Chương 83: Công tác chuẩn bị đại hội luyện đan

Chuyển ngữ ♥ Tiên Tiên
Beta ♥ Nhã Vy


“Đội trưởng, không cần lưu tình đả kích bọn họ đi.” Tập Diệt Nguyệt cao ngạo dương đầu nói thầm, hừ hừ! Nhớ ngày đó nếu không phải nhờ đội trưởng, bọn họ rất có thể đã ăn viên đan dược ch.ết dẫm kia rồi, có lẽ cả đời cũng chỉ có thể quanh quẩn ở tiên thiên võ giả mà không thể tấn chức Mộng Cấp võ giả.


Bọn họ đã từng thuộc loại ếch ngồi đáy giếng, nhưng bây giờ bọn họ mới chậm rãi bắt đầu hiểu rõ đại lục này, ban đầu bọn họ cho rằng mục tiêu chỉ có tiên thiên võ giả, bây giờ mới biết đây cũng chỉ là bắt đầu mà thôi.


“Đúng vậy, công hội đan dược ỷ vào bọn họ có khả năng luyện chế đan dược, vì thế ai ai cũng kiêu ngạo không xem ai vào mắt.” Trên khuôn mặt yêu kiều của Liễu Kiều Dương giờ đây tràn đầy hưng phấn kích động và chờ mong, không có chút men say nào.


Dạ Nhiễm chỉ nhẹ cười, vẫn không nói nhiều, nàng quả thật chỉ thấy không thích công hội này, dĩ nhiên đó là lí do nàng không chút lưu tình. Huống chi, phương diện dược liệu này còn có thể tùy ý sử dụng.


Đám người đồng thời tùy ý ngồi xuống, sau thời gian một khắc đồng hồ, trên đài cao xuất hiện ba dáng người, một vị lão giả đi ở phía trước, hai vị trung niên ở phía sau.


available on google playdownload on app store


Lão giả nhìn lướt qua phía dưới, hài lòng nhìn dưới sân hoàn toàn an tĩnh, hắng giọng một cái, mở miệng nói: “Đại hội luyện đan mỗi năm một lần tại Á Lâm Thành lại được bắt đầu. Chắc hẳn mọi người đều hiểu rõ quy củ của đại hội, phàm là đan dược sư luyện chế ra đan dược trên tam phẩm đều có thể tham dự.”


Thương Minh đại lục, đan dược cũng có phân chia chi tiết, từ tác dụng, màu sắc, độ chiết xuất đến phẩm cấp đan dược đều thống nhất phân biệt, chia làm nhất phẩm đan dược tới cửu phẩm đan dược.


Tỷ như, công hội đan dược luôn luôn bán chạy nguyên linh đan, thế nhưng đây cũng chỉ là đan dược tứ phẩm mà thôi.
Dạ Nhiễm luyện chế ra tới tuyết thần đan, ít nhất cũng là đan dược bát phẩm, cũng tương đương với việc hiện giờ Dạ Nhiễm ít nhất cũng là luyện dược sư bát giai.


“Tại đây trên đài cao lộ thiên, các vị luyện dược sư có năng lực cách tân đều có thể sử dụng dược liệu của công hội đan dược, cuối cùng dùng phẩm cấp đan dược để đánh giá cấp bậc của luyện dược sư, đương nhiên cấp bậc này được công bố toàn bộ Thương Minh đại lục.”


Sau lời nói của lão giả, dưới đài có không biết bao nhiêu là tiếng thổn thức, đại bộ phận đến tham dự đại hội đan dược này là bởi vì cấp bậc này.


“Không nói nhiều nữa, đại hội đan dược lần này có tổng cộng năm mươi luyện dược sư báo danh, bây giờ mời năm mươi luyện dược sư lên đài ai vào chỗ nấy.” Lão giả nhìn lướt qua dưới đài, mặc cho dưới đài có vô số thế lực thủ lĩnh, gia tộc đứng đầu, nhưng ngạo khí của lão giả không thay đổi chút nào.


Dạ Nhiễm khẽ nhíu mày, sao lại chỉ có năm mươi người báo danh? Ít vậy sao?
“Năm mươi người này đều đã trải qua sàng lọc.” Đôi mắt đen của Quân Mặc Hoàng tràn ngập ý cười nhìn Dạ Nhiễm nghi hoặc, giọng nói trầm thấp tao nhã.
Dạ Nhiễm, đi đi.


Toát ra ánh sáng chói lòa rực rỡ của nàng đi!
Kia là vũ đài của nàng.
Cha và mẫu thân, đám người Lưu Vũ Phi, đám người Liễu Phi Tiếu, còn có Tạp Tạp trong ngực, bên người là Tiểu Khung dịch dung thành tóc đen mắt đen, bọn họ đều nhìn nàng như vậy.


Dạ Nhiễm nở một nụ cười lộng lẫy, cầm lệnh bài trong tay, nâng bước hướng tới đài cao, bóng lưng mặc kệ náo nhiệt, ồn ào.


Tại trên bậc thang của đài cao, một thanh niên đang chờ ở đó, Long Vô Phong nhìn Dạ Nhiễm đã đến, khóe miệng khẽ cong: “Dạ Nhiễm, phải biết rằng cao thủ đại hội đan dược nhiều như mây, quá nhiều tự mãn chính là tự phụ.”


Dạ Nhiễm ngước mắt nhìn Long Vô Phong, tùy ý cười, nhưng đáy mắt không có băng lạnh, chỉ là nụ cười thản nhiên: “Long thất trưởng lão, làm người đối với kỹ thuật của mình có tự tin tuyệt đối, ngươi phải tin tưởng bất kỳ kỳ tích gì cũng đều có khả năng xảy ra.”


Long Vô Phong bị một câu nói này của Dạ Nhiễm khiến cho không biết nghĩ gì thêm, lại cũng không hỏi gì nữa.
Long Vô Phong ở bàn luyện đan số một, Dạ Nhiễm bởi vì nửa đường mà đến, cho nên vị trí của nàng ở bàn luyện đan sát gần số năm mươi.


Kỳ thực ngay lúc Dạ Nhiễm đứng dậy từ chỗ ngồi đã có vô số ánh mắt dõi theo người nàng, thiếu nữ này chính là Dạ Nhiễm danh tiếng lấy tốc độ của gió mà truyền khắp đại lục.


Thiên phú của nàng không phải là như thế sao. Một thất giai võ giả mười lăm tuổi, mặc dù thiên tài yêu nghiệt, cũng không thèm để cao thủ tiên thiên vào mắt.


Mà bởi vì thực lực và thân phận của nàng, đội trưởng tân quán quân thần đội của Học Viện Quân Sự, một trong hai tân thiên tài đạt vòng nguyệt quế, hơn nữa là con gái của phế vật bị coi là sỉ nhục với Dạ gia, tiểu thư chi trưởng, càng là con gái của môn chủ tầm bảo môn vang danh khắp đại lục.


Mỗi một thân phận đều làm người ta chói mắt ngưỡng vọng, mà nàng đều chiếm giữ hết thảy.
Mọi người vẫn có chút nghi ngờ với Dạ Nhiễm, nhưng lúc này ai ai cũng mong muốn thiếu nữ này có thể làm bọn họ khiếp sợ.


“Đặt trước mặt mọi người là dược liệu trân quý và lò luyện đan mà công hội đan dược cung cấp. Thời gian luyện đan có thể tùy ý sử dụng. Đương nhiên, mọi người cũng có thể tự chuẩn bị dược liệu và luyện đan dược.” Lão giả kia nhìn toàn bộ năm mươi người vào chỗ, liền mở miệng nói.


Dạ Nhiễm quét mắt nhìn đủ loại dược liệu trước mặt, trên môi liền nở một nụ cười lạnh, Thương Minh đại lục này không biết có bao nhiêu người xem bảo bối như rác, lại xem rác trở như bảo bối.


Ít nhất, đặt tại trước mặt nàng, dược liệu bị lão giả kia xưng là trân quý gì đó, nàng nhìn lại thì đều là chút dược liệu bình thường nhất mà thôi.


Tạp Tạp ở trên vai Dạ Nhiễm cũng cười nhạo không thôi, ở Hắc Chỉ Sơn, loại vật này khắp nơi có thể thấy được, chỉ là những người này không có lá gan đi thu thập thôi.


“Nhiễm Nhiễm, cô dùng lò luyện đan này sao?” Tạp Tạp khinh bỉ nhìn lò luyện đan trước mặt, đống dược liệu và luyện đan dược mà công hội đan dược đưa tới đều không có cái gì có thể lọt vào mắt Manh đại gia.


Dạ Nhiễm nhíu mày lắc lắc đầu, nàng hiện thời muốn luyện chế ra đan dược trọ khỏi đan điền cho cha, làm sao có thể qua loa chứ.
“Năm phút sau bắt đầu chính thức luyện đan, một khắc thái dương lạc sơn thì hết thời gian.” Lão giả tiếp tục nói.


Năm mươi luyện dược sư bắt đầu lấy dược liệu tự mình chuẩn bị hoặc dược liệu cần dùng đến ra, kiểm tr.a lại một chút, bắt đầu chuẩn bị trước khi luyện đan.
Dạ Nhiễm vung ống tay áo lên, đặt những dược liệu vô dụng kia vào trong góc, lấy số dược liệu đã chuẩn bị bấy lâu trong nhẫn trữ vật ra.


Trong năm mươi người, động tác của Dạ Nhiễm không thể nói là không to gan được, trực tiếp ghét bỏ đẩy dược liệu công hội đan dược chuẩn bị qua một bên, nàng là người đầu tiên đấy.


Vì thế ánh mắt mọi người trợn to nhìn Dạ Nhiễm, cho rằng nàng sẽ đem ra dạng dược liệu trân quý gì đó.
Nhưng mà ——
Khi nhìn đến dược liệu mà Dạ Nhiễm lấy ra, mọi người bên dưới ai nấy cũng thổn thức, nàng ấy lấy cái gì ra vậy chứ? Cỏ dại? Rễ cây?


Nếu Dạ Nhiễm biết những thứ này được nàng coi là trân bảo, bị người phía dưới nhìn thành cỏ dại rễ cây, Dạ Nhiễm chắc chắn sẽ liếc bọn họ xem thường, không biết cái gì.
Ngay sau đó, Dạ Nhiễm lấy ra thứ chính thức làm bọn họ sợ hãi.


Cả vật thể kim quang lóe ra vừa xuất hiện đã khiến toàn bộ mọi người rung chuyển.
Đó là… Cái gì? Là thứ bọn họ nghĩ đến sao?


Quân Mặc Hoàng ở dưới đài khẽ nở nụ cười, đây đúng là một viên linh thú tam giai Mộng Cấp, nội đan kim diễm sư. Nếu bàn về chuyện viên nội đan này từ đâu mà có, hai người Quân Mặc Hoàng và Dạ Nhiễm chắc chắn chỉ có thể dở khóc dở cười nói bảy chữ: nhân phẩm tốt, không còn cách nào.


“Nội đan linh thú tam giai Mộng Cấp?” Lúc này một giọng nói đánh vỡ sự yên tĩnh, người mở miệng chính là lão giả ở trên đài cao kia.


Long Vô Phong cũng luôn chú ý Dạ Nhiễm, khi nhìn Dạ Nhiễm lấy cái gì đó ra, hắn nhíu mày nghi hoặc không là thứ gì, nhìn đến viên nội đan kim quang chói mắt kia, đồng tử hắn chớp mắt to ra.


Nhưng Dạ Nhiễm cũng không mở miệng, luyện đan kiêng kị nhất chính là tinh thần không tập trung, lúc luyện đan Dạ Nhiễm bao giờ cũng đắm chìm ở bên trong, bất cứ việc gì đều không tác động được nàng.


Ngay sau đó, Dạ Nhiễm đau lòng lấy ra một bụi ma thảo còn sót lại, xem ra sau này phải bảo Khúc béo hỏi xem mua ma thảo này thế nào mới được.


Sau khi dược liệu của Dạ Nhiễm đầy đủ, mọi người kinh ngạc phát hiện, trong một đống dược liệu bên kia, bọn họ thấy chỉ có tam giai Mộng Cấp nội đan linh thú, một viên diễm quả, một gốc cây linh dược, ngoài ra những thứ khác toàn bộ đều bị bọn họ coi là rác vô dụng.
Sau dược liệu chính là lò luyện đan.


Ở đây năm mươi người đều tự lấy lò luyện đan ra, dù sao làm một đan dược sư, hơn nữa là tam phẩm đan dược sư trở lên, nếungay cả lò luyện đan thường dùng của mình mà cũng không có thì không còn gì để nói nữa rồi.


Dạ Nhiễm cũng lấy lò luyện đan ra, lần này cũng vẫn làm cho mọi người xôn xao.
Lần xôn xao này cũng không giống lần trước, bởi vì người có mắt nhìn đều có thể nhìn ra, lò luyện đan lớn chừng bàn tay mà Dạ Nhiễm lấy ra kia là lò luyện đan được Thiên Sơn huyền thiết luyện chế mà ra.


Ở toàn bộ Thương Minh đại lục, Thiên Sơn huyền thiết dường như là vô giá.
Công tác chuẩn bị hoàn thành, thời gian ba phút cũng đã trôi qua.


Mắt thấy chỉ còn lại có 2 phút, lão giả trên đài cao kia nhịn không được đi đến bên người Dạ Nhiễm, ngưng giọng nói: “Cô nương, lão phu chẳng phải chất vấn thuật luyện đan của ngươi, nhưng những thứ không có bất kỳ dược lực thảo dược này sẽ huỷ diệt một viên nội đan linh thú Mộng Cấp này mất.”


Đây không chỉ là tiếng lòng của lão giả mà còn là tiếng lòng của mọi người ở đây.
Cô nương, cô cũng mới chỉ mười lăm tuổi, loại Mộng Cấp nội đan linh thú này chỉ có thể gặp không thể cầu, sao bọn họ nỡ giương mắt nhìn nó bị hủy đi?


Dạ Nhiễm thoáng ngẩn ra, thật không ngờ này lão giả sẽ nói với nàng cái này, nhưng nàng chỉ nhíu mày cười khẽ: “Không sao.”
Cho xin đi!
Cô không sao nhưng chúng tôi thì có sao đấy!


Lão giả bị Dạ Nhiễm nhẹ nhàng bâng quơ phun ba chữ khiến cho nghẹn lại, sắc mặt xanh mét, lại không muốn Dạ Nhiễm vì không hiểu thuật luyện đan mà hủy viên nội đan này, không thể không tận tình tiếp tục khuyên nhủ nói: “Cô nương, nếu là cô đồng ý, công hội đan dược chúng ta đồng ý để mấy trưởng lão luyện chế viên nội đan này.”


Long Vô Phong ở một bên suýt trẹo cả chân, không biết vì cái gì, hắn không nói những câu mà Dạ Nhiễm đã nói cho những trưởng lão khác nghe, bây giờ nghe được lời lão giả ấy nói thật chỉ muốn trợn mắt.


Ngài đang mong chờ một người khinh bỉ công hội đan dược đến thế tặng một viên Mộng Cấp nội đan linh thú cho các ngài luyện chế á hả? Có khác gì nằm mơ đâu chớ?






Truyện liên quan