồ Liệt Na mà thôi.
Nhất thời một cảm giác thanh lương truyền ra khắp toàn thân, chẳng những độ ẩm hạ thấp xuống nhiều, mà ngay cả cảm giác nóng rực, thô nhám trong không khí cũng không còn, thậm chí còn có hơi chút rét lạnh.
Hồ Liệt Na âm thầm than thở, trong lòng thầm nghĩ, cái thiên phú Lĩnh vực này của Đường Long không biết là cái gì, mặc dù cảm giác cũng không thấy mạnh lắm, nhưng có thể sử dụng đa dạng, tính thực dụng vô cùng tốt.
Lúc trước dùng để nhiễu loạn đàn biên bức, bây giờ lại dùng để cải thiện hoàn cảnh, không thể nghi ngờ, cái lĩnh vực này bất kỳ lúc nào cũng giúp cho Đường Tam dưới tình huống nào cũng bảo trì được lực chiến đấu cao nhất.
Đang đi tới, đột nhiên phía trước một tràng âm thanh sàn sạt truyền đến, làm cho Đường Long cùng Hồ Liệt Na đồng thời ngừng bước lại. Đường Long sớm biết thứ này là cái gì, cũng không quay đầu lại, chỉ trở tay về phía Hồ Liệt Na, ra hiệu một cái.
Cặp song kiếm sắc bén ngay lập tức xuất hiện trên tay Hồ Liệt Na. Lúc này nàng vẫn chưa nhìn thấy được địch nhân, nhưng nàng tin tưởng, với tinh thần lực kinh người của hắn, Đường Long khẳng định đã thấy được.
Không sai, Đường Long không chỉ đã nhìn thấy được kẻ địch, mà hắn còn biết chính xác thứ đó là cái gì do đọc truyện. Ngay phía trước trên con đường hẹp, một thân thể màu đỏ sậm đang nằm phủ phục nơi đó.