Chương 82: Giao dịch

Ngày hôm sau, cả đội theo kế hoạch rời đi Trung Tâm Thương Mại. Thanh Nhã và Tiểu Thi cũng giao lại việc trông cửa hàng cho Tiểu Hổ rồi cùng đội ngũ trèo lên xe bán tải xuất phát.
Sau khi đem bẫy giao cho mọi người, 2 người một đội - cùng giúp Đổng A bố trí ở những địa điểm chỉ định.


Đổng A thì dẫn theo Thanh Nhã tiến về điểm tập trung Bình An do thám thông tin. Trên tay Thanh Nhã còn mang theo bình thủy tinh đựng hàng mẫu - một đôi huyễn mộng điệp.


Đến điểm tập trung, tình cảnh không khác lúc trước rời đi là bao, vẫn hỗn loạn và dơ bẩn, bên tai tràn ngập tiếng ho khan, tro bụi núi lửa gây hại tới phổi của những người sống sót này.


Cả hai không có đến căn lều to nhất sau núi, mà đi dạo xung quanh điểm tụ tập một phen. Đổng A cũng phát hiện ra không ít rác rưởi của thời đại trước. Không nghĩ chưa tới mấy năm, những vật kia phong hóa lợi hại như thế. Đồ vật ở đây nhiều và hỗn tạp, muốn tìm ra thứ hữu ích cho mình cũng phải tốn không ít công phu.


Đi một đoạn hai người liền gặp một người đàn ông bị vây đánh thậm tệ, không biết sau trận đòn này hắn còn có thể sống sót hay không. Đổng A nhờ vào thính giác siêu quần rất nhanh nghe rõ ngọn ngành.


Người kia trộn lẫn thịt quái vật trong thịt chuột, bán cho người khác. Cũng may người mua rất cẩn thận phát hiện được, kể ra tên kia bị đánh không oan.


available on google playdownload on app store


Quái vật không biết từ đâu xuất hiện nhưng có một số chủng loại không phải rất khó đối phó, người bình thường nếu biết phục kích cũng có thể tiêu diệt.
Quái vật khác với động vật tự biến dị sau tận thế, ví dụ như trùng lá tre là động vật biến dị sau tận thế, thứ này có thể ăn.


Còn quái vật thì rất dễ phân biệt, bọn chúng đều có đôi mắt dị thường, thường đỏ sậm hoặc đen tuyền, khi ăn vào biểu hiện đủ loại: có lập tức trúng độc ch.ết, có tạm thời bình thường rồi đột nhiên phát điên, có ăn ít không ảnh hưởng nhưng ăn nhiều liền biến thành bệnh truyền nhiễm... Vô số biểu hiện, khó có thể dự đoán trước, do đó người sống sót dù có đói đến mấy cũng không dám ăn.


Ngoài ra có một số loài Động vật bình thường trước kia trực tiếp dị biến thành quái vật, nói chung bên ngoài loạn, ăn thịt không rõ nguồn gốc rất nguy hiểm.


Đổng A muốn dựa vào linh giác để phát hiện điều khả nghi nhưng thứ này lúc linh lúc không, khó có thể dựa vào. Sau một hồi giả vờ, không mục đích đi dạo, đại khái nắm được băng đảng này có trên trăm người, phải nói khá khổng lồ.


Bên trong tất cả đều là thành viên của tà giáo hay "người công cụ" đều khó mà xác định. Thấy khó có thể điều tr.a thêm được gì, cả hai quyết định đi gặp Báo Ca.


Đàn em thông báo khách quen quay trở lại, Báo Ca rất nhanh gặp gỡ 2 người ở lều chính. Đổng A thì giống với Tiểu Thi lần trước, tưởng là hộ vệ bị giữ lại bên ngoài, nhưng không quan trọng, mở ra trạng thái “quan sát” hình ảnh mơ hồ liền hiện lên trong đầu.


Thanh Nhã mang tới một đôi huyễn mộng điệp làm Báo Ca rất hài lòng. Trong suốt cuộc nói chuyện, hắn luôn ngỏ ý muốn cùng Thanh Nhã mở rộng giao dịch.
Thấy đối phương đã mắc câu, Thanh Nhã liền đi thẳng vào vấn đề:


“Ta nói thẳng, chúng ta có một lô huyễn mộng điệp khá lớn, muốn giao dịch, nhưng số lượng lớn như vậy không dám trao đổi trên địa bàn của các ngươi. Ta biết ngươi có quan hệ với căn cứ Bắc Sơn, chúng ta cần 20 khẩu súng AK, ngươi xem thế nào?
Báo Ca: “Lớn là bao nhiêu?”
Thanh Nhã:“Khoảng 1400 con.”


Báo Ca:“20 khẩu AK? ngươi nói đùa, 3 khẩu, còn lại thay bằng súng ngắn. Địa điểm trao đổi bên ngoài - ok, nhưng phải là ta chỉ định.”


Thanh Nhã: “15 khẩu, không thể ít hơn nữa. Ngươi chỉ định địa điểm - ok, nhưng khu vực ta chỉ định, để đảm bảo không đủ thời gian mai phục, thời gian hẹn gặp phải không được quá 1 tiếng.”

Tiếp theo liền tiến vào giai đoạn cò kè mặc cả.


Cuối cùng Báo ca chốt hạ nói: “Ok quyết định như vậy, 4 khẩu AK cùng 240 phát đạn, còn lại lấy súng ngắn và vật nuôi bổ sung. Khu vực ngươi chỉ định, khu vực không thể quá lớn, địa điểm bên trong khu vực đó do ta chỉ định, thời gian hẹn gặp không quá 1 tiếng. Nếu ai đến muộn thì phải có trách nhiệm bồi thường. 1 khẩu AK đối với ta và 1XXX Bắc Sơn Tiền đối với ngươi.”


Thanh Nhã cũng chốt hạ: “OK, cứ quyết định như vậy, ngày mai sẽ tiến hành trao đổi, thông qua bộ đàm liên lạc.”
Thanh Nhã sau khi rời đi, Báo Ca một bộ suy tư sau đó lấy ra bộ đàm hướng một nơi khác liên hệ…


Đổng A cùng Thanh Nhã rời đi, hắn đứng đợi bên ngoài thực sự rất muốn xông vào trong, đánh một cái trở tay không kịp giết ch.ết Báo Ca, nhưng nghĩ lại sự việc ở căn cứ A31 liền không còn dám lỗ mãng. Lỡ như lũ tà giáo này có lực lượng gì không biết, Đổng A có thể may mắn thoát khỏi nhưng Thanh Nhã hẳn phải ch.ết không thể nghi ngờ.



Ngày hôm sau, thông qua bộ đàm quyết định khu vực và địa điểm giao dịch. Đến khi hai đoàn người gặp nhau, Sở Tuyết đóng giả thanh nhã dưới mặt nạ để lộ ra giọng nói âm trầm quen thuộc. Đổng A thì đóng giả tiểu Thi hộ tống phía sau


Người dẫn đầu phía đối diện đều bao phủ bản thân trong áo choàng, mặt được mặt nạ chống bụi che đậy sít sao, nhìn lấy lồng sắt bọc nilon kín mít phía mới nghi hoặc hỏi:
“Sao vẫn chỉ có 2 ngươi, mộng huyễn điệp đâu? Ta muốn tự kiểm tra.”


Sở Tuyết muốn xác nhận một chút liền hỏi:“Ngươi là Báo Ca? Lấy cái gì để xác minh thân phận?”
Người kia không kiên nhẫn nói:“Cần gì xác minh, đồ vật trao đổi mang đến cho ngươi là được. Lằng nhằng làm gì?”


“Mọe nó, tên Báo ca này vẫn cẩn thận như vậy, nên gọi hắn là chuột ca mới đúng.” Đổng A thầm nghĩ.
Sở Tuyết thấy vậy đành nói:“Ok, Hàng ở phía sau ngươi có thể tự tiến lên kiểm tra, bọn ta cũng muốn xem súng.”
“Ok” nói rồi hắn vẫy tay cho thủ hạ đem súng ra cho Sở Tuyết kiểm tra.


Trong lúc tên áo đen định giở ra lớp nilon đen che phủ trên lồng sắt thì sở Tuyết và Đổng A cũng đi tới nơi lũ đàn em kia đang đứng, làm bộ muốn kiểm tr.a súng đạn. Không có ai biết lũ đàn em đã thủ cầm sẵn vũ khí chỉ đợi 2 người tiếp cận liền xuống tay theo lệnh.


Đúng lúc này “Đoàng- Ầm” một tiếng nổ cực lớn vang lên, chiếc thùng bọc vải nilon kia vừa được mở ra liền nổ cho tên dẫn đầu banh xác, ch.ết không thể ch.ết lại.


Đổng A và Sở Tuyết đã rời xa cái thùng, tuy có làm ra chuẩn bị nhưng vẫn bị áp lực cho hất bay, lũ đàn em thì càng không chống nổi cùng một chỗ văng ra mấy mét.


Đổng A tuy bị dư uy hất bay nhưng rất nhanh lấy lại cân bằng vừa đáp đất liền rút ra mũi thương rời, xem như đoản đao đến sử dụng, nhẹ nhõm đem một số tên đàn em xui xẻo ngã đến gần, chấm dứt tính mệnh.


Sở Tuyết cũng giống như vậy, nhẹ nhõm đem đoàn người giải quyết hết. Một trận phục kích cứ như vậy hoàn mỹ hoàn thành.


Vừa giải quyết xong mấy tên đàn em, Đổng A đứng lên, khói bụi cũng tản ra một chút, vừa định nói gì thì bờ vai giống như bị thứ gì đó xuyên qua, tóe ra một đóa huyết hoa, sau đó tiếng súng nổ mới ung dung truyền tới.
Sở Tuyết thấy vậy quá sợ hãi liền hô lớn:
“Bắn tỉa! Nằm xuống!”


Rồi kéo lấy Đổng A lăn vào trong đám bụi đen do vụ nổ gây ra.
2 người ôm nhau lăn một vòng, trên người nhiễm lấy không ít tro bụi. Sau khi tầm nhìn xung quanh bị tro bụi làm cho mơ hồ, Đổng A mới có thời gian liếc qua vết thương trên vai đang mau chóng lành lại.


Bờ vai đã bị mở ra một cái động lớn, máu thịt be bét hết cả. Đạn rãnh xoáy của súng bắn tỉa không chỉ xuyên qua da thịt đơn giản như vậy, gia tốc lớn của vòng xoáy đủ đem cơ bắp xung quanh cho xoắn nát, người bình thường đã sớm thăng thiên.






Truyện liên quan