Chương 43: 43: Chương 41 Giờ Shopping
"Stella ơi!"
Carlyn thò đầu vào trong căn phòng mà Stella đang làm việc, căn phòng này là do Roland chuẩn bị cho riêng Stella khi cô bé nói muốn chế tạo vài món đồ.
Stella lúc này đang đeo một cái kính đen để bảo vệ mắt khi hàn hai vật kim loại xám lớn trên bàn, dụng cụ hàn tất nhiên là từ Bunny chuyển tới.
Nghe tiếng Caryln Stella liền dừng công việc của mình lại, kéo cái kính lên:
"Có chuyện gì sao chị Carlyn?" Stella hỏi
"Chẳng là Marin muốn rủ hai chị em mình cùng với Melina đi ra ngoài mua sắm chút ấy mà!"
"Mua sắm sao?"
Stella phân vân vài giây rồi cũng đồng ý.
Đối với con gái thì việc chăm chút vẻ ngoại hình là cực kỳ quan trọng, đối với một nhà khoa học trẻ tuổi như cô cũng không phải là ngoại lệ.
Công việc thì để sau rồi làm, đâu phải lúc nào cũng được đi du lịch ở thế giới khác giống như này đâu chứ, phải biết tận dụng.
"Đợi em một chút!"
Cô bé cởi kính bảo vệ ra đặt xuống bàn rồi lấy chiếc kính cận quen thuộc của mình đeo lên, còn không quên vuốt tóc lại cho phẳng phiu nữa.
Với tay chộp lấy xấp ảnh dày cộp trên bàn làm việc Stella nhảy ra khỏi phòng, chạy một mạch mười mấy phút sau mới trở lại.
"Em đi đâu mà sao lâu vậy?"
"Em mang vài thứ đến xưởng rèn cho Cao Thiết ấy mà!" Stella đáp.
"Thôi kệ đi! Chúng ta mau đi thôi kẻo để Marin đợi lâu!"
...
Caryln và Stella đi đến trước cổng học viện Paladin, và hiện tại cả hai tất nhiên là đều đã thay đồ.
Họ thấy Marin đã đứng đợi sẵn ở đấy, cùng với Melina, thánh nữ Marianna và cung thủ tộc elf Erik.
Vừa gặp họ Carlyn liền hỏi:
"Họ cũng đi cùng sao?"
Marin gật đầu.
"Thế này có được không? Họ là người của công chúng đấy, không sợ bị mọi người nhận ra à?"
Nghe Carlyn nói vậy cả Marianna và Erik đều bật cười:
"Đừng lo về chuyện đó! Chỉ có tôi với Bason mới thường xuyên xuất hiện trước người dân mà thôi, Erik và những người khác thì thường không ra mặt.
Với lại, hiện giờ chúng tôi đã thay trang phục khác rồi nên cũng chẳng có ai nhận ra cả đâu!" - Marianna nói.
Đúng thật là bây giờ hai người họ đã thay trang phục khác.
Marianna mặc một bộ váy trắng dài nhìn trông rất ngây thơ, Erik thì không còn mặc giáp trụ nữa, thay vào đó là một bộ áo hơi giống sườn xám có màu xanh lá, theo như những gì nghe kể thì đây là trang phục truyền thống của tộc elf.
"Cơ mà không phải mọi người đang luyện tập sao ạ? Sao lại đi mua sắm rồi?" Stella hỏi Carlyn và Melina.
"Ôi dào! Chuyện tập tành gì gì đó để sau đi cũng được, phải không Marin?" Melina nói.
"À...!ờ...!"
Marin nấp sau lưng Erik nói vọng ra, cô hướng ánh nhìn đầy đề phòng cho Melina.
Cô nàng có lẽ vẫn còn dè chừng Melina về sự cố hôm kia! (Xem lại chương 21)
...
Marin dẫn cả nhóm đi khắp nơi trong thành phố vì là thổ địa của vùng, chỗ nào cô cũng biết hết.
Đầu tiên là trang phục, Marin đưa họ tới một cửa hàng thời trang có tiếng trong khu vực, tại đây bọn họ thử đủ loại trang phục từ xinh xắn, dễ thương cho tới ma mị, quyến rũ.
Lựa được bộ nào ưng ý thì Marin sẽ trả tiền luôn, đúng là con nhà quý tộc có khác.
Sau đó cô lại dẫn họ tới một góc phố khác.
Ở chỗ này trải dài toàn là quán ăn vặt, theo như Marin nói thì đây là chỗ ưa thích của cô, mỗi lần tan học là luôn mò ra đây nhấm nháp.
"Ăn vặt nhiều sẽ bị béo đó Marin!" Marianna lên tiếng nhắc nhở.
Marin xì một tiếng: "Vậy càng tốt! Cắt được mấy cái đuôi đeo bám."
Marin ở trường học tuy không có năng khiếu về ma pháp công kích nhưng lại rất nổi tiếng về lượng kiến thức khổng lồ không thua gì các pháp sư cấp cao, chính điều này đã gây ấn tượng mạnh cho các chàng trai đồng trang lứa, nhất là những vị công tử chưa có hôn ước.
Họ thường tán tỉnh và ngỏ lời cầu hôn cô (Marin cũng không có hôn phu) nhưng đều bị khước từ, Marin không muốn dính dáng gì đến chuyện tình cảm cả.
Với lại, nếu để Bason biết chuyện thì chắc mấy nam sinh kia sẽ te tua mất.
Tán tỉnh không được họ chuyển sang trò điều tr.a nhằm tìm ra sở thích của Marin để lấy lòng cô, và Marin xem đó là bám đuôi.
"Nhưng béo lên sẽ xấu lắm đó! Cậu muốn mình như vậy à?!"
"Càng tốt! Con gái phải mũm mỉm chút mới đáng yêu chứ!"
Marin không chỉ ngây thơ, háu ăn mà còn ngốc nghếch nữa!
...
Các hàng quán ăn uống hầu như đều đã quen mặt Marin, cô đến hàng nào là hàng đó sẽ luôn ưu đãi cho cô, nhờ vậy mà nhóm mới được nếm thử những món ăn đặc sản của thế giới này như thịt thỏ một sừng nướng, rong biển cuộn cá ngừ hấp, trái cây kì lạ nhưng tươi ngon lạ thường, ..v.v...
Ăn uống no nê rồi bọn họ còn không quên mua mang về thêm mấy phần nữa cho đám đàn ông ở nhà.
Trang phục, ẩm thực rồi thì chắc chắn không thể thiếu đồ lưu niệm được.
Thế là Marin lại dẫn cả bọn dạo quanh mấy cửa hàng bán trang sức, cuối cùng họ quyết định mua một bộ dây chuyền 6 màu.
Bộ dây chuyền này đặc biệt ở chỗ nó là 6 mảnh riêng tách ra, mỗi mảnh tương ứng với một màu là đỏ, vàng, lục, lam, tím, trắng.
Và khi ghép cả 6 mảnh lại với nhau sẽ tạo ra một hình tròn chạm khắc hoạ tiết của một người phụ nữ mặc chiến giáp bạc, tay cầm ngọn giáo, người phụ nữ đó là Brunhild.
(Search gg để biết thêm chi tiết)
Brunhild ở thế giới ma pháp là biểu tượng về sức mạnh và trí tuệ của phụ nữ, bà còn là hiện thân của sự đoàn kết, vượt qua nghịch cảnh.
Không biết có phải do trùng hợp hay không mà hôm nay bọn họ cũng có đúng sáu người, vậy là thuận tiện mua luôn bộ dây chuyền này với mức giá khá là chát, mất tận 40 đồng bạch kim (tức 92, 8 tỷ VNĐ theo tỉ giá hiện tại).
Stella giữ mảnh màu vàng, Carlyn mảnh màu lam, Marianna mảnh màu trắng, Melina mảnh màu đỏ, Erik mảnh màu lục và Marin mảnh màu tím.
Đây sẽ là minh chứng cho tình bạn vừa mới chớm nở giữa họ.
Mà nói là vừa mới chớm nở cũng không đúng lắm, phụ nữ kết bạn rất nhanh giống như cách người yêu cũ trở mặt vậy.
Bọn họ gặp Marin, Marianna và Erik cách đây bốn ngày trước, và họ chào hỏi làm quen với nhau ngay mà không có chút ngại ngùng trừ Marin vì cô nàng vẫn còn ghim Melina.
Sang ngày hôm sau là họ trở thành bạn.
Và cũng nhờ đó mà cả ba hiểu thêm về tính cách của những người bạn mới.
Đầu tiên, Marin là một cô gái tốt bụng, có khả năng làm thân với tất cả mọi người bất kể năm nữ, mỗi tội là do quá nhát gan, sợ phải chiến đấu cho nên việc học ma pháp chẳng có tiến triển gì.
Marianna thân là thánh nữ nên phải luôn tỏ ra mình rất nghiêm túc, điềm đạm, chứ một khi đã cởi vỏ bọc ra rồi thì cô hiện nguyên hình là một cô gái trẻ đầy năng lượng.
Cuối cùng là Erik, ẩn sau sự lạnh lùng vô cảm đó là một trái tim nhân hậu và ấm áp.
Đây cũng là lý do cô luôn được các đồng đội của mình tin tưởng.
...
Khi đi đến một con hẻm tối vắng vẻ thì Melina kéo mọi người lại: "chúng ta đi vào đây một lát đi!"
Marin khó hiểu: "Vào đó làm gì chứ! Bên trong chỉ có mấy con chuột cống thôi!"
Không đợi Melina trả lời Erik liền đẩy Marin: "Thôi nào! Chỉ một chút thôi rồi đi ra ngay ấy mà!"
Đến cả Erik cũng nói thế thì dù có phản đối cũng vô ích, cung thủ yêu tinh là chưa nói hai lời bao giờ.
Bất đắc dĩ Marin phải đi vào trong hẻm, ba người còn lại cũng theo vào, đặc biệt là Carlyn và Marianna, bọn họ cũng nhận ra được điều gì đó.
Bước vào thêm khoảng mấy chục mét nữa là hẻm cụt, chỉ có rác rến ẩm mốc bốc mùi cùng với lại con chuột đen xì chạy loanh quanh.
Marin: "Thấy chưa? Trong này chẳng có cái gì cả đâu! Mau ra ngoài thôi chứ hít mùi này nhiều thì dễ bệnh lắm."
Nói rồi cô định rồi đi nhưng lại bị Melina cản lại.
Marin giật thót cả mình, vội vàng kéo giãn khoảng cách với nữ quỷ tóc đỏ: "Cô định làm gì tôi? Không...!không lẽ cô kéo tôi vào đây là để làm...!làm...!mấy chuyện bậy bạ đó sao hả?"
Melina đưa tay cốc một cái rõ đau lên đầu Marin khiến cô nàng nhăn nhó: "Suy diễn lung tung!"
Melina hắng giọng: "Ra đây đi!"
Tức thì mười mấy người đàn ông mặt mày dữ tợn, tuổi từ 30 đến 40 xuất hiện vây kín lối ra hẻm.
Một đứa trẻ con cũng có thể nhận ra đám man rợ này đã giết rất nhiều người.
"Các người theo dõi chúng tôi từ nãy đến giờ rồi, mục đích là làm gì?" Carlyn nói.
Một trong số đó bước ra, gã này là người nhỏ con nhất nhưng lại là kẻ nhìn nguy hiểm nhất đám, hắn đeo bịt mắt bên trái, tóc màu hung đỏ giống Tần Tử với đầy sẹo trên mặt.
Nhìn là biết không phải loại tốt đẹp gì.
Hắn nhìn quanh một lượt 6 cô gái trẻ, miệng nở nụ cười quái dị:
"Khà khà! Không ngờ rằng bọn tao tìm được nhiều viên ngọc quý tới vậy, đứa nào cũng xinh đẹp trắng trẻo thế này thì khách sẽ hài lòng lắm đây! Nhất là con nhãi tộc Red Tail kia nữa."
Nghe giọng điệu thì gã chắc chắn là một tên buôn nô lệ mà Thoms đã nhắc đến, khách mà gã nói là ám chỉ đến những tên quý tộc bệnh hoạn mua nữ nô lệ kia.
"Hành hung người khác ở trong thủ đô thì có bị gì không Marianna?" Carlyn hỏi.
Marianna ho một tiếng, dùng giọng thường ngày đáp: "Thông thường việc sử dụng bạo lực trong các khu vực công cộng, không cần biết ai đúng ai sai cũng đều sẽ bị bắt giam vì tội gây rối.
Mức án phạt thì tùy theo thương tích nặng hay nhẹ mà khác nhau, nặng nhất sẽ bị đày đi lao động khổ cực trong 6 tháng.
Nhưng...
Marianna nhấn mạnh chữ "nhưng" một cách tinh quái:
"Đó là trong trường hợp có nhân chứng bắt gặp, nếu gây án khi không có người chứng kiến thì sẽ được quy cho chủ nghĩa hư vô."
"Điều đó có nghĩa là chỉ cần ra tay mà không có ai thấy là được phải không?" Carlyn ranh mãnh nói.
"Chính xác là vậy!"
"Vậy thì đơn giản rồi!" Carlyn bóp tay kêu rôm rốp.
Tên mắt chột thấy mấy cô gái không để tâm tới mình, cứ như hắn là không khí ấy thì tức lắm, hắn lên giọng quát đám đàn em: "Tụi bay! Lột sạch sẽ bọn nó cho tao!"
Chỉ chờ có thế, lũ đàn em kia liền tiến tới vây quanh các cô gái, mặt kẻ nào cũng hiện rõ sự đê tiện.
Marin đứng trước Stella, khắp người run rẩy: "Đừng...!đừng sợ! Chị sẽ...!bảo vệ em!"
Trời ạ! Chị mới là người đang sợ đấy! Run thế thì làm gì được.
Carlyn: "Hùng hổ đấy! Không biết đám ô hợp các người chịu được bao nhiêu giây đây."
Tên chột nghe vậy liền nói: "Mày nói ai đó con nhãi ngực lép...
Bốp!
Hắn chưa kịp dứt câu thì Carlyn đã lao tới tặng cho hắn một quả đấm trời giáng vào giữa mặt, bị bất ngờ gã không thể né kịp nên đành lãnh trọn cú đó, răng môi lẫn lộn.
Trên đời này có hai cái dại.
Đó là dám cản bước Ma Gaming và chê ngực con gái lép.
Thấy đại ca mình bị một đứa con gái đánh sml đám còn lại phẫn nộ lao tới vây lấy Carlyn.
Nhưng Carlyn là ai chứ? Thân là đội trưởng trung đội 2 của quân đội hoàng gia Tân giới, cô không chỉ có võ thuật điêu luyện mà còn có khả năng phản xạ thần sầu, nếu mặc lên mình bộ cơ giáp nữa thì bản thân cô sẽ là bất khả chiến bại, Tần Tử cũng sẽ thua khi tay đôi với cô.
Chỉ thấy cô dễ dàng né tránh các đòn tấn công hung bạo rồi phản đòn bằng những chiêu hiểm như bẻ khớp tay, đấm vào hạ bộ (cái này hơi thốn), đấm móc cằm.
Kẻ nào dính đòn thì kẻ đó xác định là vài tháng húp cháo trong bệnh viện.
Thấy không thể đánh lại Carlyn được đám bắt cóc lại chuyển sang Melina, chúng muốn dùng cô làm con tin để ép Carlyn dừng tay.
Nhưng chúng đã tính sai một bước.
Melina phát hiện ra âm mưu của chúng, cô cười khẩy một cái rồi rút thanh kiếm màu đỏ sáng bóng quen thuộc ra từ găng trữ đồ, lao lên tấn công bọn bắt cóc.
Lúc nãy khi đi mua sắm Melina đã đem toàn bộ những gì mua được ném hết vào trong găng trữ để đỡ phải mất công xách vác gì cho nhọc thân.
Đám bắt cóc tất nhiên không biết điều này, chúng chỉ nghĩ Melina là tộc Red Tail, tộc Red Tail mà không mang theo kiếm thì sức mạnh đã giảm đi một nữa rồi nên chúng mới tự tin có thể áp chế cô.
Bị dính phải yếu tố bất ngờ, bọn bắt cóc không kịp phòng bị và cuối cùng rơi vào thế yếu.
Melina đánh hạ hết 4 gã muốn khống chế mình, cô vẫn để kiếm nằm trong bao nhằm giữ chúng còn sống, cô là quỷ tộc, nhưng không có nghĩa là cô muốn giết người bừa bãi.
Nhìn sang chiến trường bên kia, Erik cùng Marianna đã hạ hết những kẻ còn lại chỉ trong tích tắc.
Marianna nhìn vậy mà không ngờ cũng có nghề phết đấy chứ!
Toàn bộ toán bắt cóc gồm 19 gã đàn ông, đều bị bắt lại, cay đắng hơn là chúng bị hạ toàn tập bởi một nhóm 6 người phụ nữ.
Hết chương 41