Chương 3: Trái đất thật là tròn!
- AAAAAAAAA, LÀ CÔ/ ANH SAO
- Hai đứa quen nhau à
- Hừ, cái tên mắc dịch con kể hồi chiều đó
"Cốp"
- Ui da, sao mẹ đánh con
- Ăn nói với bạn thế hả
- Hic, con nói sự thật thui chứ
Vâng, người hồi chiều đâm phải nó chính là hắn - Tan Tan
- Haizz, xin lỗi anh chị. Con bé này nghịch lắm, tôi phải giáo dục nó lại mới được
- Hứ, mẹ thật là ưm... ưm uông on a (buông con ra)
- Con này. Hix, xin lỗi anh chị nhé, tôi phải vào đây một lát. Bố nó tiếp khách cho em nhé - Nói rồi mẹ lỗi nó vào phòng
- Mẹ này, con chỉ nói sự thật thui mà
- Ăn nói cho tử tế vào, đừng để người ta có ấn tượng không tốt. Mà thôi, mày ở trên này đi, mày mà xuống gậy chuyện thì tao cắt thêm mạng đó
- OK
Mẹ nó xuống phòng, tiếng cười, tiếng nói lại rộn ràng. Nó đứng ở cầu thang nghe lén. Hic, mẹ nó toàn nói tính xấu của nó. Rồi lại khen cái tên mắc dịch đó là ngoan, đẹp trai, lễ phép...bla bla. Gừ, tên đó có gì tốt chứ. Mẹ thật là...
Nó cau có ra ngoài bờ hồ gần nhà đi dạo. Thế là mấy em đá, sỏi nhỏ bé được tắm mát dưới hồ ngờ cái đôi chân nhọc ngà của nó
- Mấy viên đá đó có tội tình gì mà cô nỡ đá đi chứ - Lại cái giọng thối tha của tên mắc dịch đó đây mà
- Xí, lại là anh à. Sao không ở nhà nghe mẹ tui khen cho nở mày nở mặt đi
- Thôi, tôi ra đây để cô trả thù mà. Cô vừa bảo hôm trước còn gì
- Hừ. Mà trái đất tròn thật đấy. Tròn đến mức cái tên mắc dịch như anh cứ ám tui suốt nè
- Ô, phải nói là nhớ mãi cái vẻ men lì của tui mới đúng chứ. Sao lại ám, thật là...
- Đồ điên, ảo tưởng
- Ô tôi ảo tưởng hả. Thế sao hum trước có ai nhìn tôi say đắm thế nhỉ
- AAA TÊN KIA
- Lêu lêu - Lè lưỡi rồi chạy đi
- Ta phải giết mi - Mặt nó hầm hầm đuổi theo hắn
Tiếng hét, tiếng cười vang vọng làm phá vỡ không gian yên tĩnh của hồ
Dưới hồ...
- Oa oa mẹ ơi - Chú cá con thức giấc, khóc hét lên
- ĐM nhà bọn kia. Cậy mình là người nên ăn hϊế͙p͙ loài cá hả Đang ngủ lại chạy ra đây la hét om sòm - Cá mẹ bực mình