Chương 101. Chuột Vàng và Chuột Bạc

Trong một khu vườn cổ điển rộng lớn nằm ở rìa phía Đông Nam của Đại Danh Phủ Lôi Quốc. Nơi tràn đầy những cây trúc, cây anh đào, cây phong và cây mộc lan được trồng, tỉa tót một cách cẩn thận, tạo nên một cảnh quan xanh mát, bền vững.


Chính giữa khu vườn là một chòi nghỉ mát rộng lớn, nơi đang có lấy mấy người ngồi uống trà chiều và tán gẫu với nhau. Là hai anh em Akira và Ami cùng với một người khác, Tứ Công Chúa của đất nước này.


Cách không xa chỗ đó là ba người Sana cùng với một số cận vệ của Lôi Quốc đang thực hiện lấy nhiệm vụ hộ vệ mấy người bọn họ.
Ngoáp lấy một hơi mệt mỏi rồi nhìn về phía mấy người đang ngồi trong chòi nghỉ mát, Sana thầm nhủ,
‘ Quý tộc đúng là rảnh thật ha’


Đã ba ngày kể từ khi Sứ Đoàn đến được Thủ Đô của quốc gia này, trong thời gian này ngoài việc hộ tống lấy hai anh em Akira ra, ba người Sana thực chất cũng chả có việc gì khác để làm. Nhưng như vậy cũng không có nghĩa công việc của bọn hắn rất là thoải mái, nhàn hạ. Phải nói là nó còn mệt hơn trước nhiều, khi mà ngày nào hai anh em Akira cũng phải có lấy hai hoặc ba hoạt động xã giao giống như bây giờ.


Khác với Nhị Công Tử Asuka có việc cần lo và bàn bạc với chính quyền Lôi Quốc, hai người Akira thì chuyến đi Sứ này đối với bọn họ chính là một lần được đi du ngoạn mà thôi. Vậy nên thường hay có Công Chúa hoặc Công Tử của Quốc gia này mời hai người bọn hắn đi tham quan hay tham dự một buổi tiệc tối hoặc trà chiều.


Mà không chỉ có mấy đứa Sana cảm thấy mệt mỏi, đến ngay cả người trong cuộc như Thất Công Chúa Ami lúc này đây cũng đang cảm thấy cực kỳ chán nản mà gật gà, gật gù.


Nhưng vì lễ nghi xã giao nên vẫn phải buộc bản thân tỉnh táo lại để mỉm cười với người con gái quý phái trước mặt. Hiện tại nàng mới thực sự khâm phục anh trai nhỏ của mình, người mà cả ba ngày nay vẫn có thể giữ lấy nụ cười vui tươi trên mặt mà không hề thay đổi chút nào.


Mà dù có cố gắng giả vờ tỉnh táo như thế nào, thì tình trạng thực sự của nàng vẫn bị người ta phát hiện được. Tứ Công Chúa của Lôi Quốc nhìn lấy Ami rồi nở một nụ cười nhẹ nhàng nói.
“ Có vẻ như Ami công chúa đã cảm thấy mệt mỏi rồi.


Vì vậy chúng ta cũng nên kết thúc lấy buổi trò chuyện lần này để nàng có thể được về nghỉ ngơi.
Ngài thấy như vậy có được không, Akira Công Tử”


Bất đắc dĩ nhìn lấy em gái của mình một cái rồi hướng về phía người con gái tầm bằng tuổi của mình ở đối diện. Akira cười áy náy lên tiếng.
“ Thật là ngại quá, hôm nay đã làm phiền ngài rồi.


Được trò chuyện với ngài thực sự là ta cảm giác rất vui vẻ, mong rằng trước khi rời khỏi để trở về Hoả Quốc, còn có thể được cùng ngài một lần nữa thưởng thức trà chiều như hiện tại.
Vậy ta cùng Muội tử xin phép rời khỏi trước.”


Xong hắn liền quay sang vỗ lấy trán của đứa em gái mình, để cho nàng cũng chào tạm biệt lấy người ta. Rồi sau đó hai người bọn hắn mới đứng lên để chuẩn bị rời khỏi.
Tứ Công Chúa cũng để hầu nữ dìu mình lên rồi hướng về hai người Akira nói.
“ Để ta tiễn lấy hai người các ngài.”


Thế là mấy người bọn họ liền rời khỏi cái chòi nghỉ mát, men theo con đường đá đến gần lối ra vào của khu vườn, nơi ba người Sana đang đứng đợi lấy.


Và ngay khi hội tụ với đám người Sana rồi, chuẩn bị hướng Tứ Công Chúa cáo từ, thì ở phía trước lối ra vào đột nhiên xuất hiện lấy một hình bóng nhỏ nhắn từ trong bụi cỏ chui ra, khiến cho mọi người đều chú ý đến. Là một đứa bé trai tầm 8, 9 tuổi, tuy ăn mặc cũng sang trọng nhưng mà lại có rất nhiều vết bẩn và vết rách.


Nhận ra người vừa mới xuất hiện là ai, vẻ mặt của Tứ Công Chúa Lôi Quốc liền trở nên khó chịu và nghiêm nghị lên tiếng.
“ Masahito, ngươi đang làm gì ở chỗ này?”
Đứa bé tên Masahito kia nghe vậy liền sợ hãi rụt rè hướng nàng nói.


“ O … Onee-sama, vừa nãy ta thấy được có một con chim non rớt khỏi tổ của nó, liền muốn trèo lên cây và đưa nó trở lại, ai ngờ không cẩn thận liền ngã té xuống bụi cây.”
“ Bộ dạng như vậy còn ra thể thống gì nữa. Làm mất hết phong thái của quý tộc chúng ta, mau trở về tu chỉnh lại cho ta.”


Nghe lấy những câu trách móc đó từ chị gái của mình, khiến cho đứa bé càng trở nên sợ sệt và lo ngại hơn nữa. Chỉ có thể vâng dạ vài câu rồi nhanh chóng chạy đi.
Đợi cho đến khi đứa bé rời đi ra xa thì Akira lúc này mới tò mò lên tiếng hỏi.
“ Đó là ai vậy Tứ Công Chúa Điện Hạ?”


Đối phương thì hơi do dự một chút rồi mới hướng hắn trả lời.
“ Là đứa em út của ta. Akira-sama”
Nghe vậy Akira càng kinh ngạc hơn bởi vì.
“ Nhưng ta nhớ tới hồi lúc bữa tiệc tối hai ngày trước, hình như không thấy hắn thì phải.”


Lần này vẻ mặt của Tứ công chúa càng khó chịu hơn và tỏ vẻ ghét bỏ.
“ Là do đứa bé đó không có đủ tư cách để tham gia những hoạt động như vậy.


Tuy cũng đều là con của Đại Danh Lôi Quốc như chúng ta, nhưng mà thân phận của hắn thấp hèn hơn rất nhiều, bởi vì có một người mẹ là Geshia.”
“ Vậy … vậy sao”


Nghe được câu trả lời như vậy cũng khiến cho Akira lúng túng và không biết nên nói gì thêm. Và chưa đợi hắn lại một lần nữa lên tiếng cáo từ thì đứa bé kia đã vội vã trở lại với bọn hắn.
Một giọng nói mang theo vẻ nóng giận liền ngay lập tức được vang lên.


“ Ngươi lại quay trở về làm gì”
Đứa bé Masahito thì hướng Tứ Công Chúa lo lắng nói.
“ Onee-sama, hình như hình như hai tên Chuột Vàng và Chuột Bạc lại xuất hiện nữa rồi, ta … ta sợ, không dám về một mình.”
“ Cái gì?”


Tứ Công Chúa nghe vậy liền kinh hãi lên, sau đó liền hướng về mấy người cận vệ ra lệnh cho bọn chúng đi xem xét tình hình.
Thấy biểu hiện của nàng như vậy, lần này đã không chỉ có mình Akira là tò mò nữa rồi, mà là có thêm ba người Sana cùng với em gái của hắn nữa.


“ Lần này là chuyện gì vậy Tứ Công Chúa Điện Hạ?”
Cũng không phải là chuyện bí mật gì nên Tứ công chúa chỉ hơi băn khoăn một chút liền nói ra.


“ Có lẽ các ngài cũng biết, mấy năm trước Quốc Gia của ta xuất hiện hai tên tội phạm cực kỳ nguy hiểm và hèn hạ xuất thân từ làng Mây, đó là Ginkaku và Kinkaku.


Tuy là bọn chúng đã biến mất từ năm năm trước rồi nhưng mà dạo gần đây đột nhiên xuất hiện hai kẻ tự xưng là Chuột Vàng và Chuột Bạc, người hâm mộ của hai tên kia. Sau khi xuất hiện liền lên tiếng muốn báo thù cho thần tượng của mình.


Nhưng mà hai tên đó cũng chỉ là lũ nhát gan mà thôi, không giám có ý đồ gì với Làng Mây, vì vậy liền chuyển đối tượng sang Phủ Đại Danh của bọn ta. Chuyên lẻn vô lâu đài gây náo loạn rồi ăn cắp đi những thứ quan trọng.


Khổ nỗi là hai tên này rất am hiểu ẩn núp và chạy trốn, vì vậy cho nên đến bây giờ vẫn chưa bắt thể được bọn chúng.
Chính vì hai tên đó mà chúng ta đã mất đi rất nhiều vật quý giá rồi. Haizzzzz.”


Mấy người Akira nghe xong câu chuyện liền kinh ngạc lên, không nghĩ tới ở đất nước này lại có những kẻ liều lĩnh và đặc biệt như vậy.


Sana ở bên cạnh thì suy tư lên, nhắc mới nhớ, kiếp trước khi hắn coi Anime đúng là có hai tên là Ginkaku và Kinkaku thật. Hai người đó có nắm giữ lấy mấy cái bảo bối cực kỳ lợi hại, và có lẽ sẽ mang cho hắn lợi ích rất lớn khi có được chúng nó. Nghĩ vậy Sana liền quyết định đợi đến tối rồi để cho Tiểu Hắc đi tìm nơi hạ lạc của hai tên đó xem.


Sau đó, trong khi đợi cận vệ đi tìm hiểu tình hình, Tứ Công Chúa liền hướng về mấy người Akira kể về Ginkaku, Kinkaku cùng với hai kẻ tự xưng là Chuột Vàng và Chuột Bạc.


Tầm một lúc thì cận vệ liền trở về hướng nàng thông báo, có vẻ như lần xâm nhập này đã có hai người thiệt mạng cùng với mất đi một số đồ cực kỳ quý giá. Và hung thủ vẫn chưa thể bị bắt lại được.


Sau khi mọi chuyện có vẻ đã ổn lại, và Akira cũng không muốn làm phiền thêm người ta nữa, thế là liền lên tiếng cáo từ, rồi dẫn em của mình rời đi, cùng với ba người Sana theo sau.
Với khúc nhạc dạo vừa nãy, không hề ảnh hưởng gì đến tâm tình nghỉ ngơi và ăn tối của đám người bọn hắn.


Và thời gian trôi qua nhanh chóng cho đến hơn 12 giờ đêm, thì rốt cuộc Sana đã đợi được thứ mà mình mong chờ. Tiểu Hắc đã trở về sau hơn 6 tiếng tìm tòi cùng với vị trí của hai tên Ginkaku và Kinkaku hiện tại.


Thế là Sana liền tách ra một cái bóng phân thân để nó thay mình ở lại, rồi chìm vô bóng của bản thân, cuối cùng theo sau Tiểu Hắc rời khỏi cái thủ đô này.


Hướng về phía bắc di chuyển lấy một lúc thì hắn liền dừng lại, Sau khi chui ra khỏi bóng của mình, thứ xuất hiện trước mắt là một vách núi rất cao. Gặp vậy hắn liền hướng về Tiểu Hắc hỏi.
“ Ở chỗ nào?” Xong liền thấy nó chui vô một kẽ hở rất nhỏ bé trên vách đá.




Sana thấy vậy cũng lại một lần nữa chìm vô bóng của mình rồi theo Tiểu Hắc.


Và rất nhanh hắn liền xuất hiện ở một hang động nhỏ trống trải. Nơi đang ngồi lấy hai bộ thi thể cường tráng, khuôn mặt có vẻ hơi hung ác. Trên đầu mỗi người đều mọc ra một bộ sừng nhọn màu đen, mái tóc bờm màu vàng và màu bạc đặc trưng của từng người. Đích thị là hai tên Ginkaku và Kinkaku rồi.


Theo tình trạng của thi thể thì Sana cũng không thể đoán được bọn họ đã ch.ết bao lâu rồi, có lẽ là do lượng Charka Cửu Vĩ còn sót lại trong thi thể đang bảo quản lấy bọn chúng.


Và hắn cũng không thể xác định được hai người này ch.ết như thế nào, bị thương nặng mà ch.ết hay là do dùng Bảo Bối của Lục Đạo Tiên Nhân quá độ.
Mà những điều đó đều không hề quan trọng vào lúc này, việc chính bây giờ là những thứ khác.


Lục lọi một hồi thì Sana tìm thấy được trên thi thể của hai người này một cái hồ lô màu đỏ, một cái quạt ngũ sắc, một dây thừng màu vàng và một thanh kiếm bản rộng.
Sana nở nụ cười hưng phấn khi nhìn thấy bọn chúng. Hồng Hồ Lô, Dây Thừng Vàng, Thất Tinh Kiếm và Quạt Ba Tiêu, toàn bộ đã đến tay.






Truyện liên quan