Chương 69: Tới nhanh
Cửa hầm được đóng không bao lâu, lũ quái vật đã men theo tường rào bị nổ xiêu xiêu vẹo vẹo đi vào căn cứ trên núi. Nhìn bên trong loe hoe vài tòa kiến trúc, thiết bị, hoàn toàn không thấy bất cứ một ai. Từ ánh mắt của quái vật dẫn đầu có thể thấy được một vệt nghi hoặc thoáng qua.
Dấu tích chiến đấu rất mới, xác quái tiên phong vẫn còn chưa cháy xong. Phán đoán được một ít tình hình, bọn chúng liền tỏa ra đi tìm dấu hiệu của người sống.
Trong phòng điều khiển trung tâm Đổng A và lão Tân đang thông qua camera ẩn núp giám sát quái vật tiến vào, chúng được làm bí ẩn hơn nhiều. Chưa kể tới đồ vật này vốn dĩ có trước khi bọn họ tới nơi đây, không biết được tạo ra từ công nghệ gì mà cực khó bị phát hiện.
Học khôn từ lần trước, Lão Tân lấy tắt bật camera liên tục để đối phó với sự nhạy cảm của bọn chúng. Khi có quái vật tiến vào tầm nhìn thì lập tức bị ngắt nguồn. Lão Tân sẽ dùng kinh nghiệm của mình, phán đoán từ khung hình đầu tiên đó.
Đổng A thì từ dữ liệu của Lão Tân mà thao tác thiết bị trong tay, nó dùng để điều khiển tất cả các bẫy trong căn cứ. Từ cường độ thân thể của quái vật, hắn tự tin đủ để xử lý vài đầu.
Bẫy được hắn thiết kế xây dựng từ khi mới bắt đầu tạo lập căn cứ, gần đây rất nhiều chuyện phát sinh để ngoại giới chú ý đến bên này, Đổng A đã thêm một lần nữa nâng cấp, đề phòng bất cứ tình huống nào.
Trước cửa mặt đất của khu trồng trọt, một con quái vật dậm bẫy, rơi xuống hố. Vốn dĩ với sức bật của nó sẽ cực dễ lao lên, nhưng đã quá muộn, từ hai bên bờ tường, lao thép trong các lỗ bị pít tông thủy lực giải phóng dễ dàng đem quái vật cho chọc xuyên, không khác ếch xiên vỉ nướng.
Nó không có ch.ết ngay, la hét giãy giụa không ngừng nhưng không cách nào thoát khỏi. Móng vuốt sắc bén cào vào lao sắt để lại những vết cắt thật sâu, thấy chẳng mấy chốc có thể vùng ra quái vật càng thêm ra sức.
Đổng A ở phòng điều khiển trung tâm qua camera thấy được, vội vàng ấn công tắc, một mớ lao sắt ở mặt tường khác lập tức bắn ra, đem quái vật biến thành con nhím, máu của nó thông qua ống lao rỗng chảy ra không ngừng, nhuộm đỏ cả một vùng, quái vật giãy giụa dần dần yếu đi xuống, tuy chưa ch.ết hẳn nhưng bộ dáng đã cách cái ch.ết không xa.
Ở một lối vào khu container khác, khu này không ở dưới lòng đất mà nằm phía trên mặt đất, một con quái đứng kề sát bức tường thép dùng khứu giác đang xác định các phân tử mùi trong không khí, chuẩn bị dùng móng vuốt xé rách lá thép muốn chui vào bên trong, chẳng may xúc động cơ quan.
Một thanh đao bất ngờ xuyên qua lá thép chém về phía nó. Quái vật có đề phòng né qua một bên nhưng không kịp. bị dao chém chéo đi một phần vai đến hết sườn. Vết thương không làm nó ch.ết hẳn, con quái bị đau kêu thảm không ngừng…
Quái vật tiến vào bên trong căn cứ, bị bẫy của Đổng A tạo thành phiền toái không nhỏ. Những bẫy này sát thương lớn, lại âm hiểm xảo trá, chủng loại đa dạng: lao đâm, lửa thiêu, thuốc nổ, không thiếu thứ gì. Căn cứ xây dựng lại khác xa các căn cứ khác, chủ yếu nằm dưới lòng đất. Chúng tiến vào không gian hẹp trong các khu container, tránh né bẫy khó khăn hơn rất nhiều.
Có kẻ đến thử uy lực bẫy là điều Đổng A mong muốn từ lâu, hắn buông ra bảng điều khiển, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ thỏa mãn. Lũ quái bị dính bẫy, tuy vậy bọn chúng quá biến thái. Hầu hết đều có thể thoát ra được. Chỉ tiêu diệt được 4 con.
Chúng ch.ết đi cũng không xúc động thuốc nổ mang theo, đủ thấy được những trái bom này có thiết kế ưu việt. Do số lượng quá đông, dưới hình thức lục soát rải thảm, cửa hầm trú ẩn chẳng mấy chốc bị tìm ra.
Bọn chúng nhao nhao tiến lên vây thành một cục, muốn đem móng vuốt của mình nạy ra cửa hầm nhưng đều thất bại. Một con quái vật to lớn trong đó rống lên một tiếng, cả bọn tản ra, đem bom từ trên lưng lấy xuống, tập trung thành một đống xếp đặt theo quy luật nào đó trên nắp hầm.
Những quả bom này cũng giống như quái vật, nếu nổ đơn lẻ, uy lực khá bình thường, nhưng nếu kích nổ một đống như vậy, sức phá hủy sẽ tăng theo cấp số nhân. Cửa hầm này tuy nói là thiết kế đặc biệt có tới tận 3 lớp cửa, nhưng chưa ai thử qua, có chịu được hay không không thể nào biết được.
Ổn một tay.
Lúc này dưới hầm, Sở Tuyết đã dẫn theo Hân Nhiên và bọn trẻ, mang theo một ít đồ ăn đi theo lối thoát hiểm trong phòng 1000 mét vuông kia, rời đi hầm trú ẩn.
Mật đạo này dài 1km xuyên lòng núi, cửa ra ở khe suối cạn mà trước kia bọn họ hay đi lấy nước. Đổng A và những đội viên khác thì đang đặt bom khắp lối xuống hầm, dự định khi cửa hầm bị phá sẽ tiêu diệt thêm một đợt quái nữa mới rút đi.
Lão Tân vẫn còn ở phòng điều khiển trung tâm, dùng bộ đàm liên lạc với các đội viên. Đổng A không ít lần ra lệnh cho hắn rút đi trước nhưng bị cứng đầu kháng lệnh. Căn cứ đã đến lúc nguy hiểm nhất, hắn muốn tận một phần sức lực, cùng mọi người chiến đấu kéo dài thời gian cho lũ trẻ:
“Cái thân tàn tật này xưa nay không sợ ch.ết, là quân nhân không chạy trước bao giờ.”
Đổng A thấy vậy chỉ đành chấp nhận. Cũng nhờ đó dù ở trong lối đi đặt bom, đội của hắn vẫn có thể nắm được động tĩnh của quái vật phía trên nhờ vào dự đoán của Lão Tân.
Lão Tân một bên đang đau lòng một camera mới bị quái vật phá hủy, một bên bật lên cái khác thì thấy một con quái đã đi đến trước camera, đem nó lôi ra từ trong đất.
Cảnh tượng phía sau đều bị thân xác của nó che đi gần hết, nhưng Lão Tân cũng mơ hồ đoán được bọn quái khác đã lùi ra xa xa, hẳn là bom sắp bị kích hoạt.
Hắn vội nâng lên bộ đàm định thông báo cho đội trưởng thì con quái vật kia bỗng dưng bạo nổ thành một đoàn sương máu liên đới camera cũng mất đi tín hiệu.
Nhìn thấy cảnh này, con ngươi của lão Tân co rút đi một chút. Như đoán được điều gì, hắn lập tức bật lên camera nơi khác xác nhận tình hình, thì thấy tất cả quái vật đang vội vã bỏ chạy.
Lão Tân vội vội vội vàng vàng bật lên tất cả các camera còn lại, quan sát được trên trời đang trút xuống mưa đạn đem từng con quái đánh thành cái sàng, thành ngọn đuốc lửa trắng, hoặc kinh khủng nhất là một chùm sáng có thể để cho quái vật bị đánh trúng lập tức liền biến thành sương máu. Lũ quái khiến cho cả đội chật vật đau khổ chống chọi, lại bị máy bay của căn cứ Z giống như lùa gà con như vậy cho đuổi đi xuống núi…
Thấy tiếp viện đến đúng lúc, Lão Tân mới vui mừng thở dài ra một hơi:
“Máy bay của căn cứ Z tới nhanh thật. Tốt! haha…”
Đổng A nhận được tin từ Lão Tân, nhanh chóng mở ra 3 lớp cửa hầm. Biết được va chạm nhẹ không dễ gì làm bom phát nổ hắn gạt chúng qua một bên, nhìn theo phương hướng xuống núi đã không thấy tung tích quái vật đâu, chỉ thấy một vài thi thể và vũng máu rải rác khắp nơi.
Đổng A nhanh chóng thu thập lại đống bom, để bọn chúng cách xa nhau rồi chạy về phía tường rào đi xác minh tình huống, không nhịn được cảm thán nói:
“Quá nhanh, quá mạnh rồi!”
Đường xuống núi, lũ quái vật tấn công căn cứ giống như những con ruồi đang tản ra tứ phía chạy vội. Trong mắt của bọn chúng không còn chút điên cuồng nào, thay vào đó là nhân tính hóa mãnh liệt sợ hãi.
Sợ hãi cuối cùng cũng chỉ là bản năng, đối mặt với máy bay trên đầu căn bản không thể giải quyết được việc gì. Chúng đang không ngừng bị tiêu diệt.