Chương 122. Vị Thần Bóng Tối

Và cũng không chỉ có lão già đó là gặp vận rủi, những tên bị khống chế bằng những sợi tơ nằm ở hướng của lão ta cũng bị sóng xung kích tác động đến và bị thổi bay đi.


Nhưng chỉ có lão già kia là mang lấy toàn bộ cơ thể bay ra sau, còn mấy người này thì, nhờ có những sợi tơ rắn chắc đang quấn lấy cơ thể của mình, nên là khác với lão già, thân thể của bọn họ đã bị chia thành mấy phần trước khi bay đi.


Sau đó thì Kushina, người đang trong tình trạng mất kiểm soát lúc này liền hướng ánh mắt hung ác của mình đến những tên tín đồ Tà Thần còn lại.


Và khi thấy được con quái vật chuyển sự chú ý đến bản thân bọn họ, đám tín đồ, những kẻ vẫn đang bị khống chế bằng sợi tơ lúc này đã không còn vẻ điên loạn trên khuôn mặt nữa rồi, thay vào đó là một sự sợ hãi nguyên thuỷ của con người.


Nếu như là ch.ết vì hành động hiến tế cho Tà Thần thì bọn họ không quan tâm mà vui làm lấy. Nhưng hiện tại thì khác, đây rõ ràng là bọn hắn sắp bị quái vật tàn sát lấy trong vô ích. Vậy thì làm sao có thể không run sợ được cơ chứ.


Mà bọn họ có sợ hãi như thế nào thì cũng không thể làm được bất cứ thứ gì cả, bởi vì cho dù có giãy giụa thì cũng chỉ dẫn đến cái ch.ết vì những sợi tơ sẽ cắt đứt lấy thân thể của bọn họ mà thôi.


Vậy nên những người này chỉ có thể tuyệt vọng đứng yên chờ lấy con quái vật tiến đến cho mình một cào và để cho những tín đồ khác nhìn thấy đầu của bản thân bay lên, hoặc là cơ thể bị tách rời ra.


Cho dù có người may mắn được thoát khỏi sự khống chế bởi con quái vật đã vô tình cắt đứt những sợi tơ xung quanh, thì cũng chỉ có thể chạy trốn thêm vài bước trong khi hoảng hốt và rồi lại bị con quái vật đổi tới và đưa đi địa ngục.


Rất nhanh, Kushina trong trạng thái mất kiểm soát đã giết sạch tất cả những tên tín đồ còn lại. Và cũng đúng lúc này, lão già kia cũng đã khó khăn mang lấy thân thể tả tơi của mình sắp đến chỗ biểu tượng mà hắn vừa mới vẽ ra trên mặt đất.


“ Sắp thôi, sắp thôi, chỉ cần mình đến nơi liền có thể hiến tế lấy con quái vật này”


Nhưng có vẻ như lão già lại phải kinh ngạc một lần nữa rồi, trước khi hắn có thể đưa chân bước vào biểu tượng máu phía trước. Thì đột nhiên từ phía sau lão già xuất hiện lấy hai sợi xích vàng óng, và chúng nó ngay lập tức trói buộc toàn thân hắn lại.


Trước tình huống bất ngờ này, lão già chỉ có thể kinh hãi khi cảm giác được liên kết của mình với nghi lễ biến mất, và sức mạnh trên thân thể đang dần dần biến mất cùng với hình dạng trở lại bình thường.
‘ Cái quái quỷ gì vậy, những sợi xích này?’


Mang lấy sự hốt hoảng và nghi ngờ của bản thân, lão già khó khăn quay đầu ra phía sau thì trông thấy được một kẻ xa lạ đang đứng ở đó.


Tên đó toàn thân chùm kín lấy một cái áo choàng có mũ chùm kín màu đen đỏ, đeo lấy một mặt nạ bằng gỗ. Và một tay của đối phương đang cầm lấy đầu kia của những sợi xích đã trói buộc lại hắn.
Dùng lấy vẻ mặt tràn đầy hoài nghi của mình, lão già khó khăn lên tiếng hỏi.


“ Ngươi là ai?”
Nhưng đối phương có vẻ cũng không hề để ý lấy lão già mà nhìn về phía sau của hắn.


Bởi vì ngay lúc này đây, ở một bên khác Kushina, người trong trạng thái áo choàng Cửu Vĩ cũng đang phải giãy giụa kịch liệt để thoát khỏi lấy những sợi xích ngày càng trói buộc lấy toàn thân của nàng.


Ở ngay cạnh đó cũng có lấy một người mặc áo choàng đen và đeo mặt nạ gỗ đang cố gắng kéo lấy những sợi xích để khống chế lại Kushina lúc này.


Và có vẻ như, chỉ là trạng thái hai đuôi hiện tại vẫn chưa đủ mạnh, nên chỉ một lúc là Kushina liền bị người kia dễ dàng dùng những sợi xích vàng óng trói buộc lấy cơ thể của mình.


Rất nhanh lượng Charka kinh khủng màu ra cam dần dần biến mất không còn trên người của Kushina, và nàng trong trạng thái hôn mê liền được người kia ôm lấy.
Và sau đó đợi cho người kia mang Kushina lại gần thì người đã trói lại lão già cuồng tín vừa nãy lên tiếng hỏi.


“ Nàng đúng thật là tộc nhân của chúng ta sao Maitou-san?”
“ Đúng vậy a”
Người ôm lấy Kushina lúc này, bất thình lình chính là Uzumaki Maitou, người thuộc nhóm tộc Uzumaki đầu tiên được chính tay Sana cứu giúp lấy, và cũng là thủ lĩnh hiện tại của bộ tộc này.


Và lý do mà hai người bộ tộc Uzumaki xuất hiện ở đây, thì rất đơn giản là bọn họ đang đi kiếm lấy những nhu yếu phẩm cần thiết, cho đời sống của bộ tộc mình trong không gian của Hồn Thần.


Sau khi kết thúc chiến tranh, Sana đã đến quan sát tình hình của bộ tộc Uzumaki vài lần, và nhận thấy nhốt bọn họ mãi trong cái không gian này cũng không hề tốt.


Hắn cũng đâu thể lo lấy những vật phẩm cần thiết cho đám người này mãi được. Vậy nên vì để cho bọn họ tự mình đi kiếm lấy nhu yếu phẩm cần thiết cho bản thân, cũng như để cho đám người Uzumaki này có thể tự do ra ngoài hít thở lấy không khí của Nhẫn giới.


Sana đã phải dành thời gian mấy ngày để nghiên cứu lấy nguyên lí của cánh cửa Không Gian Hồn Thần. Và có vẻ như là Hồn Thần hay là ai đó đều toàn bộ sử dụng lấy năng lượng linh hồn để tạo ra cái thuật thức của cánh cửa này.


Vậy nên sau mấy ngày thì nhờ vào khả năng kiểm soát sức mạnh linh hồn của mình cùng với thanh Zanpakuto, Sana đã thành công tạo ra ba chiếc chìa khoá khác rồi giao cho đám người Uzumaki, để có thể nhanh chóng kết thúc lấy công việc bảo mẫu của mình.


Và kể từ đó, Sana cũng ít đến thăm đám người Uzumaki hơn, chủ yếu toàn là Tiểu Hắc đến tìm lấy Karen để chơi đùa không.


Đám người Uzumaki cũng biết rằng không thể làm phiền Aizen-sama mãi được, nên là cũng không hề phàn nàn gì mà thường xuyên đi ra ngoài tự mình tìm lấy nhu yếu phẩm cần thiết cho bản thân.


Vậy nên lần này có thể nói là rất trùng hợp, bọn hắn vừa mới rời khỏi không gian bí mật thì đi được một lúc liền nghe thấy có động tĩnh chiến đấu, thế là tò mò lại gần xem thử.


Bọn hắn đến cũng đã lâu rồi nhưng mà thấy được Kushina vẫn có thể dễ dàng xử lí lấy đám người này nên cũng không có tính đi ra can thiệp làm gì. Chỉ đến khi đứa bé bị thương và tuôn ra Chakra Cửu Vĩ thì bọn hắn quyết định lao ra cứu lấy nàng.


Lúc này đây, sau khi đã xác nhận thân phận của đứa bé, người tộc Uzumaki còn lại liền nghi ngờ hỏi.
“ Ta nghĩ rằng Aizen-sama đã tìm về hết những người tộc nhân của chúng ta rồi chứ, không nghĩ tới lại bỏ sót một người.”
Nghe lấy lời nói của hắn Maitou liền lắc đầu nói.


“ Không, ngươi sai rồi. Đứa bé này ta biết, tên là Kushina thì phải.
Từ trước khi quê hương của chúng bị huỷ diệt thì vì một lý do nào đó mà nó đã được cao tầng bí mật đưa đến Konoha.
Và chính ta là người đã đưa nàng đi.


Aizen-sama chỉ cứu lấy những người tộc nhân đang chịu lấy một cuộc sống khổ cực như nô lệ, còn những người đã có cuộc sống mới của họ rồi thì ngài sẽ không can thiệp đến.”
Người kia nghe xong Maitou nói liền thổn thức.
“ Là như vậy sao?


Aizen-sama thực sự là đã ban cho chúng ta nhân từ rồi, nhưng lại cũng rất tôn trọng những sinh linh mà ngài đã cứu giúp”


‘ Không, ngươi lại sai rồi, ngài ý cũng không hẳn là tôn trọng chúng ta đâu, đúng ra là không buồn quan tâm chúng ta thì có.’ Nhớ lại tình cảnh lần đầu tiên gặp Aizen-sama, Maitou cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, lúc đó cả đám bọn hắn rõ ràng là bị ép buộc chứ không hề tự nguyện đi theo.


Nhưng cũng không thể nói ra chuyện này được, sẽ làm mất hình tượng của ngài ấy trong tâm trí của tên này a. Nên là Maitou chỉ có thể lên tiếng hùa theo.
“ Đúng vậy a, chính vì những điều đó nên chúng ta mới càng kính trọng Aizen-sama hơn.”
Xong, hắn lại nhìn về phía Kushina và thở dài.


“ Haizzzz, còn về đứa bé này thì hiện tại ta đã biết lý do vì sao nàng được đưa đến Konoha rồi.”
Người kia nghe vậy cũng nghĩ đến tình trạng của đứa bé liền bất mãn lên tiếng.
“ Là làm Jinchuriki cho Cửu Vĩ a, lũ vong ơn bội nghĩa Konoha đó.


Trước đó chúng ta đã giúp bọn chúng bao nhiêu, vậy mà đến khi quê hương của chúng ta bị huỷ diệt, đám khốn kiếp đó lại chẳng hề cứu giúp gì cả.
Chỉ biết lợi dụng chúng ta để đạt được mục đích của bản thân mà thôi, đến ngay cả đứa bé cũng không tha.”


Maitou nghe vậy cũng cảm thấy khó chịu, nhưng chỉ có thể lắc đầu nói.
“ Đám người đó đúng là vong ơn bội nghĩa thật, nhưng mà có mắng bọn họ cũng chả có ích gì nữa.
Dù sao thì đã liên quan đến lợi ích của từng người thì không còn tình nghĩa anh em nào cả, vậy nên cứ kệ đi.”


Nói đến đây hắn liền thở dài tiếp.
“Giờ thì chắc cũng không thể ra ngoài kiếm đồ được nữa rồi, chúng ta phải đưa đứa bé này trở về để cho Karen chữa trị lấy những vết thương trên người nàng mới được.”


Người kia nghe vậy cũng gật đầu đồng ý lời nói của Maitou, sau đó liền hướng về lão già vẫn đang bị mình trói nằm im dưới đất này hỏi.
“ Còn lão già này thì sao?”
Maitou lạnh lùng nhìn xuống lão già rồi lên tiếng.


“ Giết đi, nhưng mà trước đó phải đảm bảo thuật của hắn không còn tác dụng đến đứa bé này đã”


Trước đó nhìn lấy tình cảnh chiến đấu bên trong bọn hắn cũng cực kỳ kinh ngạc vì cái Tà thuật của lão già này, không nghĩ tới trên đời lại có thuật tà ác và kinh khủng như vậy.


Người tộc Uzumaki kia nghe Maitou nói vậy cũng nhớ đến sự đáng sợ của lão già này, và cũng biết rằng vì an toàn của đứa bé, nên cần phải kiểm tr.a trước khi giết đối phương.


Thế là hắn liền ngồi quỳ xuống lấy một thanh Kunai vạch lấy một vệt nhẹ ở tay của lão già, sau khi thấy đứa bé không có vấn đề gì liền yên tâm mà giờ lên thanh Kunai kết liễu đối phương, nhưng trước đó thì…
“ Khoan, khoan đã …”




Bản thân mình đã tôn trọng không làm phiền hai tên xa lạ này giao lưu với nhau, chủ yếu là hắn cũng muốn nghe xem bọn chúng nói gì.


Không nghĩ tới hai tên này sau khi kết thúc cuộc nói chuyện của mình liền muốn giết lão già này ngay mà không tính giao lưu thêm gì cả. Nên là lão cũng không thể không vội vã lên tiếng ngăn cản.
“ Hai người bạn trẻ, trước đừng nóng vội giết ta.


Thế này thì sao? Các ngươi thả ta ra thì lão già này sẽ cho phép hai người các ngươi gia nhập giáo phái của chúng ta và có thể thờ phụng lấy Vĩ Đại Tà Thần Jashin”
Đối với vẻ mặt mong đợi của lão già, người tộc Uzumaki chỉ khinh thường cười lấy một tiếng.


“ Xin lỗi, chúng ta chỉ tin vào một vị thần duy nhất. Đó là vị Thần của Bóng Tối Aizen-sama”
Sau đó thì hắn liền găm thanh Kunai lên đầu của lão già đang trợn tròn mắt khó hiểu nhìn lấy bản thân mình. Có lẽ là lão già này trước khi ch.ết cũng đang thắc mắc:


‘ Aizen lại là vị thần nào, làm sao hắn lại không hề biết gì cả.
Mà tiện đây thì xuống địa ngục hỏi Jashin-sama thử xem vậy.’






Truyện liên quan