Chương 105. Đẹp trai ngời ngợi.
Meiji tập trung lại tinh thần suy tính thì, Thất Công Chúa đã biết mặt của hắn rồi nên là có giết nàng hay thả trở về thì chắc chắn chủ nhân sẽ không bao giờ tha cho hắn đâu và sẽ để người đuổi giết bản thân đến tận cùng. Lý do thì cái trước khỏi cần bàn, cái sau đơn giản là vì diệt khẩu mà thôi.
Vậy nên số phận chạy trốn là đã không thể tránh khỏi rồi, chẳng bằng mang cô công chúa bé bỏng này đến đảo biệt lập và bán cho lũ thương nhân ở đó. Chí ít cũng sẽ kiếm được một lượng lớn tiền để mai danh ẩn tích. Mà cũng chỉ còn cách như vậy mà thôi.
Đã quyết định được con đường cứu chữa về sau, Meiji liền dùng ánh mắt tràn đầy áy náy và tội nghiệp nhìn về phía Thất Công Chúa Ami.
‘ Haizzz, đứa bé đáng thương a, đáng lẽ người bị bắt đi nên là anh của nàng mới phải.
Chỉ trách nàng quá xui xẻo mà thôi, và hi vọng là sau khi được bán cho đám thương nhân bẩn thỉu đó, nàng sẽ có thể chịu đựng được cái thứ địa ngục trong tương lai đấy.’
Bắt gặp lấy ánh mắt lạnh lùng của Meiji, khiến cho toàn thân Thất Công Chúa run rẩy lên trong khi cực kỳ bất an và sợ hãi. Nàng không thể hiểu được tại sao một người trước đó còn rất trung thành với bản thân nhưng hiện tại lại muốn làm hại mình cơ chứ.
Nước mắt của Thất Công Chúa bắt đầu chảy giàn giụa xuống trong trạng rất là hoảng sợ. Nàng hiện tại rất muốn về nhà, lúc này chỉ có thể đặt hi vọng vào người bạn thân của mình mà thôi.
‘Akehi, làm ơn hãy đến cứu ta đi mà Akehiiiiiiiii.’
Và như là đáp lại lời kêu gọi của nàng vậy.
Trong khi hai anh em nhà chuột vẫn còn đang ngồi xổm phía xa chửi rủa cố chủ của mình.
Trong khi Meiji đang cùng với thủ lĩnh của nhóm cướp bàn về việc muốn xử lý lấy hai con chuột kia như thế nào.
Trong khi những tên cướp khác vẫn còn đang tưng bừng ăn uống mà chả quan tâm gì cả.
Và trong khi đứa bé nào đó vẫn còn đang ngủ ngon trong cơn hôn mê.
Thì, toàn bộ những người ở đây dường như đều nghe được một tiếng xé gió rất mạnh ở phía trên đỉnh đầu, còn chưa kịp bọn họ ngẩng đầu lên nhìn thì …
Ầmmmmm
Một thứ gì đó đã rơi xuống từ trên cao và vô cùng mạnh mẽ đập xuống khoảng đất trống gần đó. Cú chạm đất kinh khủng đến nỗi ngay lập tức khiến cho mặt đất chấn động lên.
Mọi người khó khăn hướng về chỗ vừa xảy ra va chạm nhìn lại thì thấy được thứ đã rơi xuống là một con người, không, phải nói là một đứa trẻ mập mạp đang dùng một ánh mắt cực kỳ lạnh lùng, tràn đầy sát ý quan sát lấy bọn hắn.
“ AKEHIIIIII”
Gặp được người mà bản thân cực kỳ muốn thấy lúc này, đột nhiên xuất hiện trong một cách thức cực kỳ ngầu như vậy, khiến cho Thất Công Chúa Ami ngay lập tức khóc hét lên trong khi tràn đầy cảm xúc vui mừng và hạnh phúc. Nàng biết ngay mà, chắc chắn Akehi sẽ đến cứu mình mà.
Nghe lấy tiếng hét của Thất Công Chúa, với tốc độ siêu nhanh của mình, ngay lập tức Akehi liền xuất hiện bên cạnh nàng, ngồi xuống vỗ về lấy Ami rồi nở lấy một nụ cười ôn nhu và lên tiếng trấn an.
“ Không sao, không sao,
Ta đã đến rồi,
Sẽ không ai có thể làm hại ngươi được nữa.”
Thất Công Chúa Ami nghe vậy liền không thể khống chế được cảm xúc của mình nữa mà lao vào lồng ngực của hắn khóc oà lên.
Sau khi ổn định lại được tinh thần và thấy được kẻ đến là ai, Meiji liền nghiêm túc nhìn về phía hai đứa bé đang mặn nồng ôm nhau phía trước và lên tiếng.
“ Không nghĩ tới thằng mập như ngươi lại có thể tìm được chỗ này và đến đây nhanh vậy.
Và lại chỉ có mình ngươi thôi hay còn mấy tên Ninja Konoha phía sau nữa.
Mà dù sao thì xin lỗi nha, dù toàn bộ đến đây cũng chẳng thể cứu được Thất Công Chúa bé bỏng về đâu”
Lũ khốn kiếp đó tất cả đều đến cũng tốt, với hơn trăm tên cướp ở đây đều có thể dùng được Charka, thì Meiji thật sự cảm thấy đám Ninja Konoha sẽ chẳng thể gây ra được sóng gió gì lớn. Hắn cũng muốn trước khi chạy trốn thì có thể diệt sạch được lũ tự cao tự đại kia.
Sau đó Meiji liền ra hiệu cho lão Lang Kỷ để cho những người khác tập trung tinh thần chuẩn bị đối đầu với một lượng địch nhân sắp đến. Và đúng như hắn nghĩ, thật sự là có thêm người tìm đến đây nữa, nhưng mà nó cũng không trùng với suy đoán của hắn, bởi vì cũng chỉ có duy nhất một kẻ địch xuất hiện nữa mà thôi.
Và kẻ đó cũng rơi từ trên bầu trời xuống nhưng lại nhẹ nhàng hơn so với Akehi lúc trước. Là thanh niên A, hắn cũng vừa mới được Sana thả từ trên không xuống.
Đợi cho A hạ xuống mặt đất thì, mấy tên giặc cướp cùng với Meiji đều yên tĩnh lấy một lúc mà không nói gì, dừng như lặng yên chờ lấy thứ gì đó, có lúc cũng ngẫng đầu lên xem thử, nhưng chỉ có thể gặp được bầu trời trống không mà thôi.
Hơi mất kiên nhẫn, lão Lang Kỷ liền quay sang nhìn lấy A, nghi ngờ hỏi.
“ Hết rồi, không còn ai khác?”
Khởi động lại đôi chân hơi tê vì vừa mới chạm đất của mình, A liền nở lấy một nụ cười tự tin trả lời những tên địch nhân đang bao vây xung quanh.
“ Nếu mà lũ thối tha các ngươi muốn hỏi còn có ai nữa sẽ đến không?.
Thì xin lỗi, làm các ngươi thất vọng rồi, chỉ có hai chúng ta thôi.
Với lại cũng không cần phải vui mừng sớm đâu, bởi vì chỉ cần hai người bọn ta, liền đã có thể dễ dàng xử lý sạch sẽ lũ xấu xa các ngươi rồi.”
Dường như cảm thấy lời nói của A cực kỳ buồn cười, lão Lang Kỷ liền lên tiếng coi thường.
“ Chỉ bằng hai người các ngươi?
Không biết vì lí do gì khiến bản thân ngươi tự tin đến thái quá như vậy”
Sau đó, vì muốn trêu đùa một chút và muốn mang đến sự tuyệt vọng cho tên thanh niên phía trước.
Lão Lang Kỷ liền huýt lấy một tiếng sáo cực lớn, và tiếp theo, lần lượt những con sói to lớn xuất hiện, đợi đến khi chúng hiện thân gần hết thì chắc cũng phải tầm hơn một trăm con.
Thấy được vẻ mặt cứng đờ của thanh niên A, lão Lang Kỷ liền cười nhạo nói.
“ Thế nào, sự tự tin của ngươi đâu mất rồi.
Giờ thì tranh thủ nghĩ xem, hai người các ngươi còn có thể chống được bao lâu”
Nhìn lấy chiến trận xung quanh, thanh niên A hình như vì hưng phấn quá, nên đúng thật là đã quên mất sự lợi hại chân chính của đám cướp Sói Thảo Nguyên, nhóm cướp ngoài những tên mạnh mẽ này ra. Còn có một lượng lớn chó sói cực kỳ to lớn và hung dữ nữa.
Vậy nên nghĩ lại thì trong tình cảnh hiện tại, chỉ với hai đứa bọn hắn có thể sẽ hơi nguy hiểm đây.
Meiji lúc này cũng không buồn quan tâm đến cái tên thanh niên Làng Mây ngu ngốc kia. Hắn đã biết được một điều là, không hề có thêm một tên Ninja Konoha nào sẽ đến nữa, và đúng thật là chỉ có duy nhất hai đứa trẻ trước mặt là đối thủ của toàn bọ bọn họ. Điều này làm cho Meiji hơi tiếc nuối một chút vì không thể nhân cơ hội này tiêu diệt hết đám kia.
Nhìn về phía hai người Akehi, hắn liền khinh miệt nói.
“ Nhóc con mập mạp, ta biết là ngươi rất mạnh, nhưng mà chẳng lẽ vì muốn cứu Thất Công Chúa mà ngươi thực sự ngu ngốc đến nỗi dám đến đây chỉ với …”
Meiji đã không thể nói hết được lời chế nhạo của mình, bởi vì đột nhiên hắn bị chấn trụ lại vì một đôi mắt cực kỳ sắc bén và đang toả ra áp lực cực lớn nhìn sang bản thân.
Tiếp tục lạnh lùng nhìn lấy tên đáng ghét phía trước, Akehi hướng về phía tên đó bình tĩnh hỏi.
“ Mập mạp?
Ngươi nói ai là mập mạp”
Sau đó, chỉ chưa đầy ba giây mà tất cả những người ở đây đều bất ngờ bởi vì hình dạng của Akehi đã dần dần biến đổi hoàn toàn.
Cả người hắn chuyển đổi từ một hình dáng mập mạp thành một thân thể cực kỳ cân đối và rắn chắc. Khuôn mặt cũng thon gọn lại, trở nên khôi ngô và tuấn tú hơn, cộng thêm đôi mắt có thần và sắc bén đó nữa thì lúc này phải nói là cực kỳ đẹp trai.
Nhìn thấy hình dạng mới của Akehi, không biết vì sao mà trái tim của Thất Công Chúa Ami đột nhiên đập rộn ràng lên, ánh mắt trở nên mê ly và vẻ mặt dần đỏ ửng. Nàng lúc này rất là luống cuống, ‘ Chuyện … chuyện gì đang xảy ra với mình thế này?’
Phía bên kia thì Meiji hơi kinh ngạc một chút liền càng coi thường hơn khi nhìn về phía Akehi.
“ Ngươi nghĩ rằng thay đổi cái hình dáng liền có thể thay đổi được bản chất vô dụng của mình sao…”
“ Ngươi đang coi thường ta?”
Lần này cũng không đợi Meiji nói hết câu, thì sau câu nghi vấn nghiêm túc của Akehi, một khí tràng cực kỳ khủng bố toả ra từ cơ thể của hắn, áp đảo mãnh liệt đến tất cả linh hồn của những tên cướp, những con sói, và tên khốn Meiji kia.
Rất nhiều tên cướp yếu ớt và những con sói nhỏ bé không thể chống lại được áp lực từ linh hồn đó mà rất nhanh bị choáng đi, rồi ngã xuống đất. Những người còn lại tuy rằng vẫn có thể chống đỡ được, nhưng mà tình trạng của bọn họ cũng đang rất là khổ cực.
Đám người đó phải cảm thấy mình rất là vinh hạnh bởi vì bọn chúng là những đối tượng đầu tiên được cảm nhận đến Haki Bá Vương của Akehi.
Và đợi đến khi Akehi thu về Haki Bá Vương của mình thì lúc đó chỉ còn lại tầm 50 người và 20 con sói đang đứng, bọn họ cố gắng thở dốc khi chống lấy thân thể sắp lung lay của mình, rồi sau đó liền đồng loạt chấn kinh và e ngại nhìn về phía người vừa toả ra áp lực kinh khủng đó.
Thanh niên A lúc này cũng rất kinh ngạc nhìn về phía người mà mình muốn khiêu chiến bấy lâu nay, tuy rằng không phải trực tiếp bị Haki Bá Vương của Akehi nhằm vào, nhưng mà hắn cũng một phần nào nhận thấy được khí tràng khủng bố vừa nãy của đối phương.
Ở phía bên kia thì sau khi cố gắng trấn định lại tinh thần đang rất bất ổn của mình, Meiji lúc này cực kỳ là bàng hoàng vì những gì xảy ra vừa nãy. Rốt cuộc là tên nhóc kia vừa mới làm cái gì vậy?
Cảm nhận lấy thân thể đang run rẩy của mình, hắn sửng sốt hoài nghi lấy bản thân. Mình đang sợ hãi sao? sợ một thằng nhóc mà bản thân coi thường sao?
Không … không thể nào! Một người chiến binh đầy kiêu hãnh như hắn không thể kinh sợ vì một đứa nhóc được.
Cố gắng bình tĩnh lại thân thể, Meiji nổi lên một ý định, bản thân phải bắt buộc giết bằng được thằng nhóc khốn kiếp kia, chỉ có như vậy hắn mới có thể thoát được nỗi ám ảnh đang lớn dần trong tâm trí của mình.
Đã định rõ như vậy, Meiji liền hét lên một tiếng cực kỳ to lớn để cổ vũ lấy tinh thần đang vẫn còn sợ hãi của mình.
“ AAAAAAAA”
Sau đó liền dùng hai tay đưa thanh đại kiếm của bản thân lên quá đầu, tập trung toàn bộ Charka của cơ thể vào thanh kiếm, khiến cho nó dần dần đỏ rực lên một cách cực kỳ đáng sợ.
Và một vòng xoáy lửa khủng bố bắt đầu xuất hiện từ thanh kiếm phóng thẳng lên bầu trời, từ từ hình thành bóng dáng của một con Hoả Long vô cùng kinh khủng.
Trợn lấy con mắt đỏ rực của bản thân, Meiji nhìn thằng về phía Akehi là gằn từng chữ hét to.
“ Thằng nhãi khốn kiếp, ngươi quá kiêu ngạo rồi,
Ta sẽ cho ngươi biết thế nào là …”
Và lần này cũng chưa kịp hắn nói xong, chưa kịp hắn dùng ra tuyệt chiêu mạnh nhất của mình Thiên Hoả Long, thì Meiji đã phải ngây người khi kinh ngạc nhìn lấy thân thể của mình vừa bị một thanh sắt cực dài xuyên thủng, và cuối của cây gậy đó là Akehi.
Bản thân vừa bị tấn công sao?. Lúc này hắn mới chợt nhận thấy hiện thực tàn khốc.
‘ Mình … sắp ch.ết sao, không … không thể được, bản thân … không…’
Và trước khi Đội trưởng Đội Cận Vệ của chúng ta chấm dứt sinh mệnh thì đã nghe được một câu nói cuối cùng của người đã giết mình. Câu nói mang lấy giọng điệu bình thản như là vừa mới tiện tay tiêu diệt một con bọ phiền phức mà thôi.
“ Ngươi quá chậm chạm và lắm lời.”