Chương 88: Cố thủ

Tú thực hiện theo kế sách của Lân, cho quân hai cánh tả hữu chống trả, đội quân du kích do Hòa chỉ huy ra sức bắn tỉa, chạy chỗ, quấy nhiễu quân địch. Nhưng quân Trịnh quá đông, không thể ngăn cản được, Hòa đành phải cho quân vừa bắn vừa nhanh chóng rút lui, với sự yểm trợ của các lô cốt.


Tên đạn từ trong các lô cốt bắn ra như mưa. Hoàng Ngũ Phúc cho quân ghép những mảnh ván lớn từng bước chậm chạp tiến lên, theo sau là các khẩu thần long. Khi binh lính cầm khiên lớn tiếp cận được các lô cốt thì dùng ván lớn áp vào các mặt có lỗ chờ, sau đó dùng cây lớn chống chặn lại, làm vô hiệu các lô cốt.


""Bắn…""
Hiệu lệnh vừa dứt, một loạt tiếng ầm ầm vang lên, khói đen bốc lên mù mịt, tường chắn bị rung lắc kịch liệt. Sau mấy đợt bắn phá dữ dội thì tường chắn không còn trụ được nữa, đổ xuống đùng đùng.
""Tiến lên""
""Giết… cho… ta""
""Ha ha ha, đại tướng quân uy vũ""


Quân Trịnh ào ào tiến lên như thác lũ. Bức tường thứ hai tiếp tục bị bắn phá.
Trong tường chắn, Hòa lên tiếng nói:
""Tổng lý huynh, cứ đà này thì rất nhanh chúng sẽ bắn hạ các bức tường còn lại, binh lực của chúng ta nếu đối đầu chính diện thì không sao chống nổi, giờ chúng ta phải làm sao""


Tú cũng căng thẳng nói:
""Ta tin đại ca sẽ không sai""
Bức tường thứ hai đổ xuống, Tú quát lớn:
""Tiến lên, giết…""


Bộ binh do Nhất chỉ huy tiến lên giáp lá cà với quân Trịnh, hai cánh tả hữu do Hòa và Điểm chỉ huy men theo công sự yểm trợ cho trung quân. Hai bên giao chiến ác liệt, gươm giáo sáng choang, tiếng hò hét, tiếng kêu thảm, tiếng binh khí giao nhau vang dội, trống trận càng thêm dồn dập.
""Chia cắt…""


available on google playdownload on app store


Một ngọn cờ lớn được phất lên, đội quân kỵ do Nguyễn Nghiễm chỉ huy chia ra làm ba cánh, tiến hành xung trận chia cắt đội hình trung quân và hai cánh tả hữu của quân Tây Sơn.
""Tượng… giày… xéo… quân bộ thẳng tiến""
Voi chiến ầm ầm tiến lên, quân Tây Sơn không sao cản nổi, nhanh chóng tan vỡ.


""Rút… quân, lui về tường chắn""


Tú gầm thét ra lệnh, kèn hiệu lui quân, tiếng chiên gõ lên liên hồi. Quân Tây Sơn ra sức tháo chạy về tường chắn, Nguyễn Nghiễm đốc quân truy đuổi chém giết không tha. Còn cách tường chắn 2 dặm đường thì đội kỵ binh quân Trịnh lọt vào ổ chôn hỏa thương, tiếng nổ ầm ầm nối tiếp nhau, máu thịt văng tung tóe, khói bụi mù mịt.


Nhân lúc quân Trịnh rối loạn, Tú và các đội trưởng nhanh chóng dẫn quân trốn ra sau tường chắn.
Đợt chặn đánh này tổn hao nghiêm trọng, quân hơn 3 nghìn thì ch.ết hơn một nghìn, nếu như không có lô cốt và trận địa hỏa thương thì e là toàn quân bị diệt.


""Tổng lý huynh, tổn thất như thế này quân ta e là mất hết sĩ khí chiến đấu, nếu địch không mắc mưu thì quân ta nguy mất, liệu có quá mạo hiểm không""
""Quân Trịnh quá mạnh, hay là ta lui vào thành trước, sau đó dựa thành mà chống giặc…""


Điểm và Nhất ra sức khuyên nhủ Tú lui vào thành. Tú siết chặt tay, hít một hơi sâu, trầm giọng quát
""Kẻ nào rút lui…chém…""


Bên ngoài tường chắn, sau một lúc rối loạn thì Nguyễn Nghiễm cũng đã chấn chỉnh lại được đội hình. Không lâu sau, đại quân do Bùi Bá Cầu và Hoàng Ngũ Phúc chỉ huy đã tiến đến, tiếp tục công phá tường chắn thứ ba.


""Đại tướng quân, chúng ta có cần cho quân nghỉ ngơi chốc lát rồi tiếp tục công thành không?""
Hoàng Ngũ Phúc lắc đầu:
""Không, bọn giặc cỏ đã tổn thất lớn, tinh thần chiến đấu mất sạch, đây là lúc ta tốc chiến tốc thắng, nhanh cho phá tường truy kích bọn chúng""
""Mạc tướng lĩnh mệnh""


""Ầm…ầm…ầm""
Thần long bắn phá tường chắn dữ dội, tiếng đùng đùng vang lên, tường chắn bị đánh sập. Nhưng lần này phía sau tường chắn không có quân chống trả như trước, quân Trịnh đốc quân tiến lên nhanh chóng truy đuổi. Một viên tỳ tướng chạy gần Nguyễn Nghiễm hỏi:


""Tướng quân, không có giặc ngăn cản, bốn bề yên ắng, cẩn thận có trá""
Nguyễn Nghiễm đang hăng máu, vội nói lớn:


""Chúng không còn sức chống cự nên trốn chạy vào thành cả rồi, lần này cũng như ở Cẩm Sa mà thôi…ha ha…ha, bọn tàn quân chạy không thoát được đâu, theo ta giết sạch bọn chúng, bình định thành trì""


Đang ồ ạt tiến quân thì bất ngờ từ hai bên tả hữu, binh lính ngụy trang nhất tề vùng dậy, đẩy xe xông tới quân Trịnh, một tiếng gầm lớn vang lên:
""Bắn…""


Đồng loạt hơn bốn mươi tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, mặt đất như rung chuyển, binh lính dẫn đầu và hai cánh ầm ầm ngã xuống, hàng ngũ quân Trịnh lọt vào ổ mai phục, bị bắn cho náo loạn. Nguyễn Nghiễm tái xanh cả mặt, gào thét hạ lệnh lui quân. Hoàng Ngũ Phúc ở phía sau cũng chấn kinh thốt lên:


""Không hay, trúng kế bọn giặc rồi""
Hơn 20 chiếc xe mỗi bên đồng loạt bắn, tiếng nổ điếc cả tai, voi chiến cũng phát cuồng mà tháo chạy, giẫm đạp lên quân Trịnh.


Xe ấy có sáu bánh, từ trước đến sau dài 7 thước, ngang 10 thước, ở giữa lát ván, trước xe dựng vững 20 cái cột ngắn, mỗi cột cao 1 thước 5 tấc, làm hình chữ thập. Lại chia ngang một xe làm hai ngăn, mỗi ngăn mười cột, sau mỗi cột đặt một cái ghế cao 1 thước 3 tấc.


Tiếp đến sai thợ đúc 2 hòm sắt, hình như cái quạt, mỗi hòm dày 3 phân, dài 4 thước, rộng 1 thước, chia làm hai phần nắp và đáy, trên nắp chính giữa đục một lỗ tròn to hơn 1 tấc, liệu sao tầng nắp trên đậy vào tầng đáy dưới mà giáp nhau chính giữa. Mặt trước hòm ở giữa chỗ nắp đáy giáp nhau đục 10 lỗ vuông, mỗi lỗ 1 tấc 3 phân, liệu nửa lỗ ở phần nắp cùng nửa lỗ ở phần đáy hợp lại thành một lỗ.


Lại đúc cho mỗi hòm 10 cái súng sắt vuông, mỗi súng dài 4 thước, to 1 tấc 2 phân, hình vuông lòng tròn. Trước mặt hòm, mỗi lỗ xỏ một súng thẳng đến mặt sau của hòm. Canh chỉnh đặt các súng ấy cho lỗ phát hỏa liền nhau một hàng mới được. Lại lấy sắt như đanh nhét vào chỗ giữa súng nọ súng kia giáp nhau, khiến những miếng sắt cùng các súng bằng nhau. Rồi sau đem hai hòm sắt ấy đặt lên trên hai ghế, mỗi súng gác miệng vào trên cột chữ thập.


Nạp thuốc đạn, mỗi súng một liều thuốc 2 viên đạn sắt, nạp xong lại nhét thuốc súng vào chỗ lỗ phát hỏa của các súng. Đem hòm đậy kín lại, đẩy xe tiến thẳng đến quân giặc, lấy dây lửa đốt lỗ trên nắp cháy thông vào trong lỗ, lỗ hỏa của súng cháy suốt và ở trong lòng súng thì tự nhiên súng nổ tung đạn ra. Mỗi xe 20 súng bắn, 50 xe đồng loạt bắn thì một lần là 2000 viên đạn được bắn ra. Loại xe này không cơ động nên chỉ phù hợp dùng để tập kích, mai phục, hoặc thủ thành.


Binh lính quân Trịnh tử thương vô số, Nguyễn Nghiễm dù được thân binh bảo vệ cũng bị trúng đạn trọng thương.


Tiếng trống, tiếng chiên bừng bừng khí thế, Tú chỉ huy binh lính xông thẳng vào quân Trịnh đang nháo nhào bỏ chạy mà chém giết. Viện quân do đô đốc Đào Văn Hổ và Lê Văn Hiếu cũng nhất tề xông trận, đánh cho quân Trịnh tháo chạy tan tác.


Tình thế hoàn toàn đảo ngược, quân Trịnh bây giờ tan vỡ thế trận, không sao chấn chỉnh lại được, binh lính hoảng loạn mất hết ý chí chiến đấu. Hoàng Ngũ Phúc dưới sự bảo vệ của thân binh nhanh chóng rút lui. Viện quân Tây Sơn truy đuổi ráo riết, giết đến đỏ mắt mới quay trở về.


Tú chống thanh ngân côn xuống đất, cả người đầy máu tươi, cao giọng hét lớn:


""Hỡi… ba quân tướng sĩ, các huynh đệ của ta… chúng ta đã làm được, chúng ta đã chiến thắng... Sức mạnh không chỉ nằm trong vũ khí, mà còn trong tinh thần bất khuất và khả năng hồi phục sau mỗi thất bại. Chúng ta đã chứng minh điều đó hôm nay. Đại quân thì sao, chiến tướng thì sao, chỉ cần chúng ta không lùi bước thì cho dù trăm vạn hùng binh cũng cũng phải khiếp sợ chúng ta, trận đánh này đã minh chứng, khi chúng ta đứng cùng nhau, chúng ta là bất… khả… chiến… bại!""


""Bất khả chiến bại""
""Bất khả chiến bại""
Ba quân tướng sĩ hò reo với sự phấn khích đỉnh điểm, thanh âm vang vọng trên chiến trường, binh sĩ ai nấy bừng bừng nhiệt huyết.


Hoàng Ngũ Phúc sau khi tháo chạy hơn 80 dặm đường, không còn thấy bóng dáng truy quân thì dừng lại, cho quân hạ trại nghỉ ngơi. Bùi Bá Cầu tiến đến chắp tay bẩm:
""Bẩm đại tướng quân, trong những cung tên của bọn giặc cỏ bắn ra, có kèm theo những mảnh giấy này, kính đại tướng quân xem qua""


Nhìn vào tờ giấy kia, sắc mặt quận Việp trầm xuống, hai chân mày nhíu lại. Suy ngẫm một lúc, Phúc lên tiếng nói:
""Chỉ là lời xằng bậy, hừ, ngươi đi thu xếp việc quân đi, cái này không cần lưu tâm""
""Mạc tướng đã rõ""


Ở mặt Đông Nam, sau khi nghỉ ngơi lấy sức, quân Trịnh do Đình Đống và Đình Thể tiếp tục xua quân công phá tường chắn.






Truyện liên quan