Chương 107. Con đường mới
Tại Lôi Chi Đô, cách Phủ Đại Danh hai trăm mét là một biệt viện to lớn và sang trọng, nơi mà chính quyền Lôi Quốc dùng làm chỗ dừng chân cho nhóm Sứ Đoàn Hoả Quốc trong chuyến thăm của bọn họ lần này.
Tại đại sảnh của biệt viện đó lúc này đây, nơi được Kato Dan dẫn đầu nhóm Ninja Konoha bảo vệ nghiêm ngặt, Ngũ Công Tử đang cực kỳ lo lắng loay hoay đi xung quanh, cũng chỉ bởi vì gần hai tiếng rồi từ khi em gái của hắn bị bắt cóc.
Cách đó không xa thì là Nhị Công Tử Asuka đang trầm lặng nhìn về một phía trời cao, hắn lúc này quay sang phía em trai của mình bất đắc dĩ lên tiếng.
“ Ngươi đang lo lắng cái gì chứ, không phải mới vừa nãy đã nghe được tin nàng an toàn rồi sao.”
“ Nhưng mà Onii-sama, chưa gặp lại được Ami ta vẫn không thể yên tâm được”
Trước khi lên đường đi cứu Thất Công Chúa thì Sana đã để lại một bản sao của Hugin cho Inoue, và cũng vì vậy nên là hai người Asuka và Akira mới vừa biết được em gái bé bỏng của mình đã an toàn và đang trên đường trở về.
Tuy rằng đã nghe được tin tốt như vậy nhưng mà Akira vẫn không thể ngừng lo lắng khi chưa thể tận mắt nhìn thấy em gái mình. Mà không sao, sự bất an đó của hắn sẽ nhanh biến mất thôi.
Bởi vì ngay lúc này đây, Akira liền cực kỳ mừng rỡ khi thấy được đám người Sana đã xuất hiện ở trên không trung phía xa.
Và đợi đến khi bọn họ bay đến gần rồi hạ xuống thì hai người Asuka và Akira liền nhanh chóng lại gần đoàn tụ và xem xét trình trạng thân thể của em gái mình.
“ Asuka-oniisama, Akira-oniisama.”
Đón lấy đứa em gái vui vẻ hoạt bát, hai người anh của nàng cũng yên lòng lên.
Và sau khi thấy Thất Công Chúa Ami không có vấn đề gì thì Nhị Công Tử Asuka liền quay sang mấy người Sana, bày tỏ lòng cảm ơn của mình.
“ Thật sự là rất cảm tạ các ngươi vì đã mang em gái của chúng ta về một cách an toàn như vậy”
Sana gặp vậy liền nhanh chóng lên tiếng trả lời.
“ Ầy, ngài không trách phạt bọn ta đã quá tốt rồi, không cần phải cảm tạ như vậy đâu ạ.
Dù gì thì nguyên nhân cũng đều là do bọn ta đã không làm tốt công việc bảo vệ Thất Công Chúa mà.”
Xong hắn liền lôi cái xác của Đội Trưởng Đội cận vệ ra khỏi bóng của mình và thả xuống đất.
“ Với lại Nhị Công Tử, đây là kẻ đã gây ra vụ bắt cóc Công Chúa.”
Nhìn lấy hình dáng quen thuộc nhưng lại không hề có sinh mệnh đang nằm ở trước mặt mình. Tâm tình của Asuka đột nhiên trở nên trầm trọng lên.
“ Người đứng sau việc này lại là Meiji sao.
Tên này trước đó vẫn còn rất trung thành cơ mà, nên là vừa nãy không có mặt ở đây, ta cũng không có nghi ngờ gì đến hắn. Không nghĩ tới lại là đi làm hại Ami.
Nhưng vì lí do gì khiến cho hắn phản bội lại chúng ta chứ?.
Xong Asuka liền quay sang Sana hỏi.
“ Trước khi ch.ết tên này có nói ra điều gì quan trọng không Sana-kun?”
Nghe lấy câu hỏi như vậy, Sana liền lên tiếng trả lời.
“ Rất tiếc là không thưa ngài, tên này đã ch.ết một cách quá mau lẹ.”
Hắn cũng không muốn nói ra chân tướng cho đối phương biết. Bởi vì đã không có chứng cứ gì, người có thể làm chứng thì đã ch.ết rồi, nói ra cũng chẳng có ích gì, chỉ tổ làm mọi việc rắc rối lên thôi.
Dù sao hắn cũng đã quyết định đợi đến ban đêm liền đi đảm bảo sự an toàn cho hai người Akira rồi. Vậy nên lúc này cứ để mọi chuyện yên ổn kết thúc là được.
“ Vậy sao?”
Trong khi Nhị Công Tử Asuka trầm tư suy nghĩ thứ gì đó, thì Kato Dan đã lại gần và nhìn vào thi thể của kẻ mà mình cực kỳ không ưu trong mấy ngày nay.
Dù ghét tên này thật, nhưng hắn cũng không thể không bi ai khi thấy đối phương đã ch.ết trong khi phản bội lấy lời thề trung thành của bản thân.
Nhìn lấy cố chủ của mình vẫn đang khổ não suy tư, hắn chỉ có thể tiếc nuối lên tiếng.
“ Nếu mà tên này còn sống thì đã có thể để Inoue dò tìm ký ức của hắn rồi.”
Sana nghe vậy cũng bất đắc dĩ nói.
“ Trong tình huống đó cũng không thể làm cho mọi việc đều chu toàn được.”
Mà thực chất thì việc bắt sống đối phương cũng không hề khó khăn gì, tên này ch.ết chỉ đơn giản là vì hắn đã chọc tức Akehi mà thôi.
Và từ đầu Sana cũng không có dặn là phải để người sống sót, nên là Akehi đã ra tay rất là dứt khoát.
Suy nghĩ lấy một chút những phán đoán về kẻ chủ mưu thực sự mà bản thân liên tưởng tới. Nhưng mà đó cũng chỉ là suy đoán mà thôi, không hề có chứng cứ xác thực nên là Asuka liền dừng lại và hướng mọi người nói.
“ Giờ để tâm đến chuyện đó cũng không có ích gì nữa.
Đợi đến khi trở về Quốc Đô thì ta sẽ để cho người điều tr.a tỉ mỉ lại sau vậy.
Hiện tại thì quan trọng nhất vẫn phải là để cho các ngươi ăn uống và nghỉ ngơi.
Chắc các ngươi cùng với em gái của ta cũng đã mệt mỏi lắm rồi.”
Và thế là rất nhanh Thất Công Chúa Ami liền được hầu nữ dẫn đi tắm rửa và ăn tối rồi nghỉ ngơi. Sana và Akehi cũng được Inuoe dẫn đi ăn thứ gì đó.
Đang lúc dùng bữa thì khi nhìn về phía Akehi, Sana đột nhiên nghĩ đến chuyện gì và cười nói.
“ Sao ngươi không giữ lấy hình dạng đẹp trai vừa nãy mà lại trở về trạng thái mập mạp rồi.”
Vẫn tập trung vô ăn cơm, Akehi cũng không nhìn về phía Sana mà lên tiếng trả lời.
“ Lúc bình thường ta thích trạng thái này hơn. Khi nào cần thiết thì mới dùng trạng thái kia.”
Nghe vậy Sana liền lắc đầu cười.
“ Lúc nào cần thiết, lúc tán gái sao”
“ Đúng vậy”
Câu trả lời nhanh chóng và trung thực của Akehi khiến cho Sana đứng hình một lúc rồi liền cười vui vẻ lên.
Lúc này, tại công viên trung tâm của Lôi chi Đô, thanh niên A đang ngồi trên một chiếc ghế đá, vừa nhìn lấy quang cảnh xung quanh, vừa ngoáp lấy một hơi thật mệt mỏi. Ở bên còn lại của chiếc ghế đá thì là đứa bé Masahito vẫn còn đang nằm ngủ một cách ngon lành.
Khi mà vừa mới cùng đám người Sana về đến Lôi Chi Đô, A liền chào tạm biệt lấy bọn họ và vác lấy đứa bé Masahito nhảy xuống dưới.
Hắn cũng không muốn cùng với đám người Sana trở về chỗ Sứ Đoàn của Hoả Quốc, dù gì thì bản thân cũng là người ngoài nên can thiệp vô chuyện của người ta sâu quá cũng không tốt cho lắm.
Không quan tâm đến chuyện đó nữa, A vỗ về lấy đứa bé đang ngủ ngon bên cạnh mình và thầm cười khổ.
Không biết đứa trẻ này là hạnh phúc khi tâm lớn đến nỗi vẫn còn ngủ được như thế này, hay là bất hạnh khi dù đã bị bắt cóc lâu rồi nhưng mà lại không hề được một người nhà nào quan tâm đến. Haizzzz.
Và có vẻ là đã ngủ được một giấc ngon lành rồi, nên là đứa bé Masahito rốt cuộc cũng đã tỉnh lại. hắn ngoáp lấy một cái thật lớn rồi ngơ ngác nhìn về phía A.
“ Ta nhớ là đang quan sát ngươi chiến đấu với người ta mà Aniki, tại sao lại ngủ thiếp đi mất rồi.”
Nhìn lấy đứa bé, A nở lấy một nụ cười hiền lành trả lời.
“ Có lẽ là do ngươi quá mệt chăng?”
“ Vậy sao?”
Masahito cũng không nghi ngờ gì lời nói của thanh niên A mà là thay vào đó hiếu kỳ lên tiếng hỏi.
“ Vậy thì cuối cùng ngươi có thắng tên kia không?”
Nhìn lên bầu trời đêm rồi lại nhớ về sức mạnh thực sự mà Akehi đã biểu hiện ra lúc nãy, thanh niên A chỉ có thể cười khổ trả lời.
“ Thua, ta thực sự đã thua một cách tâm phục khẩu phục”
Đêm khuya, bởi vì sự việc xảy ra hồi chiều nên là đám người Sana cũng không hề nghỉ ngơi, mà là canh giữ ở bên ngoài chỗ nghỉ ngơi của hai người Akira và Ami, đảm bảo lấy sự an toàn cho họ.
Và cũng nhờ thế mà việc Sana định làm tối nay cũng trở nên dễ dàng hơn, đợi cho Inoue dùng năng lực làm cho hai người kia ngủ say đi, và để cho hai người bạn của mình canh giữ ở bên ngoài, Sana liền nhanh chóng lẻn vô phòng ngủ của Akira.
Dưới ánh đèn hiu hắt, nhìn lấy người bạn mới của mình đang nằm ngủ say. Hắn thầm nhủ, vì đảm bảo an toàn cho hai anh em người này, bản thân phải xuất huyết rất nhiều đây.
Than vãn xong Sana liền bắt tay vào việc, hắn ngồi quỳ xuống. Điều động lấy một lượng vừa phải năng lượng linh hồn tinh khiết mà mình đã dự trữ ra lòng bàn tay phải, sau đó liền ép chúng vô mảng bóng nhỏ phía dưới của Akira.
Cứ giữ tư thế như vậy đợi một lúc, rất nhanh một con chó nhỏ, toàn thân đen xì liền xuất hiện trước mặt Sana.
Con chó này là thành quả của việc Sana đã dùng năng lực tạo ra sinh mệnh mới của bản thân.
Nó cũng giống như Tiểu Hắc mà hắn đã tạo ra lúc trước, có hầu như tất cả các khả năng liên quan đến bóng của Sana, và cũng vì bản thân hắn đã mạnh hơn trước rất nhiều, nên là sức tấn công, phòng thủ và chạy trốn hiện tại của con chó rất là cao.
Hiện tại Sana mới yên tâm khi mà có nó trốn ở trong bóng của Akira để bảo vệ lấy đối phương sau này.
Có một điều rất hay, dù Sana là người sáng tạo ra con chó, nhưng mà bản chất của nó vẫn là cái bóng của Akira, nên nếu như hắn không ra lệnh và mang đi con chó thì nó vẫn sẽ tiếp tục ở bên cạnh và đi theo bảo vệ lấy chủ nhân của mình, Akira.
Vỗ vỗ lấy đầu con chó, rồi để cho nó chui vào bóng của Akira, Sana liền nhanh chóng rời khỏi và di chuyển đến căn phòng của Thất Công Chúa Ami, rất nhanh một mèo màu đen được tạo ra.
Và thế là Sana đã hoàn thành xong việc đảm bảo lấy sự an toàn cho hai người bạn mới của mình trong tương lai.
Nghĩ đến hai con vật mà mình vừa mới tạo ra, Sana lại thầm than, từ trước đến giờ, sau Tiểu Hắc thì bọn chúng là sinh vật thứ hai và thứ ba có độ hữu dụng rất lớn mà hắn đã tạo ra.
Không phải là trước đó Sana chưa tạo ra thêm một sinh vật nào khác, mà là trình độ hiện tại của hắn không thể tạo ra thứ gì mạnh mẽ bằng vật liệu khác trừ cái bóng ra.
Giống như là hắn dùng một cục đá để sáng tạo thì sinh mệnh mới được tạo ra cũng chỉ là cục đá bình thường có ý thức mà thôi, nó không hề có sức mạnh to lớn nào cả.
Muốn tạo ra một thứ mạnh mẽ thì vật liệu phải rất là đặc biệt, hoặc là với thứ mà hắn rất quen thuộc, cái bóng.
Vậy nên đó là lí do mà sau khi đã tạo ra một số sinh vật bình thường rồi thả bọn chúng đến với tự nhiên, Sana liền không hề dùng sức mạnh của mình để tạo ra một thứ gì khác nữa.
Haizzzz, nếu mà muốn nâng cao cái năng lực bá đạo này thì hắn phải tìm thứ gì đó đặc biệt và mạnh mẽ để sáng tạo sinh mệnh, hoặc là tìm con đường khác cho năng lực này mới được.
Nhìn lên bầu trời đêm đầy sao, Sana thầm nghĩ, con đường mới sao?