Chương 135. Bữa sáng đầu năm của quý tộc
Hoả Chi Đô, khu vực nằm một góc ở phía Đông Nam của toà thành thị. Nơi có những biệt phủ xa hoa của nhóm quý tộc nằm ngay ngắn có chật tự ở khắp nơi.
Là nơi ở, nơi sinh sống của các quý tộc quyền quý nhất Hoả Quốc nên bọn chúng đều được xây dựng theo tiêu chuẩn cao cấp và hài hoà nhất. Có kết cấu gỗ chắc chắn, với sàn nhà được lót bằng sàn tatami mềm mại và cửa cùng vách ngăn được trang trí bởi những họa tiết và hoa văn tinh xảo.
Mỗi toà biệt phủ đều được bao quanh bởi một khu vườn nhỏ với các cây cỏ và cây cảnh được bố trí một cách vô cùng nghệ thuật. Nhưng giờ đây bọn chúng đều đang chìm dưới những mảng tuyết trắng xoá của mùa đông. Dù vậy thì vẫn có một thứ là được dọn dẹp gọn gàng và sạch sẽ, đó là những con đường nhỏ dẫn từ cổng chính đến biệt phủ, tất cả liền tạo ra một không gian yên tĩnh và thư thái.
Ngăn cách lấy bầu không khí lạnh giá ở bên ngoài thì là không gian được thiết kế rộng rãi và tinh tế ở bên trong. Phòng khách chính là một nơi rộng lớn với nền sàn tatami và những tấm rèm mỏng che phủ cửa sổ để điều chỉnh ánh sáng.
Và ngay lúc này đây, trong một biệt phủ thuộc những căn lớn nhất và xa hoa nhất khu vực này, trong một căn phòng khách rộng rãi và tinh xảo tràn ngập sự quý phái, nơi đó có lấy ba người đang dùng điểm tâm bữa sáng ngày đầu năm của họ.
Mặc lấy những trang phục cực kỳ tinh xảo, nhã nhặn thưởng thức lấy những món ăn cao cấp và quý giá. Toàn bộ những điều đó đều đang không ngừng mọi lúc thể hiện ra phẩm chất cao quý của bọn họ.
Và một trong ba người đó bất thình lình là một người bạn thân của đám Sana, chàng công tử nhà giàu Mitsuki. Hắn lúc này đây là đang cùng với cha mình và anh trai thưởng thức lấy bữa sáng đầu tiên của năm.
Bất cứ khi nào sắp đến năm mới thì sau bữa tiệc cuối năm cùng với đám bạn của mình, ngay ngày hôm sau Mitsuki liền rời khỏi Konoha để trở về Hoả Chi Đô, về với gia đình của mình.
Ngoài việc là một thương nhân có được gia sản đứng nhất nhì ở cái Hoả Quốc này thì cha của Mitsuki cũng là quý tộc thuộc nhóm những người có quyền lực lớn nhất ở cái đất nước này.
Chính vì vậy nên là cái gọi lễ nghi quý tộc luôn luôn phải có ở trong cái gia đình này, và cũng vì nó mà Mitsuki, người đã quen thuộc với cuộc sống thoải mái ở Konoha, mỗi lần trở về nhà đều cảm thấy cực kỳ mệt mỏi.
Nhưng biết sao được, đây là gia đình, là nhà của hắn mà. Cả một năm có mấy khi được gặp người thân của mình đâu, hơn nữa là ngày mai hắn cũng phải theo cha và anh trai đi về quê ngoại để thăm viếng mộ của mẹ mình. Nên là dù cho có mệt mỏi và không thích cái lễ nghi quý tộc này đến đâu, Mitsuki cũng không hề hé lấy một nửa lời than vãn.
Trong Mitsuki vẫn đang mê mẩn ăn điểm tâm và nghĩ ngợi lung tung thì cha của hắn, một nam tử trung niên mang lấy vẻ mặt nghiêm nghị và trang nghiêm, nhìn lấy con trai út của mình một chút rồi lên tiếng thúc giục.
“ Đừng lề mề nữa, ăn cho xong đi để mà còn chuẩn bị tới bái kiến thăm hỏi mừng năm mới Đại Danh nữa.”
“ Vâng Oto-sama.”
Thấy Mitsuki sau khi nghe được lời thúc giục của cha mình liền bắt đầu ăn vội vã lấy những điểm tâm còn sót lại, thì anh trai của hắn, một người thanh niên tuấn tú và lịch lãm liền lên tiếng cười đùa nói.
“ Ha ha ha ha ha. Mà cũng không vội vã như vậy làm gì a, Mitsuki. Cứ từ từ là được.”
Xong hắn liền nhìn lấy vẻ mặt đã không còn non nớt của em trai mình trước đây nữa, thay vào đó là một vẻ mặt tràn đầy sự trầm lắng và sự trưởng thành.
‘ Haizzz, Chắc nó đã trải qua rất nhiều khổ cực rồi’. Nghĩ như vậy anh trai của Mitsuki liền thở dài đau lòng nói.
“ Mitsuki, nếu như ngươi cảm thấy làm Ninja quá mệt mỏi thì từ bỏ và trở về nhà cũng được.”
Ngạc nhiên trước câu hỏi này của anh trai mình, Mitsuki liền ngơ ngác nhìn lấy đối phương một chút rồi nở một nụ cười thoải mái và tự tin trả lời.
“ Không có đâu Onii-sama, ta thực sự rất là thích làm Ninja, mệt thì có mệt một chút thật, nhưng mà chính nhờ lấy những sự mệt mỏi từ chăm chỉ luyện tập và làm việc ở bệnh viên đó. Mà hiện tại ta đã trở nên rất là mạnh mẽ a”
“ Hô, Lợi hại vậy, đã ngươi tự tin như vậy thì phải kiểm tr.a mới được, hay thử đấu với mấy người hộ vệ của gia đình chúng ta xem như thế nào.”
“ Hì hì hì, nói ra thì có vẻ như ta rất tự đại, nhưng mà Onii-sama, mấy người đó thì chỉ cần mấy giây là ta có thể xử lí được hết.”
“ À đúng ha, ta quên mất cái năng lực siêu lợi hại của ngươi, thật là hâm mô ngươi a Mitsuki.”
Thấy hai anh em đang trò chuyện vui vẻ với nhau, người nam tử trung niên, cha của Mitsuki, Minoru liền nhẹ nhàng buông xuống đôi đũa của mình, rồi nghiêm túc nhìn lấy con trai út của mình và nói.
“ Mitsuki, ta rất tự hào với những gì ngươi đã đặt được khi làm Ninja, và ngươi muốn làm gì thì ta cũng sẽ hỗ trợ hết mình.
Nhưng mà con trai à, ngươi nên rõ lấy một điều, đó là nếu như ngươi vẫn muốn đi trên con đường Ninja này thì tương lai sẽ vô cùng khó khăn.
Ta hiểu rõ đám cao tầng của Konoha, bọn họ sẽ không bao giờ giao những chức vị quan trọng cho một người xuất thân là quý tộc như ngươi đâu.”
Đó là điều đương nhiên, từ trước đến nay hai thế lực lớn nhất, mạnh nhất của đất nước này. Chính quyền quý tộc cùng với làng Ninja sẽ không bao giờ được phép can thiệp vào việc của nhau.
Một bên quản lý đất nước, còn bên khác thì là lực lượng quân sự để bảo vệ lấy lãnh thổ của Quốc Gia. Đều thuộc về một đất nước nhưng lại là hai thế lực có bộ máy điều hành riêng biệt.
Thứ liên kết duy nhất chính là quý tộc cung cấp kinh phí và làng Ninja sẽ thực hiện nghĩa vụ bảo vệ quốc gia mà thôi. Hai bên đều không muốn quyền lực của mình bị bên kia thẩm thấu và điều khiển lấy.
Và do bản thân về mặt sức mạnh là bên yếu thế nên là Quý Tộc luôn luôn tìm cách khống chế được làng Ninja, và cách chủ yếu thường hay được dùng nhất đó là đề nghị hôn nhân chính trị. Nhưng chúng nó đều được những vị cao tầng Konoha cực kỳ tỉnh táo từ chối rơi đi.
Mang sự đề phòng đối với Đại Danh và các Quý Tộc mạnh mẽ như vậy thì làm sao mà Mitsuki, một quý tộc điển hình lại có thể trở thành Ninja được. Đơn giản thôi, đó là bởi vì cha của hắn cho Konoha quá nhiều tiền mà. Nhiều đến nỗi khiến cho các cao tầng của làng đều thực sự sẽ là rất ngại ngùng nếu như từ chối.
Khi nghe được quyết định muốn trở thành Ninja từ con trai của mình. Minoru mới đầu cũng rất do dự, nhưng mà lúc đó là thời gian đứa bé mới khó khăn vực dậy được tinh thần sau cái ch.ết của mẹ mình, nên là hắn cũng không muốn lên tiếng từ chối mong muốn đó làm gì.
Tốn lấy một ít tiền để cho Mitsuki có thể vào được trường học Ninja, khi đó Minoru cũng không hề có kỳ vọng gì lớn đối với đứa bé sẽ có thể làm được cái gì. Chỉ mong rằng nó sẽ nhanh thấy khổ cực mà từ bỏ thôi.
Nhưng không nghĩ tới đột nhiên có một hôm con trai út của mình khi trở về nhà liền khoe khoang lấy năng lực cực kỳ lợi hại và kỳ diệu của nó.
Giây phút đó có thể nói là Minoru đã rất bất ngờ và kinh ngạc, và rồi một niềm tin rằng con của mình còn có thể càng đi xa hơn nữa, càng mạnh mẽ hơn nữa nổi lên ở trong tâm trí của hắn. Và càng về sau, đó cái niềm tin ấy lại càng trở nên mạnh mẽ hơn khi biết được những thành quả to lớn mà đứa bé đã đạt được.
Như là khi theo học một trong Sannin Tsunade liền bộc lộ ra thiên phú trác việt của bản thân, hay là khi đi theo một vị Sannin khác Jiraiya liền đóng góp lấy rất lớn cho chiến thắng của Konoha trong chiến tranh.
Mới đầu khi biết được con mình sẽ phải lên chiến trường, Minoru hắn đã rất là lo lắng, nhưng khi nhớ đến hiệu quả năng lực của đứa bé thì liền yên tâm hơn một chút và chọn cách tin tưởng con của mình vậy. Và đúng như hắn mong đợi, con của hắn, Mitsuki đã trở lại với vinh quang
Nhưng như thế cũng không thể làm Minoru bớt lo cho tương lai của đứa bé này được. Năng lực và thiên phú của đứa bé thì hắn giờ đã trăm phần trăm rằng nó sẽ trở thành một Ninja mạnh mẽ và vĩ đại rồi.
Đó là khi chỉ muốn trở thành một Ninja mạnh mẽ thôi thì không có vấn đề gì, nhưng nếu như muốn trở thành một cao tầng của Konoha thì thực sự là rất khó khăn.
Với thân phận quý tộc của đứa bé thôi cũng đã đủ làm cho đám cao tầng của làng Konoha chắc chắn sẽ từ bỏ nó rồi. Và đây cũng không phải là vấn đề mà tiền có thể giải quyết được.
Đó là còn chưa kể đến nếu như Mitsuki càng ngày càng mạnh, càng ngày càng quan trọng đối với Konoha thì kiểu gì Đại Danh cũng sẽ đưa ánh mắt chú ý đến và tính kế lợi dụng nó thôi.
Haizzz, mà nếu như sau này không thể thành công trong việc làm Ninja thì trở về làm phú nhị đại cũng được.
Trong khi Minoru phiền não lo âu cho tương lai của con mình thì Mitsuki cũng đã suy tư lấy những lời mà cha mình đã nói, rồi sau đó liền dùng lấy đôi mắt tràn đầy sự tự tin và nở một nụ cười thoải mái hướng cha mình lên tiếng.
“ Mà, ngươi cứ yên tâm Oto-sama, ta vẫn còn rất nhỏ mà.
Trong tương lai ta tin tưởng mình sẽ còn mạnh mẽ hơn nhiều so với bây giờ.
Cùng với ta cũng không hề chỉ có một mình, còn có những người bạn thân thiết sẽ ở bên cạnh và đồng hành với mình nữa.
Bọn họ so với ta còn mạnh mẽ và lợi hại hơn rất nhiều.
Nên ngài cũng không cần phải lo lắng làm gì cả. Sẽ không có vấn đề gì lớn đâu, dù cho có thì bọn ta cũng sẽ đều giải quyết được hết.”
Nghe hắn nói như vậy, Minoru hơi ngỡ ngàng một chút liền không hề để ý lấy sự tao nhã quý tộc của mình mà bật cười thoải mái.
“ Ha ha ha ha ha. Bạn bè sao? Đúng rồi ha, ngươi có kể rất nhiều về bọn họ cho chúng ta rồi thì phải.
Ta thực sự là rất muốn gặp lấy những người mà con trai mình đã quý trọng và tin tưởng vô điều kiện như thế. Ha ha ha ha ha”