Chương 78: Bóng đen

Đổng A biết chắc chắn có chuyện không ổn đang phát sinh, phản ứng đầu tiên là muốn lập tức rời đi hang động này. Nhưng bây giờ bên ngoài không rõ xảy ra chuyện gì mạo muội ra khỏi phòng, thực sự quá nguy hiểm.


Thế là không chút do dự biến căn phòng của mình thành một pháo đài bất khả xâm phạm đề phòng tình huống xấu nhất, đến lúc đó hỗn loạn hắn sẽ tìm cách thoát khỏi nơi đây.


Nói là làm, từ balo trekking lấy ra dụng cụ đặt bẫy, đồng thời mặc full trang bị. Sở Tuyết cũng học theo nhẹ nhàng đeo hết vũ khí lên người, vũ trang đến tận răng.
Đổng A làm xong hết thảy, mở ra trạng thái “quan sát” “thấy” những bóng mờ dần dần đi xa mới nhẹ nhàng thở ra.


Bỗng dưng tiếng gõ cửa vang lên, nghe tiếng gõ, rõ ràng có người đứng trước cửa phòng, nhưng trong trạng thái “quan sát” của mình, bên ngoài không hề có một ai, điều này làm cho hắn có chút bối rối mắng thầm trong lòng:
“#@#$@$! Cái quái gì? Gặp quỷ rồi?”


Ra hiệu cho Sở Tuyết đừng phát ra âm thanh, cả hai đều cực kỳ căng thẳng giữ im lặng.
Không có ai trả lời, tiếng gõ cửa càng to, càng nhanh cho người ta cảm giác rất gấp rút. Sau một đoạn thời gian cửa liên tục bị gõ liền rốt cục không còn âm thanh phát ra.


Đổng A chưa kịp thở phào bao lâu, trong tầm “quan sát” lại xuất hiện một bóng mờ. Nó có cử chỉ cùng người thường không sai biệt, từ một hành lang khác đi tới. Đi đến trước cửa, bóng mờ đứng do dự một lát phát ra tiếng nói:


available on google playdownload on app store


“Ngài Đổng A, ngài đã ngủ chưa, ta là Trương Vĩ, có một số chuyện cơ mật lúc trước nhiều người không tiện bàn giao, ngài có thể mở cửa cho ta vào được không?”


Đổng A và Sở Tuyết cùng liếc nhau, chỉ tiếc trạng thái “quan sát” chỉ vạch ra được hình ảnh mơ hồ, trong tình huống này khó có thể tinh chuẩn phán đoán được có phải không là người sống - Trương Vĩ.
Trong phòng, chỉ dựa vào ánh mắt, 2 người rất nhanh hiểu ý, Đổng A liền mở miệng nói:


“Là Trương Vĩ sao, có chuyện gì ngày mai hãy b….”


Chưa kịp nói hết câu, cửa phòng đột nhiên “Ầm” một phát mở ra, cả hai đều cực kỳ hoảng hốt: "Cửa phòng khóa trong làm sao mở được?" Một bóng đen đang đứng ở phía sau cửa, nhưng trong trạng thái “quan sát” bóng đen từ có thực thể lại biến mất không thấy.Tương phản rõ ràng như thế, để đầu của Đổng A không nhịn được co giật từng cơn, đau như búa bổ, nhưng may mắn còn chống cự được.


“Khốn kiếp! Quá ngu! Lẽ ra không được mở miệng nói chuyện.” Đổng A có chút ảo não, nhưng việc đã xảy ra hối hận không thể giải quyết được vấn đề...


Sở Tuyết thì nhìn thấy bóng đen trong tức khắc, hai tay liền buông bỏ vũ khí ôm đầu khom người kêu thảm, hai tai, mắt mũi, miệng đều chảy ra máu tươi - tình trạng cực kỳ khủng bố.


Đổng A đang định làm ra ứng đối, thấy được cảnh này liền giận giữ, hai mắt sung huyết, bỏ qua cơn đau đầu đang ngày một mạnh lên, kích hoạt bẫy, một chùm mũi tên đem bóng đen xuyên qua. Bẫy lúc trước không ít lần lập công, lần này lại không có tác dụng gì, mũi tên giống như xuyên qua sương mù găm vào vách đá phía sau.


Dưới tiếng kêu thảm của Sở Tuyết, Đổng A đã điên lên nào có để ý mũi tên có thể hữu hiệu hay không, cầm thương đâm về đối phương.
Thương phục hợp đã lâu không dùng tới cũng giống vậy, như đâm vào một đám sương mù.


Thấy không hiệu quả, hắn liền một tay vặn phần đáy cán thương, mũi thương liền “bành” một tiếng bạo nổ, thuốc nổ đương lượng khá lớn đủ để cho bất kỳ zombie hay quái vật tan xác.


Nổ tung đem tới một ít tác dụng - bóng đen bị nổ tán. Tuy vậy nó không có máu thịt làm vật cản, một vài mảnh kim loại đã găm vào người Đổng A, máu chảy đầm đìa.
Những vật nhọn kia rất nhanh bị cơ bắp đẩy ra ngoài, vết thương cấp tốc lành lại nhưng cũng để thế công của hắn lui lại một nhịp.


Sở Tuyết ngắn ngủi khôi phục được tỉnh táo, mặt nàng lúc này đã giàn dụa máu tươi, nhìn có chút dọa người.
Đổng A thấy Sở Tuyết thoát khốn, trong đầu linh quang lóe lên, đoán nó chỉ có thể tấn công hữu hiệu khi không có vật cản, liền hô lớn:
“Nấp sau lưng ta!”


Sở Tuyết còn chưa hồi thần nhưng bản năng làm theo lời người yêu, vốn đang ở tư thế khom người liền lộn vòng nấp sau lưng hắn. Nàng không vội cầm lại vũ khí mà lấy ra bình kim loại đeo ở thắt lưng, hướng miệng mình đổ life potion đi vào, tình trạng mới khá hơn một chút.


Thuốc nổ thổi tán bóng đen thành khói nhưng rất nhanh tại gần đó hội tụ nguyên dạng. Nó đứng đối diện 2 người, cả 3 tạo thành một đường thẳng. Lần này Đổng A phải chịu đựng hết thế công, đôi mắt đang sung huyết đã rỉ ra huyết lệ.


Đòn tấn công “thương bạo phá” chỉ dùng được một lần, mắt thấy đã không kịp lấy ra lựu đạn, Đổng A liền quyết đoán vứt tàn thương đi, nâng một tay hướng về phía quái vật cách không nắm chặt.


Một đầu kim loại nhọn có nối dây từ trong tay áo bắn ra, bên trên còn phủ một tầng hồ quang, là súng phóng điện taser.
Bóng đen bị trúng đòn này, dù không phát ra tiếng kêu nào nhưng Đổng A có thể cảm giác được nó đang thống khổ.


Quả nhiên, bị điện cao thế giật 1,5 giây, nó lại bị bạo tán thành khí ở một chỗ khác hội tụ.
Thấy được quái vật đứng xa xa, cường độ tấn công rõ ràng yếu bớt, lại bị điện áp cao gây thương tích, cái này liền dễ làm nhiều.


Đổng A thực sự chưa lần nào bị đánh thảm như lần này, liền cười gằn một tiếng bứt đi dây điện cho đỡ vướng, chỉnh mức điện áp phát ra cao nhất 2 tay đấm gấu từ tay áo trượt xuống hoàn mỹ xỏ vào, bên trên hiện hồ quang điện cùng tiếng ong ong. Nói thì dài dòng nhưng xảy ra trong chớp mắt.


Làm xong một hệ liệt động tác, hắn tụ lực hai chân như giải phóng lò xo, phóng về phía bóng đen. Lực chân mạnh tới nỗi để lại trên nền đá một vết nứt khá to.


Biết được quái vật đặc tính, Đổng A ra quyền lực đạo không mạnh nhưng nhanh vô cùng, quyền pháp như lưu tinh đánh cho khói đen bạo tán không ngừng.


Cảm giác thống khổ truyền vào trong óc, không những không để hắn vì đau đớn mà dừng lại, càng kích thích để tốc độ ra quyền nhanh thêm một bậc. Đổng A mặc kệ, hai mắt trừng trừng giống như đao sắc nhìn lấy đối thủ.


Bóng đen không cách nào chịu đựng thế công, sau vài lần bạo tán, không thể tiếp tục tụ hợp, liền tiêu tán trong không khí.


Sau một hồi xác nhận không còn quái vật về sau, Đổng A mới “Hô!” một tiếng thở ra. Chiến đấu kết thúc, hắn vẫn thấy đầu đau không ngừng, giống như có lực lượng gì đó thông qua đôi mắt dật tán ra ngoài làm cho tình trạng càng tồi tệ thêm.


Sở Tuyết lúc này vừa uống xong life potion chạy ra ngoài thì chiến đấu đã kết thúc. Từ đó mới thấy chiến đấu nhanh chóng và hung hiểm tới bực nào.


Đổng A vừa định quay lại phòng đã nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ từ hành lang khác đang chạy như bay đến. Nội tâm vừa mới thả xuống lại treo lên cổ họng, chợt nhận ra kẻ đến không phải bóng đen mà là người sống.


Hắn định mở miệng hỏi, thì người kia bỗng dưng dừng phắc lại, gào thảm một tiếng thật to, sau đó bạo nổ thành một đoàn mưa máu. Những nơi máu thịt văng ra giống như sâu bọ không ngừng nhúc nhích, tình cảnh kinh dị cực kỳ.


Cả hai đều bị dọa cho sắc mặt xanh xám. Vội vàng chạy về phòng mang lên hành lý mặc kệ bẫy không thèm thu thập, hướng về cửa hang bỏ chạy.
Lúc này cả căn cứ bị động tĩnh chiến đấu làm kinh động đến, rất nhanh có đội tuần tra, Trương Vĩ, cùng một vài tráng nam hướng về phía này chạy đến.


Hai người Đổng A vừa ra khỏi phòng trên hành lang bừa bãi máu thịt quỷ dị đã biến mất không còn tăm tích, nếu như dấu vết chiến đấu không có lưu lại cả hai đều nghĩ rằng chỉ là ảo giác. Người của căn cứ A31 đã đến nơi đem bọn hắn vây quanh, nghĩ tới mình đã bị một đoàn quái vật bao vây sắp phải ch.ết ở chỗ này, muốn liều một phen, thì Trương Vĩ lại tiến lên hỏi:


“Ngài Đổng A đã xảy ra chuyện gì, các vị đây là muốn đi nơi nào, ngày mai chúng ta phải xuất phát sớm đâu?”
Thấy đối phương còn có thể trao đổi được, Đổng A lại không dám ôm một chút tâm lý may mắn nào, bèn giấu đi vẻ lo lắng sợ kinh động đối phương, bịa chuyện nói:


“Có chút việc gấp, lúc nãy đã bắt liên lạc được với căn cứ Z, bọn họ có nhiệm vụ mới cho chúng ta. Một nhóm lính đánh thuê khác đang trên đường đến đây, sẽ thay thế hoàn thành nhiệm vụ này.”






Truyện liên quan