Chương 92
“Muội xem, ta đã nói mà, khẳng định không có việc gì.”
Lục Bạch Vi uống hết nửa ly rượu sau đó quay sang rót cho Diệp Linh Lang thêm một ít.
“Ngũ sư huynh thật là lợi hại!”
Diệp Linh Lang gật gật đầu, vươn tay cầm lấy ly rượu vừa được rót đầy.
Mục Tiêu Nhiên lúc này tức giận đến đầu thình thịch, hắn trở tay đóng cửa rồi đi vào trong phòng, thuận tay cướp lấy ly rượu trong tay Diệp Linh Lang.
“Ngũ sư muội, sao có thể làm tiểu sư muội uống rượu chứ? Nàng còn nhỏ tuổi như vậy!”
Lục Bạch Vi kinh ngạc nhìn về phía Mục Tiêu Nhiên, bọn họ quen biết nhau cũng một thời gian khá dài rồi, nàng vẫn là lần đầu nhìn thấy Mục Tiêu Nhiên luôn ôn nhu nho nhã giận thành như vậy.
“Còn có tiểu sư muội đó, sao muội có thể đưa nhiều bùa nổ mạnh như vậy cho Ngũ sư muội chứ? Cửa của Lục phủ đều bị nàng làm nổ ra vài cái hố rồi!”
Sau khi chất vấn xong, Mục Tiêu Nhiên mới nhận ra giọng nói của mình có hơi lớn, ngữ khí cũng hơi hung dữ, cảm xúc có chút mất khống chế.
Vì thế hắn hít sâu một hơi, cố gắng bình phục tâm tình, hòa hoãn ngữ khí, điều chỉnh trạng thái, có chuyện gì cũng có thể từ từ nói, mọi việc không nên tức giận.
Lúc này, Diệp Linh Lang vẻ mặt chân thành đặt câu hỏi.
“Nhưng muội nhìn thấy Ngũ sư tỷ bị vây công mà. Nhiều bùa nổ mạnh như vậy mà chỉ nổ ra được mấy cái hố thôi sao? Không nổ ch.ết người sao?”
Mục Tiêu Nhiên đang chuẩn bị sửa sang lại tâm tình táo bạo, kiên nhẫn dạy dỗ các sư muội:……
Nghe thấy thế Lục Bạch Vi lập tức giải thích.
“Lúc ta ném không cố ý nhắm vào bọn họ, dù sao cũng là người của Lục phủ ta, chỉ là hù dọa bọn họ chạy thôi, cũng không thể thật sự làm bọn họ bị thương.”
“Thì ra là vậy, muội còn tưởng rằng bùa chú không dùng tốt chứ.”
“Sao có thể chứ? So với số bùa mà ta trộm trong phủ dùng tốt hơn nhiều! Tiểu sư muội, số bùa đó đều là do muội chế tạo sao? Muội cũng thật là lợi hại đó!”
“Cảm ơn Ngũ sư tỷ khích lệ, tỷ cũng rất lợi hại.”
Mục Tiêu Nhiên đứng trơ mắt nhìn hai vị sư muội đi càng ngày càng xa, còn không biết hối cải:……
“Lúc này không phải thảo luận ai lợi hại, Ngũ sư muội, lần này tại sao lại muốn cùng người nhà đối nghịch? Có chuyện gì từ từ nói không được sao? Tại sao nhất định phải làm trong nhà ầm ĩ thành như vậy?”
“Ngũ sư huynh, lần này cũng không nên trách ta! Là do cha ta muốn thực hiện hôn ước, đem ta gả cho Hạ Tại Đình! Ta đương nhiên không thể đồng ý rồi!”
“Lục lão gia tử trước đó không phải đã có ý định từ hôn rồi sao?”
“Đúng vậy! Cho nên Hạ Tại Đình sau khi nghe được tiếng gió thì lập tức chạy tới Lục phủ, nói với cha ta rằng hắn muốn vì ta tìm kiếm Tục Hỏa Châu! Cha ta vừa nghe lập tức bị thuyết phục, hứa hẹn chỉ cần hắn tìm được Tục Hỏa Châu sẽ nhanh chóng tổ chức hôn lễ! Quả thật làm ta tức ch.ết rồi!”
“Ngũ sư muội, nơi cuối cùng xuất hiện Tục Hỏa Châu chính là ở thành Già Vân, nơi đó bắt đầu từ mười mấy năm trước đã biến thành nhân gian luyện ngục vô cùng nguy hiểm, hắn nguyện ý vì muội mạo hiểm đi tìm Tục Hỏa Châu vậy chứng tỏ là thật sự thích muội đó.”
Nghe được lời này, Lục Bạch Vi lại bị chọc giận.
“Nhìn xem, lại là một người bị Hạ Tại Đình lừa gạt! Vì ta đi tìm một hạt châu chính là để ý ta sao?”
Diệp Linh Lang gật gật đầu: “Cũng có khả năng là để ý tiền tài cùng quyền thế của Ngũ sư tỷ.”
“Tiểu sư muội không hiểu rồi, Ngũ sư muội cùng Hạ Tại Đình từ nhỏ là thanh mai trúc mã, Hạ gia cùng Lục gia là thế giao, Hạ gia cũng là một trong tám đại thế gia của Tu Tiên giới, làm đại thiếu gia của Hạ gia, Hạ Tại Đình cũng không cần phải tham luyến tiền tài quyền thế của Ngũ sư muội.”
Nghe được lời này Lục Bạch Vi càng tức giận, mỗi người đều nghĩ như vậy, bao gồm lão cha của nàng.
“Hạ gia có tiền có thế cùng với việc tham luyến quyền thế của nhà Ngũ sư tỷ không xung đột mà, có thể có được quyền thế tiền tài nhiều hơn ai mà không muốn chứ, mặc dù muội có gia tài bạc triệu nhưng nếu trên đường gặp một viên linh thạch muội cũng nhất định sẽ nhặt thôi.”
“Tiểu sư muội, nhưng việc tìm kiếm Tục Hỏa Châu không giống việc đi nhặt một viên linh thạch đơn giản như vậy, là muốn đi mạo hiểm sinh mạng.”
“Ngũ sư huynh, huynh quên một điều rồi, đã bước lên con đường tu tiên có người nào mà không mạo hiểm sinh mạng của mình chứ? Hơn nữa, hắn chuyến này nếu thành công, chẳng những có được Tục Hỏa Châu còn được tặng không thêm Ngũ sư tỷ của Lục gia, chẳng phải rất kiếm lời sao, so với chúng ta đi ra ngoài tìm kiếm cơ duyên lợi hơn rất nhiều.”
Nghe được lời này của Diệp Linh Lang, Mục Tiêu Nhiên cùng Lục Bạch Vi đồng thời trừng lớn hai mắt, còn có thể tính như vậy sao?
Lục Bạch Vi kích động cầm tay Diệp Linh Lang: “Tiểu sư muội, muội thật sự hiểu rất rõ đó! Càng quan trọng chính là, cha ta vừa cảm động một chút liền đem Loạn Tâm Kính cho hắn mượn rồi!”
Mục Tiêu Nhiên cùng Diệp Linh Lang đồng thời ngẩn ra.
“Loạn Tâm Kính là bảo bối của nhà muội, cha muội cho mượn vậy chứng tỏ ông ấy rất tín nhiệm rất xem trọng Hạ Tại Đình, trên cơ bản đã nhận người con rể này rồi.”
“Oa, lại đưa một Loạn Tâm Kính, kiếm được thật nhiều nha!”
“Đúng! Tiểu sư muội nói quá đúng!”
Mục Tiêu Nhiên xoa xoa đầu, hắn quyết định một lần nữa tổ chức lại ngôn ngữ.
“Hạ Tại Đình gia thế nhân phẩm đều rất tốt, hai người bọn họ thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau, trên người còn có hôn ước. Lục lão gia tử là nhìn Hạ Tại Đình lớn lên, ông ấy ở Tu Tiên giới nhiều năm như vậy còn có thể đem Lục gia phát triển lớn mạnh, ánh mắt từ trước đến nay luôn rất sắc sảo, có lẽ sẽ không nhìn nhầm đâu.”
Mục Tiêu Nhiên dừng một chút lại nói: “Mỗi người đều biết Hạ Tại Đình từ nhỏ thích Ngũ sư muội, vì nàng làm nhiều chuyện không kể xiết, hắn bản thân thiên phú cũng rất tốt, tu vi rất cao, dù là xét về mặt nào cũng đều xứng với Ngũ sư muội, thật sự chọn không ra lỗi nào.”
Diệp Linh Lang nghe được lời này nghiêm túc gật gật đầu.
Mắt thấy muốn mất đi một người đứng về phe nàng, Lục Bạch Vi tức khắc vẻ mặt hoảng loạn.
“Là ta không xứng với hắn, như vậy được rồi chứ?”
“Ngũ sư tỷ, người khác chọn không ra lỗi đó là do người khác không nhìn ra, nếu để muội tới chọn bảo đảm hắn nơi nào cũng là sai sót.”
Lục Bạch Vi cùng Mục Tiêu Nhiên tức khắc cùng sửng sốt.
“Còn có, Ngũ sư tỷ phải tự tin một chút, tỷ không thích đó chính là do hắn không xứng. Mặc kệ người ngoài nhìn thấy ra sao, tỷ phải tin vào trực giác của bản thân chứ.”
Mục Tiêu Nhiên: Tiểu sư muội còn nhỏ, vì sao tư tưởng lại khác lạ như vậy? Rốt cuộc Thất sư đệ đem người mang ra ngoài đã dạy thứ gì rồi?
Lục Bạch Vi: Trời ạ! Ông trời rốt cuộc có mắt! Vậy mà tặng cho nàng một tiểu sư muội thần tiên như vậy!
“Tiểu sư muội, muội nghĩ như vậy là không đúng.”
“Ngũ sư huynh, huynh rốt cuộc đứng về phe nào?”
Hỏi xong, Lục Bạch Vi cùng Diệp Linh Lang đều ánh mắt sáng quắc nhìn Mục Tiêu Nhiên.
“Ta đương nhiên là đứng về phe Ngũ sư muội rồi!”
“Ngũ sư tỷ có nghe thấy không? Ngũ sư huynh cũng duy trì tỷ đó, vậy chúng ta cùng đi đến thành Già Vân, đem Hạ Tại Đình hành hung một trận sau đó lấy Loạn Tâm Kính về đi!”
“Được!” Lục Bạch Vi kích động đứng lên: “Loạn Tâm Kính rất quan trọng, cần thiết phải lấy về!”
“Tục Hỏa Châu cũng phải nắm được trong tay.”
“Đúng vậy, Tục Hỏa Châu cũng phải nắm được trong tay!”
“Chúng ta ngủ một giấc ngày mai xuất phát.”
“Được, chúng ta ngày mai liền xuất phát!” Lục Bạch Vi kích động đẩy cửa ra reo lên: “Tiểu nhị, lấy ba phòng chữ thiên thượng hạng, gian tốt nhất kia để cho tiểu sư muội của ta!”
“Vâng!”
Mắt thấy hai người thương lượng xong trực tiếp lên lầu nghỉ ngơi, Mục Tiêu Nhiên sững sờ tại chỗ.
Chờ đã, cái này liền quyết định như vậy?
Hắn hình như còn chưa đồng ý đó?
Thành Già Vân nguy hiểm như vậy, sao có thể đi được!
“Ngũ sư tỷ, ta có làm một loại bùa spa dùng rất tốt, cho tỷ mấy tấm, lát nữa trở về phòng tỷ dùng thử xem.”
“Còn có thứ này nữa! Tiểu sư muội cũng quá lợi hại rồi!”
“Tiểu sư muội, Ngũ sư muội…”
“Ngũ sư huynh, yên tâm đi, bùa spa là mỗi người trong Thanh Huyền Tông đều có một phần, không thiếu phần của huynh đâu.”
“Không phải…”
“Lát nữa muội đưa qua phòng của huynh nha!”
“……”
“Đúng rồi Ngũ sư huynh, Tục Hỏa Châu là thứ gì?”
Trái tim Mục Tiêu Nhiên tức khắc cảm thấy không ổn.