Chương 137. Kuro và Akehi
Sau khi theo Ngũ Công Tử Akira vào một căn phòng trống cùng với thấy được đối phương lộ ra biểu lộ lo lo lắng lắng quan sát lấy chung quanh.
Thế là Mitsuki liền dựng lên hai ngón tay của mình ở trước mặt và thả ra kết giới bao chùm lấy căn phòng. Rồi sau đó liền hướng về hai người bên cạnh đang cực kỳ sửng sốt nhìn lấy hắn, lên tiếng cười nói.
“ Yên tâm đi. Ở trong kết giới của ta sẽ không ai có thể nghe được và thấy được chúng ta đang làm gì đâu.
Vậy nên rốt cuộc có chuyện gì mà ngài thần thần bí bí như vậy.”
Nghe được hắn nói như vậy Ngũ Công Tử Akira liền không thể không cảm thán.
“ Thật là lợi hại và thần kỳ a. Cả mấy người Sana cũng vậy.
Làm sao mà các ngươi ai cũng đều có những nhẫn thuật kỳ lạ như vậy?”
Thất Công Chúa ở bên cạnh cũng há mồm trầm trồ nhìn lấy cái kết giới đang bao bọc bọn họ và lên tiếng hùa theo anh trai của mình.
“ Đúng vậy a, các ngươi cũng quá lạ thường đi.
Cả Akehi nữa, hắn cũng có một vũ khí là cây gậy rất là kỳ diệu”
Nghe xong hai người thán phục như vậy, Mitsuki chỉ có thể gãi lấy đầu của mình lúng túng nói.
“ Mà các ngài cũng không cần phải kinh ngạc quá đâu, Ninja đều như vậy á.”
Sau khi hắn kết thúc lời nói thì liền đón lấy vẻ mặt bĩu môi của Thất Công Chúa Ami.
“ Xì, làm như bọn ta chưa được thấy Ninja bao giờ á. Ngươi lừa gạt ai vậy”
Đúng vậy a, ngoài đám người Sana ra thì bọn hắn cũng đều gặp rất nhiều Ninja rồi, nhưng năng lực của những người đó đều không có một ai lợi hại hơn hay kỳ lạ hơn đám người Sana cả.
“ Mà, không nói chuyện đó nữa.
Mitsuki, ngươi thử xem thứ này giùm ta cái.”
Ngay khi Ngũ Công Tử Akira nói xong thì dưới chân của hắn liền xuất hiện một cái đầu chó màu đen và trồi lên dần dần khỏi sàn nhà. Sau đó thì hướng Aikra vui vẻ sủa lấy mấy câu, và rôi vừa cà lấy chân hắn vừa vui sướng vẫy đuôi.
“ Gâu Gâu Gâu”
Cũng không chỉ có mình hắn, dưới bóng của Thất Công Chúa cũng chui ra một con mèo đen và nhảy lên lòng của nàng, thoải mái ngáp lấy một hơi rồi nằm ở đấy.
“ Meo meo meo”
Hai sinh vật đen như mực vừa mới xuất hiện, sau khi hướng lấy chủ nhân của mình thân cận và kêu lên mấy tiếng, thì bọn chúng liền dùng đôi mắt tràn đầy sự hiếu kỳ của mình để nhìn lấy nhân loại xa lạ ở trước mặt này.
Và lúc này Mitsuki cũng là trợn mắt lên kinh ngạc nhìn lấy bọn chúng. Sau rồi dường như nghĩ đến điều gì, hai hàng lông mày của hắn liền giãn ra và lộ vẻ mặt hiểu rõ.
Hai sinh vật này, từ cách thức xuất hiện cùng với màu sắc và bản chất đều giống hệt Tiểu Hắc của Sana, chỉ khác là cái ngoại hình mà thôi. Khả năng cao cũng là sinh vật mà Sana đã tạo ra đây mà, nhưng mà tại sao lại ở bên cạnh hai người này nhỉ?
Biểu cảm khuôn mặt của Mitsuki thay đổi liên tiếp khi được chứng kiến lấy những sinh vật đen thui này, cũng đã gây nên sự chú ý của Ngũ Công Tử Akira. Và lúc này hắn càng chắc chắn những gì mà mình đã suy đoán.
“ Theo biểu cảm của ngươi thì chắc chắn là bản thân ngươi có nhận biết chúng, không,… chính xác hơn là có nhận biết sinh vật giống như chúng đúng không?”
Xong Akira nhìn lấy con chó dưới chân của mình và con mèo trong vòng tay của Ami, thì hắn liền bắt đầu lên tiếng giới thiệu hai con sinh vật cho Mitsuki.
“ Sau khi kết thúc chuyến đi sứ và trở về nhà thì hai con sinh vật này đột nhiên suất hiện ở bên cạnh ta và Ami.
Mới đầu ta rất là ngạc nhiên, nhưng cũng không có lo sợ gì vẻ ngoài kỳ lạ của con chó cả, bởi vì không hiểu sao mà ta lại có cái cảm giác rất là quen thuộc với Kuro.
À đây là Kuro, còn kia là,…”
Ngay khi Akira muốn nói ra tên của con mèo trên tay của Ami thì hắn đột nhiên dừng lại, lúng túng không biết có nên nói ra hay không.
Mà, trong khi Akira lưỡng lự thì Thất Công Chúa đã thay hắn lên tiếng.
“ Con mèo của ta tên là Akehi”
Nghe được tên của con mèo liền ngay lập tức khiến cho Mitsuki trố mắt lên kinh ngạc nhìn lấy nàng.
‘ Ta biết là ngươi rất yêu thích Akehi rồi, nhưng cũng không nên say mê như vậy chứ.
Liệu Akehi có biết rằng người dùng tên của hắn để đặt cho một con mèo không?’
“ Vẻ mặt của ngươi là có ý gì đó. Ta đặt tên như vậy không được sao?”
Đối mặt lấy Thất Công Chúa hung ác trừng nhìn lấy mình, Mitsuki chỉ có thể nhận sợ, và lắc đầu lịa lịa chối cãi.
“ Không, không có gì, cái tên này rất hay.”
Ở bên cạnh thì Ngũ công Tử Akira rất là bất đắc dĩ nhìn lấy em gái mình, hắn lúc này không hiểu sao cũng cảm thấy hơi lúng túng, đành phải vội vàng nói lên chuyện khác.
“ Mà mà, quay lại điều vừa nãy ta nói.
Sau khi Kuro xuất hiện và biết được nó có những năng lực rất là kỳ lạ thì ngoài việc vui mừng ra, ta còn quyết định giữ bí mật sự tồn tại của nó nữa….”
Tiếp đó Akira liền dần dần đem chuyện của hai con chó và con mèo này nói ra.
Bởi vì Kuro thường hay trốn ở trong bóng của hắn nên là việc giữ bí mật nó cũng không hề khó khăn gì.
Nhưng mà không nghĩ tới, ngay ngày hôm sau khi bản thân hắn đi gặp Ami thì Kuro liền đột nhiên nhảy ra bóng của hắn, và càng bất ngờ thêm nữa là trong bóng của Ami cũng nhảy ra một con mèo, ngoài trừ hình dạng thì mọi thứ đều giống y hệt con chó của hắn.
Lúc đó có thể nói là hai người bọn hắn đều vô cùng sững sờ và ngây người nhìn lấy nhau một lúc. Rất nhanh lấy lại tình thần thì Akira liền hiểu ra bản thân mình cũng không phải là người đặc biệt duy nhất.
Thế là hắn liền nghĩ kỹ lại mọi chuyện và rồi đột nhiên nhớ đến cách Sana điều khiển bóng.Vì vậy Akira liền suy đoán hai sinh vật đen thui này rất có thể liên quan đến Sana.
Và ngay lúc nãy thôi, khi thấy được biểu cảm của Mitsuki khi nhìn thấy hai con chó và mèo thì hắn liền càng chắc chắn điều mà mình đã suy đoán.
Nhìn lấy vẻ mặt mong đợi của hai vị Công Tử và Công Chúa đang nhìn chằm chằm lấy bản thân mình, Mitsuki hơi do dự một chút liền cười khổ nói ra.
“ Ta từng gặp qua một sinh vật khác có bản chất giống hệt bọn chúng rồi, đó là một quả cầu màu đen có được ý thức riếng của nó, quả cầu đó được Sana tạo ra từ bóng của mình.
Hai sinh vật chó và mèo này, tuy rằng ta cũng không chắc chắn lắm nhưng mà khả năng rất cao là Sana cũng tạo ra bọn chúng từ bóng của các ngài. Chính vì điều đó nên là hai người các ngài mới cảm giác được thân thiết khi lần đầu gặp bọn chúng vậy.”
Sau khi suy đoán của mình được chứng thực thì Akira liền hơi vui mừng lên một chút, nhưng lại rất nhanh có sự nghi ngờ mới của mình.
“ Vậy đúng là Sana đã tạo ra bọn chúng sao, nhưng mà tại sao chứ?
Nghe lấy hắn nói như vậy Mitsuki liền tỏ ra suy tư một lúc rồi nói tiếp.
“ Ta đoán lí do chính mà Sana muốn tạo ra bọn chúng, rất có thể là để bảo vệ lấy hai người các ngài. Chẳng phải là Thất Công Chúa nói mình từng bị bắt cóc sao.
Với lại ta nghĩ mấy người Sana chắc chắn đã coi các ngài là bạn của bọn họ rồi nên mới nghĩ cách để có thể bảo đảm sự an toàn sau này cho hai người các ngài.
Vậy nên là Akira-sama vùng với Ami-sama, các ngài cứ yên tâm, hai sinh vật này sẽ không hề có vấn đề gì xấu đâu.”
Nghe xong những lời của Mitsuki nói thì cả hai người Akira và Ami đều nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Cũng không phải bọn hắn lo lắng rằng con chó và con mèo này sẽ làm điều gì đó gây nên nguy hiểm cho hai người bọn hắn.
Dù sao thì cũng ở bên nhau gần một năm, nên là hai người Akira và Ami thực chất đã vô cùng tin tưởng và yên tâm về bọn chúng rồi.
Chỉ là từ trước đó đến giờ vẫn mơ mơ hồ hồ không biết rõ được nguồn gốc của hai sinh vật này. Nên là bọn hắn lúc đó vẫn có một chút lo ngại.
Nhưng mà hiện tai, khi đã biết rồi, nhất là nghĩ đến lí do mà bọn chúng được tạo ra là bởi vì đám người Sana lo lắng cho sự an toàn của bọn hắn. Thì thực sự lúc này, hai người Akira và Ami rất là ấm lòng và yên tâm.
Càng nghĩ về điều này Akira cùng với em gái mình càng mong muốn sớm được gặp lại đám người Sana hơn nữa.
Mang lấy tâm tình như vậy, bọn họ tiếp tục trò chuyện với Mitsuki một lúc rồi sau đó liền ra ngoài để tham gia bữa tiệc.
Lúc này đây, từ khi thân quen và có thể trò chuyện vui vẻ với hai người Akira và Ami thì Mitsuki đã không còn cảm thấy khó chịu và mệt mỏi khi phải tham gia bữa tiệc chào mừng năm mới ở Phủ Đại Danh này nữa.
Càng trò chuyện nhiều với hai người bọn họ thì Mitsuki càng hiểu rõ lí do vì sao mà đám người Sana sẽ coi hai anh em nhà Đại Danh này là bạn rồi. Trên người bọn họ không hề có cái cảm giác giá đỡ của quý tốc, rất là dễ gần và hiền lành, không có một chút kêu ngạo nào cả.
Chính vì vậy nên là trong suốt bữa tiệc Mitsuki toàn là cùng hai anh Akira và Ami trò chuyện vui vẻ với nhau, cho đến khi bữa tiệc kết thúc thì hắn mới phải chào tạm biệt bọn họ để trở về thôi.
Sau khi về đến biệt phủ của mình thì Mitsuki liền trả lời một chút cho sự hiếu kỳ của cha mình và anh trai, về việc lí do tại sao mà bản thân lại đột nhiên thân quen với hai vị Ngũ Công Tử và Thất Công Chúa như vậy.
Và khi biết được chuyện có liên quan đến mấy người bạn của hắn thì hai người bọn họ lại càng kinh ngạc hơn nữa, rồi lại liên tục lên tiếng cảm thán.
Tiếp đó thì Mitsuki cũng không còn việc gì khác để làm nữa, nên là đành phải tu luyện lấy một lúc rồi nghỉ ngơi sớm để ngày mai còn phải đi về quê ngoại thăm mộ mẹ nữa.