Chương 73: Diệt quỷ (2)

Tú cầm lấy ngân côn đã được gia trì pháp lực dắt theo Thảo cầm một thanh kiếm gỗ tiến đánh bọn âm binh. Lân thì đánh nhau với tên Bạch Cốt, tuy rằng nó chỉ là một bộ xương khô nhưng kình lực của nó không hề yếu.


Những Âm binh giống như con thiêu thân lao đến tạo thành vòng vây lấy cả hai vào giữa, liên tiếp những cú tát vào Tú, Tú múa ngân côn xoay tít đánh những Âm binh kia văng ra xa, cả hai vừa né tránh vừa tung những đòn đánh vào Âm binh, chỉ biết bọn chúng bị trúng đòn, những tưởng xương cốt gãy làm đôi, nghe tiếng xương kêu lên răng rắc rồi lại đứng lên tiếp tực lao vào, cứ thấy như thế này thì có đánh tới sáng cũng không thể diệt trừ được.


Huy Đống chợt nhận ra một điểm yếu liền thi triển pháp, dùng tay bắt một Cửu tụ ấn, quát lớn: ""Ngũ Lôi Phong đấu giải… quái trận …việt tại lôi quang""


Chỉ thấy trong tay kết giới bay ra một đạo quang xanh hình tia sét, nhằm ngay Hồng Y quỷ nữ mà phóng đến, dây đàn trong nháy mắt đã đứt hết, những Âm binh như hóa đá chôn chân tại chổ, quỷ nữ thét lên đau đớn, nằm xuống co giật hóa thành một luồn khí xanh, sau khi tan hết chỉ còn một bộ y phục màu đỏ.


Bạch kê thoáng thấy sự việc quá nhanh, mới đó mà Hồng Y quỷ nữ trong nháy mắt đã bị pháp lực tên đạo sĩ trẻ này đánh trúng, tiêu tán hết mấy trăm năm tu luyện. Hắn điên cuồn hét lớn: ""Ta sẽ sống ch.ết với ngươi...Tất hồn nhất thể... thi triển""


Một chiếc lông vũ màu trắng trong tay Bạch kê bay thật nhanh tới Huy Đống, nhưng gần tới thì lượn vòng cắm vào vai Tú,""Hự"" Tú lảo đảo, chân phải khụy xuống, tay phải chống đất, cơ thể run lên bần bật.


available on google playdownload on app store


Tất hồn nhất thể là một chiêu thức kêu gọi tất cả oán hồn không siêu thoát, nhập vào hắn tạo nên sức mạnh nâng lên vạn lần, chủ ý sử dụng ám tà Vũ Kê Tiêu Hồn, nếu trúng phải xem ra linh hồn và sinh lực của người dính chiêu sẽ vĩnh viễn thuộc về hắn ta. Tú nhất thời khinh suất không kịp trở tay, dính ngay hư chiêu, chỉ thấy một luồng hắc ám vây lấy thân thể, ánh mắt chuyển thành một màu đen sâu thẳm.


Huy Đống phóng đến lập tức lấy trong tay ra một ít gạo nếp ngâm trong nước ấm, bỏ ngay vào miệng Tú, sau đó lại lấy từ trong tay ra sáu cây xương gà trống cắm xuống xung quanh, hai nhánh xương cá nhỏ cắm vào tấm phù Chiêu Hồn sau lưng Tú. Lập tức một dòng máu đen quánh tuông ra hai bên thất khiếu.


Gạo nếp ngâm nước ấm là một cách đơn giản để hóa giải tà thuật, tại sao lại dùng thêm xương gà và xương cá, vốn dĩ gạo nếp tính trừ tà rất cao như có một cách hóa giải tốt hơn và dễ sử dụng trong mọi trường hợp là dùng xương cá và xương gà trống, vì hai thứ này thuộc tính Dương nên mang lại hiệu quả tức thì. Huy Đống rạch tay vuốt máu lên trên thanh tiết côn của Tú, làm cho các phù văn trên đó lóe sáng lên.


Tú quay ra nói với Thảo: ""Con mẹ nó, dám dùng hư chiêu ah? Đệ theo sau tiếp sức cho Huy Đống đại ca đi để con gà này cho ta vặt lông""


Nói xong đứng lên nhìn về phía Bạch Kê, hai chân giẫm mạnh một cái búng người bay tới, ngân côn trong tay vung lên cao, nhắm đầu Kê tinh mà đập. Cho dù có chuẩn bị thủ thế trước và nhanh đến đâu thì sát chiêu của Tú nhanh hơn hắn, Bạch Kê toàn thân lạnh toát, mắt trợn mồm há hốc khi thấy ngân côn đã đập tới đầu mình, âm khí từ đó tuôn ra không cản lại, hắn gục xuống như cây khô gốc, phút chốc hóa thành một xác kê màu trắng.


Phía bên kia Lân giao chiến với Bạch Cốt, tuy rằng chiếm được thế thượng phong, nhưng con Ác linh này cứ bị đánh ngã xuống lại hồi phục dậy làm cho Lân tiêu tốn rất nhiều sức lực. Tên đạo sĩ đứng trên cao nhìn xuống, đắt ý nói: ""giờ các ngươi như các cá bơi lọt lưới, giờ có trốn cũng hết đường rồi, Tam Trùng Thi, Tam Trùng Thi. Bạch Cốt Vương …cấp cấp… tuân luật lệnh…. Hahaha""


Một đám khói đen từ chiếc hồ lô Ô trùng, bay ra thành một vòng đen quánh phía trên trận pháp


""Thiêu thân vào lửa thôi khôn cứu, cá lọt đáy nồi cứu được chăng"" .Nghe đến Tam Trùng Thi, Huy Đống bất giác sống lưng lạnh toát. Nhưng đã chuẩn bị từ trước, vạn lý bất ly kì tông, Huy Đống cười to: ""Ai lọt lưới thì giờ biết ngay, có câu dĩ độc trị độc tức là đây""


Những Trùng Thi bắt đầu lao xuống như cơn hắc mưa, tức thì Huy Đống ngước nhìn lên, nhãn lực đỏ rực lửa Thiên Thượng Hỏa phóng ra, Lân phối hợp gầm lên, tiếng gầm vang động không gian, âm hồn đạo sĩ bị chấn cho xiêu vẹo, tay đang bắt ấn buông rơi bùa Thổ Linh, bỗng nhiên tất cả Trùng Thi còn lại mất phương hướng, phần bị lửa cháy, bay lại cắm vào người sai khiến của nó, chỉ nghe tiếng thét thất thanh vang lên, đạo sĩ gào thét trong vô vọng…Đạo sĩ biết mình khó thoát cảnh hồn phi, phách tán nên đã dồn hết quỷ khí còn lại vào Bạch Cốt


Bạch Cốt Vương, bấy giờ gầm lên vươn vai tạo thành khổng lồ, nhằm vào trận pháp mà bước tới, Bạch Cốt lấy tay ấn xuống, mặt đất xung quang nức thành những đường lớn, tất cả mọi người giờ lông tóc dựng ngược da đầu tê dại, máu từ miệng bỗng chốc phun ra, hô hấp khó khăn.


Huy Đống chống tay đứng dậy, nắm chặt vai từng người mà nói: ""Giờ cũng là lúc kết thúc rồi, mọi người cùng nhau họp lực truyền vào ta""


Mọi người đứng xung quanh tạo thành vòng tròn vây quanh Huy Đống, lấy tay bắt kết ấn. Huy Đống cắm thanh kiếm gỗ xuống đất, miệng đọc thần chú. Trên người bỗng dưng tỏa ra một vầng sáng chói mắt ""Huyền Thiên Trấn Vũ… xin hãy phục mệnh cùng ta… diệt trừ Bạch Cốt…""


""Bạo huyết thiên phù ấn..."" Tất cả phù văn trên người Huy Đống sáng bừng lên.


Chỉ thấy vòng xoáy cuồng phong màu trắng, ánh sáng chói lòa trong đêm bay thẳng lên trời cao. Bốn thần thú Phương Nam, từ dưới bay lên trên tản ra bốn phương trời, Giao Long, Kỳ Lân, Kim Quy, Phụng Hoàng gầm vang xé tan không gian u tối, tạo thành bốn nguồn đạo quang đủ màu truyền vào phù văn trên người Huy Đống, Huy Đống giơ thẳng hai tay lên trời, một cột ánh sáng vàng cao vút từ trên cao chụp xuống đầu Bạc Cốt. Khí lực ngút ngàn, âm thanh như thiên phá, sang phẳng một vùng rộng lớn….


Mặt trời bắt đầu ló dạng, Lân và Tú mệt mỏi ngồi phệt xuống đất thở hổn hển, còn Huy Đống và Thảo thì đã bất tỉnh nhưng mạch tượng vẫn còn rất ổn định, chắc là do tiêu hao khí lực quá độ mà ngất đi. Nghỉ một lúc, Lân cõng Huy Đống còn Tú cõng Thảo đi vào trong lều đặt lên giường.


Trong mơ, Huy Đống nhìn thấy một thanh niên làm nghề nông, sống cùng với vợ và một đứa con trai. Hôm ấy, quan quân đi thu thuế, ghé qua nhà của thanh niên kia thì chỉ thấy có một mình người vợ ở nhà, nhìn nàng có tư sắc nên tên quan nổi máu tà ɖâʍ, cho người bắt nàng lại mà giở trò đồi bại. Nàng chống trả quyết liệt, còn lấy kéo đâm vào đùi hắn ta, tên quan kia nổi giận cho người giết ch.ết nàng cùng với con trai, sau đó phóng hỏa thiêu trụi căn nhà tranh.


Người chồng đi làm đồng về, thấy vợ con đã ch.ết thì phẫn uất đến hộc máu. Có người làng biết chuyện nói lại cho người chồng nghe. Anh ta liền xách dao đi tìm tên quan kia trả thù, nhưng thế cô sức yếu, bị quân lính của tên quan kia giết ch.ết. Tên quan sai lính mang xác người nông dân ra bãi đất hoang mà chôn đi. Oán khí của người nông dân kia bốc lên ngùn ngụt, làm cho cả khu đất hoang đó trở nên lạnh lẽo. Tối đó, một lão đạo sĩ người tàu tìm đến nơi chôn cất thi thể của người nông dân, đào xác lên, sau đó chặt lấy đầu mang đi. Sau đó hắn ta luyện chế đầu lâu mang oán khí kia thành một con tà linh.


Lão đạo sĩ luyện chế tà linh, còn luyện âm binh. Đến lúc già yếu, hắn ta sợ khi ch.ết sẽ bị những âm binh do hắn luyện chế ra sẽ phản lại mà cắn nuốt linh hồn, nên hắn đã sử dụng cấm thuật, tự mình hiến tế, biến linh hồn thành quỷ dữ. Sau khi thành quỷ, hắn ta trú ngụ vào trong thân cây cổ thụ, dẫn dụ người dân tự sát để nuốt lấy hồn phách, hoặc sai tà linh đi hút dương khí về cho hắn ta tu luyện.






Truyện liên quan