Chương 7: Tập Luyện Hoàn Thành, Sự Cố Trên Đường Trở Về

Hải viên lịch không biết ngày tháng, năm 1520


Trên bờ biển của một hòn đảo vô danh ở đông hải, có một tên thiếu niên cao khoảng 1m54 đang đứng nhìn về nơi xa, hắn có mái tóc màu vàng kim bây giờ đã dài ngang vai, đây là do hắn cắt bớt nếu không thì mái tóc của hắn đã có thể gọi là một tấm thảm rồi, bắn mặc một bộ đồ làm bằng da thú, bên hong phải đeo một thanh kiếm O-wakizaki, chuôi kiếm được quấn bằng da của loại thú không biết tên, hắn chính là Isora.


Bộ dáng bây giờ của hắn nhìn giống như một tên dã nhân vậy, kể từ khi hắn lấy được trái ác quỷ thì đã được sáu năm rồi, năm năm trước Goro đột nhiên tăng cường độ huấn luyện của hắn, ngoài trừ việc bắt hắn làm những động tác như vung gậy gỗ, đấm thẳng và hít đất ra thì còn phải, nhảy cóc hai nghìn cái, chạy vòng quanh đảo hai trăm vòng.


Cái đảo này rộng 2km, nên chạy hai trăm vòng chính 400km, quy ra đổi ra là 400.000m, mỗi lần hắn chạy xong thì đều ngất đi tại chỗ, cũng may là trên hòn đảo này không có con thú nào có thể gây nguy hiểm cho hắn nên hắn mới còn sống đếu bây giờ, khoảng bốn năm trước, khi hắn chạy xong 400k mà không ngất thì Goro mới cho hắn biết là hắn đã có thể dùng năng lục của trái ác quỷ một cách tự nhiên rồi.


Từ đó Isora lại có thêm một thứ cần tập luyện, một năm trước lúc mà hắn đang khai phát năng lực trái ác quỷ thì có một viên thiên thạch rơi xuống hòn đảo, xém đè ch.ết hắn, Isora vui mừng phát hiện tảng thiên thạch này là một quặng sắt khổng lồ, vì vậy hắn dành nửa năm để tinh luyện tảng thiên thạch, rồi lại dùng sắt thiên thạch rèn ra một thanh bảo kiếm, hắn đặt tên cho thanh kiếm này là Inseki.


Đột nhiên vào lúc này, một con hải vương nhảy lên khỏi mặt biển làm nước biển tung tóe khắp nơi, con hải vương này đến đây từ nửa năm trước, nó cứ công kích Isora mỗi khi hắn chạy vòng quanh đảo làm hắn cảm thấy rất phiền, nhưng vì Goro nói hắn chưa đánh lại con hải vương này nên hắn mới không giết nó, nhưng bây giờ thì khác.


available on google playdownload on app store


Lúc này có từng đường vân màu tím quấn quanh cơ thể Isora tạo thành một cái áo màu tím, sau đó lại tạo thành hình một vòng tròn trên trán Isora rồi mới dừng lại, Isora từ từ rút thanh Inseki ra nói.
- Hôm nay ăn hải vương!
Rồi hắn giơ thanh Inseki lên cao trầm giọng nói.
- Bảo đao hắc ám!


Chỉ thấy cái áo màu tím của hắn từ từ kéo dài ra bao bọc lấy thanh Inseki, sau đó lại tiếp tục kéo dài ra, tạo thành một thanh đao dài 10m, hắn nhanh tay chém một nhát, sau đó đút thanh Inseki vào vỏ, rồi đưa tay ra, sau đó luồng năng lượng từ cái áo nhanh chóng biến thành một cái tay kéo dài ra nắm lấy cái đuôi của con hải vương kéo vào bờ.


Buổi tối hôm đó Isora ngồi trước đống lửa vừa ăn thịt hải vương vừa hỏi.
- Goro, ngày mai tôi rời đi được không?
Garuda Goro nói.


- Với sức mạnh hiện tại của cậu cũng đủ để đánh với Arlong rồi, nhưng nếu cậu muốn rời khỏi nơi này thì khá khó khăn đấy, vì cậu có biết đống thuyền đâu mà.
Isora suy nghĩ một chút rồi nói.


- Sắt thường lấy được từ tảng thiên thạch vẫn còn, tôi có thể rèn một cái thuyền bằng sắt để ra khơi.
Garuda Goro nói.
- Cũng được, vậy ngày mai cậu bắt đầu rèn đi.


Isora ừ một tiếng rồi lại tiếp tục ăn, từ khi có trái ác quỷ, sức ăn của hắn mỗi ngày một lớn hơn, bù lại, sức khỏe của hắn cũng mạnh hơn, sáu năm qua hắn chưa từng bị bệnh, tốc độ hồi phục cũng nhanh hơn.


Sáu năm qua hắn khai phá được hai loại năng lực từ trái ác quỷ, đầu tiên là năng lượng có thể cường hóa cơ thể của hắn, mỗi khi dùng năng lực thì ngoài cơ thể hắn sẽ tự tạo ra một cái áo bằng năng lượng màu tím, cái áo này có thể dùng để phòng thủ, cũng sẽ cường hóa cơ thể của hắn, bao gồm sức mạnh, nhanh nhẹn, tốc độ phản ứng và tốc độ khôi phục, hắn đã thử dùng kiếm cắt một ngón tay, sau đó luồng năng lượng màu tím nhanh chóng nối liền tay hắn lại, nhưng mà việc đó tốn rất nhiều thể lực.


Thứ hai là huyễn hóa, luồng năng lượng này có thể biến thành bất cứ thứ gì hắn nghĩ đến, nhưng mà cái gì nó biến ra cũng có màu tím, nhìn rất tà ác, khi Isora biến nó thành hai bài tay kéo dài ra từ cánh tay thì hắn có thể bay lên được, nhưng mà hai tay làm cánh thì bất tiện cho việc chiến đấu nên hắn muốn nó biến thành đôi cánh sau lưng nhưng không được, Goro nói là vì hắn chưa đủ mạnh, nên bây giờ hắn chỉ còn cách dùng một tay để bay và một tay để chiến đấu.


Ba ngày sau . . . Isora đã dùng ba ngày để rèn ra một cái thuyền không có cột buồm, hắn không cần buồm vì hắn có năng lực của trái ác quỷ, chỉ cần hắn biến ra một bàn tay lớn rồi quạt một cái thì chiếc thuyền nhỏ này còn đi nhanh hơn quân hạm nữa.


Isora huyễn hóa ra một bàn tay lớn nắm lấy chiếc thuyền từ từ đi ra bờ biển, hắn đặt chiếc thuyền xuống biển rồi nhảy lên thuyền, quay đầu nhìn vào hòn đảo lần cuối cùng rồi dùng tay quạt một cái, chiếc thuyền nhanh chóng lướt trên mặt nước đi về nơi xa . . .


Một ngày sau, chiếc thuyền của Isora đâm thẳng vào một chiếc thuyền to lớn nhìn giống con cá, tạo thành một lỗ thủng rộng 2m trên thân thuyền, đây là lần đầu tiên hắn dùng cách này đi trên biển, vì tốc độ quá nhanh nên hắn không dừng lại kịp lúc mà gây ra tai nạn như vậy, Isora đứng lên muốn phủi bụi bẩn trên người thì nhìn thấy một đám dầu bếp đang cầm vũ khí chỉ về phía hắn, Isora nở một nụ cười thật tươi giơ hai tay lên, không phải hắn sợ súng đạn, mà là vì hắn đụng trúng thuyền của người ta nên hắn không thể đánh người ta được.


Một lát sau, Isora đứng trước mặt một ông bác vô cùng đặc biệt, ông bác này mặc một bộ đồ bếp trưởng, cụt một chân, đội một cái nón màu trắng thật cao, Isora thấy cái nón này cao hơn 1m nên tò mò hỏi.
- Ông đội cái nón cao như vậy, có nặng lắm không?


Ông bác nổi giận đạp hắn một cái nói.
- Không nặng!
Sau đó lại nói.
- Mà chuyện này không liên quan đến ngươi, nhà hàng của ta bị ngươi đập thành một cái lỗ lớn như vậy, bên giờ người tính làm gì?
Isora cúi người nói.
- Thật sự xin lỗi, nhưng mà tôi không có tiền!


Ông bác nói.
- Thật là xui xẻo! Nếu ngươi không có tiền, thì ngươi phải làm công ở đây hai năm đề trả nợ.
Isora nói.
- Nhưng mà . . .
Không đợi hắn nói xong, ông bác kỳ lạ lại đá cho hắn một cước nói.


- Không có nhưng gì cả, ngươi bắt buộc phải làm công ở đây để trả nợ hoặc trả tiền cho ta.
Isora buồn bực đáp ứng làm công trả nợ rồi tính rời đi, nhưng hắn vừa bước ra một bước thì ông bác lại nói.


- Thanh kiếm đó của ngươi. Để lại đây, vì đề phòng trường hợp ngươi bỏ trốn nên ta sẽ giữ nó đến khi ngươi trả hết nợ.
Isora vô lực đưa thanh Inseki cho ông bác sau nói.
- Tôi tên là Amida Isora. Xin được giúp đỡ nhiều hơn!
Ông bác gật đầu nói.


- Ta là Zeff, là bếp trưởng của nơi này, chào mừng ngươi gia nhập vào nhà ăn trên biển Baratie.






Truyện liên quan