Chương 76: Dream paradise Group
Đổng A và Sở Tuyết xem những lời nói đó như gió thoảng ngoài tai, liếc nhau, tiếp tục vây đánh. Mới chỉ vài phút giao thủ, nàng kia đã chật vật không chịu nổi.
Đúng lúc này từ phía sau vang lên tiếng gấp rút của Đình Trung:
“Đừng đánh nhau nữa! Đừng đánh nữa - là người mình.”
Lời nói đó để Đổng A nháy mắt hiểu ra: “Thì ra đây là Kỳ Nhân mà đám người kia đã đề cập tới.” Thế nhưng hắn cũng không có dừng lại, đưa tay ra hiệu cho Sở Tuyết rồi quẳng thương sang một bên, đổi cách tấn công, dùng nắm đấm tiếp chiêu.
Sở Tuyết không có sức hồi phục biến thái như người yêu, liền đứng ở một bên lượt trận.
Đổng A dù chỉ dùng 2 tay nhưng đánh với cô gái kia phi thường nhẹ nhõm, chẳng mấy chốc trên mặt cô đã có vài vết bầm, bụng cũng bị vài cước. Cô gái kia đánh một hồi, biết mình không phải đối thủ của người đàn ông này, cộng thêm nghe được lời nói của Đình Trung, nội tâm mới thả lỏng một chút, nhưng nghĩ lại vết bầm trên mặt, không ngại mở miệng phản kích:
“Ta sai rồi được chưa? Đánh người ai đánh mặt, ỷ mình đàn ông ăn hϊế͙p͙ phụ nữ yếu đuối như ta, các ngươi thật là vô sỉ.”
Nàng này mạnh thì mạnh, sức khôi phục lại thua xa Đổng A. Vết bầm trên mặt nhất thời không lành ngay được.
Đổng A nghe vậy hiếm có không miệng tiện phản bác, trong bụng lại chửi thầm: “ Ngươi mà là cô gái yếu đuối? Thực không biết ai mới vô sỉ.” Thế là lực đạo lại tăng mạnh mấy phần, một đấm trúng ngay mắt của cô, liền biến thành mắt gấu trúc.
Đến lúc này Đổng A mới ung dung mở miệng: “Để ngươi đánh lén đồng đội ta? Đánh cho chừa.”
Nói xong một bộ liên hoàn quyền, làm cho cô gái mắt nổ ngôi sao, chấn choáng ngã ngửa ra sau mất đi sức chiến đấu.
Sở Tuyết nhanh chóng lao lên chế trụ lại nàng này, cười cười hướng về Đổng A nháy mắt.
Đem cô gái kia khóa tay chân không cho động đậy, Đình Trung đứng ở một bên chỉ biết lo lắng không thể làm gì.
Sở Tuyết vung tay, đập nhẹ lên gò má hồng hồng của cô, giả bộ nữ cường sủng nịch cười nói:
“Đừng giả vờ, tỉnh rồi thì trò chuyện một tý.”
Cô gái nghe Sở Tuyết vạch trần, không xấu hổ chút nào, mở mắt ra vô tội nói:
“Tất cả chỉ là hiểu lầm, thấy ngươi cầm súng lén lén lút lút ngó chừng đội ngũ của chúng ta, ta chỉ muốn tiếp cận khống chế lại mà thôi, không có ác ý…Ai nghĩ tới gặp hai cái biến thái. Haizz!”
“Bớt giả bộ ngây thơ, ngươi chính là kỳ nhân trong miệng đám người kia chứ?” Đổng A một bên hỏi.
“ Ây! Ta tên Lisa, không phải là Kỳ Nhân.” Cô gái phản bác.
Đổng A:“Ngươi tới căn cứ Z làm gì? Đừng nói với ta là đi du lịch đấy nhé?”
Lisa:“Ta đang đi tìm kiếm anh trai, anh ấy tên là Alex Dương, cũng là cải tạo chiến sĩ giống chúng ta, đã gặp anh ấy chưa?”
Đổng A: “Chưa gặp bao giờ. Có ngươi dẫn đội đám người kia thêm phần bảo đảm.”
Lisa nghe vậy có phần thất vọng rất nhanh hướng về phía Sở Tuyết nói:
“Đại Tỷ, có thể thả ta ra được không, như vậy trò chuyện quá khó chịu.”
Sở Tuyết nghe được 2 chữ “Đại tỷ” liền không tự chủ tăng thêm lực đạo một chút, sau đó liếc mắt Đổng A hỏi ý, thấy hắn gật đầu liền buông tay.
Lisa thoát khốn liền vội lôi kính ra soi, thấy mặt mình sưng phồng như con gấu trúc liền bực bội nói:
“Các ngươi ra tay thật tàn nhẫn! huhu. Các người thuộc thành viên của tổ chức nào?”
Sở Tuyết: “Lính đánh thuê của căn cứ Z, còn ngươi?”
“ Ây! Các ngươi mang tới cho ta thật nhiều bất ngờ, thế mà gặp quân triều đình (Là cách gọi của các cải tạo chiến sĩ do chính quyền tạo ra). Ta là người của Hội Mộng Ước. Thế nào? Nghe qua hay chưa?”
“Chưa từng nghe qua!” 2 người thành thật trả lời.
Lisa:“Không phải người của triều đình biết rất nhiều thông tin hay sao? Hội mộng ước mà không biết?”
Đổng A:“Là Tà giáo?”
Lisa:“Không. Công ty Dream paradise chưa bao giờ nghe à?”
Đổng A:“Nghe nói, là tập đoàn công nghệ lớn, liên quan gì?”
Lisa:“Ta là sản phẩm của bọn họ.”
Đổng A:“Hiểu rồi! Vậy Alex Dương cũng giống như ngươi?”
Lisa:“Đúng.”
…
Xác định danh tính của cô gái rõ ràng, hai bên “cùng là” cải tạo chiến sĩ nên trò chuyện cởi mở nhiều. Vừa đi vừa nói chuyện rất nhanh hội hợp với đoàn xe.
Linh Đan là bác sĩ đang băng bó cho một số thành viên đã bị thương lúc chiến đấu với quái vật lên đón, thấy thảm trạng của Lisa có chút lo lắng hỏi thăm, biết được không ngại mới yên tâm.
Gặp đoàn người nhất quyết muốn báo đáp, Đổng A liền để bọn họ tìm giúp một ít dụng cụ để sửa xe. Có nhiều người tham gia vào, vật liệu rất nhanh thu thập hoàn tất.
“Xe của chúng ta đều được cải tiến thành bánh xích, vượt núi không thành vấn đề, chỉ có điều tốc độ hơi chậm một chút.” Đình Trung thấy Đổng A tò mò nghiên cứu xe ô tô của mình bèn tự hào giới thiệu.
“Ý tưởng không tệ, đáng giá tham khảo.” Đổng A thấy người độ xe này có thực lực, là đồng đạo liền tán dương.
…
Đoàn xe chỉnh đốn hoàn tất chuẩn bị lên đường, người ch.ết cũng bị qua loa chôn cất. Tận thế chính là như vậy, mạng người không đáng tiền, không biết đoàn xe rời khỏi nơi này sẽ có bao nhiêu người nhớ được đồng đội của bọn họ đã anh dũng chiến đấu - nằm lại đây.
Trước khi đi, Sở Tuyết hướng Lisa căn dặn nói:
“Đoạn đường sắp tới quái vật sẽ giảm xuống nhưng zombie khả năng sẽ tăng nhiều, đồng thời chú ý bọn cướp, lũ này thường xuyên lợi dụng zombie đem các ngươi xử lý sau đó thu thập vật tư, đừng có bại lộ hành tung. Gặp điểm tập trung trên đường có thể cá nhân tiến vào, chớ để cho bọn họ biết có đoàn xe đi ngang qua.”
Lisa: “OK, cảm ơn các ngươi đã chia sẻ thông tin của các căn cứ lớn vùng này.”
Sở Tuyết không quên chào hàng nói:“Chỉ là tiện tay mà thôi. Cửa hàng của chúng ta ở trung tâm thương mại tên là “Kẹo Đường” nếu là có gì cần hỗ trợ có thể qua đó để lại thông tin, trong khả năng chúng ta sẽ giúp, giá cả dễ bàn…”
Lisa:“ Âyyy ta còn tưởng miễn phí đâu?”
Sở Tuyết chỉ nhìn nàng cười không nói, - Ánh mắt nói lên tất cả: “Ngươi nằm mơ đâu?”
Không lâu, dưới cái nhìn chăm chú của Đổng A và Sở Tuyết đoàn xe cũ kỹ kia tại trong tiếng động cơ và khói bụi chạy càng lúc càng xa.
“Đi thôi!” Đổng A nói, sau đó mang vật liệu lên vai trở lại chỗ đỗ xe. Sở Tuyết theo sau bất chợt hỏi hắn:
“Chúng ta không phải cải tạo chiến sĩ thật sao? Em cảm thấy năng lực của mình cùng Lisa rất giống.”
Đổng A: “Không phải cải tạo chiến sĩ. Anh cũng không biết chúng ta là gì. Em không nghĩ cải tạo chiến sĩ là quá trình biến đổi đơn giản chứ? Hơn nữa Lisa và Linh Đan, hai cô gái này không bình thường. Trong linh giác của anh bọn họ rất kỳ lạ, chỉ là anh mặc kệ, không liên quan tới chúng ta để ý làm gì cho mệt.”
Sở Tuyết:“Linh giác của anh cũng thật là thần kỳ!”
Đổng A:“Không thần kỳ đến như vậy, nhiều lúc nó hỗn loạn vô tự khó có thể hiểu được, có lẽ là do não bộ chưa có khả năng tiếp nhận, anh luôn đồng ý với suy nghĩ của lão Tân, chỉ xem những thứ này như là công cụ không thể quá phụ thuộc vào chúng, nếu ngày nào xui xẻo mất linh sẽ thật là tai họa.”
Sở Tuyết tán đồng nói:“Cũng đúng, bây giờ em đã mạnh lên nhưng ngày nào cũng phải không ngừng luyện tập. Có lẽ lúc nào đó những sức mạnh này sẽ biến mất, không thể ỷ lại vào bọn chúng. Lũ trẻ và mọi người cần chúng ta bảo vệ đây, quỷ mới biết tương lai sẽ phát sinh cái gì?”
Nàng nói tiếp: “Thế giới quả thật có rất nhiều thần bí nhỉ, có khi nào những gì ta thấy trên phim ảnh là dựa vào những chuyện có thật này viết ra hay không?”
Đổng A: “Không biết.”
…Tẻ ngắt…
Sở Tuyết: “Tiếp chuyện với em đi chứ! Hừ! Thật không thú vị. Không biết tại sao em lại thích anh nữa?”
Đổng A: “Không phải vì đẹp trai sao?”
Sở Tuyết: “ Ây da! Đội trưởng của chúng ta khi nào biết đùa rồi?”
…