Chương 104. Cái nào đúng
Trong màn đêm của một vùng thảo nguyên nằm ở phía Tây Bắc 50km Lôi Chi Đô, mọi thứ đều bị bao phủ bởi một màn đen tối và u ám. Không có ánh đèn phát sáng, không có ánh sáng nhân tạo nào để vượt qua màn đêm, chỉ có mặt trăng tròn toả sáng rực rỡ cùng với những vì sao sáng lấp lánh trên bầu trời.
Không có sự lấp lánh màu sắc hay độc đáo trong cảnh vật. Thảo nguyên đồi núi trở nên đơn điệu và u ám. Bụi cây và cỏ khô xám xịt, một vài cây cỏ còn sót lại đã mất đi sự tươi tốt và trở thành những đốm bóng tối nhòe nhoẹt. Gió đêm thổi qua những cánh đồng và đồi nhẹ nhàng, tạo ra tiếng xào xạc của cỏ và cây trong không gian tĩnh lặng.
Lúc này đây, trên vùng thảo nguyên đó, có lấy hai người nam tử với quả đầu rất đặc biệt, đang chạy hùng hục xuyên qua màn đêm tĩnh lặng đó. Mỗi người bọn họ đều vác lấy trên vai của mình một bao tải đang chứa đựng lấy món đồ được gọi là hàng hoá cơ thể sống, loại đặc biệt: Trẻ em quý tộc.
Sau khi đã bắt cóc thành công Ami và Masahito, hai người Chuột Vàng và Chuột Bạc liền ngựa không dừng vó, à không … phải là chân không dừng bước, chạy thục mạng gần hơn một tiếng đồng hồ để đến được nơi mà có người sẽ trả tiền cho hàng hoá đang ở trên vai của bọn họ.
“ Chuột em ơi chuột em, chỉ cần một chút nữa thôi là chúng ta sẽ có được rất nhiều tiền.
Hè hè hè hè hè”
“ Đúng vậy a Chuột anh, là mười triệu Ryo đó, lần này chúng ta có thể dư tiền để đến Đảo Biệt Lập chơi đùa rồi.
Hè hè hè hè hè”
Nói xong bọn hắn vừa cười vui sướng vừa hưng phấn nhìn về phía trước. Nơi đang có lấy rất nhiều ánh đèn sáng lên trong màn đêm hiu hắt. Là một cư trại tập trung lấy hàng tá những căn lều xen kẽ lẫn nhau, lẻ loi nằm trên một bình nguyên rộng lớn bao la.
Sau khi tiến lại gần và đến được trước cửa nơi cư trại, hai anh em Chuột Vàng và Chuột bạc, liền đồng loạt hướng về người gác cổng, vui vẻ giờ tay chào đón.
“ Yooo, chúng ta đã mang hàng hoá trở về rồi đây”
Sau khi nhận ra Hai anh em Chuột Vàng và Chuột Bạc thì mới khiến cho kẻ gác cổng giảm đi sự đề phòng. Rồi nhìn lấy hai cái bao tải mà hai tên đang vác trên vai, hắn liền cười nói.
“ Vào đi, thủ lĩnh đang chờ hai người các ngươi ở trong.”
Xuyên qua cánh cổng trại, hai người Chuột Vàng và Chuột Bạc men theo lối nhỏ giữa những căn lều ở hai bên, tiến đến trung tâm của cư trại, nơi đang tổ chức lấy một bữa tiệc nướng ngoài trời, tập trung rất nhiều nam tử hung hăng bặm trợn cởi trần lấy thân thể phía trên, cùng nhau uống rượu ăn thịt tưng bừng. Và sự xuất hiện của bọn hắn cũng ngay lập tức dẫn đến rất nhiều người ở đây chú ý.
Ngồi ở vị trí trung tâm nhất là thủ lĩnh của nơi này, một người đàn ông trông to lớn nhất trong những người ở đây, với vẻ mặt và thân thể đầy vết sẹo, trông cực kỳ hung dữ.
Hắn đang nói chuyện vui vẻ với một người khách quý của mình thì gặp được hai người Chuột Vàng và Chuột Bạc tiến đến. Liền ngay lập tức nở lấy một nụ cười to lớn và quay sang người khách quý của mình nói.
“ Ha ha ha ha ha.
Huynh đệ, hàng hoá mà ngươi đang chờ rốt cuộc đã đến rồi.” Xong liền quay sang hai người Chuột Vàng và Chuột Bạc, lên tiếng thúc dục.
“ Nhanh, nhanh, hai con Chuột các ngươi mau mang đồ đến đây”
Rất nhanh hai anh em nhà chuột liền tiến đến trước mắt của hắn, rồi để lấy hai cái bao tải xuống đất và xoa lấy đôi bàn tay hèn mọn cười nói.
“ Lão Lang Kỷ, chúng ta đã mang người về như yêu cầu của ngươi.”
“ Đúng vậy a, chúng ta đã rất vất vả để có thể bắt được hai đứa này, vậy nên hiện tại rất là muốn được ngửi lấy mùi tiền từ thành quả của bản thân.”
Chưa kịp thủ lĩnh của chỗ này lên tiếng trả lời thì, vị khách quý ở bên cạnh hắn đã nhíu mày lại rồi nghi ngờ hướng về hai anh em nhà chuột lên tiếng hỏi.
“ Ta nhớ là chỉ yêu cầu bắt về một người thôi mà, tại sao lại có hai cái bọc ở đây?”
Hai người Chuột Vàng và Chuột Bạc gặp được chất vấn như vậy, nhưng cũng không hề quá cho là chuyện quan trọng gì mà cười nói.
“ He he he he he, bọn ta quên mất phải bắt là trai hay gái nữa. Thế nên liền bắt cả hai.
Ngươi không cần đứa nào thì cứ giết quách đi là được.”
“ Đúng vậy, đúng vậy. Đừng câu nệ tiểu tiết làm gì.
Dù sao ngươi cũng đã có được thứ mình muốn mà. He he he he he.”
Người kia nghe lấy bọn hắn nói như vậy liền khó chịu và tức giận nhìn về phía hai anh em bọn chúng. Hai tên khốn kiếp vô tích sự này, nếu mà bắt nhầm thêm ai đó, thì có lẽ sẽ gây rắc rối rất lớn cho hắn sau này mất.
Thấy vị khách quý của mình dần dần khó chịu lên, và bầu không khí đang trở nên căng thẳng. Vị thủ lĩnh của chỗ này Lang Kỷ, liền ngay lập tức lên tiếng trấn an lấy tình thế.
“ Mà mà, hai tên này có lúc sẽ mắc sai lầm nhỏ như vậy á, nhưng mà hiệu suất hoàn thành công việc lại rất cao.
Ngươi cứ mở hai cái bao xem đứa nào là người mình cần.
Còn đứa khác nếu không muốn thì cứ để bọn ta giải quyết cho.”
Ở phía đối diện Chuột Vàng lúc này hình như là cũng nghĩ đến chuyện gì đó thú vị liền lên tiếng cười đùa.
“ Làm một ván cược không chuột em, chúng ta thử cược xem ai là người đã bắt đúng mục tiêu?
Ai thắng thì sẽ được hết tiền thù lao lần này, ngươi thấy sao?”
“ Được đó, được đó, nghe thú vị phết đấy chuột anh.” Xong hắn liền hướng về cố chủ của bọn hắn nói.
“ Ầy lão bản, nhanh nhanh mở thử trước cái bọc của ta mang về xem.”
Người kia thì không thèm quan tâm đến thú vui nhất thời của bọn hắn mà nhanh chóng giải khai lấy cái bao mà tên Chuột Bạc vừa mới chỉ.
Và sau khi thấy được một đứa bé trai tầm tám, chín tuổi đang hôn mê ở bên trong thì khuôn mặt của hắn liền tỏ ra vẻ thất vọng. Bởi vì đứa bé này không phải là người mà bản thân cần.
Và mặc dù không biết nó là ai nhưng mà hắn cũng cảm thấy hơi an tâm một chút, bởi vì đứa bị bắt nhầm không phải là người mà mình lo ngại.
Khó chịu liếc nhìn lấy hai tên chuột kia một chút, hắn liền quay sang cái bọc còn lại, nhưng mà không hiểu sao trong lòng lại thấy có điều gì đó sai sai. Và tiếng cười vui sướng đột nhiên vang lên của cái tên Chuột Vàng đã chỉ bảo cho hắn biết điều không đúng đó là gì.
“ Ha ha ha ha ha. Cố chủ không cần đến thằng bé mà ngươi mang về.
Ta thắng rồi nha chuột em, đứa bé gái đó mới là đối tượng đúng nha. Ha ha ha ha ha”
‘ Bé gái?’ Người kia trợn lấy con mắt run rẩy của mình khi nghe thấy điều đó.
‘ Đừng nói là!’ Hắn nhanh chóng mở ra cái bao thứ hai thì ngay lập tức trầm trọng lại khi thấy được một bé gái xinh xắn, đang cực kỳ hoảng sợ nhìn lấy hắn và run rẩy nói.
“ Me … Meiji. Ngươi tại … tại sao lại …”
Nhìn lấy Thất Công Chúa Ami trước mặt mình, đội trưởng đội cận vệ Meiji lúc này phải nói là vô cùng đau khổ và bất đắc dĩ.
‘ Xong, lần này thì xong con mẹ nó rồi, làm sao hắn còn dám về gặp chủ nhân của mình nữa đây.’
Nghĩ đến như vậy lại càng làm cho Meiji tức điên lên, ngay lập tức đứng dậy, quay sang hai người Chuột Vàng và Chuột Bạc phát cuồng.
“ Sai hết mịa nó rồi.
Lũ khốn kiếp, lũ vô dụng này. Các ngươi là mắt mù hay là không có não vậy. Rõ ràng đã để cho các ngươi nhìn kỹ tấm hình của đối tượng rồi mà.
Làm việc kiểu quái gì thế, để cho bắt mỗi đứa con nít thôi mà sao lại lầm trên lầm dưới như thế này.”
Ở bên cạnh, thủ lĩnh cư trại Lang Kỷ nhìn thấy khách quý của mình đang cự kỳ điên tiết, chỉ đành đứng yên lặng đấy, cũng không dám nói giúp cho hai con chuột kia. Mọi lần trước mấy tên này làm việc đáng tin cậy lắm mà nhỉ, sao hôm nay lại thành ra như thế này.
Còn hai kẻ gây ra sự tức giận của Meiji lúc này cũng không hề quan tâm đến người ta mà nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
“ Thế này là chúng ta hoà sao chuột em?”
“ Đúng vậy á chuột anh, vậy là tiền thưởng vẫn phải chia đều rồi.”
“ Ưmmmm, mà khoan đã chuột em, chúng ta không mang về đúng người liệu có tiền thưởng không?”
“ Ưmmmm, có không nhỉ chuột anh?”
Nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề đó là tiền của bọn hắn sắp không có, hai người Chuột Vàng và Chuột Bạc ngay lập tức tiến lại gần đang nổi nóng Meiji và cố gắng chấn an đối phương.
“ Mà mà, đừng có tức giận nữa cố chủ, lần này đã sai lầm rồi thì bọn ta sẽ bắt người lại cho ngươi là được mà, nhanh thôi nhanh thôi.”
“ Đúng vậy a, ngươi cứ yên tâm tin tưởng vào bọn ta lẫn nữa, đảm bảo sẽ không hề có sai lầm.”
Sau đó gặp được đối phương càng tức điên hơn nữa và chuẩn bị rút ra đại đao chém lấy bọn hắn, may mà có lão Lang Kỷ ngăn lại kịp, nhưng dù vậy cũng làm cho hai anh em nhà chuột chạy ra xa không dám bén mặt gần Meiji. Chỉ có thể đứng ở xa thầm bất mãn trong lòng.
“ Có gì đâu mà phải nổi nóng kinh như vậy nhỉ chuột em.”
“ Đúng vậy a chuột anh, tính cách như đàn bà vậy”
Khó khăn lắm Meiji mới bình phục lại được tâm tình, nhìn về phía vẫn còn đang trong trạng thái cực kỳ sợ hãi Thất Công Chúa, trong lòng thầm khổ.
‘ Bắt lại lần nữa thì có ích lợi gì chứ, cuộc đời của hắn hết con mẹ nó rồi.’ Xong quay sang trừng lấy Lão Lang Kỷ.
‘ Đều là do cái tên này’ Mới đầu vì chấp hành mệnh lệnh của chủ nhân mà hắn đã chuẩn bị rất kỹ càng rồi, như là Đoàn lính đánh thuê Hải Sa trước đó, hay là bọn cướp Sói Thảo Nguyên lần này.
Lũ Hải Sa đã thất bại rồi, nên đáng lẽ kế hoạch tiếp theo sẽ là đợi đến khi Sứ Đoàn trở về, trên đường đi từ Lôi Chi Quốc đến Cảng thành phố phía nam thì sẽ để cho nhóm cướp Sói Thảo Nguyên này tấn công một lần nữa Sứ Đoàn.
Nhưng mà, tại sao cái lão này lại giới thiệu hai tên vô dụng kia cho hắn làm gì cơ chứ. Để rồi mọi việc liền hỏng hết mịa nó rồi.
AAAAa, giờ phải làm sao mới ổn, nên giết hay là tha mạng cho Thất Công Chúa Ami, người được chủ nhân yên thương nhất đây.