Chương 68: Tự tin
Quái vật nhanh chóng đuổi theo, Sở Tuyết không do dự đang ở trên không liền ném đi đao, dùng hai tay chống đất, chưa chờ cho chân chạm đất liền vận lực xoay người, hai chân vẽ ra một đường vòng cung trên không thành công đá bay lợi trảo sắp nắm vào chân mình. Động tác kết thúc, chân chạm đất, nàng từ tình cảnh bất lợi đưa lưng về phía đối thủ liền chuyển thành đối mặt trực diện.
Thấy nhân loại đã đem vũ khí ném bỏ, quái vật lập tức nhảy chồm về phía Sở Tuyết, móng vuốt trong hai tay đều đã giãn ra đến cực đại chỉ chờ đem đầu nàng hái xuống.
Quái vật đang ở trên không tất nhiên trình độ né tránh sẽ thật sâu giảm bớt. Sở Tuyết thấy thời cơ đã tới, khóe miệng không nhịn được nhếch lên. Nàng vung lên một tay đón đỡ hai cái móng vuốt, tay còn lại làm hình nắm đấm hướng về đầu của quái vật đánh tới.
“Coong”
Tiếng móng vuốt và tiếng kim loại va vào nhau để lộ ra dưới cánh tay áo một khung kim loại màu trắng bạc. Không biết làm từ vật liệu gì mà móng vuốt sắc bén kia không thể cắt rời.
“Ngu xuẩn!” Sở Tuyết hô to một tiếng, vung nắm đấm chạm vào má quái vật, Đồng thời Một lưỡi dao nhọn khá dày có lưỡi hình răng cưa cũng từ trong tay áo kéo dài ra, đâm thật sâu vào đầu nó.
Quái vật bị một đòn chí mạng không có ch.ết ngay vẫn còn giãy giụa muốn thoát khỏi, thì con dao kia rung động tịnh tiến tần suất cao đã đem óc của nó quấy cho nát bấy, xụi lơ đi xuống.
“Ù ôi, hồi phục kinh lắm mà, hồi phục tiếp đi.” Sở Tuyết một giọng chế nhạo nói.
Nói xong nàng bất chợt xoay người như có dự liệu từ trước, đem quái vật đã bị xử lý kia xem như tấm khiên đỡ ở phía trước mình.
Con quái bị đá ra xa lúc trước không biết từ khi nào quay trở lại, cánh tay bị chặt đứt đã cầm máu nhưng cũng không thấy có tay mới mọc ra.
“Ồ không phải là deadpool à. Như vậy yếu?”
Đợi cho móng vuốt của nó vừa xuyên qua khiên thịt, nàng liền vung tay thật mạnh, “Đầu” đã be bét của "khiên thịt" mới rời khỏi lưỡi đao văng qua một bên.
Con quái đang tấn công tay mắc vào cơ thể của đồng bọn, bị khiên thịt cho liên lụy xê dịch hướng tấn công, bại lộ ra điểm yếu. Sở Tuyết vung lên một tay khác, cánh tay này lúc trước trực tiếp đón đỡ lợi trảo, tay áo đã rách bươm, cùng lúc tay đấm gấu từ khung kim loại trượt ra, hoàn mỹ xỏ vào tay nàng, bên trên còn sáng lên một tầng hồ quang.
“Ù xẹt”
Nắm đấm nhỏ nhắn cùng hông của con quái thân mật tiếp xúc phát ra tiếng điện giật. Quái vật cứ như thế đơ ra như cá ch.ết.
Cánh tay gấu được làm cách điện rất tốt không ảnh hưởng tới nàng thi triển võ nghệ chút nào.
“Zombie còn bị giật cho tạm thời dừng lại thì vật sống như ngươi làm sao mà đỡ được.”
Sở Tuyết mỉm cười nói, vẻ mặt tràn đầy tự tin. Một tay khác cùng lúc đem đao siêu tần ngoáy vào đầu con quái. Nói là đao càng giống cưa máy, một trận điên cuồng khuấy động để nó triệt để gục xuống. Có pin hydro làm nguồn năng lượng, vũ khí mới dù vẫn chưa hoàn thiện nhưng uy lực không tồi.
Nàng cũng không dám chủ quan, nhặt lên đao đem bọn chúng cho phân thây. Làm xong hết thảy mới nhìn về phía Đổng A, thấy hai tay hắn từ lúc nào đã xuyên vào trong ngực một quái vật, sau đó phát lực xem nó như tờ giấy sinh sinh xé ra làm đôi, tình cảnh huyết tinh vô cùng.
Đổi lấy, một con quái khác đã nhảy chồm lên người, hai móng vuốt đâm vào lưng miệng đầy răng nanh thì cắn vào cổ, nhưng bị cường độ cơ bắp của Đổng A cho kẹt lại không thể tiến vào sâu hơn, đáng lẽ là vết thương chí mạng cuối cùng chỉ biến thành vết thương ngoài da.
Đổng A hai tay một chụp, lôi con quái đó ra, quẳng về con còn lại để chặn đà tấn công,vài miếng thịt của hắn cũng bị móng vuốt quái vật lôi theo, chỉ nhìn thôi cũng đủ làm cho người ta đau rát hết cả người. Hai con quái tông vào nhau, lực đạo to lớn đem chúng vung ra xa xa.
Không giống như Sở Tuyết, trên thân Đổng A chi chít vết thương, đang không ngừng lấy tốc độ kinh người hồi phục lấy. Hiển nhiên trình độ chiến đấu như thế này cũng không thể đối với hắn tạo thành bất cứ uy hϊế͙p͙ gì.
Đừng thấy Sở Tuyết đối phó 2 con quái vật nhẹ nhàng mà nghĩ đơn giản. Bọn quái này đối phó ít thì không sao, một khi nhiều lên thì khó chơi vô cùng. Đối phó một lúc hai con với một lúc ba con là hoàn toàn không phải một cấp độ. Cũng may có nhóm của Lập Thành kéo đi một con nếu không sẽ không nhẹ nhõm như vậy.
Thấy Sở Tuyết muốn lại hỗ trợ, Đổng A vội la lớn:
“ Anh lo được, hỗ trợ đội của Lập Thành.”
Cùng lúc, trong bộ đàm cũng vang lên tiếng của Lão Tân:
“Đội của chúng ta đã giải quyết quái vật thành công.”
Lão Tân không biết từ lúc nào đã chạy lên mặt đất cùng đội của Lập Thành tụ hợp. Hắn vừa hướng bộ đàm nói vừa đem vũ khí ẩn giấu trong tay chân giả đang đâm ở trong đầu quái vật rút đi ra.
Những đội viên khác trên người cũng có vài vết thương đang đem hậu tục xử lý. Lúc này hắn mới thở phào một hơi, gọi lập thành phụ lắp lại tay chân giả, nhanh chóng trở lại phòng điều khiển trung tâm.
Hai người Đổng A nghe được phản hồi từ đồng đội khóe miệng hiện lên vẻ tươi cười hướng quái vật còn lại nhìn tới, ánh mắt giống như của thợ săn đang nhìn con mồi. Bọn chúng hoàn toàn không có sợ hãi vẫn cứ như vậy vô não tiến công…
Hai phút sau, hiện trường chỉ còn xác của hai con quái giống như là bùn nhão nằm trên mặt đất. Đổng A đang rưới lên nhiên liệu, định đem tất cả bọn chúng đốt rụi, vừa làm vừa thông qua bộ đàm nói chuyện với Sở Tuyết, không khác gió quá lớn:
“Anh vốn dĩ, ra ám hiệu muốn lợi dụng bẫy trong căn cứ đến tiêu diệt bọn chúng, không biết là chúng ta đã mạnh tới mức không cần bẫy hay là bọn chúng quá yếu?”
“Bọn quái này rất không bình thường,còn biết dùng vũ khí, chúng không phải là sản phẩm của tà giáo gì đó chứ?.” Sở Tuyết không có tiếp lời, một bên suy tư nói.
“Tại sao bọn chúng lại muốn tấn công chúng ta? Nếu căn cứ trên núi gặp nguy hiểm, phải suy nghĩ kỹ lại việc làm lính đánh thuê. Không có chúng ta bảo vệ, những người khác vẫn quá yếu ớt.” Đổng A nói.
Vừa đem tất cả xác quái vật thiêu hủy, Liền nghe thấy giọng nói của Lão Tân truyền ra từ bộ đàm:
“Đội trưởng chuyện này có lẽ còn chưa xong, đây giống như là quân tiên phong. Chúng ta vẫn phải tiếp tục cảnh giác cao độ.”
Hắn rất tin tưởng vào kinh nghiệm của Lão Tân, không chút do dự hạ lệnh:
“Các đội viên nghe lệnh, kế hoạch B một lần nữa tiến hành. Lập tức!”
Những người khác nghe thế đều rất bất ngờ, nhưng vẫn làm theo chỉ lệnh. Đám người Lập Thành buông xuống công việc trong tay trở lại cửa hầm, Đổng A và Sở Tuyết thì mau chóng quay trở lại tường rào làm mai phục.
Đợt chiến đấu trước đã đem camera ẩn giấu trên khu vực này hủy hơn phân nửa. Camera trên đường lên núi cũng bị lũ quái phá đi rất nhiều. Gió lớn ảnh hưởng tới khoảng cách cảm nhận của Đổng A, do đó không thể phác họa hình ảnh ở khoảng cách quá xa trong đầu.
Tuy vậy lần này lũ quái vật đông hơn nhiều nên Lão Tân thông qua camera còn sót lại vẫn có thể trông thấy chúng. Hắn đoán chừng cũng phải có trên 30 con, biết nhóm người mình không thể đối phó số lượng lớn như vậy bèn hướng bộ đàm la lớn, trong giọng nói không còn nhẹ nhõm mà lộ ra lo lắng:
“Có nhiều hơn 30 con quái vật khác đang lên núi, mọi người nhanh rút xuống hầm!”
Nói rồi hắn lập tức đi tới chỗ thiết bị liên lạc nhập mã, kết nối với căn cứ Z, câu chữ giống như đã được suy nghĩ kỹ từ lâu, chưa hết 15 giây liền đem tình hình nguy hiểm thông báo rõ ràng cho phía bên kia đầu dây.
Người phía tiếp nhận cũng không có câu giờ, đáp lại cực kỳ ngắn gọn:
“Là B20, đã rõ!”
Thế là kết thúc liên lạc, lưu trình phải nói chuyên nghiệp cực kỳ.
…
Hai người Đổng A nghe được thông báo liền lập tức băng qua mảnh đất bị lựu đạn nổ cho có chút nhấp nhô nhanh như chớp chạy về phía cửa hầm. Nhóm của Lập Thành đã chui vào từ lâu. Đổng A tiến vào sau cùng đem cửa cho đóng lại. Hắn hướng về Lập Thành đang đứng phía dưới hô lớn:
“Cầu viện căn cứ Z, kế hoạch C. Nhanh!”
“Đã thực hiện, yên tâm” Lập Thành nghe xong lập tức trả lời.
Đổng A quay trở lại hầm, nội tâm lo lắng mới giảm đi phần nào.