Chương 102: Đảo Trên Trời : Phần 9 Cả Nhóm Tập Hợp, Đêm Tiệc Trước Trận Chiến
Mười phút sau, trên thuyền Going Merry, Zoro sờ vài cột buồm nói.
- Usopp lại càm ràm nữa cho xem. . .
Chopper nói.
- Xin lỗi.
Nami nói.
- Được rồi, cậu không có lỗi. Lỗi là ở cái tên lùn này về chậm!
Isora quay đầu nói.
- Này! Tớ đã bay với tốc độ nhanh nhất của Vũ Không Thuật rồi nhé! Là 1km trong 1 phút, được chứ? Tại vì cái tên kia quá bỉ ổi thôi. Lúc đánh nhau hắn lại đốt thuyền.
Nami giơ nắm tay lên.
- Ầm! Ầm! Ầm!
- Còn ý kiến gì không?
Isora nói.
- Không. . .
Lúc này một tiếng hét quen thuộc vang lên.
- Gomu Gomu No : Gatling Gun!
Isora đứng lên nhìn xuống dòng sông, chỉ thấy Luffy, Sanji, Usopp ngồi trên một con thuyền con quạ nhỏ, Luffy chỉ về Going Merry nói.
- A, Going Merry kìa! Đây chắc chắn là đài tế thần!
Sanji nói.
- Xin chào Nami tiểu thư! Thiên nga Robin! Có nhớ tôi không?
Isora sạm mặt lại lặng lẽ giơ tay lên, một giây sau một quả cầu màu xanh to bằng nắm tay bay ra khỏi tay Isora sau đó.
- Bùm!
Usopp hét lên.
- Luffy! Cá mập!!! Á a a a !!!
Isora nói.
- Bắn nhầm rồi. . .
Nami nghiếng răng nói.
- Mau đi cứu Luffy!
Isora nói.
- Zoro đi rồi.
. . .
Vài phút sau, Usopp nhìn cột buồm nói.
- Cột buồm. . . Biến mất rồi. . .
Chopper nói.
- À. . . Usopp. . . Tớ, xin lỗi. Tớ đã làm hết sức có thể rồi, nhưng. . . Mọi thứ đều bắt lữa và tớ. . .
Usopp quay đầu hỏi.
- Cậu có sao không?
Chopper nói.
- Ừ.
Usopp thở ra một hơi nói.
- Cái tên đó chắc phải nguy hiểm lắm. Ít nhất hắn cũng không nướng chín cậu. Ha ha ha. Chuyện con thuyền thì tính sau đi.
Nói xong Usopp quay đầu rời đi, Chopper rưng rưng nước mắt leo lên chỗ cao nhất nói.
- Tớ nhất định sẽ trở thành người mà tất cả có thể trông cậy.
Luffy hỏi.
- Này, Chopper. Làm sao cậu thoát khỏi gã tu sĩ đó?
Chopper nói.
- Tớ đã dùng cái còi, Isora đã tới giúp tớ, sau đó kỵ sĩ bầu trời cũng tới giúp.
Isora nói.
- Nếu tớ về chậm thêm chút thì chắc có tuần lộc nướng rồi. À, nhắc nướng mới nhớ. Con tôm to đùng của tớ bắt đâu?
Chopper nói.
- Sau khi các cậu đi không lâu thì nó tỉnh lại rồi chạy trốn rồi.
Isora nói.
- Chạy rồi hả? Đúng ra tớ nên trói chân nó lại. Mà, Ông già kỵ sĩ đi chưa?
Chopper nói.
- Chưa, ông ấy đang ngủ trong cabin. Vì tớ sợ sẽ còn tên khác tới nên đã kêu ông ấy ở lại.
Sanji nói.
- Khi nào ông ấy dậy chúng ta sẽ cảm ơn và hỏi mấy chuyện này sau. Còn bây giờ thì phả tính vài chuyện đã.
Isora hỏi.
- Chuyện gì?
Sanji nói.
- Với tình trạng con thuyền như vầy và màn đêm sắp buông xuống. Thì phải mai chúng ta mới lên đường về đảo thiên thần được. Bây giờ, chúng ta phải vào rừng dựng trại gần bãi biển đã.
Luffy hỏi.
- Tại sao?
Usopp nói.
- Nếu trận chiến nổ ra thì thuyền sẽ chịu ít thiệt hại hơn. Cậu phải hiểu điều đó chứ.
Sanji nói.
- Không có nghĩ đánh nhau trên bờ biển sẽ dễ dàng hơn ở đây đâu.
Luffy, Chopper vui mừng hét lên.
- Được rồi, dựng trại nào! MỞ TIỆC!!
Usopp nói.
- Này, đợi đã! Chúng ta đang ở trong địa bàn của địch.
Luffy nói.
- Được rồi, đầu tiên tớ sẽ nướng mấy con cá mập này.
. . .
Luffy và Isora mỗi người cầm một xiên cá mập nướng, Luffy cầm lên cắn một miếng rồi nói.
- Ngon quá!
Nami nói.
- Cái gì cậu cũng ăn được.
Isora cầm con cá mập nướng của mình lên cắn một miếng rồi lặng lẽ quay đầu nhả ra sau đó đưa con cá cho Luffy nói.
- Này, Luffy. Cho cậu này.
Nami nói.
- Cậu làm món gi nhìn cũng đẹp mà sao lại khó ăn thế?
Sanji nói.
- Ông già từng cấm không cho hắn nấu ăn. Chả hiểu vì sao mà hắn lại có thể tạo ra một món ăn có vị kinh khủng như thế.
Luffy nói.
- Tớ thấy ăn cũng được mà.
Usopp dùng gậy gõ vào tấm bảng nói.
- Im lặng nào! Giờ chúng ta sẽ nghe mọi người báo cáo!
Sanji nói.
- Chúng tôi đi vào mê lâm, và sau dó chạm trán với một tu sĩ tên là Satori, là người sử dụng bóng hoảng hồn. Chẳng có gì tệ bằng khi ở giữa đống bóng hoảng hồn mà chẳng biết bên trong có gì. Nhưng mệt nhất là Mantra, thứ mà hắn sử dụng để đoán trước chuyển động. Giống như Haki của Isora.
Chopper nói.
- Bên tớ thì một tên tu sĩ tên là Shu ra đột nhiên xuất hiện và sử dụng cây thương để thiêu cháy tất cả! Hơn nữa, hắn còn biết trước các động của tớ. Tớ đã thử mọi cách để tấng công nhưng hắn đều tránh được. Con chim mà hắn cưỡi khạc ra lửa và thiêu cháy cột buồm chính. . .
Nami nói.
- Các cậu vấ vả thật đấy. Còn bọn tớ lại phát hiện ra là hòn đảo này chính là một phần của Jaya. Thành phố vàng không hề chìm xuống biển. Nó đã bị bắn lên trời.
Usopp nói.
- Được rồi! Cảm ơn về các báo cáo của các cậu! Qua đó chúng ta đã thu thập được một số thông tin hữu ích. Nhưng điều mấu chố chúng ta học được là. . . Hòn đảo này là nơi thành phố vàng mà liên minh Saruyama tìm kiếm!
Luffy nói.
- Thật sao?!
Isora hỏi.
- Nãy giờ cậu chỉ ăn thôi hả?
Nami nói.
- Tớ vừa nói xong mà!
Zoro hỏi.
- Vậy, Mantr.a là cái thứ gì vậy?
Isora nói.
- Thứ đó là Kenbushoku Haki trung cấp, ở đây họ gọi là Mantra. Nó có thể cảm nhận ý nghĩ của đối thủ. Mạnh hơn một bật là Haki cao cấp. Nó có thể cảm ứng được tương lai.
Sanji hỏi.
- Có cách nào đánh trúng không?
Isora nói.
- 2 cách. Thứ nhất là cách tớ dùng để đánh với tên kia, thả lỏng ý nghĩ dùng bản năng cơ thể để chiến đấu. Nhưng cách đó thì phải tập luyện dùng bản năng. Tớ từng tập luyện để đối đầu với người dùng Haki cho nên tớ có thể làm được. Nhưng trong trạng thái bản năng tớ vẫn yếu hơn bình thường. Và khi bị công kích thì bản năng của tớ mới đánh trả.
Zoro hỏi.
- Còn cách thứ hai?
Isora nói.
- Nhanh. Chỉ cần nhanh hơn tốc độ phản ứng của cơ thể đối thủ là được.
Zoro nói.
- Nghe được đấy.
Luffy đứng lên nói.
- Vàng à? Đúng là cuộc phiêu lưu mà tớ mong đợi. Tớ muốn tới đó!
Nami cười nói.
- Đúng rồi đó! Mọi thứ đã được sắp xếp!
Usopp nói.
- Này Luffy! Cậu quên tên lính du kích đó đã nói gì sao?
Chopper nói.
- Chúa sẽ nổi giận. Và ông ấy rất đáng sợ!
Robin cười nói.
- Rất thú vị phải không?
Sanji nói.
- Hải tặc thì đâu thể bỏ qua cơ hội lấy kho báu.
Zoro nói.
- Và có hàng ta kẻ địch. Trận này một mất một còn đây. Có vẻ hay đấy
Usopp nói.
- Mọi người. . . Chúng ta sợ chúa một chút được không? Đừng đổ lỗi cho tớ nếu các cậu bị nguyền rủa nhé.
Isora nói.
- Mạng của tớ cứng lắm.
Luffy đứng lên hét.
- YOSI! VÀNG ƠI, TA ĐẾN ĐÂY!