Chương 136. Bạn mới của Mitsuki

Khi Mitsuki đi theo cha mình cùng anh trai đến lâu đài của Đại Danh thì nơi đó đã tập trung lấy rất nhiều người và đang cực kỳ náo nhiệt.


Hôm nay là ngày đầu tiên trong năm nên là không chỉ gia đình của hắn, bất kỳ một gia đình quý tộc nào ở cái Hoả Quốc này cũng đều sẽ đến nơi đây để yết kiến lấy Đại Danh.


Dù cho là những quý tộc ở phương xa cũng không ngoại lệ, bọn họ đều sẽ phải cố gắng, cất công để có thể tới được cái lâu đài này trong ngày hôm nay.


Và dường như điều này đã trở thành tục lệ thường niên rồi, những quý tộc đến đây ngoại trừ yết kiến Đại Danh ra thì đều sẽ ở lại để tham gia một bữa tiệc lớn.


Thế rồi bọn họ cũng nhân cơ hội này để có thể khoe khoang lấy những gì mà mình đã được trong năm, thoải mái nghe lấy những lời tâng bốc từ quý tộc thấp kém hơn, hoặc cũng là cơ hội để lấy lòng những quý tộc có địa vị cao hơn bản thân mình.


Chính vì vậy nên là từ mấy năm trước, bất kỳ khi nào cùng cha và anh mình đến đây, Mitsuki đều nhận được những sự tò mò và hiếu kỳ của đám quý tộc này về việc làm Ninja của hắn, cùng với những lời khen ngợi khi bọn họ biết được từng cái thành tích trác việt mà hắn đã đạt được ở Konoha.


Với những điều đó, khiến cho Mitsuki thực sự không hề thích hoặc muốn đến đây một chút nào, nhưng dù sao thì bản thân cũng là quý tộc, cùng với nếu như không đến thì cha của hắn sẽ bị nói ra nói vào mất. Nên là Mitsuki chỉ có thể cố gắng tới rồi chịu khổ cho qua vậy.


Và cũng giống như năm ngoái, hôm này sau khi tới được lâu đài thì Mitsuki liền theo cùng cha mình đi vào chính điện để yết kiến lấy người đứng đầu của Hoả Quốc này, và lại một lần nữa nghe lấy đối phương lên tiếng tò mò hỏi về tình hình làm Ninja của bản thân và sau đó là những lời khen ngợi khách sáo.


Ứng phó lấy Đại Danh một lúc trong khi luôn mang lấy khuôn mặt tươi cười thì hắn liền cùng với anh của mình xin phép cáo từ ra ngoài để tham dự lấy cuộc giao lưu của những người quyền quý trẻ tuổi ở cái đất nước này.


Ngay khi Mitsuki đến khu vườn ở bên ngoài, và còn chưa kịp hắn tìm lấy một góc nào để lui thủi đứng một mình tránh sự phiền phức, náo nhiệt thì một giọng nói mang đầy sự vui vẻ hướng lấy hắn kêu gọi.
“ Mitsuki, Mitsuki, lại đây, lại đây”


Giương mắt nhìn lại thì Mitsuki thấy được một người con gái tầm bằng tuổi mình mang khuôn mặt vô cùng dễ thương, là Thất Công Chúa Ami, người mà hắn có dịp gặp vài lần rồi.


Nhưng hai người cũng không hề quen thuộc lắm nên là lúc này đây, hắn rất khó hiểu được cái biểu cảm thân thiết đó của nàng.
“ Onii-sama, ta qua kia một chút.”
Anh của hắn nghe vậy cũng liền lên tiếng cười nói.
“ Được rồi, đi đi”


Và rồi còn chưa đợi Mitsuki tiến tới gần Thất Công Chúa, thì đối phương đã chạy lại, kéo hắn đến một góc không người, sau đó thì thần thần bí bí nói.
“ Mitsuki, hình như là ngươi có đi học và trở thành Ninja của Konoha phải không?


Vậy thì ngươi có biết về ba người Akehi, Sana cùng với Inoue không?”
Nghe được câu hỏi như vậy khiến cho Mitsuki hơi sững sờ một chút rồi lên tiếng kinh ngạc hỏi.
“ Mấy người đó là bạn rất thân của ta.
Mà làm sao ngài biết được bọn họ vậy?”


Đạt được câu trả lời như vậy, Thất Công Chúa Ami liền ngay lập tức hưng phấn ra mặt.
“ Vậy ra ngươi đúng là biết thật a.
Với lại còn là bạn thân nữa.”
Sau đó thì nàng liền vội vã nói tiếp


“ Vậy thì mau mau kể cho ta một chút về Akehi đi, hắn lúc còn nhỏ thế nào, cùng với một năm nay đang làm những gì.”
Xong dường như nhớ lại điều gì, không đợi Mitsuki lên tiếng tiếp lời, nàng lền hướng về một phía vẫy tay gọi ai đó.
“ Akira-oniisama, hắn đúng thật là biết á.”


Mitsuki nhìn về phía người nàng đã gọi thì thấy được một thiếu niên lớn hơn hắn tầm hai ba tuổi. Sau khi nghe được Thất Công Chúa gọi thì người đó liền hướng những người bên cạnh nói lời muốn kết thúc cuộc trò chuyện và rời khỏi. Sau đó liền mang lấy gương mặt vui vẻ nhanh chân hướng về phía hắn.


“ Gặp qua Ngũ Công Tử”
Đợi đối phương tới gần thì Mitsuki lập tức lên tiếng chào hỏi, và sau đó Thất Công Chúa cũng hưng phấn nói.
“ Onii-sama, hắn nói mình là bạn thân của đám người Akehi đó”
Akira nghe vậy liền lộ vẻ mặt bất ngờ rồi vui mừng nói.
“ Thật vậy sao?”


“ Đúng vậy Ngũ Công Tử, ta cùng đám Sana là bạn cùng lớp và chơi thân với nhau từ hồi năm nhất của Học Viện Ninja rồi.”
Sau đó không đợi hai anh em nhà này có thể nói gì, Mitsuki ngay lập tức hỏi lên sự nghi hoặc vừa nãy của hắn.
“ Mà, hai ngài rốt cuộc là làm sao quen được ba người Sana vậy?”


“ À, cái đó để ta nói cho”
Người lên tiếng trả lời cho Mitsuki là Ngũ Công Tử Akira, đối phương mỉnh cười nhẹ nhàng nhìn lấy hắn rồi sau đó kể ra lí do mà bọn họ quen được mấy người Sana.


Từ lúc tình cờ gặp được trên đường phố của Hoả Chi Đô, sau đó thì đến thời gian được đám người Sana hộ tống đi sứ đến Lôi Quốc.


Rồi đến đoạn Thất Công Chúa bị bắt cóc thì nàng cũng không nhịn được mà chen mồm vào để kể lấy việc Akehi đã xuất hiện và anh dũng cứu bản thân mình như thế nào.
Sau khi nghe xong toàn bộ câu chuyện thì Mitsuki không thể không cảm thán mà nói.


“ Không nghĩ tới đám Sana còn trải qua một nhiệm vụ thú vị như vậy. Thế mà lại chẳng kể cho ta nghe một chút nào.”


Mà việc đám Sana không kể cho hắn nghe cũng dễ hiểu thôi, bởi vì là từ khi kết thúc chiến tranh đến giờ, hắn toàn là đi theo sự phụ của mình để học tập và làm việc ở bệnh viện. Đám người Sana thì thường xuyên phải ra ngoài để chấp hành nhiệm vụ nên là nhóm bảy người bọn hắn cũng ít tụ hợp lại với nhau hơn so trước đó.


Cho dù tụ hợp lại thì cũng đều là cùng nhau tu luyện hoặc là vui chơi thứ gì đó, thêm nữa là một Ninja sẽ không đem nhiệm vụ của bản thân kể cho người khác biết nếu như không cần thiết. Vậy nên hắn không nghe được mấy người Sana nói gì thì cũng là chuyện đương nhiên.


Những điều này Mitsuki cũng chỉ suy nghĩ trong một hai giây mà thôi, và cũng không để hắn có thời gian suy tư thêm, thì Thất Công Chúa đã vội vã lên tiếng thúc giục hắn kể về đám người Akehi.


Lần đầu gặp được người khác quan tâm đến bạn thân của mình trừ cha và anh trai ra nên là Mitsuki cũng không ngại gì mà hào hứng kể cho bọn họ nghe.


Mà hắn cũng chỉ nói ra những chuyện bình thường thôi, đa số đều là những lúc bọn hắn hay làm việc tốt cùng nhau. Còn mấy việc liên quan đến bí mật của cả đám cùng với những chuyện có thể tính là cơ mật của làng, thì Mitsuki không hề hé lấy một lời nào cả.


Và gặp Thất Công Chúa có vẻ rất quan tâm, hứng thú với Akehi, nên là hắn cũng tập trung kể về người bạn mập mạp này của mình cho đối phương biết.


Đứng ở một bên nghe lấy Mitsuki kể ra những chuyện về Sana, rồi lại so sánh đến phiên bản phóng đại thái quá mà Hugin đã nói cho mình. Ngũ Công Tử Akira không thể không cảm thán lấy sự sùng kính mà con quạ đó dành cho chủ nhân của nó.


Còn Thất Công Chúa Ami thì sau khi phấn khích nghe lấy những chuyện của Akehi thì bản mặt của nàng lại trở nên ủ rũ và buồn bã.


“ Tên mập đó có hứa rằng sẽ đến thăm ta mà, vì điều đó mà ta đã chuẩn bị cả đống đồ ngon chờ hắn đến gặp. Nhưng đã gần một năm trôi qua rồi lại chẳng thấy đâu cả.
Chẳng lẽ tên đó quên mất ta rồi.”


Mitsuki nghe lấy những lời oán trách như vậy liền nở lấy nụ cười rồi biện minh cho bạn của mình.
“ Ngài đó là trách lầm Akehi rồi, Ninja chúng ta có một luật lệ đó là không thể rời khỏi làng nếu như không có việc cần thiết.


Ta nghĩ hắn cũng thực sự rất nhớ và muốn gặp lại ngài, nhưng mà biết sao được, trừ những lúc ra ngoài làm nhiệm vụ ra thì hắn đều không có cơ hội nào khác rời khỏi làng.
Mà Ami-sama cứ yên tâm, có lẽ nhanh thôi hắn sẽ kiếm được cớ để đến đây thăm ngài.”


Biết được lí do mà Akehi không đến gặp mình được cũng khiến cho trong lòng của Thất Công Chúa nhẹ nhõm hơn một chút, nhưng bề ngoài nàng vẫn tỏ ra vẻ rất bất mãn.
“ Hừ, chờ tên đần thối đó thì đến bao giờ.


Haizzz, được rồi, ta đành phải nghĩ cách xin phép Oto-sama để đến Konoha một lần mới được.”
Xong, nàng liền dùng lấy vẻ mặt tràn đầy kỳ vọng nhìn lấy anh trai của mình.
“ Onii-sama, ngươi sẽ đi cùng ta chứ?”
Và cũng không cho Akira thời gian lên tiếng trả lời, nàng liền ngay lập tức nói tiếp.


“ Ưmmm, ngươi không nói gì là đồng ý rồi nha!
Vậy thì việc xin phép lấy Oto-sama đều nhờ vào ngươi cả. Hì hì hì ”
“ Cái con nhỏ tinh ranh này!”
Đột nhiên bị sắp xếp như vậy khiến Akira không thể làm gì khác ngoài việc trừng nhìn lấy vẻ mặt hớn hở của em gái mình.


Mà nghĩa lại thì hắn cũng chưa được đến Konoha bao giờ nên cũng rất là hiếu kỳ nơi đó như thế nào. Với lại hắn cũng muốn gặp lại đám người Sana nữa.
Nhưng mà,… nên kiếm cớ gì để xin phép Oto-sama bây giờ. Haizzzz




Mà cái đó để nghĩ sau cũng được, bây giờ thì sau khi nghe lấy Mitsuki kể chuyện về mấy người Sana thì hắn đã tin tưởng một điều, rằng đối phương chắc chắn là bạn thân của đám Sana rồi.


Nên là lúc này đây hắn đột nhiên có một chuyện rất muốn hỏi thăm đối phương. Nhưng mà muốn hỏi thì cũng không thể ở chỗ này được, phải kiếm nơi kín đáo hơn chút đã.
Thế là Akira liền ghé sát lại gần Mitsuki thấp giọng nói.
“ Mitsuki à, ta có chuyện muốn hỏi thăm ngươi một chút!”


Thấy đối phương đột nhiên có vẻ thần bí như vậy Mitsuki cũng thấp giọng của mình theo.
“ Chuyện gì vậy Akira-sama?”
“ Ưmmm, ở đây không tiện nói, đi theo ta vô trong này.
Ami, ngươi cũng đi theo nữa.”


Nói xong, Akira liền dẫn theo hồ nghi Mitsuki cùng với thảnh thơi Ami rời khỏi khu vườn rồi tiến đến một căn phòng gần đó.


Nhưng mà cả ba người bọn họ đều không hề chú ý tới, ngay lúc này đây đang có một đôi mắt chứa đầy sự khó chịu và không hề có ý tốt nhìn lấy bóng lưng của bọn họ đang rời xa. Không, … nói chính xác hơn thì đối mắt đó chỉ tập trung vào bóng lưng của Mitsuki và Ngũ Công Tử Akira mà thôi.






Truyện liên quan