Với vầng dương chiếu những ánh vàng nhạt và mệt mỏi cuối ngày, xô bóng ngã dài ngay phía trước mặt, nhờ đó gã phát hiện có điều bất ổn. Thế là gã cũng tự mệt mỏi dừng lại, đồng thời giương đôi mắt sợ hãi nhìn suốt theo lối mòn phía trước gã.

Ở đó, phía cuối lối mòn phía chính đông, dù không có gì ngoài những lùm cây hoang dại cơ hồ quanh năm bị bụi bẩn phủ kín nên hóa bạc và xơ xác nhưng riêng phần gã thì thừa biết còn một lối rẽ, may nhờ các lùm cây hoang dại mọc khuất lấp, và từ lối rẽ ấy sẽ đưa hắn tới một nơi mà ngay lúc này quả thật tận thâm tâm gã chẳng mảy may muốn đặt chân đến...

available on google playdownload on app store

Truyện ngẫu nhiên