Chương 86: Phách Giới Thương
Không nhìn thấy rõ được thân thể nó lớn đến cỡ nào, nhưng thông qua quan sát, có thể kết luận được, cả thân thể cuộn tròn trên con đường hẹp kia, chính là một con rắn.
Cặp mắt của nó nhìn qua cũng không có gì đặc biệt so với Ám Kim biên bức vương, nhưng không biết tại sao, Đường Long ngay lập tức có cảm giác quang thải ẩn chứa trong cặp mắt kia, so với Ám kim Biên Bức Vương ba đầu còn muốn kinh khủng hơn.
Là rắn sao? Đường Long cười lạnh một tiếng, tại lòng bàn tay lóe lên một cái, một thanh kim thương hiện lên, thân thương giống như một bầy du long cuộn lại với nhau, tạo thành các đường vân nhấp nhô, dưới những vân này lại là những rãnh máu đỏ hoe. Đầu thương dài khoảng ba tấc, mũi thương sắc lẹm, có các răng cưa nhỏ li ti. Toàn thân trên dưới thanh kim thương này đều tỏa ra một cỗ chiến ý lẫn sát phạt chi khí nồng đậm. Giống như thần binh hoành tảo xa trường đã lâu.
Giống như cảm nhận thấy địch ý của con rắn màu đỏ, toàn thân trường thương nhẹ nhàng rung lên, giống như nó rất phấn khích, rất mong chờ được chiến đấu trở lại.
Nương theo âm thanh sàn sạt, con rắn màu đỏ sậm kia bắt đầu chậm rãi du động về phía hai người. Nhìn gần hơn, Đường Long đối với nó có phán đoán càng rõ ràng hơn.
Phía sau đầu của quái xà kéo dài đến giữa lưng, nổi lên tổng cộng chín khối u, mỗi khối u đều có hình dạng giống như một cái nấm tròn màu đỏ thắm, bên trong lại phảng phất giống như có máu đỏ dịch chuyển. Bụng con rắn này đặc biệt lớn, cả thân mình vắt dài trên con đường hẹp, nhìn qua ít nhất cũng là mười trượng.
Bọn họ thấy được quái xà, hiển nhiên quái xà cũng nhìn thấy bọn họ. Thân hình đang phủ phục tại con đường hẹp, đầu nó chậm rãi vung lên, đôi mắt màu đỏ nhất thời trở nên sáng ngời như cặp đèn lồng.
Hồ Liệt Na không biết đây rốt lại là sinh vật gì, nhưng Đường Long lại không giống. Là một người xuyên không chính thống, thêm nữa là đã cày xong phần này của Đấu La Đại Lục, đừng nói là con Thập Thủ Liệt Dương Xà này, cho dù là Thâm Hải Ma Kình Vương hắn cũng đã đem liệt tổ liệt tông học thuộc hết rồi.
Mặc dù lúc trước đám Huyết Biên Bức công kích từ không trung mang đến cho bọn họ phiền toái không nhỏ, nhưng là đám Huyết Biên Bức này chỉ tìm cách ngăn chặn bọn họ tiến lên.
Lúc này, Thập Thủ Liệt Dương Xà cả thân mình nằm ngay trước mặt bọn họ, không hề nghi ngờ, với thực lực của nó, nếu muốn phá hủy con đường hẹp này, hoàn toàn dễ dàng. Bởi vậy, nếu như hai người muốn công kích quái xà này, nhất định phải chú ý, trong lúc công kích cần phải chú ý không được gây ra quá nhiều tổn hại cho con đường hẹp này.
Khoảng cách trăm thước ban đầu đã được thu hẹp lại, Thập Thủ Liệt Dương Xà trong miệng phát ra âm thanh oa oa, tựa như tiếng trẻ con khóc bình thường.
Sau lưng nó, chín cái khối thịt cũng bắt đầu tản ra một tầng quang thải màu đỏ sậm.
"Oa…"
Khi cách Đường Long còn khoảng hai mươi thước, quái xà bắt đầu phát động công kích, một tầng quang mang màu đỏ rực từ trong miệng nó phun ra, mang theo tinh khí mãnh liệt, hướng về phía hai người bay nhanh đến.
Càng làm Đường Long và Hồ Liệt Na bất ngờ chính là, luồng hỏa diễm này là chạy dọc theo mặt đất mà đến, nói cách khác, là từ phía con đường hẹp dưới chân bọn họ mà tràn đến.
Nếu như là trên mặt đất bình thường, bọn họ hoàn toàn có thể né tránh, nhưng trong tình huống trước mắt, căn bản là bọn họ không có khả năng tránh được.
Quang mang hỏa hồng trên con đường hẹp ba động cực kỳ mãnh liệt, thậm chí còn phát ra âm thanh răng rắc của nham thạch thiêu đốt. Càng thêm kinh khủng chính là, phía trên tầng quang mang lửa đỏ này, lại mang theo một tầng khí hồng vụ phiêu phất, không cần hỏi cũng biết, tầng hồng vụ này tất nhiên bao hàm độc tố mãnh liệt.
Hít sâu một ngụm khí, tay cầm Phách Giới Thương , Đường Long đem tinh thần kéo lên cao nhất, đùi phải rất nhanh bước về trước nửa bước, chân trái cong lại, trầm xuống, Phách Giới Thương từ lòng bàn tay nhanh chóng xuất ra, giống như một tấm khiên xoay tròn chặn ở phía trước.
Giống như tên của nó, Phách Giơi Thương, thương ra phách vạn giới. Phách Giới Thương gặp phải luồng lửa quang mang đỏ rực kia, từ trong thân thương, nhất thời các vân máu mở rộng ra, đem ngọn lửa màu đỏ rực đó thôn phệ sạch sẽ.
Nhân lúc này, Đường Long rất nhanh xoay lại cán thương, đem đầu thương trực chỉ Thập Thủ Liệt Dương Xà phóng đi. Những nơi mà Phách Giơi Thương đi qua, ánh hỏa quang nhất thời biến mất, độc vụ cũng không thoát khỏi số phận bị thôn phệ. Hơn nữa kim thương rất nhanh chóng bay sát theo con đường hẹp, đánh thẳng về phía con quái xà.
Thập Thủ Liệt Dương Xà cũng không có cùng Phách Giơi Thương ngạnh kháng, mắt thấy kim thương bay đến trước mặt nó, con quái xà cong người xuống một cái, phóng mạnh thân hướng ra phía vực sâu bên cạnh. Ngay khi Phách Giơi Thương vừa xẹt qua khỏi người của nó, cái đầu nó lại cong lại, quấn lại con đường hẹp một lần nữa, thân thể phía sau cũng tiến hành động tác như vậy, vừa vặn né được công kích của Phách Giơi Thương.
Đường Long dự đoán trước đòn này tuy mang yếu tố bất ngờ, lại hẳn không gây mấy khó khăn cho Thập Thủ Liệt Dương Xà, nhưng một màn này xuất hiện ngược lại kẻ bất ngờ lại là hắn
Nhưng làm Đường Long lần nữa kinh ngạc là, con quái xà cũng không có gì phản ứng, tựa hồ như là chuyện này đối với nó chưa nhằm nhò gì. Thân thể to lớn của nó trong nháy mắt tăng tốc, hướng về phía Đường Long và Hồ Liệt Na phóng vọt đến.
Phách Giới Thương lại một lần nữa trở lại trong tay Đường Long. Hắn đột nhiên gỡ bỏ sợi dây đang buộc bên hông. Tay phải cầm chặt lấy kim thương, trầm giọng nói với Hồ Liệt Na : “Lui lại phía sau đi, thời gian rèn luyện kết thúc rồi.”
Nói xong những lời này, thân thể Đường Long phát ra một luồng sát khí lẫn chiến ý mãnh liệt. Giống như rất hưởng thụ trạng thái này của Đường Long, Phách Giới Thương rung lên dữ dội, từ thân thương các rãnh máu như có sinh mệnh, bắt đầu lan lên cánh tay của Đường Long.
Các rãnh máu như các mạch máu nối liền tay hắn với kim thương, mạch máu khẽ co rút, từng giòng máu từ tay Đường Long truyền sang khiến số lượng rãnh máu trên thanh thương rất nhanh tăng lên, thậm chí đã lan đến tận mũi thương.
Cảm nhận sức mạnh và sự phấn kích của Phách Giới Thương, Đường Long không khỏi cười tà nói: “Phách Giới, ta hiện tại còn non yếu, không đem ngươi đi chém thiên trảm địa được, nhưng Long mỗ hôm nay tạm lấy con quái xà này tế ngươi. Sau này ngươi sẽ là lợi khí của ta, cùng ta đánh ra thiên hạ, một lần nữa đem ngươi tái hiện huy hoàng...”
Phách Giới Thương hiển nhiên có linh tính của chính nó, như để đáp lại Đường Long, nó lại rung lên một lần nữa, thương ý đã có nhè nhẹ tỏa ra. Như hiểu được sự đáp lại này, trong chốc lát thân hình Đường Long rất nhanh lao tới phía trước, đón đầu con quái xà đang vọt đến. Nhưng hắn kiểm xoát rất tốt thân thể, ngay sau khi vào gần tầm công kích của trường thương, Đường Long lập tức cả người nửa chuyển, một thương cũng đã quét ngang ra.
Một thương này quét ra, sát khí tụ lại ở đầu thương như đã hóa thành thực chất, thân thương chiến ý tỏa ra không ngừng, Thập Thủ Liệt Dương Xà chứng kiến cảnh này cũng phải e ngại ba phần.
Nhưng lần này nó vẫn như cũ vừa vặn né được thương này, Đường Long thương này đánh ra không trúng lại vẫn rất bình tĩnh quay về thủ thế rồi lại quét ra một thương khác. Lặp đi lặp lại như thế mấy lần, thương pháp của Đường Long bắt đầu tinh chuẩn hơn, mỗi thương quét ra bây giờ đã có thêm một tia thương ý, sát khí hóa thực tụ lại ở đầu thương khiến mũi thương tầm công kích từ ba tấc nay đã ba tấc rưỡi.
Thập Thủ Liệt Dương Xà ban đầu còn có thể dùng lại chiêu cũ vừa vặn né được, nhưng theo thời gian, khi mà chiến ý lẫn thương pháp Đường Long không ngừng tăng lên nó đã phải vất vả hơn rất nhiều, trên thân rắn dần dần đã xuất hiện các viết rạch phá.
Cảm nhận được đau đớn trên da thịt, Thập Thủ Liệt Dương Xà dường như đã thật sự nổi giận, thân thể quái xà đang định đỡ lấy một thương của Đường Long, đột nhiên nó lập lại chiêu cũ. Cả thân người lần nữa lại bay ra khỏi con đường hẹp. Xem bộ dáng của nó, là muốn bay vượt qua Đường Long. Tựa hồ như lúc này nó cũng đã cảm nhận được hơi thở đáng sợ của Phách Giới Thương, muốn trước tiên công kích Hồ Liệt Na ở phía sau đã.
Hồ Liệt Na chứng kiến cảnh này không khỏi bị dọa sợ, nhưng thiên tài không hổ là thiên tài, nàng rất nhanh điều chỉnh tâm lý của bản thân. Đoản kiếm đề thủ trước ngực, hai chân đứng thẳng lên, mũi chân phân biệt tách ra hai hướng khác nhau, tập trung chuẩn bị nghênh đón công kích của quái xà.
Nhưng mà, làm cho nàng thất kinh chính là, quái xà kia cũng không có khả năng vượt qua được thân thể của Đường Long.
Ngay khi thân thể to lớn của nó bay vòng qua con đường hẹp, muốn phóng xẹt qua góc ch.ết của một thương kia mà Đường Long đánh ra, đột nhiên, một cỗ sức mạnh khổng lồ đã lôi thân thể nó một lần nữa quay lại con đường. Hơn mười thước cơ thể khổng lồ đang bay cao lên, bị một hắc thủ mọc lên từ dưới đất ném bay ngược trở lại chỗ cũ.
Phải biết rằng, thân thể quái xà nay to như một toa tàu, như vậy toàn thân nó nặng biết là bao nhiêu?
Không chỉ như thế, ngay cả sức mạnh của cả thân người nó cũng đã là cực kỳ kinh khủng, chỉ riêng hơi thở mà nó thả ra, có thể cảm nhận được, nó so với Ám kim tam đầu biên bức vương lúc trước còn lợi hại hơn nhiều.
Nhưng cho dù như vậy, nó vẫn bị hắc thủ quỷ dị kia đem ném trở lại.
Đường Long vẫn còn những còn bài chưa lật mạnh như vậy ư?
Hồ Liệt Na kinh nghi bất định nhìn chằm chằm vào nam nhân trước mặt mình không xa, ánh mắt khẽ đảo qua cái bóng của Đường Long, nơi đó là nơi mà vừa nãy hắc thủ xuất hiện.
Nhưng hiển nhiên hắc thủ kia đã bị Đường Long thu hồi, thậm chí không để lại một tia dấu vết.
Quái xà không những không thực hiện được ý đồ mà còn bị nhục nhã ném trở lại hẳn đã thực sự nổi đóa, nó cũng không cố thử vượt qua Đường Long một lần nữa, cả thân thể to lớn vung lên, xoay người lại, cái đuôi rắn lớn dài chừng ba thước đánh ra, bay thẳng về hướng Đường Long quất đến. Mục tiêu của nó cũng không phải là vào thân thể Đường Long, mà là vào phía con đường hẹp trước mặt Đường Long khoảng một thước.
Nó muốn dùng cách này để phá thế thăng bằng của Đường Long. Nhưng là, Đường Long làm sao có thể để cho nó toại nguyện được. Ngay khi đuôi rắn còn chưa kịp hạ xuống, kim thương đã ɖâʍ đến, muốn đem đuôi nó oanh nát.
Thập Thủ Liệt Dương Xà tuy đã nổi điên, nhưng cũng chưa đến mức mất não, một đoạn đường đổi lấy nguyên cái đuôi, vụ mua bán này nó không đàm nổi, nếu nó không kịp thời rụt đuôi về, chỉ sợ là đã bị Phách Giới phách cho một lỗ ở ‘đít’.
Trong đôi mắt màu đỏ kim kia, rốt cuộc cũng đã toát ra một tia sợ hãi, mà lúc này, chín khối thịt màu đỏ bầm phía sau lưng nó cũng trở nên sáng ngời hơn.
“Oa oa oa…” nó tựa hồ như phẫn nộ kêu to lên.
Thân thể nằm trên con đường hẹp cong lại, cả chín khối thịt hoàn toàn hướng thẳng về phía của Đường Long.
Đột nhiên, cả chín cái khối thịt đồng thời bể ra, chín dòng chất lỏng màu đỏ bầm chợt bắn ra. Chín dòng chất lỏng trong không trung cũng không phải là bắn thẳng đến, mà là, trong quá trình hướng về phía Đường Long, chín luồng chất lỏng tại không trung hợp lại làm một. Mắt thấy là nháy mắt nữa sẽ bay đến trước mặt hắn, nó đột nhiên dừng lại một chút. Cả khối chất lỏng chợt co rút lại, hóa thành một khối cầu màu đỏ bầm, nhỏ khoảng một nắm tay, lúc này mới hướng về phía Đường Long bắn tới.
Cũng ngay trong lúc đó, Đường Long ra tay, chỉ thấy trong khoảnh khắc đó, từ những rãnh máu trên đầu Phách Giới Thương, một đoàn hỗn độn sương tràn ra, chúng bắt đầu ngưng tụ lại ở trước mũi thương, giống như một loại áo giáp đặc biệt bọc lấy mũi thương. Làm cho mũi thương màu hoàng kim nhuộm lấy hỗn độn đủ các màu sắc luân chuyển, đồng thời kích cỡ mui thương đã tăng lên gấp đôi, bây giờ bảo nó là một thanh giáo cũng không sai.
Tiếp lấy một màn kinh khủng hiện ra trước mắt Hồ Liệt Na, nàng phảng phất thấy được một con vật toàn thân đen khịt chầm chầm trườn từ thân thương lên mũi thương, mà theo khoảng cách nó với mũi thương thu ngắn lại. Hồ Liệt Na cảm nhận được khí tức của Phách Giới Thương không ngừng được kéo lên.
Rồi cho đến khi con vật đó leo đến mũi thương cũng vừa là lúc khối cầu bay tới trước mặt Đường Long. Ngay sau đó, giống như là đợi chờ đã lâu, Đường Long bất chợt hướng tới màu đỏ khối cầu đâm thương tới. Hắc ảnh trong nháy mắt đánh vào hạt châu màu đỏ bầm trước mắt. Nhưng trái ngược với một màn nổ tung đầy bá khí do hai chiêu thức va trạm mà Hồ Liệt Na nghĩ tới thì hạt châu lại giống như giọt nước, bị kim thương dễ dàng xuyên qua, không, phải nói chính xác hơn là bị thôn phệ mất.
Mà Phách Giới Thương sau khi thôn phệ khối cầu vẫn không một chút nào ngừng trệ, thậm chí hình như khí tức có chút tăng lên sau khi hấp thụ khối cầu, tiếp tục nghiêng về phía trước xẹt xuống dưới, kề sát con đường hẹp xẹt qua.
Lúc này, con quái xà khổng lồ kia cũng không còn cách gì né tránh được nữa, tốc độ của Phách Giới Thương đã vượt quá giới hạn mà nó có thể né tránh rồi
"xoẹt…"
Mũi thương hắc quang chỉ chợt lóe lên một cái, thân thể hắc xà kia đột nhiên ngừng trệ, mà luồng hắc quang kia cũng đã yên lặng biến mất trong bóng tối không còn chút tung tích, hoàn toàn không có chút âm thanh nào vang lên.
Hồ Liệt Na đến bây giờ cũng còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì, nàng chỉ nhìn thấy Đường Long làm một động tác như là hít sâu một cái, cả người tựa hồ bình tĩnh lại, hơn nữa còn thu hồi lại Phách Giới Thương cầm trong tay, lúc này Phách Giới Thương đã trở lại bình thường.
Ngay khi Hồ Liệt Na đang muốn hỏi Đường Long xem kết quả như thế nào, nàng đột nhiên nhìn thấy thân thể con quái xà chầm chậm bay về phía hai người. Không những thế, theo khoảng cách giữa hai người với Thập Thủ Liệt Dương Xà ngày càng thu nhỏ lại thì thân thể nó càng bị co rúm lại, cuối cùng là biến mất.
Mọi chuyện nói thì dài mà thực ra chỉ xảy ra trong thoáng chốc, nhanh đến mức Hồ Liệt Na ấn tượng cuối cùng là một nỗ hổng nhỏ đút vừa đầu người xuyên từ đầu đến cuối con xà. Hiển nhiên đây là do 1 kích của Phách Giới.
"Ngươi, ngươi.. làm sao ngươi làm được?" Hồ Liệt Na mặc dù biết rằng mình cũng không nên hỏi đến bí ẩn của Đường Long, nhưng là nàng đang không nhịn được, buộc miệng hỏi ra.
Đường Long cũng không có dấu diếm, thản nhiên nói: “Phách Giới Kích thứ Nhất, Xuyên Phệ Giới, đem toàn bộ những gì tiếp xúc với đầu thương đày vào không gian hỗn độn.
Nói xong, hắn ngẩng đầu lên, một đoàn hắc ảnh từ trong mũi kim thương bay ra. Trong mồm nó gặp lấy một đoàn huyết nhục, nhìn vào độ “tương sống” của miếng thịt này, Hồ Liệt Na không khỏi có điều suy đoán.
Một đoàn huyết vụ chầm chậm từ đâu tràn ra, Đường Long tay phải vung lên, huyết vụ nghe được chỉnh lệnh không khỏi sung sướng đem đoạn huyết nhục tiêu hóa sạch, trong quá trình này, từ trong đám huyết nhục kia một điểm sáng màu đỏ bầm rơi vào lòng bàn tay của Đường Long.